Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 97: Cực Đạo Kiếm Sơn, Cửu Không Kiếm Giới
“Đúng vậy!” Khương Ly gật đầu trịnh trọng nói: “Tại hạ muốn hỏi Tô cô nương tung tích của một người!”
Tô Nhan gât đầu nói: “Ba năm trước Hoàng tiền bối ngộ đạo thành công, đã rời Hắc Diệu Thành trở về Cực Đạo Kiếm Sơn rồi...”
Vì thế, mặc dù tu vi của ông ta chỉ vẻn vẹn là tứ phẩm trung kỳ, nhưng uy vọng lại cực kỳ cao, không kém gì ngũ phẩm Chân Vương.
“Nhiều năm mới gặp, phu nhân càng ngày càng diễm lệ ah”
“Bạch Phàm gặp qua Minh Hải Chân Vương, gặp qua Tô tiểu thư”
Mọi người đều là người quen cũ, tự nhiên không cần quanh co lòng vòng. Tô phu nhân phất tay, từ trong tay áo bay ra một đóa tiên vân sà xuống mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy sao, hì hì, diễm lệ như thế có đoạt được trái tim của Khương công tử sao?”
Xét về tư lịch, trong số mười tám vị thành chủ ở ngoại vực, thì Minh Hải Chân Vương là một trong những người già cả nhất, đã tọa trấn ở Hắc Diệu Thành hơn hai ngàn năm.
Thiếu nữ nói rồi ôm chặt lấy cánh tay của hắn. Chẳng biết là vô tình hay cố ý, bộ ngực sữa đầy đặn của nàng nhẹ nhàng cà lên khủy tay Khương Ly để hắn cười khổ không thôi.
“Tô Nhan gặp qua Bạch công tử, gặp qua Ô đạo hữu!” Tô Nhan đứng dậy nhẹ nhàng thi lễ. Khương Ly dù sao cũng là Chân Vương cường giả, nàng không dám khinh thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thì ra là danh truyền ngoại vực Bạch Diêm Vương, lão phu có lễ!” Thanh niên tóc trắng nhìn kỹ Khương Ly một chốc, rồi lên tiếng. Giọng nói tương đối già nua, t·ang t·hương. Người này là Minh Hải Chân Vương, là thành chủ đương nhiệm của Hắc Diệu Thành.
Nàng tu luyện Hắc Diệu Chân Kinh, cũng không câng quá kiêng kỵ hắc vận, nhưng đối với họ Ô này vẫn là cách xa một chút càng tốt.
“Hắc! Công tử đi theo ta!”
Phía bên trái là một gã thanh niên tóc bạc, mặc áo bào tím, khuôn mặt thanh tú tuán mỹ. Phía đối diện là một tên thiếu nữ mặc váy trắng, mang khăn che mặt, dáng người uyển chuyển thướt tha.
“Nhị tỷ của phu nhân?”
Nhìn một lượt khung cảnh xung quanh, Khương Ly có chút giật mình. Bởi vì tầng thứ bốn này hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của hắn.
Tô Nhan lật tay lấy ra một thanh phi kiếm dài chừng một xích rồi nói:
Tòa Thiên Không Điện này là sàn đấu giá lớn nhất Loạn Ma Vực, được chia làm bốn tầng. Ba tầng dưới là chỗ để đấu giá, tầng trên cùng thì là nơi cư trú cho cao tầng của Hắc Thị.
"Cửu Không Kiếm Giới là một chỗ không gian tách biệt với Tứ Hoang, vị trí vô cùng bí ẩn, nếu không có tín vật thì coi như Chân Đế cường giả cũng khó lòng vào được. Trong tay tiểu nữ vừa vặn sở hữu một cái. Dựa vào tín vật này, có thể đến được Cực Đạo Kiếm Sơn. Chỉ là vật này cực kỳ trân quý, hơn nữa chỉ có khả năng vận dụng một lần”
“Công tử muốn tìm Hoàng tiền bối làm gì?”
