Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 317: Tỉnh Huyết Đại Trận, Nghi Thức Bắt Đầu
"Cần bao nhiêu?"
Tiền, dùng xong còn có thể lại c·ướp, lại đoạt, sao quan trọng bằng việc giác tỉnh huyết mạch.
Khương Ly cũng vỗ túi trữ vật, lấy ra ba vạn Linh Ngọc, hoá thành ba tào Linh Ngọc tháp.
Nếu còn ở Đông Hoang, một trăm vạn Linh Ngọc đối với hắn quả thực chẳng tính là gì.
Chỉ cần thành công giác tỉnh thần huyết, để hắn tốn nhiều Linh Ngọc hắn cũng sẽ không đau lòng.
"Cái gì?" Cửu Tu cả kinh, hú lên một tiếng. Ánh mắt nhìn về phía Khương Ly mang theo mấy tia kiêng dè. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi đánh bại ba mươi vạn Dương Quân đồng thời thu phục các thế lực lớn ở Thanh Châu. Từ trên người bọn họ, Khương Ly thu được Linh Ngọc đã tiếp cận ba vạn. Thân gia có thể nói cực kỳ phong phú, nhưng lại chưa đủ một phần ba mươi số Linh Ngọc cần thiết để bày trận...
Võ giả bình thường, chỉ cần dùng niệm cấm là có thể khống chế.
Tiêu hao một triệu Linh Ngọc trở lên, chỉ có lục chuyển vương trận.
Cần biết, trận pháp hộ tông của Đúc Kiếm Sơn Trang, cũng chỉ cần ba ngàn Linh Ngọc để bố trí mà thôi.
Khương Ly tinh tế quan sát trận đồ mà Cửu Tu vừa gửi.
"Nghĩ thật hay!" Khương Ly cười gằn.
"Không nhiều, khoảng một trăm vạn mai liền đủ rồi." Cửu Tu nói, b·iểu t·ình thản nhiên giống như một trăm vạn Linh Ngọc chỉ là mưa bụi vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thần hồn của Cửu U sau khi rời khỏi thức hải của Khương Ly, thì quay trở về bên trong trái tim khổng lồ.
"Chỉ là muốn giác tỉnh huyết mạch, cần phải bố trí đại trận. Tiểu hữu biết bày trận sao?" Cửu Tu dè dặt hỏi.
Ngũ chuyển trận pháp, nhiều lắm tiêu phí mấy chục vạn Linh Ngọc.
"Thiệt thòi lớn, thiệt thòi lớn, ba trăm năm mới tích góp được một chút thần hồn, vừa mới sử dụng liền gặp ngay một tên quái thai. Hiện tại còn phải bỏ ra chín mươi bảy vạn Linh Ngọc để may áo cưới cho người khác. Đúng là trộm gà không được còn mất nắm thóc ah"
"Đây là phương pháp bố trận, mời chủ nhân xem qua, nếu không bố trí được, vậy phải chờ lão nô thoát khốn, hồi phục tu vi rồi thay ngươi bố trận. Không dám giấu diếm chủ nhân, nếu chỉ luận tu vi trận đạo, mặc dù là Vũ Giới Thần Hoàng cũng không sánh nổi lão nô"
"Ai. . ."
"Khụ khụ, phần còn lại để do lão phu lấy ra, xem như chuộc tội đi" Cửu Tu một mặt thịt đau nói.
Cửu Tu có chút kiêu ngạo nói, đồng thời truyền tới một đạo ý niệm.
Cứ như thế, Khương Ly thành công nắm giữ mệnh hồn của Cửu Tu, đồng thời gieo xuống cấm chế.
Nghe được lời của Cửu Tu, Khương Ly nhẹ gật đầu.
Gặp Cửu Tu chần chờ không quyết, Khương Ly lạnh nhạt nói:
Thực chất, ba vạn Linh Ngọc đã là một số tiền rất lớn. Khương Ly thật sự không nghèo. Ngược lại là do tầm mắt của y quá cao mà thôi.
Sau hấp thu hoàn toàn lực lượng thần hồn của Cửu Tu, tu vi thần niệm của Khương Ly lần nữa tăng mạnh, đạt tới thượng phẩm Lạc Sư cực hạn, chỉ thiếu một bước liền đạt tới cảnh giới Niệm Như Thác Đổ.
Đừng nói là y, lấy tình trạng hiện tại của hắn, muốn bố trí lục chuyển đại trận cũng là chuyện khó như lên trời
"Giác tỉnh thần huyết, đúng đúng đúng, lão phu đúng là biết thứ này, chỉ là..."
Gặp Khương Ly mài mài chít chít không cầm ra tiền, sắc mặt Cửu Tu lập tức phát khổ nói:
"Chỉ cần giao ra mệnh hồn, đồng thời làm việc cho ta mười năm. Khương mỗ không chỉ trợ giúp ngươi phá giải phong ấn, đưa ngươi rời khỏi nơi đây. Mà mười năm sau cũng sẽ thả tự do cho ngươi"
Chương 317: Tỉnh Huyết Đại Trận, Nghi Thức Bắt Đầu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mười năm?" Cửu Tu nói, ánh mắt lấp lóe quang mang.
Cửu Tu vừa mở miệng, liền đòi một trăm vạn Linh Ngọc bày trận, là định bố trí một cái Vương Trận rồi?
