Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 313: Kim Phù Nhất Mạch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 313: Kim Phù Nhất Mạch


Nghĩ đến, hẳn là Mộ Dung Phục nhận được thuộc hạ bẩm báo, liền lập tức chạy tới đưa la bàn. Nhưng đáng tiếc, gã không biết, lấy thực lực của Khương Ly, căn bản không cần la bàn định vị.

20 hơi thở đi qua.

Kim quang chiếu khắp thiên địa, truyền qua tầng tầng chướng khí, rơi vào trong mắt bọn người Tiên Ti tộc.

Ha ha... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đây là Khống Thiên Kim Phù! Có thể điều khiển một phương thổ địa, điên đảo thiên tượng...Hoá ra là vậy, hoá ra là vậy! Chẳng trách, nơi đây chỉ là ngoại vi của Táng Địa lại đột nhiên xuất hiện chướng khí tiết ra ngoài, lão tử bị người mưu hại rồi!"

"Thiếu tộc trưởng! Mộ Dung Hà bị chướng khí độc hôn mê, tính mạng hấp hối!"

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rốt cuộc bay tới gần giới đạo của đệ nhị thiên giới.

Mộ Dung Phục ngày thường đầu óc ngu si tứ chi phát triển, hiện giờ, trí thông minh giống như có thần trợ, dĩ nhiên hiểu được tình hình trước mặt.

"Vì sao tiền bối dừng lại...hí, đây là..."

"Câm miệng! Dài dòng văn tự, như đứa đàn bà!"

"Đúng vậy, điểm ấy, vãn bối ban đầu chỉ hơi hoài nghi mà thôi. Nhưng sau khi nhìn thấy một đồ vật, liền hoàn toàn chắc chắn!"

Mà để cho Khương Ly dở khóc dở cười, là nguyên nhân Mộ Dung Phục bị vây khốn ở trong Táng Địa càng có quan hệ với mình. Gã là đến đưa la bàn định vị cho hắn...

"Hôm nay ngài ra ngoài không mang theo Thảo Hoàn Đan..."

Vì thu được hảo cảm của Khương Ly, Liệt Như Mộng tất nhiên rất nóng lòng lập công, hai tay bấm liền mấy chỉ quyết, quát nhẹ một tiếng, há miệng phun một đạo huyết quang.

Khương Ly nhàn nhạt nói.

Chướng khí của Táng Địa ẩn chứa độc tính rất nặng, nếu tiết ra ngoài, coi như một chút Chân Vương lão quái chưa phòng bị kỹ lưỡng cũng không dám tiếp xúc.

"Vậy thì nói nhảm làm c·h·ó gì? Cầm Thảo Hoàn Đan của lão tử cứu người! Ta đã đáp ứng mẫu thân của hắn, muốn đảm bảo cả đời hắn bình an. Nhanh lên, mạng người quan trọng! Tất cả đều là thuộc hạ của lão tử, một người cũng không được phép c·hết!"

"Hai vị tiền bối kia chậm chạp chưa ra tay, hơn phân nửa là không dự định cứu giúp!"

10 hơi thở đi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liệt Như Mộng bỗng nhiên khuyên can.

Hiện tại, Mộ Dung Phục thật sự lòng như lửa đốt. Gã tu vị khá cao, còn có thể chống đỡ thêm mấy ngày, nhưng bọn thủ hạ lại không chịu đựng được thêm.

"Chuyện gì?"

Từng tên Tiên Ti tộc võ giả đều lâm vào tuyệt vọng.

"Ngươi nói là có người tính toán Mộ Dung Phục, khiến cho hắn bị vây khốn ở trong chướng khí?"

"Thiếu tộc trưởng, Mộ Dung Soái cũng té xỉu..."

Đây là phù lục đặc thù của Kim Phù Cung, nếu xuất hiện ở đây, nói rõ, người tính toán chính mình là môn đồ của Kim Phù nhất mạch...

Ánh mắt Khương Ly lộ vẻ cổ quái, lấy thần niệm cường hoành của hắn, dễ dàng liền có thể xuyên qua tầng tầng khói độc, quan sát được mọi chuyện phát sinh ở bên trong.

Nếu dám cứu liền sẽ đắc tội với Kim Phù nhất mạch!

Liệt Như Mộng cắn răng cầu khẩn.

