Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98: Mượn Đao G·i·ế·t Người
Ai ngờ, đại sự của Yêu Nguyệt sắp thành công, lại bị Xích Tuyết phá hỏng, ông ta không thể không ra tay đánh trọng thương ả, xem như bàn giao. Lại không nghĩ Xích Tuyết tinh minh như vậy, sáng thứ hai liền đã cho mình cảnh cáo.
Cũng đoán được mục đích của ả, mắt nhắm mắt mở cho qua.
Xích Tuyết thoải mái rên rỉ, thê dịch thân thể t·rần t·ruồng chui vào trong ngực hắn, ngủ ngon lành.
Khương Ly đứng ở Vọng Thiên Đài dõi mắt quan sát phong cảnh Xích Hỏa Thành.
Hai người nồng nhiệt âu yếm chốc lát, chợt Xích Tuyết tựa đầu vào ngực hắn, khổ sở nói: “Hai ngày nữa phu quân phải đến nội vực thật sao?”
"Yêu Nguyệt tiện nhân…” Khương Ly gằn giọng, trong mắt lóe lên sát ý. Con ả kia vẫn nhớ mãi không quên nguyên dương của hắn, thế mà dám độc thân chạy đến Tế Vũ Lâu thâu hương. Hắn suýt chút nữa thì trúng kế, bị ả hút sạch tu vi không nói, không chừng còn b·ị c·hặt đ·ầu đem bán cho Hoan Nhạc Vương.
Gian phòng đầu tiên nằm ở hướng Bắc chính là nơi ở trước kia của Xích Long, hiện tại trở thành chỗ tiềm tu của Hồng Vũ Yêu Vương.
Bụng dưới, càng là bừa bộn khắp nơi.
“Công pháp tu luyện của ta đặc thù, không thể dùng cách thông thường để đột phá, nên phải đến Thiên Nhai Hải Các tìm vận may. Ta đi để làm mình mạnh lên, mới có thể bảo hộ được nàng. Nàng yên tâm, chỉ cần đột phá thành công ta sẽ lập tức trở về” Khương Ly ôn nhu nói.
“Vâng!” Xích Tuyết gật đầu, mặc dù hiểu rõ hắn phải đi, mình không có khả năng cũng không có lý do gì ngăn cản, nhưng trong lòng vẫn quyến luyến vô ngần.
Xích Tuyết hai má đỏ chót, trong lòng mừng thầm. Nàng có tình cảm với Khương Ly không phải ngày một ngày hai, nhưng lúc trước mỗi lần nàng biểu lộ, đều bị Khương Ly thẳng thừng từ chối. Hiện tại thân thể bị hắn chiếm được, lại nghe lời nói này, khiến nàng vừa ngại ngùng vừa vui sướng.
Khương Ly mới thở ra một hơi, chầm chậm vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng.
“Tướng quân…!” Xích Tuyết thấy hắn thất thần nhìn mình, có chút ngượng ngùng lên tiếng.
“À con một chuyện…”
“Thuộc hạ không dám!”
Hồng Vũ Yêu Vương há miệng thở dốc, trong mắt đều là kinh hoàng cùng sợ hãi. Loại dày vò vừa rồi, chỉ kéo dài ba khắc đồng hồ, lại chẳng khác gì một trăm năm.
Lúc này, bên ngoài cửa chợt có tiếng xì xào vang lên, hắn nheo mắt đi ra mới nhìn thấy Tiểu Hoàn và A Phi đang vừa kinh sợ vừa xấu hỏi đứng trước cửa.
Lúc này, trong phòng Xích Tuyết đã mặc quần áo gọn gàng đang ngồi thất thần bên chậu linh lan. Nàng trước kia vốn dịu dàng thanh nhã, như đóa u lan, bên ngoài tản ra chút anh khí. Sau khi trở thành cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung trên người lại có thêm một tia khí chất của thượng vị giả. Hiện tại trao thân cho Khương Ly, lại ẩn hiện mấy phần kiều diễm ướt át, để hắn bất chợt thất thần.
Bấy giờ, ông ta đang ngồi chậm rãi uống trà, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhẹ giọng thì thào: “ Coi như ngươi số may, g·iết nhiều tộc nhân của Xích Hỏa Tước Tộc như thế, còn muốn sống an ổn?”
“Ô Thiên Phong sao? Th·iếp nhớ rõ”
Giọng nói vừa rồi là của Xích Tuyết, thông qua cấm chú trên tinh huyết mà trừng phạt Hồng Vũ Yêu Vương.
Sáng sớm, Khương Ly từ từ mở mắt ra, nhìn bên cạnh mình thân thể mềm mại, khuôn mặt âm trầm như nước.
Nhưng Hồng Vũ Chân Vương là tam phẩm đỉnh cao Chân Vương, nhất định biết được. Lão ta hẳn là phát hiện, nhưng cố ý để Thải Dương tiên tử làm càn. Là muốn mượn đao g·iết người, âm thầm xử lý mình sao.
….
Hắn đối với Xích Tuyết thật có chút yêu thích, hiện tại vô tình c·ướp mất sự trong trắng của nàng, tự nhiên phải chịu trách nhiệm.
“Tốt ha ha” Khương Ly cười lớn, tới bên bàn, bế thốc nàng đặt lên trên đùi mình, mà Xích Tuyết cũng ngoan ngoãn vươn tay quàng lấy cổ hắn.
