Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Thiên Trận Cấm Địa
Chuyện cũng sẽ chẳng có gì, nếu Vân Bất Kham đem cái Vãng Sinh Trận bố trí ở nơi khác.
Cho nên ba người Khương Ly, Xích Tuyết và Vân Bất Kham chỉ trao đổi sơ qua về quyền lợi và nghĩa vụ mà thôi.
Vân Bất Kham vuốt vuốt râu, không lại khuyên nhủ hắn.
“Vậy làm sao để được phép xông trận?”
“Đồ nhi, nếu vi sư muốn lôi kéo Thiên Trận Tông chống đỡ cho Xích tiểu thư, ngươi có cao kiến gì không?”
Nhưng thằng cha Vân Bất Kham này lại thần kinh có vấn đề, sau khi thử nghiệm ở trên một cái thành trì nhỏ thành công, thì lão lại quay đầu đánh chủ ý lên Thiên Trận Tông.
Cũng từ đấy về sau, Tứ Hoang Điện liền đem cái trận pháp này liệt vào hàng cấm trận, chỉ cần có người dám bố trí, nhất định sẽ lọt vào Tứ Hoang chấp sự, hộ pháp vây g·iết.
Nghe xong cố sự của Vân Bất Kham, Khương Ly trong lòng đậu đen rau muống.
Trò chuyện một lát, cả Khương Ly lẫn Xích Tuyết đều giật mình khi biết được, Vân Bất Kham này thế mà lại là tiểu sư đệ của Thiên Trận Vương Vân Phi Dương.
Vãng Sinh Trận, hắn cũng từng nghe đến, đây là một loại trận pháp cực kỳ tà ác.
Nghe nói vào thời đại trung cổ, có một tên đại ma đầu vì kéo dài tuổi thọ, mà bố trí khủng bố Vãng Sinh Trận bao trùm toàn bộ một cái hạ đẳng võ vực, âm thầm rút lấy mấy chục tỷ nhân loại, yêu thú sinh mệnh lực.
Xích Tuyết dự định tổ chức yến tiệc chào mừng, cũng bị lão từ chối. Yến tiệc cái gì không quan trọng bằng việc nghiên cứu trận pháp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao tại Loạn Ma Vực, thứ rẻ mạt nhất là mạng người, nhất là mạng của kẻ yếu.
Nhưng thấy Khương Ly thái độ chăm chú, cũng trả lời:
“Nếu xông qua cấm địa, thật có thể đưa ra một yêu cầu với Thiên Trận Tông?” Khương Ly ghé mắt.
“Điều kiện rất đơn giản, Thiên Trận Tông có bảy phong, chỉ cần sư tôn khiếu chiến thắng thủ tọa của một phong bất kỳ, là sẽ có tư cách xông trận. Khụ khụ..sư tôn thật dự định xông cấm địa thật sao?”
Vân Bất Kham gãi gãi đầu, lão cả ngày chỉ biết bày trận, nghiên cứu minh văn hoặc âm người, liên quan đến bày mưu tính kế, thật sự không am hiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Việc này đã chạm đến ranh giới của Vân Phi Dương, thế là lão liền bị trục xuất khỏi Thiên Trận Tông, không còn chỗ để đi phải đến Xích Hỏa Thành ẩn cư.
“Trong một ngàn toà trận pháp, có không thiếu Chân Cấp đại trận, Vương cấp đại trận cũng có mười cái, những trận pháp này tương sinh tương khắc, rắc rối phức tạp.”
Còn may, nơi đây là Loạn Ma Vực, không chịu sự quản hạt của Tứ Hoang Điện, nếu không sự tình lộ ra, chẳng những Vân Bất Kham, ngay cả Thiện Trận Tông cũng sẽ bị liên lụy.
Đời trước Thiên Trận Vương Vân Vũ Trai cả đời thu ba người đệ tử chân truyền, đại đệ tử Vân Phi Dương, nhị đệ tử Vân Như Ngọc cùng tam đệ tử Vân Bất Kham.
Hiện tại, Khương Ly hơi chút hối hận đã nhận lão tiểu tử này làm đồ đệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng nếu bóp nát ngọc giản đồng nghĩa với xông trận thất bại, người thất bại nhất định phải hiệu lực cho Thiên Trận Tông ba năm”
Suốt một trăm năm, mới có người phát hiện, sau đó thậm chí kinh động mấy vị Chân Đế tiến hành vây công, mới có thể đem tên đại ma đầu kia chém g·iết.
“Ồ” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Khụ..khụ…thiên đạo năm mươi thiên diễn bốn chín, Thiên Trận lão nhân bố trí ra cái cấm địa vô tích sự này, mục đích cũng không phải để g·iết người, mà là để phô trương thanh thế nha. Nên người xông trận nếu thấy không thể chống đỡ thêm, có thể bóp nát ngọc giản, sẽ bị truyền tống đi ra.”
Khương Ly gật đầu, mặc dù không hoàn toàn chắc chắn, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần.
Nhị đệ tử Vân Như Ngọc mấy chục năm trước vì thọ nguyên vừa hết mà q·ua đ·ời.