Dưới cái nhìn của nàng, hạng người sợ phiền phức như Khương Ly, tuyệt đối sẽ không nguyện ý vô duyên vô cớ đắc tội Kim Phù nhất mạch.

Đột nhiên, Khương Ly dừng bước, khẽ ồ lên một tiếng, sắc mặt hơi cổ quái.

"Mộ Dung Hà có ân cứu mạng với ta...nhanh lấy Thảo Hoàn Đan cứu hắn! Không cần tiết kiệm đan dược, cho lão tử dùng sức ăn, nhất định phải khiến hắn ăn tỉnh, nếu không, lão tử cắt chim ngươi!"

Huyết quang vừa ra, bỗng nhiên nổ tung, nhất thời toàn bộ thiên địa bị huyết quang nhuộm đỏ. Tiếp theo, phía xa xa trên bầu trời, không gian sụp đổ, rơi ra một đồ vật.

"Tiền bối muốn cứu người kia? Như Mộng khuyên ngươi chớ nên làm vậy. . . Người nọ không thể cứu..."

Khương Ly lạnh nhạt nhìn nàng, ngữ khí không phân rõ hỉ nộ:

Mộ Dung Phục lạnh lùng trừng tên thủ hạ kia một chút, khiến đối phương sợ đến mức không dám mở miệng.

"Đây là phù lục đặc thù của Kim Phù Cung. Kim phù xuất hiện, nói rõ có cường giả của Kim Phù nhất mạch tính toán Tiên Ti tộc. Kim Phù nhất mạch là một trong những mạch mạnh nhất của Thiên Cung. Nếu tiền bối cứu Mộ Dung Phục, e rằng sẽ đắc tội với môn đồ của Kim Phù nhất mạch..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tính cách của hắn vốn không thích nhiều chuyện, nhưng Mộ Dung Phục tốt xấu cũng từng đi theo bưng trà rót nước giúp hắn. Cho nên, mặc dù hắn không muốn thu đối phương làm đồ đệ, nhưng cũng chưa đến mức thấy c·hết không cứu.

"Mộ Dung Sửu..."

Bỗng nhiên, Mộ Dung Phục lộ ra vẻ mừng rỡ. Bởi vì gã từ bên ngoài tầng tầng chướng khí, cảm nhận được hai đạo võ giả khí tức, mà lại khí tức của hai người kia cực mạnh, hẳn là đủ để cứu vớt nhóm người bọn họ.

"Phù lục..."

Hơn nữa, Khương Ly chưa thẳng thừng từ chối khẩn cầu của nàng, hiển nhiên vẫn còn đôi chút hi vọng, đã như thế, chỉ cần sắp tới nàng biểu hiện thật tốt, khiến cho hắn thoả mãn, hơn phân nửa sẽ được phê chuẩn đi tham gia Thiên Cung thi đấu.

30 hơi thở đi qua.

"Ha ha cái cục cứt! Không có đan dược cứu mạng, chúng ta chẳng phải đều phải c·hết ở đây rồi?"

"Táng Địa chướng khí tiết ra ngoài là chuyện vô cùng hiếm thấy. Nếu thật xuất hiện, tuyệt đại đa số đều là do người cố ý tạo thành. Vãn bối hoài nghi, đám Tiên Ti tộc võ giả sở dĩ bị vây ở đây là bị người khác gây nên..."

Một tên Tiên Ti tộc võ giả oán thầm nói.

Đó là một đạo kim phù!

Chương 313: Kim Phù Nhất Mạch

"Cầm Thảo Hoàn Đan của lão tử cứu người!"

Đáng c·hết! Lão tử làm sao không nhớ mình từng đắc tội người của Kim Phù nhất mạch?

Hơi do dự chốc lát, Mộ Dung Phục toàn lực vận chuyển chân lực, hướng về phía bên ngoài chướng khí la to:

Mộ Dung Phục tuyệt vọng thở dài.

"Thiếu tộc trưởng! Mộ Dung Nặc thì sao..."

