Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Đưa Nhau Đi Ăn Cướp
Trong đó Kim Giao tộc lão tổ càng là Tướng cấp hậu kỳ, là tướng lĩnh quan trọng dưới trướng Động Đình Quân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nữ tử nhíu mày, đưa mắt liếc Khương Ly một cái.
“Vũ Ninh lão tặc, không có Hồn Ngọc”
“Ngươi là ai?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên dưới đang nghỉ ngơi Lạc thú người đổ ngựa ngã, dáo dác kinh hô.
Nghe đâu, Kim Giao Tộc lão tổ mấy hôm trước cùng người tranh đấu, b·ị đ·ánh trọng thương, chạy về đến nhà thì hôn mê b·ất t·ỉnh.
“Thật mạnh mẽ Lạc thuật” Hồ Tiên nữ tử sắc mặt kinh dị đánh giá Khương Ly, một châm vừa rồi ẩn chứa lực lượng, có thể khiến mình b·ị t·hương, tên thiếu niên này nhìn như trẻ tuổi, nhưng thực lực không bình thường, trầm giọng hỏi:
Nói xong quay người bay mất.
Rất nhanh từ dưới đầm lầy truyền ra vài tiếng gầm rú phẫn nộ. Ba bóng người hóa thành ba tia chớp gào thét bay ra.
“Vũ Ninh Hầu, hôm nay Hồn Ngọc không thể giao cho ngươi. Lần trước Động Đình Quân đã hạ lệnh, bên trong Vân Mộng Trạch Lạc Thú mỗi người phải cống nạp mười viên Hồn Ngọc, bọn ta tồn trữ vừa vặn đủ để cống nạp, không thể thể cho ngươi được”
Tướng Cấp Lạc thú, trí tuệ cực sâu, có thể nói tiếng người, cũng có thể hóa thành hình người.
Nữ tử kia bỗng nhiên sắc mặt đại biến, nhanh chóng điều động hồn lực ngăn cản công kích bất ngờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vũ Ninh Hầu cần gì chứ, nếu như ngươi ra tay, chưa cần nói Vũ Ninh Bộ sẽ bị ba chúng ta trả thù hay không, nhưng tên tiểu bối bên cạnh ngươi, Hồ Tiên ta khẳng định, hắn chắc chắn sẽ c·hết”
Lão Hầu gia ánh mắt sững lại, nhìn hồ ly nữ tử, đưa tay chỉ sang Khương Ly, lạnh lùng nói:
Kim Giao Tộc ở Lĩnh Bắc mặc gì không phải Vương tộc nhưng cũng xem như có danh tiếng thế lực. Bên trong bộ tộc này con cháu đông đảo, thậm chí có ba vị Tướng cấp Giao Long tọa trấn.
…………………
Khương Ly bình thản nói: “Vũ Ninh Bộ, Lạc Ly”
Chỉ là vốn bình yên Kim Giao Tộc hôm nay bầu không khí có chút trầm trọng.
Ba con Lạc thú này ở khu vực biên giới cũng xem như thanh danh hiển hách đại nhân vật, bên dưới thủ hạ đông đảo, chiếm lĩnh xung quanh trăm dặm đầm lầy.
Hồ Tiên nữ tử cười khổ, từ trong ngực áo lấy ra một túi da thú, nhìn cũng không nhìn trực tiếp ném ra.
Khương Ly mỉm cười, thần niệm tụ thành một cây ngân châm, nhanh như chớp bắn về phía Hồ Tiên nữ nữ.
Phía bên trái mặt hươu nam tử, nhìn chằm chằm Khương Ly cũng hơi đổi sắc mặt, có chút khó coi lẩm bẩm:
Nhưng hôm nay, Tam Tiên Sơn trên không trung xuất hiện hai thân ảnh, hai người này một già một trẻ. Người già mặc áo gai thô, râu tóc hoa râm, toàn thân cao lớn thô kệch. Người này đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống mặt đất, tỏa ra khủng bố uy áp khiến dưới đất Lạc thú sợ hãi bỏ chạy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lời nhảm nhí không nên nói nhiều, theo quy củ, Hồn Ngọc đưa cho ta một nửa”
Nhìn thấy thất kinh đám thú vật, Lão Hầu Gia càng hứng chí, liên tiếp chụp thêm hai chụp, đem mỗi ngọn núi đập phá một lần, tựa hồ đập nghiện.
Chương 30: Đưa Nhau Đi Ăn Cướp
Mà bên cạnh một tên vũ mị nữ tử, thân hình nẩy nở, tai hồ ly chợt cắt ngang lời của gã mặt trâu, trầm giọng nói:
Vân Mộng trạch biên giới có một khu vực trồi lên khá cao, cây cối rậm rạp, chỗ trồi lên phân ra ba ngọn núi, xếp thành hình tam giác, gọi là Tam Tiên Sơn. Thống trị Tam Tiên Sơn Lạc thú, tự xưng Tam Tiên Tướng, theo thứ tự là Hồ Tiên Tướng, Ngưu Tiên Tướng cùng Lộc Tiên Tướng
Vân Mộng Trạch quanh năm sương mù bao phủ, là cấm địa của loài người, nhưng lại là thiên đường của Lạc Thú. Bên trong đầm lầy sinh sống vô số chủng loại Lạc thú, phân bổ khắp nơi, chia thành từng khu vực riêng biệt. Mỗi khu vực như thế là lãnh thổ của một con Tướng cấp Lạc Thú.
