Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98: Tụ Chúng Làm Loạn
Sáu đại gia tộc thực lực đều không tệ, ngặt nổi Tào Bang thế lớn, bọn họ không thể chống lại, chỉ có thể nhường ra phần lớn địa bàn cùng sản nghiệp, an phận một góc.
Cộng thêm chuyện thời gian gần đây, Tào Bang liên tục tuyên bố giới nghiêm, nội bất xuất, ngoại bất nhập, một số người dân lên tiếng đòi công đạo, liền sẽ bị trấn áp đẫm máu các thứ.
Những người này không rõ ràng lắm, vội vàng thối lui sang hai bên đường phố, mang theo ánh mắt tò mò, kính sợ mà quan sát đội ngũ.
Hiện tại ngoại địch công thành, Tào Bang sứt đầu mẻ trán, Tào Vũ Sinh lo lắng các gia tộc này âm thầm cản tay là chuyện đương nhiên.
“Ừm?” Khương Ly nhíu mày, không hiểu nhìn đối phương.
Đủ loại khẩu hiệu, kêu vang dội.
Trên phố dài, một ngàn hai trăm Đông Ly Vệ người mặc trọng giáp, tay cầm chiến kích, sắp hàng chỉnh tề chậm rãi hành quân, mỗi một bước đạp xuống, đều giống như làm cho mặt đất chấn động liên hồi.
Cửa lớn của phủ đệ Doãn gia đóng chặt, giống như một đầu ô quy trốn ở trong vỏ.
Hiện tại ngoại địch đã áp sát, tuỳ thời khai chiến. Tào Bang đệ tử khẩn thiết chuẩn bị chiến đấu, đám ngu dân phía trước đã không giúp được gì, còn tụ chúng gây rối, quả thực muốn c·hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đông Ly Vệ cũng dồn dập nắm chặt v·ũ k·hí.
Mục tiêu đầu tiên của đám người Khương Ly chính là Doãn phủ. Doãn thị là một trong những gia tộc đứng đầu lục đại thế gia, có lục phẩm hậu kỳ đại vũ sư toạ trấn, mà thế hệ trẻ tuổi cũng thiên tài lớp lớp.
Tiếng trống trầm thấp truyền vào trong Tụ Nghĩa Đường để tất cả mọi người giật mình sững sờ.
“Có lẽ bọn họ còn có chút nội tình đi, dù sao ngoại trừ Lý gia ra, năm gia tộc kia đều đã tồn tại hơn hai trăm năm” Hoàng Vạn Quân thản nhiên nói.
Hiện tại địch nhân đã binh lâm th·ành h·ạ, bọn họ không lo lắng mới là lạ.
Thanh Long Đường sở hữu bốn ngàn bang chúng, hơn nữa mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh, cộng thêm một vị ngũ phẩm trung kỳ đường chủ, hai vị lục phẩm phó đường chủ, thực lực mạnh mẽ.
Mục tiêu của đoàn người rất rõ ràng, trực tiếp hướng về phủ đệ của các đại thế gia mà đi tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngàn người đồng thời hô lớn, tiếng la ó vang trời, cơ hồ muốn nối liền với nhau. Giống như lôi đình nổ vang, khiến cho người ta kinh tâm động phách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai bên phố dài, một chút quần chúng không rõ chân tướng, ưa thích náo nhiệt, cũng bị điều động cảm xúc, dồn dập gia nhập đội hình thảo phạt, muốn Tào Bang cho ra một cái công đạo.
Về sau thế lực của Tào Bang càng ngày càng lớn, không ngừng thẩm thấu ra toàn bộ Bố Hải Khẩu. Cuối cùng thay thế bọn họ trở thành chủ nhân của Bố Hải Thành.
Sau lưng, Lệ Phi Vũ suất lĩnh Đông Ly Vệ chỉnh tề đi theo.
“Ngân Giang bến tàu vừa truyền tới tin tình báo, Dương sứ quân điều động hạm đội thông qua đường biển tiến nhập hạ lưu sông Ngân Giang, trong chốc lát liền khống chế Thanh Long Đường. Lý phó bang chủ đã đầu hàng quân địch”
Bầu không khí nghiêm nghị túc sát, Tào Vũ Sinh ngồi ở trên chủ vị, tay phải không ngừng xoa nắn thiết cầu, hai mắt khép hờ, bên dưới sảnh đường ngồi đấy mười mấy vị cao thủ đều là đường chủ, phó đường chủ của các đường khẩu.
Nhìn ra nghi hoặc của hắn, Tào Vũ Sinh hạ giọng giải thích: “Trong thành có mấy con chuột nhắt không an phận, làm phiền Diệp đường chủ thay ta dọn dẹp”
Chương 98: Tụ Chúng Làm Loạn
Nhưng hiện tại chưa đánh đã hàng, mất đi Thanh Long Đường, Tào Bang chẳng khác gì bị phế bỏ một cánh tay cả.
Tầm mắt của Hoàng Vạn Quân ngưng tụ, vươn tay khoác lên Long Văn Đao ở bên hông, đao này là do Khương Ly tặng cho hắn.
Vốn ban đầu chỉ có mấy trăm người, theo thời gian trôi qua, đã tụ tập thành mấy ngàn người.
