Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 396: Vì Sao Ta Phải Giúp Ngươi?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 396: Vì Sao Ta Phải Giúp Ngươi?


Thời khắc này, Mị Khinh La càng không kịp chờ đợi, dùng giọng điệu uỷ khuất đáng thương cầu tình nói:

Tiêu Trường Sinh thì cũng thôi, lão trọng thương chưa khỏi, thực lực không phải toàn thịnh. Nhưng Thạch Cảm Đương thế nhưng là Đế cảnh thể tu, hai người bọn họ liên thủ với nhau, nàng tuyệt đối không thể chống lại.

Nhưng sau khi nàng thử nghiệm vài lần mới phát hiện, lục giác thạch môn cứng rắn hơn tưởng tượng của nàng quá nhiều, không phải Đế Quân lão quái, sợ là không cách nào đánh nổ thạch môn.

Thạch Cảm Đương càng thêm bá đạo, trực tiếp hung hăng quát to:

Số tầng càng cao, càng dễ dàng đạt điểm số nhiều hơn, vì vậy người có thực lực, sẽ trực tiếp lựa chọn thăm dò tầng tháp phía trên.

Ở sau lưng Khương Ly, có một nữ nhân yểu điệu như chim nhỏ nép vào người, chẳng phải là thê tử của mình hay sao, tiểu bì nương kia áp sát trên lưng Khương Ly, lại không chút e lệ nào, quả thật là một con mụ l·ẳng l·ơ.

Tầng thứ năm vô cùng nguy hiểm, lấy tu vi Chuẩn Đế của nàng cũng chưa chắc có thể tự vệ, nhưng vì đạt được càng nhiều điểm huyễn thí, nàng không thể không làm ra loại quyết định như vậy.

"Mị đạo hữu, ngươi tuy là Chuẩn Đế, nhưng lão phu không sợ ngươi. Thức thời liền đem địa đồ trong tay giao cho ta. Nếu không chịu giao, chớ trách lão phu trắng trợn c·ướp đoạt!"

Vẻ mặt Mị Khinh La đồng dạng cực kỳ căng thẳng.

Nàng căn bản không nghĩ tới, Tiêu Trường Sinh sẽ liên thủ với Thạch Cảm Đương chạy tới c·ướp đoạt bản đồ của mình.

Giao hay không giao đây?

Toà lục giác thạch môn trước mặt không cách nào mở ra, chỉ có thể đem nó phá huỷ, mới có khả năng đi tiếp.

"Khương đại ca, mau tới giúp tiểu muội!"

Muốn từ trong tay bọn họ bảo vệ địa đồ, độ khả thi quá nhỏ!

Chương 396: Vì Sao Ta Phải Giúp Ngươi?

"Khương đại ca, tiểu muội hiện giờ g·ặp n·ạn, ngươi nhất định phải giúp đỡ tiểu muội nha!"

Âm thanh rõ ràng êm tai như gió mát, lại không cách nào khiến Khương Ly xúc động nửa phần, chỉ lãnh đạm liếc qua tràng cảnh trước mặt, giống như không liên quan tới chuyện của mình, hờ hững hỏi:

Sau vẻ kinh hỉ ban đầu, Mị Khinh La hoặc ít hoặc nhiều đã nhìn ra, Khương Ly tựa hồ có dự định khoanh tay đứng nhìn, nội tâm âm thầm gấp gáp.

Mị Khinh La quyết định mạo hiểm tiến vào tầng thứ thứ năm, ở trong tầng thứ năm kiếm được thật nhiều điểm số, không nghĩ tới, vừa tới gần lối vào của tầng thứ năm đã bị một toà lục giác thạch môn ngăn cản, không cách nào thông hành.

Hai người trước mặt, một người đã kết đội với Huyền Hiêu, tựa hồ cùng Huyền Hiêu là một đường.

Bởi vì Khương Ly vừa đến, liền đại biểu bọn họ có cơ hội thoát nạn! So với giữ được tính mạng, trên đầu mọc sừng quan trọng gì đâu!

"Các ngươi tụ tập ở đây là có chuyện gì?"