“Lão phu ba trăm năm rồi mới thu thêm một người đệ tử”
Mà tay phải của lão thì xách một tên thanh niên. Tên thanh niên này mặc áo da thú, tóc cột sau đầu, hình dáng thon gầy, tuy không anh tuấn lắm, nhưng lại cho người ta một cảm giác thoát tục.
“Các ngươi Vũ Ninh Hầu một mạch là một lũ thần kinh, mỗi lần thu một cái đệ tử liền muốn đi c·ướp nhà người khác Hồn Ngọc”
Đầu trâu nam tử nghe thế thì giận giữ, muốn chửi ầm lên, thì bị mặt hồ ly nữ tử giữ lại, ho nhẹ nói:
Khu vực này là Kim Giao tộc lãnh địa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy còn phải xem, một nửa Hồn Ngọc của các ngươi là bao nhiêu”
Lão Hầu Gia nghe vậy cũng không giận, cười ha hả nói: “Đúng vậy, đó là truyền thống của chúng ta, đến đời của lão phu cũng không thể nào phá bỏ, hôm nay các người nếu chịu giao Hồn Ngọc, ta sẽ rời đi. Nếu không cùng lắm thì lão phu toàn lực cùng các ngươi đánh một trận”
Hai người này chính là Vũ Ninh Hầu và Khương Ly.
Lão Hầu Gia hiển nhiên là ngựa quen đường cu, trực tiếp dẫn Khương Ly đến nơi đây đầu tiên. Nhìn dưới chân ba ngọn núi lớn, lão hầu gia cảm khái nói:
Lão nói xong, lập tức thần niệm hiển hóa một bàn tay lớn, hướng về Tam Tiên Sơn chụp một phát, đem đỉnh một ngọn núi đập cho đổ sụp, toàn bộ đầm lầy xung quanh ầm ầm rung động.
Động Đình Hồ về phía Tây Bắc có một khu vực núi non trùng điệp trôi nổi giữa hồ tựa như từng hòn đảo nhỏ. Ở mỗi ngọn núi phía dưới có vô số hang ngầm cùng bãi san hô chằng chịt, nối liền với nhau thành một quần thể.
Một người gã Lạc thú hình người mặt trâu thân hình cao lớn, đỏ bừng hai mắt ồm ồm quát to.
Toàn Kim Giao tộc giương cung bạt kiếm, nghiêm cẩn phòng thủ.
Ba con Lạc thú đưa mắt nhìn nhau, Hồ Tiên nữ tử trong lòng than nhẹ, nàng nói thế nào cũng là Tướng cấp trung kỳ, g·iết Lạc Ly này không khó. Nhưng Vũ Ninh Hầu có mặt ở đây, nàng tất nhiên khó có cơ hội động thủ.
Lão Hầu gia cười ha hả, lão cực kỳ vừa lòng với biểu hiện của Khương Ly. Hừ! Vũ Ninh Hầu đệ tử phải nên như thế!
Hồ Tiên Tướng trầm ngâm một chút, bình tĩnh nhìn Lão Hầu Gia, ánh mắt chuyển nhẹ, trầm ngâm bảo: “Một nửa thì có thể. Tuy nhiên nếu Động Đình Quân hỏi tội xuống, ngươi phải thay chúng ta giải thích một phen”
Vũ Ninh Hầu nói.
Nhưng cũng b·ị đ·ánh cho choáng đầu hoa mắt, lùi lại hai bước, thức hải đau nhói.
Nhìn thoáng qua bên phải mặt trâu nam tử cùng bên trái mặt hươu nam tử, hai kẻ này chỉ là Tướng Cấp sơ kỳ, càng không thể ra sức.
Lão Hầu Gia đưa tay nhận lấy, quan sát thấy bên trong có hai mươi viên hồn ngọc, thầm nhổ nước bọt bọn Lạc thú này quả nhiên giàu chảy mỡ, định mắng một câu, thì đã thấy Hồ Tiên nữ tử nói trước:
Trước khi hôn mê, lão tổ ra lệnh triệu tập bên ngoài tất cả tộc nhân trở về, trong đó có hai vị Giao Long.
Mặt trâu nam tử cùng mặt hươu nam tử cũng liếc nhìn Khương Ly một cái thật sâu, do dự đôi chút rồi cũng quay người bỏ đi.
“Lạc Ly tiểu tử ngươi biết không, Lạc Thần giới sở hữu Hồn Ngọc nhiều nhất không phải mười lăm bộ lạc, cũng không phải các vị Lạc Vương, mà là Vân Mộng Trạch bên trong bầy Lạc thú. Năm đó lão phu tới đây đoạt được Hồn Ngọc nhiều gần gấp năm lần c·ướp ở các Bộ Lạc khác”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.