“Sáng nay Bang chủ hạ lệnh để cho các gia tộc cắt cử lực lượng phối hợp thủ thành. Ngoại trừ Lý gia nghiêm túc tuân thủ, Lý gia lão gia tử tự mình suất lĩnh tộc nhân hộ vệ xuất chiến ra, năm nhà còn lại chỉ lá mặt lá trái xem như đối phó, khiến cho Bang chủ cực kỳ bất mãn”
Khương Ly bật cười: “Hiện tại Bố Hải Thành sở hữu hộ thành đại trận, bọn họ làm như thế không sợ bị Tào Bang tính sổ trước tiên ư?”
Khương Ly cùng Hoàng Vạn Quân liếc nhau một chút, dự định đi theo, thì chợt nghe Tào Vũ Sinh phân phó.
Đám dân chúng kia hoặc là thủ hạ, hoặc là người làm công, tá điền của các đại gia tộc, mang theo nông cụ, đao bổ củi, tụ chúng tại cùng một chỗ. Bọn hắn lòng đầy căm phẫn, trong đó có vài người đang hô to hô nhỏ cái gì.
Tiếng trống vang lên chính là tín hiệu đại chiến, nháy mắt mọi người trong sảnh đường đều đồng loạt đứng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổng bộ Tào Bang, Nghị Sự Đường
Chừng nửa khắc sau, Khương Ly cùng Hoàng Vạn Quân suất lĩnh một ngàn hai trăm Đông Ly Vệ từ tổng bộ Tào Bang đi ra, dọc theo đường phố mà đi thẳng lên phía bắc thành.
Doãn phủ là một toà phủ đệ tương đối xa xỉ, bên ngoài phủ đệ đặt hai con sư tử bằng đá cao lớn hung dữ.
Tào Vũ Sinh mở ra hai mắt, trong đáy mắt loé lên lệ mang, cao giọng:
“Diệp đường chủ, Hoàng phó đường chủ, Bạch Hổ Đường các ngươi phụ trách duy trì trật tự trong thành”
Bỗng nhiên, trên đường dài, có từng âm thanh xốc xếch vang vọng truyền tới, đã thấy nơi xa, có đám người đen kịt, mang theo nông cụ, nắm đao bổ củi hành tẩu trên đường dài.
Khương Ly lạnh nhạt nhìn đám đông trước mặt một chút, khoé miệng nhếch lên, hơi lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
“Ồ” Khương Ly nhếch miệng cười nhạt nói: “Ta cũng muốn xem nội tình của bọn họ là gì?”
“Rõ”
“Tại hạ hiểu rõ” Khương Ly gật đầu.
Tào Vũ Sinh trầm giọng nói, lời vừa dứt, lập tức sắc mặt của tất cả mọi người đều biến đổi, trở nên cực kỳ khó coi.
Mấy hôm nay, địch quân áp cảnh, Bố Hải Thành tiến hành giới nghiêm, nên ở trên đường phố cực kỳ vắng vẻ. Nhưng lâu lâu sẽ bắt gặp một chút người đi đường.
Khương Ly ngồi ở trên khoái mã, hai mắt híp lại, nhàn nhạt đánh giá phía trước.
Ngoại trừ một vài người đang trấn thủ ở bên ngoài tường tường thành ra, thì hầu hết cao tầng của Tào Bang đều có mặt đông đủ. Bên trong sảnh đường, Khương Ly và Hoàng Vạn Quân thình lình cũng có mặt.
Đúng lúc này, bốn phía tường thành chợt vang lên tiếng trống trầm trầm, cấp tốc truyền bá khắp Bố Hải Thành.
“Kẻ nào dám tụ chúng làm loạn?” Hoàng Vạn Quân nhìn thấy cảnh tượng ấy, hai mắt trừng trừng, rút ra trường đao hét lớn.
Phía trước cổng Doãn phủ, an tĩnh đến lạ thường.
“Tất cả theo ta lên tường thành nghênh chiến”
“Đi thôi, triệu tập Đông Ly Vệ chúng ta ghé thăm lục đại thế gia một chuyến”
Toàn bộ Bố Hải Thành được phân chia thành năm cái khu vực. Khu vực phía Đông là nơi buôn bán, giao thương, có vô số cửa hàng, chợ phiên lớn nhỏ. Khu vực phía Nam tụ tập rất nhiều công xưởng, lò rèn, phường thủ công mỹ nghệ. Khu vực phía Tây chủ yếu là nơi cho dân nghèo, khách vãng lai ở lại. Khu vực phía Bắc thì tập trung phủ đệ của phần lớn thế gia vọng tộc, cự thương ở trong thành. Nơi đây khung cảnh phồn hoa như nước, lầu các trùng trùng điệp điệp. Còn khu vực trung tâm của Bố Hải Thành thì chính là trụ sở của Tào Bang.
Đoàn người ngừng chân.
Nhưng sáu đại gia tộc, từ trước đến nay chưa bao giờ quy thuận Tào Bang.
Trên đại thể chính là nói Tào Bang hoành hành ngang ngược, đắc tội với nhiều thế lực, hiện tại bị liên hợp vây công. Các thế lực bên ngoài thực lực mạnh mẽ, Tào Bang sợ đánh không lại nên ép buộc người dân trong thành phải tòng quân, tham gia chiến đấu. Lại nói cái gì nếu không chịu tham chiến, Tào Bang sẽ tịch thu tài sản, đuổi ra khỏi thành….
Nhất thời hoả khí của quần chúng bị điều động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly cùng Hoàng Vạn Quân cưỡi trên lưng ngựa, không nhanh không chậm mà đi phía trước.
Đợi tất cả mọi người rời khỏi Tụ Nghĩa Đường, Hoàng Vạn Quân mới trầm giọng nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.