Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 399: Lại Thấy Bất Diệt Kiếm Ý
Toàn bộ đầm Vân Mộng, thực chất là một toà đại trận. Chỉ có điều, đại trận này giống như tự nhiên mà thành, đã hợp nhất với trời đất, dẫn đến người bình thường khó lòng phát hiện.
Thủ đoạn như thế quả thực khiến cho người ta rợn tóc gáy, nếu Khương Ly cũng vận dụng lên người bọn họ...
Nàng...đã từng tới đây!
Thực tình cũng cực kỳ đơn giản, đám thanh niên trẻ tuổi hoặc là độc hành hoặc là kết bạn vượt qua đầm Vân Mộng, tiến thẳng vào Kiếm Hồ. Người nào có thể trước lúc trời tối đi đến được Kiếm Hồ liền xem như thông qua thí luyện.
Đương nhiên lấy thực lực của đám Dịch Kiếm lão nhân, tuỳ tiện có thể đem những yêu thú này tru sát sạch sẽ, sở dĩ giữ lại là để khảo nghiệm hậu bối mà thôi.
Vẻn vẹn một câu liền khiến cho đệ nhất cường giả của Kiếm Châu quỳ xuống thần phục, đây chính là sự khủng bố của Đông Ly Đế Chủ.
Bọn người Dịch Kiếm lão nhân nghe thế thì ngẩn người, sau đó thoải mái nói:
"Chờ chút!"
Mà đám võ giả ở bốn phương tám hướng cũng đều sững sờ, tiếp theo đồng loạt hâm mộ mà nhìn Dịch Kiếm lão nhân. Thầm hô Dịch Kiếm Tôn thu một cái đồ đệ tốt nha, vậy mà âm thầm leo lên Đông Ly Đế Chủ.
"Chẳng giấu gì Khương Đế Chủ, đầm Vân Mộng diện tích rộng lớn, có tổng cộng 108 cái hồ lớn nhỏ khác nhau. Mà Kiếm Hồ thì là hồ nước lớn nhất, nằm ở trung tâm của đầm Vân Mộng. Sở dĩ gọi là Kiếm Hồ, là bởi nơi đây ẩn chứa một đạo kiếm ý mơ hồ như có như không. Cứ mười năm một lần, lúc mặt trăng rực rỡ nhất, kiếm ý kia sẽ càng thêm nồng đậm, đồng thời ánh trăng phản chiếu xuống mặt hồ, hiển hiện ra hư ảnh một nữ tử đang luyện kiếm. Tổ tiên của tam tông ta năm xưa chỉ là ngư dân ở quanh đầm Vân Mộng, trong lúc đánh cá vô tình nhìn được kỳ cảnh mà cảm ngộ ra kiếm đạo. Tiếng lành đồn xa, càng nhiều người chạy tới Kiếm Hồ chiêm ngưỡng dị tượng, dần dần, càng nhiều kiếm tu ra đời, mới hình thành Kiếm Châu trăm tông như ngày hôm nay." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiều Ngọc Long cũng vội vàng thu hồi tâm tư, ôm quyền hành lễ.
Trực tiếp đem một cái nhị phẩm Kiếm Tông tặng cho người khác, Đông Ly Đế Chủ đúng là bạo tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Dịch Kiếm lão nhân ngược lại giữ được mấy phần trấn tĩnh.
"Đây chính là Kiếm Hồ!" Tạ Y Nhân nói. Mười năm trước, lúc nàng mới mười sáu tuổi, cũng từng tiến vào nơi đây một lần, đồng thời chứng kiến qua nữ tử váy trắng múa kiếm dưới trăng. Đối với nữ tử kia tràn đầy hâm mộ, từ đó nàng liền ưa thích mặc váy trắng, cũng ưa thích kiếm.
"Ừm!" Khương Ly khẽ nhíu mày, tiếp theo, sắc mặt biến đổi, bởi vì hắn quả thật phát giác được một tia kiếm ý như có như không ẩn giấu quanh đây. Hơn nữa, tia kiếm ý này vô cùng quen thuộc.
Loại trận pháp bố cục này, cực kỳ quen thuộc, hắn giống như đã từng gặp qua.
