Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Huyễn Âm Chỉ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Huyễn Âm Chỉ


Yến Cuồng Đồ quỳ một chân ở dưới hố hồi lâu chưa thấy bay lên, hiển nhiên là đã không còn sức tái chiến.

Khương Ly đứng chắp tay sau lưng, lạnh nhạt nói: “Còn có ai?”

Tư thái hờ hững đạm bạc khiến đám võ giả vây xem âm thầm khen hay, đây mới là khí độ của bậc cường giả.

Xích Tuyết ôm chậu linh lan trong ngực, khóe miệng nở nụ cười ngòn ngọt, thì thào: “Tướng quân phong thái vẫn như ngày nào!”

Xích Diệp sắc mặt tối sầm, phất tay áo sai thủ hạ đem trọng thương Yến Cuồng Đồ nhấc trở về, hận không thể quay đầu rời đi.

Thực sự quá mất mặt!!!

Vừa nãy, gã còn giành đi lên đầu tiên, muốn giáo huấn Bạch Phàm cho hả giận, kết quả thủ hạ của mình bị người ta giải quyết nhanh gọn.

Gã mặc dù là Nhất phẩm Chân Nhân nhưng mới đột phá không bao lâu, tầm mắt còn chưa đủ, không nhìn thấy Khương Ly mạnh mẽ, gã chỉ nhìn thấy Yến Cuồng Đồ phế vật.

Vì lẽ đó, Xích Diệp âm thầm quyết định, sau khi trở về sẽ đem Yến Cuồng Đồ này cho đuổi đi, cầm nhiều tài nguyên tu luyện của ta như thế, kết quả lại chẳng làm nên tích sự gì.

Xích Long cùng Xích Luyện liếc mắt nhìn nhau, đều là lộ ra một tia sầu khổ.

Hai người bọn họ, một người là con trưởng của Xích Hỏa Thần Vương, tất nhiên mời chào rất nhiều thủ ha.

Mà một người khác càng nổi danh là giao du rộng rãi, phóng khoáng đại khí, thủ hạ võ giả càng nhiều.

Nhưng hiện tại, Khương Ly biểu hiện ra thực lực lại khiến bọn họ kiêng dè, đám võ giả bọn họ mời chào được từ Xích Hỏa Thành, có vẻ như còn thật không ai có thể vững vàng vượt qua Khương Ly.

Các tông môn, gia tộc sau lưng bọn họ, sở hữu không ít Nhị phẩm đỉnh phong cường giả. Có điều bởi vì lo lắng Xích Hỏa Thần Vương phật ý, nên bọn họ không dám trắng trợn đem những người kia mang theo bên cạnh, trong lúc nhất thời chẳng có ai để điều động.

……..

Một trận chiến kinh sợ toàn trường, Khương Ly xem như đã đánh ra danh tiếng. Tiếp theo hắn cũng không dự định làm việc quá tuyệt, mở miệng hỏi:

“Các vị, còn muốn đánh nữa không?”

Bọn người Xích Hằng đưa mắt nhìn nhau, Xích Hằng trong lòng suy tính, dưới tay gã Hàn Tín thực lực còn thua Yến Cuồng Đồ một bậc tự nhiên không phải đối thủ của Bạch Phàm.

Nhìn sang lão đại Xích Long và lão thất Xích Luyện, bên cạnh mỗi người đều có một vị nhị phẩm Chân Nhân hộ tống.

Đứng cạnh Xích Long là một ông lão đầu tóc bạc phơ, mặc đạo bào cũ nát, chính là người đã chỉ điểm ra Định Thân Thuật của Bạch Phàm. Lão già này có danh xưng là Huyễn Thế Chân Nhân, Liễu Khứ, một tay Huyễn Âm Chỉ nổi danh Xích Hỏa Thành. Xếp hàng thứ sáu ở trên Chân Vũ Bảng, thực lực khó lường.

Huyễn Thế Chân Nhân đã đứng ở vị trí thứ sáu trên Chân Vũ Bảng gần ba mươi năm, chưa từng tăng lên, cũng chưa từng hạ xuống.

Đơn giản bởi vì những người giao thủ với ông ta, đều c·hết cả.

Nên suốt mấy chục năm, không võ giả nào dám khiêu chiến Huyễn Thế Chân Nhân. Ngay cả Yến Cuồng Đồ cũng đối với ông ta kiêng kỵ vô cùng.

Nghe nói, năm xưa mẫu thân của Xích Long từng có ân với Huyễn Thế Chân Nhân, nên ông ta mới cam lòng trở thành thủ hạ của Xích Long để báo đáp ân tình.

....

Đứng phía sau Xích Luyện, thì là một tên thanh niên mặc áo giáp bạc, tay cầm ngân thương, khí thế như hồng.

Thanh niên này tên là Triệu Khoát, nghe nói hắn từng là đại tướng quân của một cái cấp ba tiểu quốc ở Bạch Dương võ vực. Về sau lại nghe, cố hương của hắn bị người hủy diệt, phải chạy đến Loạn Ma Vực tìm chỗ dung thân. Vừa lúc gặp phải Xích Luyện.

