Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58: Phá Trận Trộm Đồ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Phá Trận Trộm Đồ


Hai trăm năm trước, Thương Trận Vương cũng chỉ chống đỡ nổi bốn canh giờ mà thôi.

Mấy vị thủ tọa vô cùng hứng thú xuất tiền, cuối cùng chỉ còn Minh Vũ Chân Nhân. Ông ta ho khan một tiếng rụt rè nói: “Khụ khụ…lão phu cược mười vạn Nguyên Thạch, cược Bạch đạo hữu thành công thông qua”

“Lão phu làm nhà cái, tỷ lệ đặt cược như này, nếu Bạch đạo hữu thành công tỷ lệ là 1:10, nếu Bạch đạo hữu thất bại tỷ lệ là 1:2, như thế nào?”

Điều đó có nghĩa trận đạo tu vi của Bạch Phàm đã vượt qua Thương Trận Vương rồi?

Còn may hắn kịp thời trốn vào trong Lạc Thần giới, tránh thoát một kiếp, sau đó thử nghiệm phá giải ba lần mới thành công đánh nát trận pháp này.

Khương Ly không biết bên ngoài những người khác đang đem mình ra đánh cược. Giờ khắc này hắn đang toàn tâm toàn lực phá giải trận pháp trong cấm địa, trên người tinh thần, khí tức so với trước đó uể oải không ít, nhìn phờ phạc mệt mỏi cực độ, dù sao mỗi lần phá trận đều tốn hao rất nhiều niệm lực cùng khí huyết.

Mấy người khác đều trợn mắt nhìn ông ta, Minh Vũ này vừa nãy còn hô to là không có khả năng, giờ quay đầu đặt ngược lại rồi.

“Chuyện đó ai biết được, nhưng nếu Bạch đạo hữu không thể vượt qua cấm địa, sẽ cần hiệu lực cho chúng ta ba năm, đến khi đó Thiên Trận Tông không chỉ có thêm một vị Trận Vương khách khanh trưởng lão, còn có thể kéo quan hệ với một vị Tứ phẩm Chân Vương…” Một vị thủ tọa khác cười nhẹ bảo.

“Cược như thế nào?” Cả năm vị thủ tọa khác đều ghé mắt.

Rồi một thanh tứ chuyển thượng phẩm cốt đao... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lão phu đặt năm mươi vạn Nguyên Thạch, cũng cược thất bại”

“Lão phu có hơi tìm hiểu, nghe nói Bạch đạo hữu hư hư thực thực là môn đồ của Thương Lan Kiếm Vương mà thôi!” Thanh Vân Phong Diêu Trần mở miệng nói.

Mấy vị thủ tọa, sau một hồi kinh ngạc, vội tiến lại gần chúc mừng.

Tử Vân Phong nội điện, đang nhắm mắt ngủ gật Thiên Trận Vương chợt giật mình một cái, cảm giác chính mình tựa hồ lại bị mất thứ gì đó.

Thậm chí có lần hắn đối mặt với một cái đao sơn đại trận, cả bầu trời tràn ngập đao mang, suýt nữa đem Khương Ly chém c·hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này, bên ngoài mặt trời đã lặn từ lâu, trên bầu trời treo cao một vòng minh nguyệt.

Hoa sen này có chút ý tứ, nhưng Khương Ly coi trọng, không chỉ là một bông hoa mà là cả đầm sen. Đầm sen xanh mát, hương thơm thoang thoảng, nếu đem đoạt lấy trồng vào trong Lạc Thần Giới, nhất định sẽ khiến thế giới của hắn thanh nhã hơn rất nhiều.

Bị năm sáu cặp mắt xỉa xói, Minh Vũ Chân Nhân cười trừ một cái nói: “Dù sao cũng phải có người ủng hộ Bạch Phàm đạo hữu chứ...”

Có kinh ngạc, có vui mừng, có không thể tin tưởng, có hãi nhiên, cũng có như đã dự liệu từ trước.

Ở một cửa ải khác, thu hoạch được một bộ song tu cổ kinh, bên trong ghi chú rất nhiều bí thuật phòng the, đáng tiếc Khương Ly không tu luyện âm dương giao hợp đại đạo, nên tiện tay vứt vào trong túi trữ vật.

Còn mấy tấm ngũ chuyển, lục chuyển trận đồ…

Bên trong Thiên Trận Cấm Địa, Khương Ly phá tan trận pháp của hoa viên, nhìn kỹ liền thấy trước mắt là một đầm sen, rộng chừng mười trượng. Lá sen xanh ngát dào dạt sinh cơ, mà giữa đầm nở rộ ba đóa hoa màu đỏ thắm, hương thơm ngào ngạt.

Huyễn Trúc Lâm vừa bị phá, chợt có một luồng ánh sáng bao bọc lấy người Khương Ly, đem hắn truyền tống ra ngoài.

“Nếu không chúng ta đánh cược một trận, như thế nào?” Hà Túc Đạo chợt mỉm cười nói.

“Ồ...Thương Lan Kiếm Vương tựa hồ cũng không am hiểu trận pháp nha” Minh Vũ Chân Nhân nghi hoặc nói.

