Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 356: Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận
Thanh Tịnh tản nhân cốt linh đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng bởi vì tu vi cao thâm, lại tinh thông thuật trú nhan, dẫn đến dung mạo nhìn qua chỉ khoảng ngoài ba mươi.
Hiển nhiên là đã bỏ ra đại giới không nhỏ.
Nhiều năm trước, sau khi thọ nguyên của Văn Đế vừa hết. Đông Nhạc Vương Triều và Đại Ly Vương Triều đã bắt đầu rục rịch, liên miên điều động q·uân đ·ội gây áp lực ở biên giới, mong muốn xâu xé Đại Ngụy.
Thậm chí có Vũ Đế cường giả ẩn hiện ở bên ngoài Quỷ Môn Quan và Cự Môn Quan.
Muốn từ bên ngoài phá huỷ Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận hầu như không có khả năng, bởi vì trận pháp này có thể hấp thu hết thảy công kích. Trừ phi là Thiên Nhân cường giả tự mình xuất thủ.
"Phá trận? Phạm sư đệ hơi lo lắng quá mức rồi" Người vừa lên tiếng là vị nữ đạo sĩ duy nhất trong Chân Nhất Thất Tử, Thanh Tịnh tản nhân.
Hắn cử q·uân đ·ội Thánh Giáo tiến đánh Vũ Quan, rồi chiếm cứ Tử Cốc Quan. Mục đích chủ yếu là để nhìn chằm chằm động tĩnh của Trấn Bắc Vương Phủ.
Bốn người đối diện lập tức ôm quyền hô to.
Bọn họ cùng Khương Phàm giống nhau, hoàn toàn tử trung với Khương Ly, coi như hắn để bọn họ đi c·hết, bọn họ cũng sẽ không do dự mà liều mệnh.
Chợt hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thất tử đồng thời tu luyện một môn hợp kích trận pháp vô cùng lợi hại, nghe đồn bảy người kết trận, chiến lực không thua kém nhất phẩm Vũ Đế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận là một trong hai tòa cửu phẩm Đế Trận mà sư tôn dày công sáng tạo ra, có thể nói là tinh diệu tuyệt luân. Họ Khương tiểu nhi kia muốn phá trận cũng không dễ dàng như thế"
"Gặp qua Đế Chủ"
"Sư muội chớ vội khinh địch" Trường Xuân tử lắc lắc đầu nói: "Đông Ly Đế Chủ chẳng phải hạng người bình thường đâu. Nghe nói mấy năm trước, Dương Minh Công Dương Huyền từng mượn dùng trận cổ Thập Tuyệt vây khốn hắn, cuối cùng vẫn như cũ trận phá người vong"
Khương Phàm nói.
"Phân phó thì không dám, nhưng ta đúng là có chuyện cần tham khảo ý kiến của chư vị sư huynh sư tỷ" Phạm Bạch Hổ nói.
Dù sao, không chỉ các thế lực trong nước, Đông Nhạc Vương Triều và Đại Ly Vương Triều, đối với Hỏa Nguyên Châu hay Đại Ngụy cửu châu đều vô cùng thèm thuồng.
Vì thế, muốn phá vỡ Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận thì cần thiết đánh phá từ bên trong, nhưng một khi nhập trận thì chẳng khác nào đã bước vào trong lĩnh vực của Chân Nhất thất tử. Đến khi đó, coi như Vũ Đế cường giả cũng phải nuốt hận.
Bảy người bọn họ, trẻ tuổi nhất là Thanh Tịnh tản nhân năm nay cũng đã ngoài bảy mươi. Mà cao tuổi nhất Đan Dương tử, tuổi tác đã hơn một giáp, xem như cùng thời đại với bọn Khương Thần Cơ, Ngô Hoành.
Vũ Quan nằm ở phía Tây Bắc của Vũ Châu, vượt qua Thượng Châu đi thẳng lên chừng ba trăm dặm là Tử Cốc Quan, là quan ải huyết mạch nối liền Thượng Châu và Giao Châu.
Khương Ly gật đầu. Trấn Bắc Vương Phủ cùng Trấn Tây Vương Phủ trước giờ thái độ không rõ ràng, vẫn luôn án binh bất động, đối với loạn thế bỏ mặc chẳng quan tâm.
