Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Đột Phá Cuồng Triều
“Sơn trang hộ vệ nguyên bản có năm mươi người, tu vi thấp nhất là cửu phẩm sơ kỳ, cao nhất là bát phẩm hậu kỳ. Trong đó có bốn vị bát phẩm thống lĩnh. Đáng tiếc, trận chiến sáng nay c·hết mất mười vị hộ vệ, cùng một vị phó thống lĩnh.”
“Hài nhi muốn tổ kiến một chi chiến vệ, làm phiền phụ thân sáng mai đem sơn trang hộ vệ tập trung ở diễn võ trường một chuyến”
Nói xong liền đi về phía đối diện tế đàn, khoanh chân ngồi xuống.
Nhất thời, toàn bộ Đúc Kiếm Sơn Trang ồn ào náo nhiệt, đám võ giả vì vô cớ đột phá tu vi mà vui sướng, thậm chí đem chuyện vừa mới đắc tội Vũ Dương Tông ném ở sau đầu.
Đám hộ vệ nhìn thấy Khương Thượng cùng Khương Ly bước đến, vội vàng đồng thanh hô lớn.
Lần trước xuyên qua vòng xoáy, ngoài hắn ra còn có Tô phu nhân, chỉ là Khương Ly cũng không rõ, Tô phu nhân có cùng hắn xuyên việt đến thế giới này hay không?
“Hắc, huynh đệ, các ngươi chỉ sợ không biết, sáng nay ta ngủ dậy, liền đột phá tới cửu phẩm trung kỳ. Lão Trương ta bồi hồi ở cửu phẩm sơ kỳ đã hơn ba năm, rốt cuộc có ngày nở mày nở mặt”
Khương Ly gật đầu nói: “Hiện tại tình huống cấp bách, cần thiết gia tăng thực lực của mọi người. Cho nên hài nhi đề nghị, đem bản cải tiến của Hỏa Linh Kiếm Quyết và Hỏa Linh Kiếm Pháp truyền thụ cho một số tộc nhân ưu tú”
Khương Thượng gật gù, lại nói:
Lấy tư chất của thiếu chủ, tương được xếp vào Tiềm Long Bảng, bọn hắn cũng không ngạc nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Hạ thúc công vuốt râu dài, cười bảo: “Hiện tại nguyên khí dư dả, lại có thêm công pháp thượng thừa, lão già ta phải lập tức trở về bế quan tranh thủ khôi phục thực lực. Đến lúc đó hãy cùng người của Vũ Dương Tông quyết một trận sống mái ha ha ha”
Hiện tại tập kết ở trước võ trường chỉ vẻn vẹn hơn bốn mươi tên. Trong đó, đa phần đều thương thế chưa khỏi, đứng thành hàng nhìn qua xiêu xiêu xẹo xẹo cực kỳ nóng mắt.
“Ta hiểu rõ!” Khương Thượng đáp lời, tiếp theo liền xoay người rời đi.
“Tư chất tương đối khá, chỉ có ta, lục thúc ngươi Khương Vũ cùng đại bá Khương Thành”
“Chút thương thế mà thôi, nô tỳ không sao?” Hồng Liên nhoẻn miệng cười đáp.
Từng tốp từng tốp hộ vệ, tì nữ túm năm tụm ba bàn tán kịch liệt.
Tất cả mọi người lập tức chuyển tâm mắt sang phía thanh niên mặc áo trắng đang thản nhiên đứng ở đó. Trong ánh mắt của tất cả mọi người, bao quát Lệ Phi Vũ đều toát lên vẻ kính sợ, khâm phục.
“Ta cũng không biết? chẳng lẽ là thượng thiên chiếu cố?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ách, ta nghe nói tên tiểu tử Giang Trạch Dân đêm hôm qua một mạch đột phá hai cái cảnh giới, từ cửu phẩm sơ kỳ, đến cửu phẩm hậu kỳ”
Mười tám tuổi thất phẩm vũ sư, còn tiện tay chém g·iết một vị uy tín lâu năm đại vũ sư. Toàn bộ Thanh Hà Quận, thậm chí Thanh Châu cũng không mấy người tuổi trẻ có thể làm được chuyện đó.
Chương 20: Đột Phá Cuồng Triều
“Hôm nay triệu tập các ngươi đến đây, cũng không phải bản ý của ta mà là thiếu chủ các ngươi có điều muốn nói”
Khương Ly nghe thế âm thầm cười khổ một tiếng, trầm giọng nói:
Lệ Phi Vũ năm nay ba mươi sáu tuổi, tu vi bát phẩm đỉnh phong, đã hoàn toàn mở ra mười hai đường chính kinh. Mà hôm qua nguyên khí triều dâng, hắn bắt lấy cơ hội, đả thông Dương Duy Mạch, đột phá thất phẩm.
Hộ vệ thống lĩnh là một gã đàn ông thân cao tám thước, sắc mặt cương nghị. Người này tên Lệ Phi Vũ, là con trai trưởng của Lệ gia. Lệ gia vốn là gia tộc phụ thuộc của Khương gia. Năm xưa Lệ gia lão tổ, cũng chính là người hầu cận bên cạnh Khương gia lão tổ Khương Thái Hư.
“Thúc công chớ vội đi đâu xa, bế quan ở ngay tại đây là tốt nhất!” Khương Ly đề nghị.
“Các ngươi đều b·ị t·hương, sao không trở về nghỉ ngơi trước đi” Khương Ly ôn nhu nói.
“Không tính tộc nhân Khương gia, hiện tại Đúc Kiếm Sơn Trang chúng ta còn bao nhiêu lực lượng có thể dùng được?”
