Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Bổng Đánh Uyên Ương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Bổng Đánh Uyên Ương


Vũ Ninh Thành đệ nhất thiên tài tên tuổi, chẳng phải ngồi không.

“Ồ” Khương Ly nhìn nằm trên mặt đất Lạc Thiên, rồi nhìn tên nữ tử kia, khóe miệng cười quỷ dị.

“Dừng tay”

Chương 42: Bổng Đánh Uyên Ương (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà Lạc Thiên cũng ánh mắt cũng đờ đẫn, bản thân yêu quý bảo đao cứ như vậy phá hủy.

“Xem ra là các vị muốn đánh với ta một trận”

Đám thiếu niên tham gia thi đấu dồn dập kinh hãi. Bọn hắn tất nhiên là biết Lạc Thiên Song Nguyệt Loan Đao lợi hại, ngoài đao thế nhanh nhẹn như chớp, thân đao âm trầm hàn khí mới là chỗ đáng sợ.

Lạc Thiên chặn đánh Khương Ly, khiến vô số người chú ý, trên đài cao các vị cường giả cũng dồn dập ngước nhìn.

Nguyệt Quang Trảm

Khương Ly ánh mắt ngưng tụ, Lạc Thiên một chiêu này, đủ trọng thương phổ thông Thượng Phẩm sơ kỳ Chiến Sĩ rồi.

“Đó là Vũ Tây Lạc Tướng con gái Lạc Tuyết, nghe nói nàng cùng Lạc Thiên là thanh mai trúc mã”

“Phong Ảnh Thất Biến mỗi biến sẽ hóa ra một đạo phong ảnh, thực lực đạt tới bản thân tám thành, có thể công có thể thủ, có thể chạy trốn không biết Lạc Ly này sẽ ứng đối ra sao?”

Ngay khi ba đạo tàn ảnh vừa tới gần, hắn bỗng nhiên tung người nhảy lên, xảo diệu tránh thoát ba đạo tàn ảnh đòn công kích, nắm đấm chợt đỏ rực như dung nham, một quyền đánh lên lên trời.

Đừng nói chỉ mình Lạc Thiên, trên đài năm tên thiên kiêu còn lại cùng hợp sức chưa chắc đã làm gì được hắn.

Bọn họ còn đang không hiểu tên thiếu niên mặt mịn da trắng này chui ở đâu ra, thì ra là người của Vũ Bắc Tướng Phủ.

Bằng một chiêu này, Lạc Thiên đã từng cùng một vị Thượng Phẩm Chiến Sĩ đánh bất phân thắng bại, thế nhưng hôm nay, đao còn chưa chạm đến đối thủ đã b·ị đ·ánh nát.

Hắn ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phương hướng đối diện, chỉ thấy một tên nữ tử cao gầy, mang khăn che khăn đang làm động tác dương cung.

Thì ra vừa nãy, Lạc Thiên có chú ý Khương Ly chiến đấu, lực lượng rất mạnh, thường thường một chụp một chụp bắt một người, vô cùng cường thế. Nên không lựa chọn chính diện đối cứng, mà là mượn phong ảnh thất biến che mắt, bản thân thì dùng ẩn thân bảo vật, âm thầm công kích bất ngờ.

Trên hai thanh đao chợt hiển hiện từng tia màu xanh hàn khí, chợt vung mạnh

Ầm

Chốc lát, một khoảng sân rộng đường kính mười trượng, không người dám bén mảng xông vào.

Đến chỉ thứ năm, trên ánh đao sâm nhiên hàn khí bị hóa giải, vốn bén nhọn hai thanh đao bỗng niên nổ tung, hóa thành từng mảnh vỡ rơi trên mặt đất.

Một phần vì bảo vệ Lạc Tuyết, mà một phần là bởi vì Khương Ly biểu hiện quá mức mạnh mẽ.

Mỗi tàn ảnh, tựa như sấm đánh, trong lúc chạy xung quanh nổi lên từng trận cuồng phong.

"Là ngươi bắn?”

Khương Ly cau mày, xoay người túm lấy, nhìn kỹ thì ra là một mũi tên đồng.

Nhưng lúc thấy Lạc Thiên áp sát, sắc mặt chợt lo lắng.

Bình thường Trung hạ phẩm Chiến sĩ, trúng phải đao này, nếu không b·ị c·hém ngang lưng thì cũng bị đông kết.

Chỉ có Lạc Thanh vẫn ung dung ngắm nhìn, bởi vì cô ta biết thực lực của Khương Ly.

“Ngay cả Lạc Thiên cũng không phải đối thủ của Lạc Ly này, Lạc Tuyết đứng ra không phải là chịu tội”

Trong lúc gã đang rung động, Khương Ly đã động, quỷ mị xuất hiện tại Lạc Thiên trước người, một chụp hướng Lạc Thiên bả vai, đem gã đánh bẹp trên mặt đất.

Mà Khương Ly mượn lực phản chấn, lùi về sau hai bước.

Nhìn thấy hắn biểu hiện dũng mãnh, đều nhiệt tình gào rú.

Biết là vậy, nhưng bàn tay không tự chủ nắm chặt.

“Song Nguyệt Loan Đao b·ị đ·ánh nát”

“Ẩn thân trang bị sao?” Khương Ly hào hứng nhìn mấy đạo tàn ảnh như chớp xông đến, thần thức dấu diếm dò xét.