"Vậy liền theo ý của Mã sư huynh!" Phạm Bạch Hổ nói, tiếp theo điều động binh sĩ, bắt đầu bố trí các loại công sự.
Lần này tới trợ giúp Phạm Bạch Hổ thủ thành, bọn họ trực tiếp đem hộ tông đại trận nhà mình dời tới, bố trí ở phía sau Sơn Hà Quan.
"Hiện tại Vũ Quan bên kia hẳn là đã phân ra thắng bại rồi đi"
"Mời Đế Chủ phân phó"
"Khâu sư đệ nói đúng!" Đan Dương tử vuốt vuốt râu dài, gật đầu bảo.
"Tình hình bên kia thế nào rồi?"
"Nhìn thấy trận pháp đằng kia chứ?"
Mà Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận thì là hộ sơn đại trận của Chân Nhất Tông, uy danh không hiện, nhưng uy lực lại tuyệt luân. Ưu điểm lớn nhất của nó là có thể hấp thu lực lượng công kích từ bên ngoài, sau đó cường hoá rồi phản ngược trở về.
Sư tôn của bọn họ Tiêu Thiên Thu, ngoại trừ là Vũ Đế cường giả ra còn là một vị Đế Trận Sư. Thiên Cang Bắc Đẩu Trận và Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận là hai tòa trận pháp mà hắn nghiên cứu ra, đều là trận pháp hàng đầu trong thiên hạ.
Toà đại trận trước mặt lại tinh diệu hơn nữa, nếu có thể sử dụng Đạp Thiên Cửu Bộ, lấy thế phá thế, một cái tam chuyển trận pháp, nhấc chân liền có thể đạp diệt.
Sau đó từ trong ống tay áo lấy ra một tấm la bàn, bên trên có chạm hình bắc đẩu thất tinh nối liền một mạch. Đây chính là trận bàn của Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận.
Chân Nhất Tông thất tử, mỗi một người đều có thể hùng bá nhất phương, thủ đoạn khó lường, càng khó chơi hơn đó là bọn họ rất ít khi hành tẩu một mình.
Trong đó Thiên Cang Bắc Đẩu Trận là hợp kích đại trận, chuyên môn dành cho Chân Nhất thất tử tu luyện.
Nghĩ đến cũng khá buồn bực, hắn đường đường là Chân Vương cường giả, nhưng từ lúc đến Vũ Giới, bởi vì chịu pháp tắc hạn chế, nên dù trong người nắm giữ đủ loại bản lĩnh thần thông, lại chẳng thể thi triển ra.
"Đế Chủ muốn ta luyện hóa nó ư?"
"Thấy rõ" Khương Phàm nheo mắt đánh giá trận địa ở phía xa xa hồi đáp:
Ngự Linh Quyết...
Nhưng đó là biểu tượng bề ngoài mà thôi. Trên thực tế, bọn bị không phải không muốn quản mà là quản không nổi bởi vì chính bản thân hai đại vương phủ cũng đang giật gấu vá vai.
"Phạm sư đệ cần thiết bố trí trọng binh cùng cạm bẫy xung quanh từng mắt trận, ngăn cản bước tiến của những cường giả kia. Còn trận tâm thì do bảy người chúng ta tự mình thủ hộ, chỉ cần bọn họ dám can đảm đi vào chúng ta liền để bọn họ có đi không về"
Chân Nhất Tông thất tử bao gồm Đan Dương tử, Trường Chân tử, Trường Sinh tử, Trường Xuân tử, Ngọc Dương tử, Quảng Ninh tử cùng Thanh Tịnh tản nhân.
Mà đám cao tầng Thánh Giáo từng bị Khương Phàm khống chế, cũng đồng dạng nhận Khương Ly làm chủ.
Bốn người vừa gặp Khương Ly lập tức ngay tại trên lưng biên bức quỳ một chân, cung kính hành lễ.
Mặc dù đã nhìn ra được kết cấu của đại trận phía xa xa, nhưng bởi vì bên cạnh Phạm Bạch Hổ có cao nhân giúp đỡ, nên hắn chưa vội để thủ hạ nhập trận, mà tiếp tục quan sát.