"Nếu vậy, mời Khương Đế Chủ lên đài, cùng nhau quan khán thí luyện" Dịch Kiếm lão nhân nói.
Tức khắc toàn trường lặng ngắt như tờ, vô số võ giả ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Phía trên đài cao, cả Huyền Kiếm Tôn Kiều Ngọc Long lẫn Dịch Kiếm lão nhân đều đã sớm không giữ nổi bình tĩnh, đồng loạt đứng dậy.
"Ừm!" Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn.
Dịch Kiếm lão nhân ngẩn ra, lão hoàn toàn không nghĩ tới, hung hăng bá đạo Khương Ly, lại sẽ khách khí với mình như vậy, thậm chí còn tự xưng là vãn bối.
Đại Ly Vương Triều lập quốc đến nay đã gần bảy trăm năm, vô số người đều xem mình là bá tánh của Đại Ly. Hiện tại hoàng thất vô duyên vô cớ đầu hàng, há sẽ không có người phản đối?
Dịch Kiếm lão nhân vội vàng nói:
"Trẫm đối với Kiếm Hồ tương đối hứng thú, ta có thể tham gia thí luyện chứ?"
Hai người sống nhiều năm, tâm tư lung linh, lập tức suy đoán được, rất có khả năng Đông Ly Đế Chủ đã sớm đem đại đa số cường giả ở Đại Ly Vương Triều hốt gọn một mẻ.
"Có thể nói, Kiếm Hồ chính là khởi nguồn của võ đạo tại Kiếm Châu"
Thủ đoạn khống chế người khác của Khương Ly, bọn họ vừa được chứng kiến tận mắt. Vẻn vẹn một đạo ấn ký, hai ông cháu Nhậm Chính Phi liền lập tức lắc mình biến thành tử trung của hắn.
Đồng thời nội tâm bọn họ âm thầm liên tưởng đến một sự kiện, mấy hôm trước, Đại Ly hoàng thất bỗng dưng tuyên bố thần phục với Đại Ngu Vương Triều. Hơn nữa, đối với hành động kỳ lạ ấy của Trung Thiên thế gia, tất cả các thế gia, cường giả khác đều lặng thinh, không ai đứng ra phản đối, giống như hết thảy đều âm thầm đồng thuận với quyết định này vậy.
Tạ Y Nhân bị mọi người nhìn chằm chằm, mắt đẹp xấu hổ, luống cuống tay chân.
Khương Ly hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình, tiếp theo tỉ mỉ quan sát Kiếm Hồ, chỉ là hồi lâu, hắn vẫn không phát hiện được điều gì khác biết.
Không nản chí, Khương Ly chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp theo mở ra, trong mắt chợt loé lên một tia thanh mang.
Khương Ly khẽ cau mày, trong đầu hiển hiện một tràng cảnh.
Khác với những người khác kinh sợ run rẩy, Kiều Ngọc Long hai má đỏ bừng, đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm Khương Ly, không tự chỗ khép chặt hai chân, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Âm Nhãn Cốc
Đây là thủ bút của cô gái kia.
Nội tâm Khương Ly nhẹ nhàng run rẩy, chậm rãi nhắm mắt cảm thụ xung quanh, tiếp theo hắn giật mình phát hiện.
Nàng chỉ lo Khương Ly làm khó sư tôn mình.
Lời của Khương Ly, lập tức khiến cho tất cả võ giả ở xung quanh đều chấn động không ngớt.
Chỉ có điều, hòn đảo này được ẩn nấp vô cùng bí ẩn, võ giả bình thường, quả quyết không thể nhìn thấy.
Cả hai đúng là chẳng dám nghĩ thêm.
Cứ thế Khương Ly liền cùng Tạ Y Nhân đồng hành. Có điều, khác với những người khác hoặc là chèo thuyền, hoặc là đạp trên mặt cỏ lau tiến vào trung tâm đầm lầy, Khương Ly thân là Thiên Nhân cường giả, trực tiếp ôm lấy Tạ Y Nhân đạp không mà lên, trực tiếp hướng về phía Kiếm Hồ mà bay đi, để đám võ giả bên dưới hâm mộ ước ao.