Nữ tử che mặt đối diện ánh mắt như ăn thịt người của Khương Ly, có chút rùng mình, nhưng vẫn giương cung cắn răng hô.

Mà đang giao chiến các thiếu niên cũng dồn dập dừng tay, ngước nhìn giữa sân hai tên thiên kiêu đại chiến.

“Thanh mai trúc mã sao?” Khương Ly nụ cười càng đậm, bước chân nhanh hơn nửa nhịp.

Hai bên đám thiếu niên dồn dập dạt ra nhường đường không dám ngăn bước tiến của hắn.

Hai thanh đao lập tức hóa thành hai đạo lạnh lẽo bén nhọn tia sáng, chém thẳng mặt Khương Ly.

Ngay cả Vũ Ninh Thành đệ nhất thiên tài, Loan Nguyệt Song Đao Lạc Thiên cũng bại thê thảm, bọn họ ngay cả Lạc Thiên cũng không bằng làm sao đấu lại Khương Ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bên này, Lạc Thiên từng bước từng bước đi tới trước mặt Khương Ly, quanh thân khí huyết nhộn nhạo, như sóng to gió lớn, đẩy văng mọi vật cản phía trước.

“Không được đụng đến Lạc Thiên ca ca”

Gã gạt đi máu trên khóe miệng, hai mắt tràn ngập chiến ý.

Danh hào vừa báo, Lạc Thiên cũng không nói nhảm, lập tức xuất chiêu.

Đúng lúc này, chợt có một đạo bén nhọn hàn mang từ sau lưng bắn tới, theo sau đó là một tiếng quát.

Keng keng

Nhưng muốn bằng một chiêu này làm khó Khương Ly, thì còn chưa đủ.

Mà bên ngoài sân thi đấu, một chỗ tập trung hơn mười gã Lạc dân, cầm đầu là một tên cao gầy xinh đẹp nữ tử. Đám người này chính là Lạc Thanh cùng với mười người hộ vệ. Hôm nay dẫn nhau đến đây cổ vũ cho Khương Ly.

Bọn hắn không ai bảo ai, đều tập trung chặn đường Khương Ly.

Lạc Thiên khí thế vận chuyển đến cực hạn, khi vừa tiếp cận Khương Ly chừng năm trượng, thi ngừng bước chân tự báo tên tuổi: “Vũ Đông Tướng Phủ, Lạc Thiên”

Một đám lão quái tặc lưỡi, lại không quá bất ngờ. Vũ Bắc Lạc Tướng nói thế nào cũng là Vũ Ninh Thành đệ nhị cao thủ, bồi dưỡng được xuất sắc hậu bối, là điều đương nhiên.

Tựa hồ có tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, ánh đao màu xanh hàn khí nhạt bớt không ít.

Bỏ mặc Lạc Thiên, chậm rãi đi về phía cô gái kia.

“Cái gì” Lạc Thiên lộn nhào mấy vòng mới chống tay trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, khó lòng tin nối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ly trong lòng lóe lên một tia sát sơ, lạnh lùng nhìn cô gái, lời nói không một tia cảm xúc.

Theo sau đó, lần lượt có thêm ba người, hai nam một nữ đứng ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ly thân hình bất động, ngón trỏ cùng ngón giữa chợt quấn quanh hai tia màu xám kiếm khí, nhấc chỉ hướng ác liệt ánh đao điểm nhẹ.

Lại liên tiếp điểm chỉ ba lần.

Lại không nghĩ, Khương Ly nhạy bén phát hiện được.

“Vũ Ninh Thành đệ nhất thiên tài?” Khương Ly lẩm bẩm, lắc đầu dự định c·ướp lấy túi đồ của Lạc Thiên.

Thanh âm của hắn không lớn, lại truyền thật xa, trên đài đám cao thủ nghe được Khương Ly xuất thân, dồn dập nhìn qua Vũ Bắc Lạc Tướng.

Có tiếng v·a c·hạm trầm thấp, chỉ thấy giữa không trung, Lạc Thiên thân hình hiển hiện, vội vàng đối quyền, bị Khương Ly đấm bay ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bằng đao thuật này, Lạc Thiên dùng Trung Phẩm Chiến Sĩ đầy đủ sánh ngang với Thượng Phẩm chiến sĩ.

Kẻ này không phải Lạc Sư làm sao có thể nhìn thấu ta ẩn thân.

Chỉ thấy hắn bỗng nhiên tại chỗ biến mất, thân hình hóa thành ba đạo tàn ảnh từ ba hướng xông tới phía Khương Ly.

“Là Vũ Đông Lạc Tướng tuyệt kỹ Phong Ảnh Thất Biến, không nghĩ Lạc Thiên đã luyện đến biến thứ ba, uy lực không thể khinh thường”

Từ hai bên hông rút ra hai thanh đao ngắn màu bạc, cong hình bán nguyệt, thầm vận hô hấp pháp.

Chẳng trách, chẳng trách.

Bốn người này, chính là bốn gã thiên tài nổi bật nhất vòng thi đấu thứ nhất.

“Vũ Bắc Tướng Phủ, Lạc Ly” Khương Ly hứng thú nhìn kẻ mới đến, nhàn nhạt báo ra tên tuổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Bổng Đánh Uyên Ương