Phí ra tay của hắn thế nhưng rất đắt! Không phải là không thể giảm giá, nhưng cũng tuỳ người.

Phía sau lưng Mị Khinh La, đội trưởng của Huyễn Vũ tộc, tên nam tử mặt thẹo chú ý tới địa đồ trong tay phát sinh biến hoá.

Ít nhất, không thể giảm giá cho hạng người tâm cơ như Mị Khinh La.

Đương nhiên, cũng chẳng thể chỉ dựa vào một câu cầu cứu ỏn à ỏn ẻn của nàng liền ra tay cứu người.

Hắn còn chưa quên đề nghị trước đó của Mị Khinh La.

Huống hồ, đối phương dĩ nhiên mang theo gần trăm người đem nàng vây khốn.

Vì đả động nội tâm cứng rắn của hắn, Mị Khinh La thậm chí ở trong lời nói vận dụng một tia mị thuật.

Nhưng hết thảy, bởi vì Mị Khinh La đang bận bịu suy tính, nên chưa từng chú ý tới.

Khác biệt ở chỗ, Thạch Cảm Đương và Tiêu Trường Sinh thì nhíu mày. Còn Mị Khinh La thì vui mừng ra mặt.

Khương Ly một mạch đi vào giữa vòng vây, buông xuống Sát Đế, sau đó lặng lẽ nhìn Mị Khinh La, chờ câu trả lời của nàng.

Bị nhiều cường giả đồng loạt vây công, một cái sơ sẩy, khả năng cao sẽ m·ất m·ạng tại chỗ.

Tài ăn nói của Mị Khinh La rất lưu loát, chỉ vẻn vẹn vài chục hơi thở đã đem sự tình phát sinh ở đây cáo tri rõ ràng cho hắn.

Điều đó khiến cho Mị Khinh La cực kỳ bất lực, nàng đã nhìn ra, so với thắp sáng địa đồ, Khương Ly giống như càng ưa thích thám hiểm hung địa, lãng phí thời gian.

Nhưng làm Mị Khinh La tức giận là hai tên Chuẩn Đế nọ chạy đến, không phải vì tiến vào tầng thứ năm, càng không dự định liên thủ với nàng.

Phía trước lối vào tầng thứ năm tụ tập chừng trăm tên võ giả, lúc đầu tiếng hô g·iết điếc tay, nhưng bởi vì Khương Ly xuất hiện mà tràng diện trở nên yên tĩnh, có thể nghe được tiếng kim rơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vì sao ta phải giúp ngươi?"

Bọn họ dĩ nhiên đến để c·ướp đoạt địa đồ trong tay nàng!

Nam tử mặt thẹo tức khắc cảm thấy cặp sừng trên đầu mình sắp dài ra mấy chục mét rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người cùng chung địa đồ với Khương Ly không chỉ một mình nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng không chú ý, không có nghĩa là người khác không chú ý.

Cũng làm cho sắc mặt của ba tên Chuẩn Đế khẽ biến.

Thời điểm địa đồ trùng điệp, một đạo kim quang loé lên, từ phương xa chạy tới.

Địa đồ quả thực bị thắp sáng không ít, nhưng điểm số ở mấy tầng trước không cao. Huống chi phạm vi hoạt động của Khương Ly ở mấy tầng trước cũng không quá lớn, mà là trực tiếp đi thẳng vào hung địa của từng tầng...

Thời khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người chỉ tập trung lên người Khương Ly.

Bởi vì nắm giữ bản đồ chung, Mị Khinh La rất rõ ràng hướng đi của Khương Ly những ngày qua.

Nội tâm Mị Khinh La bắt đầu giãy dụa, nàng tham dự Đăng Cung Chiến là có mục đích, muốn đoạt được một loại khen thưởng nào đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng nếu không giao ra địa đồ, đối mặt với hai tên Chuẩn Đế, gần trăm tên ngũ phẩm, tứ phẩm lão quái vây g·iết...vậy thì chỉ có một con đường c·hết!

Khương Ly cõng theo Sát Đế không coi ai ra gì tiến lên phía trước.