Năm xưa, Chân Nhất thất tử chính là dựa vào trận này đánh tới giang hồ vô địch thủ.
Khương Ly nói với Khương Phàm:
"Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận có bảy chỗ trận tâm, sáu mươi tư cái trận nhãn, chính là cửu phẩm đỉnh cao Đế Trận. Đối phương muốn phá trận nhất định sẽ phái cường giả xông vào, phá huỷ trận nhãn"
Đáng tiếc không thể dùng ah.
Bởi vì lúc hắn đang suy tư, thì từ phương xa có mấy cái bóng đen đang lấy tốc độ cao bay lại gần.
"Sư đệ mời mọi người tới đây là để bàn kế sách ngăn địch phá trận"
Công kích càng mạnh, lực lượng càng dồi dào, thì uy lực trả về càng khủng bố.
Khương Ly nhàn nhạt nói:
"Chẳng giấu gì chư vị, theo ta được biết thì Đông Ly Đế Chủ Khương Ly là một vị trận pháp đại tông sư, trận đạo tạo nghệ thâm bất khả trắc. Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận mà chúng ta bố trí rất có khả năng đã bị đối phương khám phá. Sắp tới hắn tất nhiên sẽ phái người phá trận"
Trong đó Đan Dương tử, Trường Chân tử cùng Trường Xuân tử sở hữu tu vi nhị phẩm Vũ Tôn, năm người còn lại đều là tam phẩm Vũ Vương.
Khương Ly nhẹ giọng thì thào. Bản thân hắn không thể vận dụng Ngự Linh Quyết, nhưng có một người có thể dùng nha... Khương Phàm.
"Trận pháp này cấp bậc rất cao, tối thiểu cũng phải bát phẩm thiên trận trở lên."
"Bẩm Đế Chủ, Vũ Quan đã phá, thuộc hạ đã điều động tứ đại Pháp Vương dẫn dắt Thánh Giáo đại quân tiến đến đóng quân ở Tử Cốc Quan coi chừng Trấn Bắc Vương Phủ"
Bắt gặp Sơn Hà Quan binh sĩ liên miên điều binh khiển tướng, sắc mặt hắn không chút cảm xúc, nội tâm âm thầm tính toán.
"Chư vị đến vừa đúng lúc. Bản tọa vừa vặn cần sức mạnh của các ngươi" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 356: Phản Thiên Cang Bắc Đẩu Trận
Vậy nên Chân Nhất Tông mới được giang hồ tôn xưng là Đại Nguỵ đệ nhất tông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
.....
Dự định mượn trận pháp này, ngăn cản đường đi của q·uân đ·ội Đại Ngu.
Ngăn trở đối phương, nếu đối phương có ý muốn tiếp viện cho Thượng Kinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phía đối diện, Khương Ly đứng ở trên lưng cự hình biên bức, thần niệm âm thầm tràn ra lẳng lặng quan sát động tĩnh của địch nhân.
Nếu không phải hai tòa vương phủ toàn lực ngăn cản, tử thủ biên giới, thì q·uân đ·ội của hai Vương Triều trên đã x·âm p·hạm vào lãnh thổ Đại Ngụy rồi.
Người vừa đến, không ai khác chính là đám Khương Phàm, Giang Thượng cùng hai vị cao tầng khác của Thánh Giáo là tả sứ và hữu sứ
"Ồ mời nói?"
Thời gian trước Khương Phàm dùng Ngự Linh Ấn khống chế Khương Ly, cuối cùng trộm gà không thành còn mất nắm thóc, bị Khương Ly khống chế ngược, trở thành nô bộc của hắn.
"Ừm?" Khương Ly nói khẽ, tiếp theo khoé miệng nhếch lên.
Vì vậy, Khương Ly đối với hai tòa Vương phủ này tương đối kính trọng nhưng vẫn luôn giữ lòng cảnh giác.
Mấy người còn lại đều gật đầu.
Nhất là Trấn Bắc Vương La Hầu. Hắn lo lắng chính mình đánh vào Thượng Kinh. La Hầu sẽ từ bỏ Giao Châu kéo quân về cần vương.
Hoặc là Ngự Linh Quyết, một đạo Ngự Linh Ấn liền đem nó nhận chủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.