“Ngươi nói có rất nhiều người đã xông vào cấm địa, vẫn bình yên vô sự đi ra đó thôi”
“Mấy ngàn năm nay, có không ít trận pháp cao thủ, thậm chí có cả Trận Vương, chạy đến Thiên Trận Tông xông cấm địa, nhưng chưa từng có người thành công”
“Thiên Trận lão nhân trước khi tọa hóa từng để lại dặn dò, nếu người nào thành công xông qua cấm địa, thì có thể đưa ra một yêu cầu đối với Thiên Trận Tông, chỉ cần yêu cầu đó không quá đáng hay làm tổn hại đến lợi ích của Tông môn, thì đều phải đáp ứng”
“Thiên Trận lão nhân cũng chính là đời thứ nhất Thiên Trận Vương, từng ở trong Bạch Vân Sơn bày ra một cái liên hoàn trận pháp gọi là Thiên Trận Cấm Địa, cấm địa này được cấu thành từ một ngàn tòa trận pháp, liên kết với nhau.”
Tam đệ tử Vân Bất Kham tuổi nhỏ nhất, từ bé được nhị sư tỷ nuôi nấng, tình cảm thâm hậu, không cam lòng Vân Như Ngọc c·hết đi, liền chú tâm nghiên cứu một cái tà ác trận pháp, gọi là Vãng Sinh Trận.
“Thì ra là vậy” Khương Ly gật đầu, Thiên Trận Tông không phải là hạng tông môn lượng thiện gì, cấm địa của bọn họ cũng không phải ai muốn xông là xông. Nếu xông qua có thể đưa ra một điều kiện cho Thiên Trận Tông, nếu thất bại phải hiệu lực ba năm, điều này rất hợp lý.
Vân Bất Kham thở dài, xem ra tên sư tôn tiện nghi của mình vẫn chưa từ bỏ ý định, bèn nói.
Lão tiểu tử này tựa hồ não mạch kín, ngay cả tông môn của mình cũng dám bố trí Vãng Sinh Trận.
“Khả năng ngược lại là có, nhưng vô cùng nhỏ bé” Vân Bất Kham lắc đầu nói.
“Đúng thế! Nhưng sư tôn chớ nên vọng động. Thiên Trận lão nhân năm xưa vì bố trí cái Thiên Trận Cấm Địa này mà tốn hao gần trăm năm, bên trong ảo thuật, cấm chế cực kỳ rắc rối, hơi không cẩn thận sẽ thịt nát xương tan” Vân Bất Kham nhìn thấy Khương Ly tựa hồ có ý định, vội vã khuyên ngăn.
Chương 52: Thiên Trận Cấm Địa
Từ trong túi chứa đồ lấy ra một tấm lệnh bài bằng đồng nói: “Sư tôn cầm tấm lệnh bài này, đến Thiên Trận Tông tìm một người tên là Tả Lãnh, nói với hắn là ta giới thiệu, hắn sẽ giúp ngươi an bài mọi chuyện. Đồ nhi hiện tại là nghiệt đồ của Thiên Trận Tông, nếu ló mặt ở trước cửa sơn môn, chỉ sợ sẽ bị đám khốn nạn kia đ·ánh c·hết”
Khương Ly cười nhẹ, thu hồi lệnh bài, nhìn lướt qua, bên trên lệnh bài khắc chìm hai chữ Tử Vân. Đây hẳn là trưởng lão lệnh bài của Vân Bất Kham đi, Tử Vân rất có thể là ngon núi mà trước kia ông ta tu hành.
Trong ba người, Vân Phi Dương tuổi tác và tư chất cao nhất, ba trăm tuổi đột phá Lục Chuyển Trận Vương, bốn trăm tuổi đột phá tam phẩm Chân Vương, cho đến hiện tại gần sáu trăm tuổi đã là lục chuyển thượng phẩm Trận Vương.
“A như vậy là vẫn có khả năng rồi...” Khương Ly mỉm cười, từ trong lời nói của ông ta tìm ra mánh khóe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo lý lẽ của lão, thì Thiên Trận Tông cường giả nhiều, Vân Bất Kham chỉ mượn một ít sinh mệnh lực thôi, sẽ không ảnh hưởng quá lớn.
Còn may nể tình Khương Ly, lão mới chào hỏi một tiếng.
“Thiên Trận Tông tôn chỉ trước nay luôn bo bo giữ mình, không tham dự vào sự vụ của các thế lực khác. Đặc biệt lão già Vân Phi Dương kia làm người cực kỳ cổ hủ, muốn hắn thay đổi nguyên tắc đứng về phía của Xích Tuyết tiểu thư gần như không thể nào”
Vãng Sinh Trận một khi được bố trí thành công, sẽ âm thầm trộm lấy sinh mệnh lực của người khác, nhằm mục đích kéo dài tuổi thọ.
Vân Bất Kham là kẻ quái gở, đối với Khương Ly thì ra sức xum xoe nịnh nọt, nhưng đối với mấy người Xích Tuyết, Lý Hoàn thì lại chẳng cho sắc mặt tốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.