Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Động Tĩnh
“Làm sao có thể?”
Triệu Khoát cười khổ:
Xích Luyện nhíu nhíu mày, trong đầu không tự chủ nhớ đến lần trước ở Hắc Diệu Vực biên giới, gặp người đàn ông trung niên trên mặt có vết đao. Rồi lại hồi tưởng đến Khương Ly.
Trong phòng, hai người ngồi đối diện trên bàn, Xích Luyện trầm mặc không nói, yên lặng nghe chuyện phát sinh đêm thứ nhất của đoạt đích chi chiến ở Đông Ly Thành, vốn ban đầu vẻ mặt không thay đổi chút nào, dường như hết thảy đều nằm trong dự đoán của gã.
“Ý của Thất thiếu chủ là...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xích Luyện nhẹ nhàng gật đầu, xoay người nói:
“Ta sẽ đi an bài”
Xích Luyện dò hỏi.
“Ừ, làm phiền Triệu huynh thay ta an bài nơi nghỉ ngơi cho bọn họ, hiện tại ta đi gặp mặt ba vị tiền bối một lát rồi sẽ tiếp đón họ sau” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xích Luyện và Xích Long giống nhau, vừa đến bí cảnh liền án binh bất động, không mạo muội xuất chinh như Xích Hằng, Xích Diệp. Hơn nữa trong Hỏa Tước Thành có tới ba vị Chuẩn Vương tọa trấn, nếu những người khác muốn đánh, cũng không có gan đến đánh thành trì của gã.
“Động tác lớn thì không có, tất cả đều án binh bất động” Triệu Khoát trả lời.
“Theo Triệu huynh, hiện tại địch nhân lớn nhất của chúng ta là ai?” Xích Luyện mỉm cười hỏi.
Triệu Khoát vẻ mặt không tin, dường như cảm thấy Xích Luyện quá mức đánh giá cao Xích Tuyết rồi.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, gã đã cảm nhận được một tia quen thuộc. Nhất là lúc hắn phóng thích ra sát khí, bao trùm Chân Vũ lôi đài, gã càng có sáu phần nắm chắc. Khương Ly và người đàn ông trung niên kia chính là một người.
….
“Nói cũng phải!” Liễu gia lão tổ thu hồi nụ cười, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Xích Luyện ánh mắt chớp động, lại hỏi.
Nhưng lúc nghe đến chuyện Đông Ly Thành chỉ dùng một tòa trận pháp liền đánh cho liên quân của bọn Xích Hằng hoa rơi nước chảy, hai tròng mắt không khỏi hơi hơi nhíu lại, trên khuôn mặt cuối cùng cũng hiện ra một tia kinh hãi.
“Ngươi ở đây làm cái gì?”
Triệu Khoát không khỏi khâm phục và hâm mộ. Hắn mặc dù tư chất cũng rất cao, nhưng năm xưa đột phá đến Nhị phẩm trung kỳ cũng đã ngoài hai trăm tuổi, hoàn toàn không thể so sánh được với Xích Luyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xích Luyện nhẹ nhàng gật đầu, thản nhiên bảo:
Trong những người mà hắn gặp được từ trước đến giờ kể cả ở Bạch Dương Võ Vực hay Loạn Ma Vực, Xích Luyện là người có thiên phú cao nhất. Một trăm bốn mươi lăm tuổi, Nhị phẩm trung kỳ, để rất nhiều Chân Nhân lão quái phải mặc cảm.
“Vào trong nói đi.”
Xích Hỏa bí cảnh góc phía Đông Nam là địa bàn của lão đại Xích Long.
“Không hẳn” Xích Luyện nhẹ nhàng lắc đầu,
“Bởi vì bên cạnh bát muội còn có... Bạch Phàm”
Kết thúc mấy ngày bế quan, Xích Luyện yên tĩnh đi ra ngoài, đúng lúc gặp Triệu Khoát đang đứng trong sân, dường như đang đợi gã đi ra. Bước qua bước lại, cau mày, cũng không biết đang suy nghĩ gì, nghĩ đến có chút xuất thần.
“Thất thiếu chủ.”
Chương 74: Động Tĩnh
“Ừm. Mấy hôm nay có chút cảm ngộ, hơi bế quan liền đột phá Nhị phẩm trung kỳ”
Xích Luyện ngạc nhiên nói, sau đó thở dài.
“Bát muội cũng khiến ta rất bất ngờ, nói không chừng có thể gây nên chút sóng gió đấy”
“Xích Tuyết tiểu thư quả nhiên không thể coi thường, âm thầm lại bố trí một cái Lục chuyển Vương Trận. Xích Hằng và Xích Diệp lần đó ă·n t·rộm gà bất thành còn mất nắm gạo, thua lỗ không ít. Sau đó Xích Hằng cùng Xích Diệp trở mặt thành thù, ra tay đánh nhau, cuối cùng lấy Xích Hằng dành thắng lợi, cũng thu được thêm hai tấm Xích Hỏa Lệnh”
“Hiện tại các thế lực khác đều có động tác gì đáng chú ý sao?”