Xích Luyện thấy chiến lực của hắn hơn người, nên ra tay cứu trợ, mời chào làm môn khách.

Triệu Khoát chưa từng xông Chân Vũ bảng, nên Xích Hằng không rõ thực lực của hắn như thế nào, nhưng hiển nhiên sẽ không kém.

Trong lúc bọn Xích Hằng đang tính toán xem ai sẽ lên trước. Thì một giọng nói khàn khàn chợt vang lên:

“Khụ khụ…Bạch đạo hữu không hổ là môn đồ của Thương Lan Kiếm Vương, chiến lực hơn người. Lão phu vô cùng khâm phục! Lão phu cả đời chỉ tu luyện duy nhất một môn chỉ pháp, nếu như đạo hữu đỡ được, thì lão phu coi như thua”

Khương Ly nheo mắt, âm thầm đánh giá người vừa lên tiếng, trong đáy mắt lướt qua một tia ngưng trọng.

Ông lão này tu vi bề ngoài là Nhị phẩm hậu kỳ, nhưng lại cho Khương Ly một cảm giác sởn cả tóc gáy.

Hắn trước đó từng đọc lướt qua Chân Vũ bảng, nên suy tư chốc lát đã đoán được thân phận của đối phương.

Ông lão này tựa hồ gọi là Huyễn Thế Chân Nhân, nổi danh với một môn chỉ pháp gọi là Huyễn Âm Chỉ.

Nghe nói Huyễn Âm Chỉ ảo diệu khó lường. Những người trúng phải đều sẽ chịu đựng đau đớn tuyệt vọng mà c·hết đi, từ trước đến giờ, chưa từng có ai sống sót.

Mặc dù kiêng kỵ, nhưng Khương Ly hoàn toàn không hề sợ hãi, bình thản vươn tay.

“Mời đạo hữu!”

Huyễn Thế Chân Nhân đối với Xích Long gật đầu, tung người lên lôi đài.

Tiếp theo cũng không nói nhảm, mà nâng tay hướng về phía Khương Ly điểm một chỉ.

Từ trên ngón tay của ông ta bắn ra một tia sáng vô hình, xuyên thấu không gian mà lao tới.

Khương Ly nhíu mày, còn chưa kịp phòng thủ, đã thấy hoa mắt chóng mặt, tâm thần rơi vào một thế giới khác.

Chỉ thấy nơi đây là một vùng không gian màu đỏ, khắp nơi bao phủ bởi sương mù nhàn nhạt.

Bản thân Khương Ly bị cột ở chặt ở trên tường, lực lượng toàn thân tựa hồ bị phong bế, không thể nhúc nhích.

Bấy giờ trong không gian xuất hiện một ông lão, tay cầm kiếm nhọn chậm đi tới gần chỗ hắn, đôi mắt già nua đánh giá Khương Ly.

“Lão phu cả đời chỉ tu luyện một môn Huyễn Âm Chỉ, người trúng phải sẽ bị kéo vào trong Huyễn Âm giới, chịu đựng vô biên t·ra t·ấn. Ở trong thế giới này, ta là chúa tể của vạn vật, bất kể là thời gian hay là không gian. Người rơi vào Huyễn Âm giới, trừ phi huyễn thuật cao siêu hơn lão phu hoặc là lão phu mềm lòng thả hắn ra. Nếu không, sẽ không thể nào tránh thoát”

“Bạch đạo hữu, xin mời hưởng thụ vô cùng vô tận thống khổ đi...”

Ông lão nói rồi, cầm thanh kiếm nhọn từ từ cắm vào ngực Khương Ly.

Ừm! Khương Ly hơi nhíu mày, cảm giác trước ngực nhoi nhói.

Huyễn Thế Chân Nhân không dừng lại, huyễn hóa ra càng nhiều, càng nhiều thanh kiếm, từng kiếm từng kiếm cắm lên người Khương Ly.

Chỉ trong nửa khắc, cả người Khương Ly đã bị cắm chi chít kiếm nhọn.

Nhưng nhìn kỹ, sắc mặt Khương Ly chỉ hơi trắng bệch lại không hề biểu lộ mảy may.

Huyễn Thế Chân Nhân cũng nhìn thấy điều đó, trong lòng thầm nghĩ, Bạch Phàm này thật ghê gớm, bị vạn kiếm xuyên thân lại không hề kêu rên một tiếng, xem ra ta phải dùng phương pháp khác.

Chỉ thấy ông ta vung tay áo thu hồi hết thảy kiếm nhọn, trong lòng bàn tay xuất hiện một con dao nhỏ, mỉm cười khàn khàn bảo:

“Tiếp theo mời đạo hữu thưởng thức tuyệt kỹ lăng trì của lão phu. Mười năm trước, từng có một vị đạo hữu vượt qua tiết mục vạn kiếm xuyên thân, sau đó bị lão phu dùng dao cắt từng miếng từng miếng thịt trên người, cắt ròng rã ba ngày ba đêm, mới khiến hắn sụp đổ tinh thần mà c·hết”

“Không biết đạo hữu có thể chịu đựng được mấy hôm?”