Cuối cùng đi một vòng lớn, Khương Ly lại trở về Huyễn Trúc Lâm.

Vui vẻ nhất phải kể đến Minh Vũ Chân Nhân, ông ta vừa nãy bỏ ra mười vạn Nguyên Thạch, hiện tại liền thu đến một triệu tiền lời.

Âm thanh già nua ban nãy lần nữa vang lên khắp không gian, từ dưới đầm chợt có một bông hoa sen xoay tròn bay thẳng đến trước mặt hắn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chớp mắt đã bốn canh giờ, bãi đất trống phía trước cấm địa ngoài Tả Lãnh, Xích Tuyết ra thì sáu phong thủ tọa cùng không ít trưởng lão đều chạy đến vây xem.

“Lão phu đặt mười vạn Nguyên Thạch, cược thất bại”

Khương Ly vươn tay tiếp nhận bông hoa, quan sát đôi chút rồi đem cất vào túi trữ vật.

Khương Ly bị Thiên Trận Cấm Địa ném ra trên mặt đất, bộ dạng rách rưới, tóc tai bù xù, khí tức cũng vô cùng suy yếu.

Một triệu Nguyên Thạch đối với đám thủ toạ như bọn họ, không phải là một con số nhỏ nha.

Thấy Khương Ly xuất hiện, mỗi người ở đây đều có tâm tình khác biệt.

“Cược Bạch đạo hữu có thông qua cấm địa hay không” Hà Túc Đạo nói tiếp.

Những người khác: …

Cái này cũng không hoàn toàn đúng, nhưng đủ để chứng minh một điều, trận đạo tạo nghệ của Bạch Phàm rất cao.

Bạch Vân Phong thủ tọa Hà Túc Đạo đạm bạc nói: “ Xông Thiên Trận Cấm Địa mặc dù phải đối mặt với trùng trùng trận pháp, nhưng chỉ cần vượt qua cửa ải đều sẽ đạt được ban thưởng. Lão phu năm đó thành công vượt qua Huyễn Trúc Lâm đạt được một viên Chân Lực Đan, luyện hóa xong tăng trưởng tới ba giáp Chân Lực. Bạch đạo hữu dừng chân ở trong cấm địa lâu như vậy, hẳn là đạt được không ít chỗ tốt”

“Không có khả năng!” Minh Vũ Chân Nhân lắc đầu nói. “Thiên Trận Cấm Địa, ngay cả tông chủ còn thất bại, nói chi Bạch đạo hữu”

“Không chắc, biết đâu Bạch đạo hữu thành công xông qua cấm địa thì sao?” Hà Túc Đạo chợt lên tiếng.

Nguyên nhân đơn giản, Khương Ly đã vào trong Thiên Trận cấm địa hơn bốn canh giờ, vẫn chưa đi ra.

Ở một cửa ải hắn lần thứ hai thu hoạch được một viên Chân Lực Đan...

Một số người, ban đầu cho rằng Khương Ly khó lòng xông qua cấm địa, hiện tại suy nghĩ cũng có chút lung lay.

Thế là Khương Ly lần thứ hai tế ra Lạc Thần Lệnh, đem mười trượng đầm sen dời trống, ngay cả bùn đất cũng không chừa.

Trộm xong Địa Tâm Hồng Liên, Khương Ly xoay người rời khỏi hoa viên, hướng một phương hướng khác mà đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạt Vân Phong thủ tọa Minh Vũ Chân Nhân thở dài than: “Bạch đạo hữu nhìn cốt linh tựa hồ chưa đến hai trăm, nhưng trận đạo tu vi lại đạt tới mức độ đăng phong tạo cực, để cho người khác ước ao. Cao đồ tất có danh sư, không biết Bạch đạo hữu sư tôn lại là vị trận đạo tiền bối nào?”

Trên sân chỉ còn lại Xích Tuyết, Tả Lãnh và sáu vị thủ tọa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tứ Phẩm Địa Tâm Hồng Liên, cánh hoa dùng ngâm trà, có thể điều hòa tinh thần, bài trừ tâm tình tiêu cực mà hạt sen chính là nguyên liệu để luyện chế tứ chuyển Chân Đan.

Xích Tuyết thấy Khương Ly an toàn vượt qua cấm địa, tảng đá nặng trong lòng cũng rơi xuống, vui mừng chạy đến đỡ lấy hắn.

Bên ngoài cấm địa, đèn đuốc sáng trưng, đám trưởng lão đệ tử, chờ đợi nhàm chán đã rời đi từ lâu.

Chương 58: Phá Trận Trộm Đồ

“Lão phu cũng như thế cược năm mươi vạn Nguyên Thạch”

Rừng trúc trước mặt hắn đã đi qua, cũng hiểu rõ nội tình, nên không chút do dự vận dụng Đạp Thiên Cửu Bộ phá tan huyễn trận.

“Bạch tiền bối!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vượt qua Hồng Liên Trận, ban thưởng một đóa Hồng Liên”


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Phá Trận Trộm Đồ