“Điều đó cũng không chắc, Bạch Phàm này dù sao cũng là Lục chuyển Trận Vương, tự có ngạo khí, không ràng buộc, hắn lựa chọn Xích Tuyết tiểu thư, hẳn là cũng vì nguyên nhân này đi, nên nếu Thất thiếu chủ đến nơi mời chào, không hẳn đã thành công”
Triệu Khoát lắc đầu:
“Nếu biết trước Bạch Phàm hữu dụng như vậy, ta đã nhanh tay mời chào hắn về dưới trướng của mình. Thì trận đoạt đích chiến này sợ rằng đã không còn chút huyền niệm nào”
“Tuy rằng Xích Tuyết tiểu thư được Thiên Trận Tông và Tiêu gia chống đỡ, cũng có Lục chuyển trận pháp hộ thành, tạm thời đứng ở thế bất bại. Nhưng Đông Ly thành cộng lại mới có mười bốn mười lăm người, hoàn toàn đánh không lại những thành trì khác. Dù bọn họ trốn ở trong thành, chờ đến hồi cuối đi chăng nữa, thì vẫn phải chịu kết cục thất bại mà thôi”
Lúc này trong thành, Xích Long đang nhàn nhã uống trà, ngồi đối diện y là một ông lão mặc đạo bào có hình bát quái, chính là lão tổ của Liễu gia, Liễu Bất Phân.
Bên cạnh Liễu gia lão tổ cũng cười cười bảo: “Chút trò trẻ con mà thôi, đợi Xích Long hiền đệ đột phá Chân Vương, cái gì Xích Hằng, Xích Luyện, một tay là có thể trấn áp”
Xích Hỏa bí cảnh, góc phía Tây Nam có một tòa thành nhỏ, được canh gác nghiêm ngặt, đây là địa bàn của lão thất Xích Luyện, Hoả Tước Thành.
“Thất thiếu chủ dường như tu vi lại có đột phá!”
Nhắc đến Xích Long, thì y là con trai đầu tiên của Xích Hỏa Thần Vương, cốt linh gần ba trăm tuổi, cho đến hiện tại đã đột phá Chuẩn Vương được hơn mười năm. Thiên phú ở trong chín người con, không phải là mạnh nhất nhưng cũng không hề kém.
Xích Long lắc đầu: “Thành Vương không dễ, Xích Hỏa Châu từ trước đến nay sinh ra không biết bao nhiêu Chuẩn Vương, nhưng lại có mấy ai thành công đột phá đến tam phẩm cơ chứ”
“Triệu huynh”
“Có lẽ vậy!”
“Là nhị thiếu chủ Xích Hằng đi, Minh Ngục thành mặc dù tổn thất rất lớn, nhưng bù lại đã thu phục được rất nhiều cường giả của cửu thiếu chủ Xích Diệp. Xét về lực lượng trung kiên, hắn là mạnh nhất”
Xích Long trước nay vẫn luôn làm việc điệu thấp, không hung hăng như Xích Hằng, cũng không thể hiện như Xích Luyện, là bởi vì sự chú ý của y hiện đang đổ dồn vào thứ khác.
Sở dĩ lần này tham gia đoạt đích chiến, là bởi vì y không muốn tùy tiện từ bỏ, muốn biểu hiện ra phong thái một lần mà thôi. Còn sau khi đoạt đích chiến kết thúc, Xích Long cũng sẽ rời khỏi Xích Hỏa Thành, tìm kiếm con đường đột phá.
“Còn một chuyện nữa, những bằng hữu mà Thất thiếu chủ kết giao mấy năm ở bên ngoài, bây giờ tụ tập lại, bọn họ đều muốn gặp ngươi một chút.”
Mà đang nhắm mắt thần du thiên ngoại Huyễn Thế Chân Nhân, ngay khi nghe được tên của Khương Ly, chợt mở choàng hai mắt, bên trong con ngươi lóe lên một tia sợ hãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Là như vậy Thất thiếu chủ. Từ khi ngươi đến Xích Hỏa bí cảnh vẫn bế quan, hiện giờ đã là ngày thứ ba rồi, nên Triệu mỗ muốn tới báo cáo động tĩnh bên ngoài một tiếng”
Xích Luyện lên tiếng.
Vì vậy, Xích Luyện sau khi vào thành liền một mực đóng cửa bế quan.
Người bên ngoài thường cho rằng Xích Long là người không quả quyết, thậm chí còn hơi nhu nhược, nhưng thực chất đó là vẻ bề ngoài mà thôi. Một kẻ nhu nhược, không quả quyết, không thể nào leo lên vị trí cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung, cũng không thể tu luyện đến cảnh giới Chuẩn Vương.
Triệu Khoát nghe tiếng gọi, thần sắc vui vẻ, bước nhanh đi tới, chợt hai mắt tỏa sáng:
Đó là đột phá Chân Vương! Chỉ cần y đột phá tam phẩm, thì lật tay liền có thể trấn áp hết thảy huynh đệ tỷ muội của mình, đâu cần tranh đoạt cái gì?
“Ừm, Phiên Vân Phúc Vũ Bạch Chân Nhân sao! rất có ý tứ” Xích Long nhếch miệng cười nhẹ, ánh mắt thâm sâu không biết đang nghĩ cái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Xích Tuyết tiểu thư không lợi hại, lợi hại là người bên cạnh nàng ta, Bạch Phàm” Liễu gia lão tổ nói.
Hơn nữa Xích Luyện rất biết đối nhân xử thế, lại hữu dũng hữu mưu, đi theo một người như thế, nhất định sẽ có ngày nổi danh.
“Bát muội có thể là địch nhân lớn nhất, so với Nhị ca còn cường đại hơn!”
“Nhị đệ ngược lại quả quyết, nuốt thế lực của cửu đệ, thực lực hiện tại đã vượt qua ta rồi” Xích Long nhấp một ngụm trà cười nhẹ nói.
“Thật là ly kỳ”
Triệu Khoát gật đầu, trong lòng không cho là đúng nhưng lại không tiện phản bác, nói tiếp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.