Đám võ giả trên mặt đất vốn đã vây chặt bọn người Mị Khinh La như nêm cối, nhưng theo Khương Ly tới gần, uy áp quét ngang bốn phía, những võ giả đứng trước người hắn lập tức dồn dập né tránh sang hai bên, nháy mắt liền tách ra một con đường lớn.

Khương Ly tựa hồ rất cảm thấy hứng thú với hung địa ở những tầng bên dưới, cơ hồ mỗi một chỗ hung địa hắn đều sẽ tiến vào.

Trong lúc hai bên hợp tác, không nhúng tay vào ân oán cá nhân của nhau.

Kẻ vừa hiện thân, chính là Khương Ly.

Khiến nàng cao hứng là rất nhanh sẽ có hai tên Chuẩn Đế khác đi tới, nếu đối phương cũng muốn tiến vào tầng thứ năm, liền có khả năng cùng nàng liên thủ phá tan thạch môn, đồng thời tiến vào.

Người khác nghe đồn có sinh tử đại thù với Huyền Hiêu, thuỷ hoả bất dung nha.

"Đem địa đồ giao ra đây! Nếu không giao chớ trách chúng ta xuất thủ độc ác, đầu tiên đem ngươi đ·ánh c·hết, sau đó tàn sát sạch sẽ những người phía sau ngươi!"

Mị Khinh La vốn là có tâm tư như vậy, nên mới muốn tiến vào tầng thứ năm.

Hai người như vậy, không chém g·iết lẫn nhau đã rất kỳ quái, vì sao bỗng dưng liên thủ?

Không chỉ nam tử mặt thẹo, Khương Ly vừa đến, lập tức khiến hô hấp của gần trăm tên cường giả bốn phía đồng loạt ngưng lại.

Nhưng mà đối phương tựa hồ không dự định lãng phí thời gian, càng không muốn giải thích nhiều, một lời không hợp đã dự định động thủ.

Ánh mắt của nam tử mặt thẹo lập tức thẳng căng!

Dưới bầu không khí giương cung bạt kiếm, nội tâm Mị Khinh La trở nên nặng nề.

Nếu không lấy được đồ vật kia, đại sự chỉ sợ không ổn.

Một tên ngũ phẩm lão quái, nàng chẳng coi vào đâu, nhưng nếu số lượng nhiều tới trình độ nhất định, vậy thì không thể coi thường.

Mị Khinh La mềm giọng năn nỉ.

Mị thuật của nàng vô cùng cao minh, đủ để mê đảo đại đa số Đế Quân trở xuống, nhưng đáng tiếc, trình độ mị thuật như thế, căn bản không thể ảnh hưởng tới nội tâm của Khương Ly mảy may, hắn chỉ hờ hững hỏi:

Địch nhân là hai tên Chuẩn Đế cường giả, bao gồm một tên Đế cảnh thể tu, nếu thiếu mất cường viện như Khương Ly tương trợ, nàng tuyệt đối không có tự tin bảo trụ được địa đồ trong tay.

Nhưng hiện giờ, gã không hề tức giận mảy may, ngược lại bởi vì nhìn thấy Khương Ly xuất hiện mà trở nên vui mừng khôn xiết.

Tiêu Trường Sinh rõ ràng cũng là Chuẩn Đế, nhưng đối mặt với Mị Khinh La lại một bộ phong thái lão khí hoành thu, để nàng rất không thích.

Ha ha, đây vốn là ý tứ của chính nàng.

Thạch Cảm Đương đem Đế cảnh thể tu khí thế ầm ầm tản ra, khiến cho đám cường giả bên phía Mị Khinh La sắc mặt trắng bệch, sợ hãi muốn c·hết.

Đương nhiên, cân nhắc tới việc, nếu bản đồ của Mị Khinh La thật bị người khác c·ướp giật, hắn cũng sẽ tổn thất không ít thành tích chung, việc liên quan tới mình, Khương Ly tự nhiên sẽ không ngồi yên không để ý.

Bóng người nọ không ngừng áp sát, mãi cho đến phụ cận mới ngừng chân, hiện ra thân hình, cả người phong trần mệt mỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đồng đội không góp sức, thì chỉ có thể dựa vào chính mình rồi!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 396: Vì Sao Ta Phải Giúp Ngươi?