Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 241: Một Vạn Thuỷ Binh, Sát Hải Hầu Hoàng Tá Thốn
Nói xong, Khương Ly đưa mắt nhìn về phía bốn ngàn bang chúng của Bạch Hổ Đường bảo:
Khương Ly đứng ở trên đài, liếc qua một vạn võ giả vài lượt, nội tâm có chút thất vọng.
"Đi theo Đông Ly thiếu chủ là vinh hạnh của ta, mong thiếu chủ thu nhận"
Nghị Sự Đường, Khương Ly ngồi ở chủ vị, cũng không quanh co lòng vòng mà lên tiếng:
Trần phu tử khoát tay bảo: "Đây là bản phận của ta, thiếu chủ không cần khách khí như vậy!"
.......
Đối với biểu hiện của đám bang chúng, Khương Ly ầm thầm hài lòng, quay đầu nói với Trần phu tử:
Thu hồi ánh mắt, Khương Ly nâng ấn tỷ lên cao thản nhiên nói, âm thanh truyền rõ ràng vào trong tai mỗi người ở đây:
Lắc lắc đầu, võ đạo ở Vũ Giới mặc dù phổ biến, nhưng không phải ai cũng có cơ hội trở thành võ giả. Bất kể là Đại Nguỵ triều đình hay mười hai đạo sứ quân, sở hữu q·uân đ·ội, phần lớn là từ trai tráng bình thường hoặc là đê giai võ giả tạo thành.
"Tiểu nhân nguyện ý!"
Một mạch chạy tới phủ thành chủ, Lý Lập cùng đám cao tầng của Thanh Long Đường hay tin Khương Ly tới, vội vàng ra tận cổng lớn tiếp đón.
"Tại hạ đi ngay!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng rao hàng không ngừng vang lên bên tai, tiếng mời chào mặc cả càng là liên miên không dứt.
"Sát Hải Hầu Hoàng Tá Thốn?" Khương Ly nhíu mày, lần đầu tiên nghe được cái tên này. Nghĩ tới, đối phương hẳn là nổi danh nhiều năm trước, hiện tại đã từ quan hoặc là ẩn cư. Nhưng năm xưa có thể trở thành thống lĩnh mười hai cửa biển của Đại Nguỵ, tự nhiên rất có năng lực thống lĩnh thuỷ binh, bèn hỏi:
"Ồ!" Khương Ly hai mắt sáng lên, khẽ hỏi: "Mời tiên sinh chỉ giáo cho"
Khương Ly trong lòng mừng rỡ, ôm quyền nói: "Vậy làm phiền tiên sinh!"
Bốn ngàn bang chúng của Bạch Hổ Đường càng hỗn tạp hơn, hơn phân nửa bang chúng còn chưa nhập phẩm, khí tức mạnh yếu không đều, đối phó người bình thường còn được, nếu gặp phải q·uân đ·ội tinh nhuệ như Đông Ly Vệ hay Ngư Cổ Doanh, sợ rằng không chịu nổi một kích.
Khác với sáu ngàn thuỷ binh, bốn ngàn bang chúng nghe lời của hắn, lập tức từng người ánh mắt toả sáng, đồng loạt quỳ một chân xuống mặt đất, nhao nhao hô lớn:
Trong thành, người đi đường đông nghịt, hai bên cửa hàng rực rỡ muôn màu.
Chỉ là đa số binh sĩ đều có gia đình, người nhà ở quận Xích Hà, nếu phản bội Dương Minh Công, đầu hàng Khương Ly, Dương Minh Công giận dữ, nói không chừng sẽ liên luỵ tới người nhà của mình.
Chừng nửa nén nhang sau, bên ngoài diễn võ trường, tất cả thuỷ binh lẫn bang chúng đều tụ tập cùng một chỗ, từng người hồi hộp mà nhìn về phía Khương Ly.
Lý Lập ôm quyền đáp lời, vội dẫn theo hai vị phó đường chủ rời khỏi nghị sự đường.