Chỉ thấy Khương Ly liếc Dịch Kiếm lão nhân một chút, nhẹ giọng bảo: "Từ nay, Thiên Kiếm Tông liền do Dịch Kiếm Tông chưởng quản" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Khương công tử, vị này chính là sư tôn của ta!" Tạ Y Nhân sốt sắng nói.
Đầm Vân Mộng cực kỳ rộng lớn, nguyên khí dư dả, dẫn đến bên trong sinh trưởng đủ loại yêu thú, trong đó thậm chí có mấy đầu thú vương, đối với võ giả bình thường, tương đối nguy hiểm.
"Thì ra là vậy!"
Tiếp theo, Dịch Kiếm lão nhân lại giải thích quy tắc của Kiếm Hồ thí luyện.
Chương 399: Lại Thấy Bất Diệt Kiếm Ý
Dịch Kiếm lão nhân lẫn Kiều Ngọc Long nghe thế, đều âm thầm thở nhẹ một hơi.
Có điều, cấp bậc lễ nghĩa vẫn không thể qua loa.
Khương Ly ngược lại mặt không cảm xúc, chợt hiếu kỳ hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi vận dụng Thiên Nhân pháp mục, Khương Ly lập tức phát hiện ra.
"Vãn bối Khương Ly gặp qua Dịch tiền bối!"
Bất Diệt kiếm ý!
"Khụ khụ...Khương đế chủ quá lời, ban nãy ngươi cứu vớt tiểu đồ, lão hủ vô cùng cảm kích. Chỉ là không biết, Khương đế chủ đến Kiếm Châu là có chuyện gì sao?"
Dịch Kiếm lão nhân ánh mắt chấn động, nhất thời không biết xử lý thế nào.
Đương nhiên là vẫn có người đưa ra nghi vấn, nhưng phần lớn là dân chúng bình thường hoặc là đê giai võ giả, hơn nữa những nghi vấn này rất nhanh liền bị dập tắt. Về phần các thế gia tông môn lớn thì đều lựa chọn giữ im lặng.
Chính giữa Kiếm Hồ, lại trôi nổi một hòn đảo nhỏ.
Cũng chỉ có như thế, việc Đại Ly đầu hàng mới diễn ra suôn sẻ, không chút gợn sóng.
Lão nói thế nào cũng là sư tôn của Tạ Y Nhân, Khương Ly lại bá đạo hơn nữa cũng không đến mức ngay trước mặt Tạ Y Nhân làm khó dễ chính mình đi.
"Có gì mà không được.."
"Huyền Kiếm Tông Kiều Ngọc Long gặp qua Khương đế chủ"
Khương Ly gật gật đầu, ánh mắt lấp loé như có điều suy nghĩ.
Âm Nhãn Cốc lấy một trăm lẻ tám ngọn núi thành trận, hiện tại đầm Vân Mộng lại lấy một trăm lẻ tám hồ nước thành trận.
Thiên Nhân Pháp Mục
"Nghe nói ở trong đầm lầy phía trước có một chỗ Kiếm Hồ, lưu lại hình bóng của một nữ tử luyện kiếm, rốt cuộc là chuyện thế nào?"
Những người tinh minh rất nhanh liền hiểu rõ, Khương Ly đây là đang đem Thiên Kiếm Tông làm sính lễ nha.
Khương Ly cười lắc đầu, hắn sẽ là hạng người không biết điều như vậy sao?
Nhiều năm trước, lúc còn ở Việt quốc, hắn từng tiến vào một chỗ hiểm địa tên là Âm Nhãn Cốc.
Mà vô số nữ tu thì hâm mộ nhìn về phía Tạ Y Nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly chưa vội chuyển thân mà nhàn nhạt nói:
"Dịch Kiếm Tông Dịch Tiêu Hà ra mắt Khương đế chủ!"
Chừng vài khắc đồng hồ sau, hai người Khương Ly liền xuất hiện ở một cái hồ nước lớn mênh mông, nằm ở trung tâm đầm Vân Mộng.
"Ây!"
Khác với thần tình lạnh lùng ban nãy, Khương Ly nhẹ nhàng nở nụ cười, hướng về phía Dịch Kiếm lão nhân ôm quyền.
Nếu các nàng đời này cũng có thể gặp được một nam tử, lấy một cái nhị phẩm đại tông làm sính lễ, đây là chuyện hạnh phúc cỡ nào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.