"Đăng Cung Chiến ngàn năm diễn ra một lần. Thứ tự của 12 mạch, ngàn năm đổi chỗ một lần. Cụ thể xếp hạng như thế nào, còn phải dựa vào thành tích của Thiên Cung thi đấu mà phán đoán. Liệt Ngự Khấu nhất mạch hiện tại chiếm giữ vị trí thứ 10 trong 12 mạch, bởi vì lần Đăng Cung Chiến trước, tổng thể thành tích của Liệt Ngự Khấu nhất mạch ta xếp hạng 10, thu được 10 danh ngạch nhập cung. Đáng tiếc, thành tích cá nhân của vãn bối quá kém, bởi vậy, trong 10 cái danh ngạch nhập cung của Liệt Ngự Khấu nhất mạch, cũng không có ta.... Sắp tới Đăng Cung Chiến chuẩn bị diễn ra, ta thân là Liệt Ngự Khấu Thánh nữ, nhất định phải tham dự. Không biết đến khi đó, tiền bối có thể để ta tạm thời rời đi, tham dự thi đấu..."

Liệt Như Mộng có chút thất vọng, rồi lại cảm thấy hợp tình hợp lý, nếu nàng là Khương Ly, hẳn là cũng sẽ có quyết định tương tự như vậy.

Đám Mộ Dung Phục đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo đồng loạt giận dữ.

Ngay cả gã cũng nhận ra đây là phù lục của Kim Phù nhất mạch, hai vị tiền bối bên ngoài khẳng định cũng nhận ra. Bọn họ dám cứu mình sao?

Ánh mắt Khương Ly hơi ngưng tụ, đạo kim phù nọ được ẩn giấu rất kín đáo, lấy cảm giác lực của hắn, nếu không cố ý tìm tòi, căn bản không thể phát giác ra.

Kim phù vừa hiện thân, tảng lớn tảng lớn kim quang quét ngang bầu trời. Liệt Như Mộng khẽ thở dài, nội tâm thầm nói, quả nhiên có người tính toán Mộ Dung Phục.

Nơi sâu xa nhất của chướng khí, hiện tại đã ngã xuống hơn mười võ giả, đều là Tiên Ti tộc tộc nhân. Còn có thể duy trì đứng thẳng, ước chừng bốn năm người, trong đó bao quát thiếu tộc trưởng Tiên Ti tộc, Mộ Dung Phục.

Liệt Như Mộng giải thích.

Liệt Như Mộng thâm ý nói.

Mộ Dung Phục bỗng nhiên vỗ trán, một mặt mộng bức, bỗng nhiên tỉnh ngộ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ý tứ là chưa đồng ý, nhưng cũng không triệt để cự tuyệt.

"Thiên Cung thi đấu là vòng thứ ba của Đăng Cung Chiến. Đệ nhất thiên giới tiểu đấu là vòng đầu tiên, khoảng cách vòng thứ ba còn rất xa, ngươi không cần sốt ruột!"

"Thiếu tộc trưởng, tiểu nhân có vài lời không nên nói. Ngươi căn bản không cần tiến vào Táng Địa làm gì. Ngoại tu họ Khương vô cùng lợi hại, chưa hẳn đã cần ngươi đưa tiễn la bàn định vị. Hiện tại thì tốt rồi, la bàn không đưa được, ngay cả chúng ta cũng g·ặp n·ạn..."

"A ha ha, thật giống như đã quên mang theo!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hiện giờ, bên trong giới môn sương mù ngập trời, những sương mù kia nhìn như rất tầm thường, nhưng những kẻ bị vây nhốt ở bên trong mới biết rõ sương mù đáng sợ và khó chơi đến cỡ nào.

Bốn phía chướng khí quá mức nặng nề, dựa vào mấy người hợp lực mới có thể tạo ra một chỗ chân không vài trượng vuông, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng duy trì mà thôi, muốn từ trong chướng khí lao ra ngoài, lấy tu vi của bọn họ căn bản không làm nổi, chỉ đành bất đắc dĩ bị vây khốn ở nơi đây.

"Tiên Ti tộc Mộ Dung Phục gặp rủi ro ở đây, thỉnh cầu hai vị tiền bối xuất thủ cứu viện. Sau khi thoát khốn, vãn bối nhất định có thâm tạ!"

"Thiếu tộc trưởng! Có chút chuyện tiểu nhân nhất định phải bẩm báo..."

"Nơi đây phát sinh chuyện gì? Vì sao có nhiều chướng khí tiết ra ngoài như vậy? Thật sự hiếm thấy!"

"Cầm Thảo Hoàn Đan của lão tử cứu người!"

Liệt Như Mộng tản ra thần niệm, tiếp theo hít vào một ngụm khí lạnh:

"Vì sao không thể cứu hắn?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 313: Kim Phù Nhất Mạch