Khương Ly cười cười, xem chừng cô nàng đã tỉnh, nhưng vì da mặt mỏng, không dám đối mặt cùng mình đi. Hắn cúi đầu thơm lên trán Xích Tuyết một cái, rồi từ từ đứng dậy mặc quần áo. Tiếp theo, giúp nàng đắp kín chăn mền liền lẳng lặng rời khỏi phòng.
Mà Tiểu Hoàn thì mặt đỏ đến mang tai, cúi gằm mặt xuống đất.
“Ưm” Chợt có tiếng rên khẽ, Xích Tuyết vô ý thức vươn người, động chạm đến v·ết t·hương trên người, hơi cau mày.
…..
Bên cạnh, Xích Tuyết thân thể yêu kiều, tràn đầy vết tích chà đạp của hắn, bên dưới nệm trắng còn nhiễm một v·ết m·áu đỏ thẫm.
Khương Ly giật mình, vội vứt bỏ hết tâm tư, dùng Bất Diệt Chân Ý nhẹ nhàng ôn dưỡng thân thể của nàng. Mà v·ết t·hương trên người Xích Tuyết cũng theo từng tia chân ý tràn vào dần dần mờ nhạt, cuối cùng biến mất.
“Không đi có được sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dùng thần niệm dò xét hai người một cái, không phát hiện bất cứ điều dị thường nào, lúc này mới mở miệng hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 98: Mượn Đao G·i·ế·t Người
Một đêm, đêm xuân trướng ấm.
“Ta có một người quen tên là Ô Thiên Phong, nếu ngày sau hắn tới Xích Hỏa Thành. Nàng hãy tìm hắn, bảo hắn giúp nàng xử lý một chút công việc. Kẻ này tu vi thấp, nhân phẩm cũng kém cỏi nhưng bản lĩnh lại rất ly kỳ cổ quái, có thể giúp đỡ nàng”
“Bạch tiền bối…chúng ta ngày hôm qua giúp tiểu thư lấy linh lan, sau đó...sau đó, gặp một nữ nhân liền ngất đi, sáng nay tỉnh dậy thấy mình đang ngủ ở trong khách sạn!” A Phi ấp úng nói.
Tối hôm qua Yêu Nguyệt Chân Nhân đóng giả Tiểu Hoàn đi vào Tế Vũ Lâu, người khác không phát hiện, nhưng ông ta hơi cảm ứng liền nhận ra.
Khương Ly vuốt ve bờ má của nàng, trong lòng dâng lên nổi niềm thương tiếc.
Đợi sau khi đột phá trở về, nhất định phải tìm cơ hội đem ả chém g·iết.
“Ây?”
“Phu…quân…”
“Ừm!” Khương Ly vuốt ve mu bàn tay của nàng, nhẹ đáp.
Vốn đầy bụng tư tâm Lão Yêu Vương, vội vàng xóa bỏ mọi tính toán. Dù sao, Xích Tuyết đang nắm giữ bản mệnh tinh huyết của Xích Hỏa Tước Tộc, nếu mạo muội làm việc xấu, bị phát hiện, đến lúc đó, toàn tộc chỉ còn con đường c·hết mà thôi.
“Gọi phu quân!” Khương Ly cười đùa.
Khuôn mặt nhỏ của nàng mang theo phong trần mệt mỏi, quyến rũ mê người. Đôi môi khô khốc nứt vỡ, bầu ngực to tròn còn có v·ết m·áu bầm xanh tím. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong Tế Vũ Lâu, ba vị Chuẩn Vương và các vị trưởng lão, có thể không phát hiện được Yêu Nguyệt Chân Nhân đóng giả.
Đợi khi Khương Ly đi khuất, Xích Tuyết mới chậm rãi mở mắt, có chút quẫn bách, lần nữa chui vào trong chăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp theo liền một cơn đau thấu tận tâm can, xuyên tận linh hồn, để một vị cường giả như Hồng Vũ Yêu Vương đều phải há miệng kêu rên. Cơn đau kéo dài ba khắc mới chầm chậm tiêu biến, để ông ta sống không bằng c·hết.
Xem ra, phòng ngự của Xích Hỏa Thần Cung quá mức lỏng lẽo, lại hoặc là có người phát hiện nhưng âm thầm để chuyện này xảy ra.
Tế Vũ Lâu tầng thứ hai mươi chín, có bốn gian phòng cực lớn, chính là chỗ ở của bốn vị phó cung chủ.
Chừng nửa canh giờ, Xích Tuyết bất chợt trở mình, mí mắt run run, làn da trắng mịn thoáng cái liền chớm hồng.
“Các ngươi sao giờ mới về!”
Đúng lúc này, từ trong tâm trí ông ta chợt vang lên một tiếng nói lạnh lùng:
Khương Ly nhíu mày, suy nghĩ chốc lát liền đoán ra đầu đuôi sự việc. Yêu Nguyệt Chân Nhân đánh ngất A Phi và Tiểu Hoàn, sau đó đóng giả Tiểu Hoàn, qua mặt thủ vệ đi lên tầng thứ ba mươi ba ám hại mình.
Cảm nhận được nổi đau hoàn toàn biến mất, ông ta mới thở dài một hơi, trong con mắt lóe lên vẻ kinh dị: “Xem ra vị cung chủ này vô cùng tinh minh, không dễ lừa gạt ah”
Hừ! Ánh mắt của Khương Ly phát lạnh, không để ý tới A Phi, Tiểu Hoàn hai người, mà lập tức trở về tư phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.