Thượng tầng của Ngân Giang Thành thay đổi liên tục, cũng không quá ảnh hưởng tới dân chúng hay võ giả bình thường, ngày ngày vẫn có lượng lớn thương nhân tới buôn bán, Ngân Giang bến tàu thuyền bè vẫn tấp nập tới lui.
"Ta cũng chẳng muốn quanh co lòng vòng, các vị trước đây là thuỷ quân dưới trướng Dương Minh Công, nhưng hiện tại, Dương công tử đã đồng ý tặng chi thủy quân này cho ta. Vậy nên, các vị có hai lựa chọn, một là thần phục với ta, hai chính là c·hết!"
Nghe Khương Ly nói thế, sáu ngàn thuỷ binh sắc mặt xấu xí, đối với chuyện này, bọn họ đã sớm đoán được, đưa mắt nhìn về phía Dương Kiếm Chi cùng sáu vị thiên phu trưởng, tất cả đều yên lặng đứng ở trên đài, nhất thời bọn họ lâm vào xoắn xuýt ảo nảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là một toà bến cảng thành thị, phần lớn diện tích được thành lập ở bên bờ sông Ngân Giang, lại hướng về phía đông chừng ba mươi dặm, chính là Đông Hải, cho nên trong thành người đến người đi náo nhiệt phi phàm, khách thương vãng lai vô số kể.
Bên tai lần nữa vang lên âm thanh lạnh lùng:
Sáu ngàn thuỷ binh của Dương sứ quân, hiển nhiên là q·uân đ·ội tinh nhuệ, tất cả đều là võ giả nhập phẩm, nhưng tu vi cũng không cao, phổ biến đều là cửu phẩm sơ kỳ, trung kỳ vũ đồ.
Ngay ngày hôm, Khương Ly dẫn theo Đông Ly Vệ và đám Dương Kiếm Chi, cùng khởi hành tới Ngân Giang Thành.
Đãi ngộ của Thanh Hà Vệ Binh, bọn họ cũng nghe qua, nghe nói, lương bổng gấp ba quân chính quy thông thường, thậm chí còn được học ba tầng đầu của Huyết Sát Thần Công và một môn Địa giai võ kỹ. Đây chính là cơ hội đổi đời ngàn năm có một, chỉ có đồ đần mới sẽ từ chối.
"Hoàng lão tướng quân lòng mang chí lớn, tài năng ngút trời, đáng tiếc, mấy năm trước nhận lệnh vây quét Nộ Triều Đảo, bị k·ẻ g·ian cản trở ở sau lưng, dẫn đến thất bại mà về, bị Nguỵ Đế trị tội, bãi bỏ chức vị. Hắn buồn bực trong lòng, dẫn theo gia quyến về quê, ẩn cư ở một cái làng chài nhỏ. Trần mỗ vừa vặn biết vị trí mà hắn ẩn cư. Nếu thiếu chủ muốn chiêu mộ người này. Trần mỗ không ngại khởi hành một chuyến" Trần phu tử nói.
Cho đến mấy hôm trước, Trần phu tử bất ngờ bắt nhốt Dương Kiếm Chi cùng bọn tướng lĩnh dưới trướng, cũng tiện tay khống chế luôn sáu ngàn thuỷ binh, trả lại quyền hành cho Thanh Long Đường.
Thời gian trôi nhanh, hai khắc đồng hồ thoáng cái liền đi qua, Khương Ly cúi đầu nhìn về phía sáu ngàn thuỷ binh, trầm giọng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu bọn họ là tán tu, ngược lại không cần nghĩ ngợi nhiều như vậy.
"Các ngươi có hai khắc thời gian để suy nghĩ. Nếu đồng ý quy thuận, thì giơ tay lên" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thời giờ đã đến, các vị nên cho ta một câu trả lời"
Ngân Giang Thành nằm ở phía đông nam của Bố Hải Thành, khoảng cách chừng một trăm hai mươi dặm.
"Hiện tại Khương mỗ muốn thành lập thuỷ quân, đãi ngộ cùng Thanh Hà Vệ Binh tương đương, các ngươi có ai nguyện ý gia nhập dưới trướng của ta sao?"