Huyễn Thế Chân Nhân mỉm cười, nâng dao nhỏ lên định tiến hành róc thịt, thì chợt một cánh tay túm lấy bàn tay của ông ta.

Ngẩng đầu lên, nhìn thấy Khương Ly đang cười nhạt nhìn mình, để ông ta giật mình cả kinh.

“Huyễn Âm Chỉ sao…quả thật là một môn võ kỹ kỳ lạ”

Khương Ly đưa mắt quan sát Huyễn Âm Giới, tấm tắc khen.

Thực ra, ngay từ lúc bị kéo vào trong Huyễn Âm Giới, Khương Ly chỉ cần muốn liền có thể lập tức thoát ra. Bởi vì chỉ pháp này, thực chất là một loại cao cấp huyễn thuật mà thôi. Khương Ly ngay cả Cửu Phẩm Đế Quân bày ra huyễn thuật còn có thể phá, huống chi là loại cấp bậc huyễn thuật này.

Hắn sở dĩ chưa phá giải, là vì hiếu kỳ, muốn quan sát cách vận hành của thuật này mà thôi.

Trải qua một đợt vạn kiếm xuyên thân, Khương Ly đại khái đã hiểu rõ sáu phần của Huyễn Âm Chỉ.

Chỉ pháp lúc thi triển, sẽ tạo ra một loại huyễn thuật, đem tâm thần của đối thủ kéo vào trong Huyễn Âm giới. Trong giới này, người thi thuật là chúa tể, có thể điều khiển tất cả mọi thứ.

Đối với bình thường Chân Nhân cảnh, cho dù là Nhị phẩm Chân Nhân, nếu tu vi thần niệm thấp hơn Huyễn Thế Chân Nhân, thì chắc chắn sẽ không thể nào thoát khỏi Huyễn Âm giới.

Sẽ bị h·ành h·ạ cho đến khi tinh thần sụp đổ mà c·hết.

Nhưng đáng tiếc, thuật này đối với Khương Ly không hề có hiệu quả, bởi vì tu vi thần niệm của hắn đã đạt đến Niệm Như Thác Đổ đại thành, so với Tam phẩm Chân Vương còn mạnh hơn, sớm đã quăng Huyễn Thế Chân Nhân mười mấy con phố.

Nên ông ta đâm Khương Ly một vạn kiếm, chẳng khác gì con kiến cắn chân voi, không có chút tác dụng nào.

Đã hiểu rõ cơ chế của Huyễn Âm Chỉ, tự nhiên cũng có thể đảo ngược chiêu thức.

Chỉ thấy, Khương Ly thần niệm hơi động, Huyễn Thế Chân Nhân bất chợt bị túm lấy treo ở trên tường, không thể động đậy.

“Ngươi…” Huyễn Thế Chân Nhân trợn to mắt, không thể tin tưởng mà nhìn Khương Ly.

Nhưng ông ta chưa kịp nói gì, thì một cơn đau thình lình bốc lên, đau tận trong xương tủy.

“Đạo hữu tựa hồ rất thích thiên đao vạn quả người khác, hôm nay Bạch mỗ sẵn lòng chơi với ngươi”

Khương Ly cười nhạt, tiếp tục cầm kiếm đâm Huyễn Thế Chân Nhân.

Giày vò ba ngày, thay đổi đủ thể loại cực hình, Huyễn Thế Chân Nhân tâm thần tàn tạ không chịu nổi, thoi thóp treo ở trên tường, ánh mắt nhìn Khương Ly mang theo sợ hãi, cùng cầu khẩn.

Hiện tại ông ta đã toàn thân tê dại, không thể nói nên lời, trong lòng hối hận bản thân trước đó vì sao lại ngu xuẩn đi tỷ thí với Khương Ly.

“Được rồi, đạo hữu đâm ta vạn kiếm, Bạch mỗ cũng trả lại vạn kiếm, ân oán của chúng ta xem như kết thúc..”

Âm thanh vừa dứt, khung cảnh cũng biến đổi.

Khương Ly và Huyễn Thế Chân Nhân ở trong Huyễn Âm Giới ba ngày ba đêm, mà bên ngoài mới chỉ trôi qua một nháy mắt.

Phốc

Huyễn Thế Chân Nhân đột nhiên phun ra ngụm máu tươi, lùi ra sau mấy bước mới trụ vững, sắc mặt trắng xám như tờ giấy.

Ông ta kinh hãi nhìn Khương Ly, vội vã chắp tay: “Đa tạ Bạch đạo hữu thủ hạ lưu tình, lão phu xin chịu thua”

Nói rồi tung người một cái liền nhảy xuống dưới lôi đài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Huyễn Âm Chỉ