Nhưng đạt tới cấp bậc Chân Vương, thần hồn lột xác, ngưng tụ ra mệnh hồn. Chỉ cần mệnh hồn chưa diệt thì vẫn có thể đoạt xá sống lại. Nên niệm cấm đôi khi mất đi tác dụng.
Ở Đông Hoang, tứ chuyển trận pháp, chỉ cần một vạn Linh Ngọc là có thể bày ra.
Hắn chưa vội bố trận, mà dành mất nửa ngày mới đem trận đồ nghiên cứu thấu triệt. Sau đó, hắn lại dành ra nửa ngày, đem thần hồn chi lực mảnh nhỏ của Cửu Tu tản mát trong thức hải hấp thu luyện hoá.
"Giác tỉnh đại trận cũng chia ra năm ba loại, thần huyết cấp bậc càng cao, yêu cầu đại trận càng tinh diệu. Tiểu hữu thân là thượng thần huyết duệ, dù là lần giác tỉnh thứ nhất, tối thiểu phải bố trí lục chuyển vương trận mới có thể giác tỉnh thành công"
"Đúng vậy, ta có thể lập thiên đạo lời thề " Khương Ly gật gù. Hắn quả thật chỉ cần đối phương hiệu lực mười năm, bởi vì sợ rằng không cần nhiều thời gian như vậy, hắn đã hoàn thành mục tiêu, rời khỏi Vũ Giới rồi.
Vì vậy, cách tốt nhất là ngay cả mệnh hồn cũng bố trí cấm chế.
Tiếp đó, đỉnh động đột nhiên nứt ra, nháy mắt có Linh Ngọc rơi xuống như mưa, lấp đầy một khoảng đất trống.
"Nếu không, tiểu hữu thay ta phá vỡ phong ấn ở nơi đây, thả bản tôn của ta ra ngoài. Lão phu nhất định sẽ có cách giúp ngài giác tỉnh thần huyết" Cửu Tu sâu kín nói.
Trên mặt đất, không ngừng xuất hiện một chút trận văn, chút trận này văn giống như có được sinh mệnh kiểu, không ngừng mấp máy.
Trận văn càng ngày càng nhiều, lẫn nhau cấu kết dưới, dần dần phơi bày ra một cái trận đồ tối nghĩa vô cùng huyền ảo.
"Tốt, lão phu đồng ý"
Một trăm toà Linh Ngọc tháp lên tục xoay tròn, không ngừng biến hóa phương vị. Thiên địa đại thế cũng men theo Linh Ngọc tháp di động mà không ngừng cải biến.
"Mời tiểu hữu đem ta thả ra, lão phu sẽ lấy Linh Ngọc cho ngươi"
"Lão phu bị phong ấn ở đây nhiều năm, vất vả mới ngưng tụ ra một điểm thần hồn, vừa rồi đã bị tiểu hữu chém phế. Lấy trình độ thần hồn của ta hiện tại, muốn bố trí Giác Tỉnh đại trận, hầu như không có khả năng. Cho nên ban nãy lão phu mới chẳng dám đả động tới chuyện này" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hơi hiểu biết chút ít, nhưng phải xem là loại cấp bậc trận pháp gì. Nếu trận pháp vượt qua tu vi của ta quá nhiều, Khương mỗ không thể bày ra" Khương Ly đáp.
Mà hắn cũng tuân thủ ước hẹn, đem y thả ra.
Khương Ly cười nhạt nói:
Một lần bày trận này, xem như tiêu hết tất cả Linh Ngọc trên người hắn, trong túi trữ vật chỉ còn đáng thương mấy trăm mai Linh Ngọc không đủ dùng.
"Thả ngươi cũng không phải không được, chỉ cần ngươi giao mệnh hồn ra đây, Khương mỗ sẽ thả ngươi ra"
"Giác tỉnh đại trận, tự Khương mỗ sẽ bố trí, ngươi đứng bên cảnh chỉ điểm là được, vấn đề là trên người ta chỉ có ba vạn Linh Ngọc, những Linh Ngọc còn lại...."
"Chỉ là cái gì?" Khương Ly có chút không kiên nhẫn hỏi.
Nội tâm Cửu Tu than ngắn thở dài, chợt nói:
"Hợp"
Cửu Tu cao giọng cất tiếng, mỗi một vạn Linh Ngọc nối đuôi nhau dung hợp thành một toà Linh Ngọc tháp màu xám, tổng cộng có chín mươi bảy toà Linh Ngọc như vậy.
Trăm vạn Linh Ngọc hiển nhiên là thiên văn sổ tự.
Khương Ly không đau lòng nhưng Cửu Tu đau lòng, tiền là y bỏ ra phần lớn, nhưng được lợi lại là Khương Ly, mẹ nó thiệt thòi lớn rồi.
Nhưng hiện tại đang ở Vũ Giới.
"Như vậy thì tốt, tiểu hữu bày trận, lão phu ở một bên hỗ trợ. Khụ khụ, không biết tiểu hữu có mang theo Linh Ngọc không?"
Điều chỉnh khí thế chốc lát, Khương Ly sâu một hơi, mở hai mắt đồng thời phất tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ừm, ngươi định bố trí loại cấp bậc trận pháp gì? Liền một hơi phải dùng trăm vạn Linh Ngọc. Khương mỗ không có nhiều Linh Ngọc như vậy" Khương Ly cổ quái nhìn tàn hồn của y một chút.
Y thật không nghĩ đến, Khương Ly lại nghèo như vậy, gia sản chỉ có ba vạn Linh Ngọc, liền một trăm vạn Linh Ngọc cũng cầm không ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.