“Tại hạ có chút việc muốn thương lượng ngài ấy”
Trong lúc nói chuyện, trên người gã chầm chậm tràn ra từng tia hắc khí đen ngòm, lẫn vào trong không khí. Ô Thiên Phong tu luyện Hắc Vận Kinh đã đạt tới tầng thứ ba, bình thường tam phẩm Chân Vương chưa chắc đã chịu được vận đen của gã. Cho nên từ trước đến nay gã hành sự cực kỳ huênh hoang. Mỗi lần thiếu thốn thứ gì, chỉ cần đến cửa tông môn người khác ăn vạ, bọn họ nhất định sẽ lấy đại sự làm trọng, dùng bảo vật đem gã đuổi đi.
Khương Ly nghe vậy thì tê cả da đầu, nghiêm mặt nói: “Phu nhân chớ nên làm loạn. Khương mỗ đang dự định đến bái kiến Tô Nhan tiểu thư. Phu nhân dẫn tiến ta được chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mời hai vị!”
Chương 97: Cực Đạo Kiếm Sơn, Cửu Không Kiếm Giới
Ô Thiên Phong thấy được biểu cảm của Tô phu nhân, nhưng chẳng để trong lòng, dù sao từ trước đến nay, thế nhân đối với gã đều tránh như xà hạt.
Khác xa so với ba tầng bên dưới, tầng thứ bốn của Thiên Không Điện là một khoảng sân rộng trồng đủ loại kỳ hoa dị thảo, bên góc sân thậm chí có một hồ linh tuyền nhỏ trong vắt, tỏa ra mờ mịt nguyên khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô phu nhân điều khiển tiên vân chở hai người Khương Ly bay một mạch lên cao, cuối cùng dừng ở khoảng sân rộng phía trên tầng thứ bốn.
Khương Ly gật gù, trận pháp của Hắc Diệu Thành có thể giá·m s·át được hành động của tất cả người trong thành. Hắn cùng Ô Thiên Phong đi tới Lung Linh đạo quan tự nhiên không thể giấu diếm được Hắc Diệu Thành chưởng khống giả.
Võ giả muốn tiếp cận Thiên Không Điện đều phải ngồi trận pháp truyền tống đặc thù. Tô phu nhân thân phận đặc biệt, quy định của Hắc Diệu Thành không có tác dụng với nàng, nên có thể trực tiếp cưỡi tiên vân mà lên.
“Khục! Phu nhân nói đùa”
Khương Ly ho khan một tiếng, quả thực ăn không tiêu bộ dạng này của nàng, vội nói sang chuyện khác:
“Bần đạo gặp qua Tô phu nhân!”
Lúc cả hai đi đến bên dưới tòa cung điện treo lơ lửng ở giữa phía trên đỉnh trung tâm Hắc Diệu Thành, thì đã đấy Ô Thiên Phong đang cười tủm tỉm đứng chờ ở bên dưới. Gã nhìn thấy Khương Ly và Tô phu nhân song hành với nhau, khóe mắt lóe lên một tia bỉ ổi, chắp tay:
Thật là trùng hợp! Khương Ly chậc lưỡi.
“Nhị tỷ, có người tìm ngươi nha!”
Tô phu nhân thu hồi vẻ yêu diễm loè loẹt, lắc mông đi trước.
Tô phu nhân ngẩng đầu lên, một đôi mắt đen lúng liếng nhìn hắn, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu.
“Đúng vậy nha, nhị tỷ ta tên là Tô Nhan, là một vị mỹ nhân bại hoại, nếu Khương công tử hứng thú ta có thể dẫn tiến cho ngươi. Đến khi hai tỷ muội chúng ta cùng nhau hầu hạ công tử, công tử thấy thế nào?”
