Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 364: Thế Gian Là Một Cái Đại Khổ Hải

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 364: Thế Gian Là Một Cái Đại Khổ Hải


Ngô Xương Văn chống lấy quải trượng, chậm rãi quay trở lại bên quan tài màu đen, vừa đi vừa nói:

"Càng giống đại năng chuyển thế sao?" Ngô Xương Văn cắt lời.

Chỉ cần chính mình khống chế được mười đầu Ma Tướng cùng mười vạn Địa Ngục Quân Đoàn, thì họ Khương tiểu nhi kia tính là cái gì chứ, thậm chí sau khi đại bại Khương Ly, chính mình liền tiến đánh Đông Nhạc Vương Triều và Đại Ly Vương Triều, thống nhất Trung Vực, trở thành Đại Nguỵ thiên cổ nhất đế.

Toàn bộ đại não rỗng tuếch. Toàn bộ quá trình thật nhanh, không có chút nào giằng co, không có chút nào giãy dụa, trong chớp mắt liền hoàn thành.

"Đi vào đi, nằm xuống?"

Đáy Kim Tự Tháp, Ngô Xương Văn thu hồi thần niệm, than nhẹ một tiếng:

Nghe được lời của Ngô Xương Văn, tất cả mọi người bao quát Ngô Xương Vũ đều âm thầm giật mình, xem như mở rộng tầm mắt.

"Lão nô tuân lệnh"

"Thần nhi, thân thể này của ngươi rất tốt, nhưng cũng tiếc có không ít thiếu hụt. Nó có thể trợ giúp ta sống tạm thêm trăm năm, lại không cách nào làm cho ta tiến thêm một bước, không cách nào đột phá gông cùm xiềng xích, cho nên tạm biệt ah"

"Kẻ này cho tử tôn một cảm giác không giống người tuổi trẻ....càng giống...càng giống...."

Cuối cùng, hô một hơi thật dài, phát ra âm thanh của Ngô Xương Văn:

"Thiên Nhân phía dưới đều là con kiến hôi"

"Ah" Ngô Xương Văn nghe thế, hai mắt loé lên một tia kì dị: "Ngược lại có chút khó lường, nói một chút về thủ lĩnh phản quân cho ta nghe!"

Thánh Đế Ngô Thần thiên tư hơn người, thậm chí đồn đãi thiên tư không thua kém gì cha của mình là Văn Đế Ngô Xương Văn, chưa đầy năm mươi tuổi đột phá nhất phẩm. Được cho rằng, ngày sau tất sẽ tiếp nối Văn Đế trở thành đời Thiên Nhân cường giả thứ hai.

"Gặp lại!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong nháy mắt, linh hồn đại não của hắn cơ hồ hồn phi phách tán.

Ngô Xương Vũ chắp tay ôm quyền bảo:

Nháy mắt, đầu óc của Ngô Xương Vũ, phảng phất bị bạo tạc.

Mấy người lão thái giám đang quỳ ở phía xa cũng hiếu kỳ, rướn tai lên nghe ngóng.

"Tuân lệnh!"

Ai nghĩ đến, Thánh Đế cũng không phải c·hết vì đột phá thất bại mà là bị chính phụ thân của mình đoạt xá.

"Thời thượng cổ, tu luyện giả chia thành hai trường phái, một loại chuyên môn tu luyện thân thể, rèn đúc nhục thân, cuối cùng phá toái hư không đạt tới Thiên Nhân, gọi là Luyện Thể Giả. Loại thứ hai chuyên môn tu luyện linh hồn, một ngày linh hồn thăng hoa đồng dạng có thể đạt tới Thiên Nhân, gọi là Tinh Thần Niệm Sư"

"Ồ, ngươi nói tu vi của hắn tăng nhanh như gió, thủ đoạn ly kỳ là như thế nào?" Ngô Xương Văn nhíu mày hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão dù thế nào cũng là cường giả hàng đầu Đại Ngụy, lại là tổng quản thái giám ở trong cung nhiều năm, kiến thức sâu rộng. Chỉ là theo như tin tức mà lão nắm được, thì toàn bộ Vũ Giới đương thời, Tinh Thần Niệm Sư đạt tới cảnh giới Xuất Khiếu đã hiếm như lá mùa thu, đừng nói đột phá Xuất Khiếu đạt tới Đoạt Xá.