"À đúng haha” Khương Hạ thúc công gõ đầu cười nhạo: “Ta đúng là lão hồ đồ rồi!”
Sắc mặt của Khương Thượng hơi đăm chiêu, tự hỏi chốc lát liền đáp: “Khương gia chúng ta tộc nhân tương đối thưa thớt. Thế hệ trước chỉ còn mỗi tam thúc công còn tại thế. Đến thời của ta có sáu huynh đệ, nhưng hầu hết đều có tư chất thấp kém, từ lâu đã từ bỏ tu luyện, chuyên tâm phụ trách quản lý sự vụ của Đúc Kiếm Sơn Trang.”
Khương Ly gật đầu, lục thúc Khương Vũ trấn thủ khố phòng, còn đại bá Khương Thành chưởng quản việc kinh thương của Khương gia, quanh năm bôn ba ở bên ngoài. Hiện tại cũng không có mặt ở trong sơn trang.
…..
“Không cần đa lễ!” Khương Thượng khoát tay, khóe miệng hơi nhếch lên, nội tâm vui vẻ.
“Hí, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao chỉ qua một đêm thôi lại có nhiều người đột phá như vậy?”
Hắn dù sao cũng là trang chủ của Đúc Kiếm Sơn Trang, công việc bộn bề.
Bấy giờ Khương Ly mới quay sang phía Khương Thượng, nghiêm túc hỏi:
“Thật có việc này?”
Toàn bộ Đúc Kiếm Sơn Trang hộ vệ vốn dĩ có năm mươi người, ba vị phó thống lĩnh, cùng một vị thống lĩnh. Đáng tiếc, ngày hôm qua chống cự lại ngoại địch c·hết mất mười người cùng một vị phó thống lĩnh.
“Khương Tuyết sao?” Khương Ly chầm rãi hồi tưởng lại. Trong đầu hắn dần dần hiện ra một thân ảnh nóng bỏng, yêu kiều nhưng cũng đanh đá điêu ngoa, cực kỳ bao che khuyết điểm. Khương Tuyết hơn hắn ba tuổi, tư chất thuộc hàng thượng đẳng. Năm năm trước thành công bái nhập Thanh Dương Kiếm Tông, trở thành đệ tử ngoại môn. Mấy năm nay cũng chưa từng về nhà.
Bên cạnh Lệ Phi Vũ là một nam một nữ, nam nhân tên là Trần Hữu Lượng, nữ nhân tên Trần Viên Viên, giống nhau đều là hộ vệ phó thống lĩnh.
Khương Thượng vừa rời khỏi, Khương Ly cũng không làm phiền Khương Hạ thúc công tu luyện mà rời khỏi thạch động trở về tiểu viện. Hôm nay liên tục trải qua đại chiến, cũng như tập trung bố trí trận pháp, khiến cho thân thể, tinh thần của hắn mệt mỏi rã rời, cần phải nghĩ ngơi.
“Cái gì, Lý Tứ ngươi cũng đột phá?”
“Ầy, chuyện này ta cùng tam thúc đã thương lượng qua, đang định trao đổi với con!” Khương Ly ngẩn người, cười nói.
“Đại trận chỉ có thể vận hành nửa tháng thôi sao?” Khương Thượng khẽ thì thào, tiếp theo liền thoải mái nói: “Nửa tháng đã tốt lắm rồi!”
“Phụ thân hiện tại Khương gia có bao nhiêu người có thể tin dùng được?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiếu chủ trước nay thường thường vô kỳ, hôm qua bỗng nhiên đại phát thần uy một mình ngăn cơn sóng dữ.
“Đương nhiên, lão tử dừng bước ở cửu phẩm đã lâu, tối hôm qua bỗng nhiên cảm nhận được cơ hội, đơn giản tu luyện liền đột phá. Nguyên lai lão tử là tuyệt thế thiên tài ha ha ha”
“Đến thế hệ của ngươi, ngoại trừ Tiểu Ly ngươi ra, tư chất tốt nhất chính là nữ nhi của đại bá ngươi Khương Tuyết.”
“Vẻn vẹn cửu phẩm trung kỳ cũng đi khoe khoang, lão tử bây giờ đã là bát phẩm võ giả!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phi Vũ đột phá thất phẩm rồi sao? Rất tốt! tư chất của ngươi cao hơn ta một bậc, tiếp tục cố gắng, tương lai tất làm nên đại sự”
“Cảm tạ trang chủ tài bồi!” Lệ Phi Vũ lần nữa khom người chắp tay.
Lúc về đến tiểu viện thì mặt trăng đã lên cao, trước cửa phòng Lục Liễu cùng Hồng Miên đang ngẩn người chờ đợi.
Khương Ly cũng gật gật đầu. Nửa tháng thời gian, đầy đủ để hắn cải biến nhiều thứ.
Mặt trời vừa lên cao, tất cả hộ vệ theo mệnh lệnh tập kết ở diễn võ trường.
Khương Ly lắc đầu, vỗ vai hai nữ, liền đi thẳng vào phòng, ngã lưng lên giường, nhoáng cái đã ngủ mất. Trong cơn mê man, hắn chỉ cảm thấy có mùi hương thoang thoảng tràn vào khóe mũi.
“Thiếu chủ…”
“Trong khoảng thời gian này, việc chúng ta cần làm chính là cố gắng tăng cường thực lực, chuẩn bị ứng phó với nguy cơ sắp tới!” Khương Thượng trầm giọng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bái kiến trang chủ, bái biến thiếu chủ”
Sáng sớm hôm sau, lúc mặt trời vừa ló dạng, toàn bộ Đúc Kiếm Sơn Trang trở nên náo nhiệt ồn ã.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.