Khương Ly đối với lời nói lớn mật của nàng đã thành thói quen, chỉ cười khan mà không đáp. Tô Nhan và Tô phu nhân có dung mạo giống nhau tám chín phần là tỷ muội cũng chẳng có gì lạ.
Đáng tiếc, đám người Tô Nhan tựa hồ không ăn một bộ này của gã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ban nãy phu nhân bảo rằng Hoàng tiền bối không ở Hắc Diệu Thành, ngươi có thể nói rõ hơn sao”
“Bần đạo ra mắt Minh Hải Chân Vương, ra mắt Tô tiểu thư”
Nói đến đây nàng dừng lại, ngước mắt nhìn Khương Ly.
“Cô nương biết làm sao để đến được Cực Đạo Kiếm Sơn sao?” Khương Ly thành khẩn hỏi.
Chỉ thấy thiếu nữ lạnh lùng liếc gã một cái, rồi chẳng thèm để ý.
“Aa, đây không phải là Ô chưởng môn ư, tiểu nữ có lễ!” Tô phu nhân liếc qua họ Ô một mắt, hơi rụt rè nép vào sát người Khương Ly. Ô Thiên Phong dù sao cũng là kẻ xui xẻo, tiếp xúc với gã lâu ngày, vận khí sẽ bị ô nhiễm mà tụt xuống.
Khương Ly nhíu nhíu mày, xem ra muốn gặp Hoàng đạo nhân chẳng phải chuyện dễ dàng. Mà đứng ở bên cạnh hắn Ô Thiên Phong thì nheo đôi mắt hạt đậu lại, cười tủm tỉm:
Nghĩ tới, Tô Vũ mà hắn giam giữ ở trong Lạc Thần Giới tựa hồ là đại tỷ của Tô phu nhân nha.
“Tại hạ cùng Ô đạo hữu hôm nay đến tìm Hoàng tiền bối để cầu chút việc. Đáng tiếc ngài ấy đã không còn ở Hắc Diệu Thành. Theo ta được biết, Tô cô nương tựa hồ cùng vị tiền bối đó có chút liên quan. Nếu cô nương biết hạ lạc của Hoàng tiền bối, hi vọng có thể cáo tri cho chúng ta. Bạch mỗ tất sẽ thiên ân vạn tạ”
Tô phu nhân vừa hạ xuống khoảng sân liền tung tăng chạy tới đình hóng gió nói.
"Cực Đạo Kiếm Sơn nằm ở trong Cửu Không Kiếm Giới, là nơi ẩn cư của Hoàng tiền bối.. ” Tô Nhan giải thích.
Khương Ly cùng Ô Thiên Phong liếc nhau, đồng thời gật gù, nhấc chân bước lên tiên vân. Tô phu nhân nhẹ nhàng bấm quyết, tiên vân liền từ từ đưa mọi người bay lên. Ở trong Hắc Diệu Thành có trận pháp cấm bay, nên cho dù là Chân Vương lão quái cũng không thể phi hành ở trong nội thành.
Bên cạnh linh tuyền xây cất vài gian đình các tương đối đơn sơ, nhưng lại tỏa ra đạo vận kỳ dị.
“Hì hì, tiểu nữ vốn cũng muốn đến cầu cạnh Hoàng tiền bối, chỉ là nhị tỷ ta nói, ngài ấy đã rời Hắc Diệu Thành mấy năm rồi!” Tô phu nhân nói.
Lúc này, bên trong đình có hai người đang ngồi uống trà.
“Công tử muốn hỏi thăm tung tích của Hoàng tiền bối?”
“Hai vị muốn tìm tiểu nữ sao?”
“ Cực Đạo Kiếm Sơn?” Khương Ly nhíu nhíu mày, tựa hồ từng nghe qua cái tên này ở nơi nào rồi.
“Lần này chúng ta thật có việc rất quan trọng cần gặp Hoàng tiền bối, Tô tiểu thư có thể giúp đỡ một lần chứ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.