"Hiện tại lão phu thọ nguyên đã hao sạch, có thể sống sót đến hiện tại là mượn nhờ bí pháp, lâm vào ngủ say. Một khi tỉnh dậy, liền chắc chắn phải c·hết, chỉ có thể dùng chút sức mạnh cuối cùng thay ngươi đánh một trận. Sau đó, muốn khôi phục Đại Nguỵ Vương Triều, còn cần tự ngươi đi làm. Nhưng muốn đánh bại phản quân, chống cự áp lực từ các thế lực siêu thoát, thì ngươi cần thiết khống chế Địa Ngục Quân Đoàn...."

"Có chuyện gì vậy lão tổ tông?" Ngô Xương Vũ hiếu kỳ hỏi.

"Về sau thượng cổ Nhân Hoàng thống nhất Vũ Giới, lập nên Vũ Điện, truyền bá võ đạo, nội ngoại kiêm tu, dần dần trở thành phương pháp tu hành chính thống của Vũ Giới..."

Ngô Xương Vũ thiên phú khá tốt, hai mươi tuổi đầu đã đột phá ngũ phẩm Vũ Tướng, nhưng đối mặt với Thiên Nhân cường giả như Ngô Xương Văn lại chẳng khác gì con kiến hôi. Linh hồn tuỳ ý liền b·ị đ·ánh tan.

"Họ Khương tiểu nhi này nổi lên vào khoảng tám năm trước. Ban đầu cũng không đặc biệt gì, về sau bỗng nhiên quật khởi, chẳng những tu vi tăng nhanh như gió, mà còn nắm giữ vô số thủ đoạn ly kỳ, vẻn vẹn vài năm liền tụ tập được lượng lớn thuộc hạ, dựng cờ tạo phản. Sau đó lần lượt đánh bại các phương chư hầu, chiếm lĩnh phần lớn thiên hạ, cuối cùng kết nạp lực lượng tiến đánh Thượng Kinh..."

Dễ như trở bàn tay chui vào trong thể nội của đối phương.

"Đáng tiếc ah..."

Linh hồn của Ngô Xương Văn nhẹ nhàng thoát ly thân thể nguyên bản, lộ ra chân diện mục, là một người đàn ông trung niên sắc mặt lạnh lùng.

Bộ thân thể này cũng không phải là của lão, nhưng lão đã sử dụng hơn trăm năm, thì thào:

Linh hồn của y sau khi xuất khiếu, liền chậm rãi hướng về phía thân thể của Ngô Xương Vũ mà bay tới.

Ngô Xương Vũ nghe thế thì liên tục gật đầu, hô hấp cũng trở nên thô trọng, nội tâm có chút lâng lâng.

Trong lúc Ngô Xương Vũ đang mặc sức mơ tưởng, thì bên ngoài quan tài, ánh mắt của Ngô Xương Văn loé lên một tia phức tạp.

Ngô Xương Văn lắc đầu, cười nhạt nói: "Phản quân sở hữu rất nhiều võ đạo cao thủ, nếu ban nãy ngươi có thể đem bọn chúng kéo vào trong thành, vậy thì càng tốt"

"Chính là như vậy!" Ngô Xương Vũ gật đầu đáp.

"Bệ hạ nói Khương Ly kia bị cường giả đoạt xá, nhưng là Vũ Giới mới khôi phục nguyên khí chừng ba trăm năm, thật có người đạt tới cảnh giới này sao?"

Thành nhi trong lời của lão tên là Ngô Thần, chính là thiên tử đời thứ ba của Đại Nguỵ Vương Triều, hiệu là Thánh Đế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù không rõ hai người tổ tôn bọn họ định làm gì, nhưng đám người lão thái giám đều cực kỳ thức thời, vội vàng dập đầu bái lạy, rồi men theo đường cũ mà leo lên miệng Kim Tự Tháp.

Đợi bọn họ đi khuất bóng, Ngô Xương Văn khẽ phất tay, đem cửa đá đóng lại rồi nói với Ngô Xương Vũ:

Ngô Xương Vũ đáp: "Tử tôn cũng muốn làm như vậy. Nhưng nghe đồn, họ Khương tiểu nhi rất giỏi trận pháp, ngay cả thượng cổ Thập Tuyệt Trận hay Phản Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của Chân Nhất Tông cũng bị y phá mất. Tử tôn lo lắng lật thuyền trong mương..."