Diện tích của Ngân Giang Thành so với Bố Hải Thành phải nhỏ hơn phân nửa nhưng mức độ trù phú thì chỉ hơn chứ không có kém, vậy nên Tào Bang cực kỳ coi trọng toà thành thị này.
"Trần mỗ đúng là biết một người, người này tu vi không cao, nhưng nếu nói về năng lực thống lĩnh thuỷ binh thì hoàn toàn đủ để xếp mười vị trí đầu trong thiên hạ"
Dương Kiếm Chi trở thành chủ nhân mới của Ngân Giang Thành, địa vị của đám Lý Lập cũng xuống dốc trầm trọng, mỗi ngày đều bị quản thúc gắt gao.
Trước đây Ngân Giang Thành do phó bang chủ Lý Lập dẫn dắt Thanh Long Đường trực tiếp toạ trấn.
Có điều, thời gian trước, Dương Kiếm Chi mang theo hạm đội của Dương thị đánh bất ngờ Ngân Giang bến tàu. Đối mặt với lực lượng áp đảo của đối phương, Lý Lập nào kháng cự, chỉ có thể dẫn theo thủ hạ buông v·ũ k·hí đầu hàng.
"Tiên sinh biết người nào có khả năng thống lĩnh thuỷ quân, có thể đề cử cho ta một vị được không?"
Chuyện Dương Minh Công thuê Sát Lục Điện á·m s·át mình, Khương Ly không hề hay biết, dù biết cũng không sợ hãi. Quân đến thì tướng đỡ, nước đến thì đất ngăn, lo lắng sợ hãi chẳng được tích sự gì.
"Hiện giờ vị Hoàng tướng quân kia ở đâu, có cách nào mời hắn tới làm việc cho ta sao?"
Ngày trước chính mình là phó bang chủ của Tào Bang, lại là ngũ phẩm vũ tướng, thân phận cao thượng, có thể đứng từ trên cao nhìn xuống đối phương, thoáng cái hơn nửa năm trôi qua, Khương Ly đã trở thành bá chủ của quận Thanh Hà, bên người cao thủ như mây, chính mình phải từ dưới ngước lên.
Trần phu tử mỉm cười tủm tỉm, tựa hồ đã đoán trước Khương Ly sẽ hỏi điều này, chắp tay nói:
Người ta nói kiến cắn c·hết voi, người bình thường và đê giai võ giả, nếu huấn luyện hợp lý, cũng có khả năng trở thành tinh nhuệ chi sư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 241: Một Vạn Thuỷ Binh, Sát Hải Hầu Hoàng Tá Thốn
Hiện giờ ngẫm lại, nội tâm cảm khái.
Đoàn người Khương Ly khởi hành từ sáng sớm, đến đầu giờ chiều đã tới ngoài thành.
"Làm phiền Lý phó bang chủ thay ta triệu tập sáu ngàn thuỷ binh, cùng bốn ngàn bang chúng của Thanh Long Đường tới diễn võ trường, Khương mỗ có chuyện cần tuyên bố"
Nhưng nếu từ chối, chính là m·ất m·ạng.
Đám khách thương cùng dân chúng bình thường, thấy q·uân đ·ội hùng hổ đi tới, cũng không hoảng hốt, mà vội vàng tránh ra hai bên, nhường đường cho q·uân đ·ội đi qua.
"Tiểu nhân nguyện ý, mong thiếu chủ thu nhận"
Trần phu tử nói: "Người nọ họ Hoàng tên là Tá Thốn, tước vị Sát Hải Hầu, nhiều năm trước, hắn từng là thống lĩnh mười hai cửa biển của Đại Nguỵ Vương Triều"
Ngân Giang Thành mặt đông và nam là sông lớn, mặt tây và bắc là núi đồi, địa hình tương đối phức tạp, cho nên không có tường thành nối liền với nhau, mà chỉ xây dựng thành quan ở mấy chỗ yếu lĩnh mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.