"Thân thể mặc dù tương đối yếu đuối, nhưng cảm giác không tệ..."

Lão thái giám rụt rè hỏi:

"Bẩm lão tổ tông, kẻ này tám năm trước tu vi chỉ mới bát phẩm trung kỳ, nhưng hiện giờ đã đạt tới nhị phẩm đỉnh cao, thậm chí tự tay chém g·iết một vị nửa bước Vũ Đế của Cơ thị. Không chỉ tu vi tăng nhanh mà thủ đoạn của y cũng vô cùng khó nắm bắt, nhất là trận pháp chi đạo chỉ sợ đã đạt tới cửu phẩm Đế Trận Sư, thậm chí cao hơn. Y còn biết một loại quân trận, để thủ hạ luyện tập, trong thời gian ngắn liền ngưng tụ ra quân hồn. Bên cạnh đó, tinh thần lực của y cũng rất mạnh, theo tin tình báo tinh thần niệm của y chỉ sợ đã đạt tới cảnh giới thứ bốn Xuất Khiếu Cảnh, ngoài ra y tựa hồ còn là thượng cổ luyện thể võ tu, thậm chí còn biết cả Nam Vực Cổ Thuật..."

Ngô Xương Văn chống quải trượng, cúi đầu nhìn thân thể mình.

"Cảm giác của ngươi tương đối chính xác. Có điều kẻ này không phải đại năng chuyển thế mà là bị lão quái vật nào đó đoạt xá...."

Ngô Xương Văn nhếch miệng, vuốt vuốt râu bảo:

Sau đó, nghe đồn Thánh Đế vì đột phá Thiên Nhân thất bại mà c·hết, dẫn tới Đại Nguỵ mất đi người kế thừa ưu tú nhất, dần dần nhân tài điêu linh.

Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của hắn, Ngô Xương Văn giải thích:

Chương 364: Thế Gian Là Một Cái Đại Khổ Hải

"Thế gian là một cái đại Khổ Hải. Người ở trong biển, thân thể là thuyền, linh hồn là thuyền nhân. Thuyền chở người, hướng về bờ bên kia mà đi tới. Vậy, nên tu luyện thân thể làm chắc chắn thân thuyền để đến bờ bên kia của Khổ Hải? Hay nên tu luyện linh hồn, giúp thuyền nhân quen thuộc với nước biển đây?"

Cứ như vậy, hắn biến thành cái xác không hồn nằm ở trong quan tài không nhúc nhích.

"Vũ Giới nước rất sâu, các ngươi nhìn thấy, vẻn vẹn là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi. Hơn nữa, dù đoạt xá Khương tiểu nhi kia là lão quái vật nào. Chỉ cần không đạt được Lục Nguyên Châu, cũng chẳng làm nên trò trống gì" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Xương Vũ có chút chưa hiểu, nhưng không dám hỏi nhiều mà nhấc chân tiến về phía trước, leo vào trong quan tài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhẹ nhàng nâng ngón tay lên.

"Đoạt xá?" Ngô Xương Vũ nghi hoặc, hắn lần đầu tiên nghe đến hai chữ này.

"Đúng vậy!" Ngô Xương Vũ nắm chặt nắm đấm.

"Tốt, nói nhảm thế đủ rồi. Lão phu cũng nên bắt đầu làm chuyện chính, Xương Văn ở lại, những người khác đi lên cửa động giúp ta canh chừng, đừng để kẻ nào bén mảng tới nơi đây"

Ngô Xương Văn lắc lắc đầu, nhếch miệng cười lạnh:

Ngô Xương Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp trăm mối đan xen, có chút uất hận, có chút hâm mộ ghen ghét, từ từ giảng giải:

"Thế nhân đồn đãi rằng, Tinh Thần Niệm Sư có bốn cảnh giới là Nhập Định, Khu Vật, Hiện Hình và Xuất Khiếu. Nhưng thực chất, bên trên Xuất Khiếu còn có một cảnh giới khác nữa, gọi là Đoạt Xá. Cường giả tu luyện tới cảnh giới này, dù thân thể hoá thành tro, chỉ cần linh hồn còn sống sót liền có thể tìm thân thể khác để đoạt xá sống lại, hoặc nương nhờ ở trong bảo vật mà sống tạm, chờ đợi cơ hội đông sơn tái khởi"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 364: Thế Gian Là Một Cái Đại Khổ Hải