Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 233: Ta Xem Các Ngươi Như Đèn!
"Đây chính là Ly Hoả Chi Tinh, đây chính là mảnh vỡ của Tiên Thiên Linh Bảo, hắn nuốt vào không sợ nổ bụng mà c·hết ư?"
"Đây là...Thánh đạo!"
"Sư tôn, cứu ta! Mau g·iết hắn! Ba mươi ngàn quỷ binh, lên, g·iết hắn cho ta!"
Mà bên trên Tử Chi Hoàn, bốc lên một tia Hắc Viêm kinh tâm động phách.
Nét mặt già nua của Cửu Diệu Quỷ Đế lúc xanh lúc đỏ, so với c·ái c·hết của Lục Thiên Thuỷ, lão càng lưu ý mặt mũi của mình. Chính mình đường đường là Cửu Diệu Quỷ Đế, là cường giả hàng đầu Minh Thổ, lại ngay ở trước mặt ba mươi ngàn quỷ binh, hai tên Quỷ Đế tiểu bối, bị người khác làm mất hết thể diện.
"Tay phải của ta là tử, đây gọi là Tử Chi Hoàn!"
Trong lúc nhất thời, ba vạn người đau khổ kêu thảm thiết, âm thanh vang vọng cả tòa Thải Âm Thành. Hắc Viêm ánh sáng âm u, đem màn đêm thắp sáng, Hắc Viêm kia ngay cả gió tuyết đều không thể thổi tắt.
"Cửu Diệu Châu của lão phu!"
Hồn của bọn họ là dầu thắp, mà Khương Ly, muốn vì bọn họ, đốt đèn!
Hắn nhếch miệng cười gằn, thân hình loé lên một cái, đã xuất hiện trước mặt Lục Thiên Thuỷ, nhẹ nhàng phất tay, sương mù màu hồng phấn vây quanh nguyên thần y lập tức huỷ diệt, nguyên thần nho nhỏ b·ị b·ắt ở trong lòng bàn tay.
Lão giả nọ thình lình là một tên Quỷ Đế cao giai, tương đương với bát phẩm Đế Quân.
Hắn lặng lẽ đứng ở đó, làm ra một cử động khiến cho tất cả mọi người kh·iếp sợ hãi hùng.
"G·i·ế·t người nuốt thần!"
Nhưng tiếp đó, đạo vận quanh người Khương Ly bỗng nhiên biến đổi. Trở nên thâm thuý, trở nên hạo miểu, trở nên bắt đầu không thể lý giải.
Cửu Diệu Quỷ Đế cố nén kinh hãi trong lòng cùng cảm giác đau thấu tim gan . Lấy kiến thức của lão, cũng chỉ vẻn vẹn nhìn ra Khương Ly đang vận dụng Thánh đạo lực lượng, những thứ khác, lão hoàn toàn không biết!
Khương Ly lạnh lùng lên tiếng, không có chút dấu hiệu nào, trong cơ thể ba mươi ngàn quỷ binh, hai tên Quỷ Đế, lẫn Cửu Diệu Quỷ Đế bỗng nhiên đồng loạt xuất hiện một đạo Hắc Viêm quỷ dị, trực tiếp thiêu đốt quỷ hồn, nguyên thần của bọn họ.
Tử Chi Hoàn, trên ý nghĩa mà nói, cũng không thể xưng tụng là thần thông.
Mà Khương Ly,blại làm như không thấy, thấp giọng lẩm bẩm:
Tức khắc thiên địa nguyên khí hội tụ về phía lòng bàn tay của lão, hoá thành cuồn cuộn quỷ khí, ý đồ thi triển đại thần thông đ·ánh c·hết Khương Ly.
"Ngươi dám không nhìn cảnh cáo của lão phu, g·iết c·hết đồ đệ của ta!"
Đáng tiếc, lão trốn không thoát. Bởi vì âm thanh của Khương Ly lần nữa truyền ra .
Ba mươi ngàn quỷ binh đều là tử trung của Lục Thiên Thuỷ. Vì ân tình một bữa cơm mà cam lòng trợ giúp Lục Thiên Thuỷ làm tất cả mọi chuyện, bao quát c·ướp đoạt nữ tử vô tội.
Hắn chậm rãi nâng tay phải lên, giữa trời phác hoạ một đường cong quỷ dị.
Chỉ thấy Khương Ly bỗng nhiên há mồm hút mạnh một cái, đem mảnh vỡ của Cửu Diệu Châu hút vào trong bụng.
Cửu Diệu Quỷ Đế hừ lạnh, tế lên một khối hoả châu màu đỏ, mang theo Tiên Thiên Linh Bảo uy áp, đánh về phía Khương Ly.
Âm thanh cực kì nhạt, nhưng rơi vào trong tai đầy trời cao thủ, lại giống như ma âm đòi mạng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt Khương Ly lộ vẻ đạm bạc, ba mươi ngàn quỷ tốt trong mắt hắn, không còn là người, chỉ là từng chiếc đèn.
Thời khắc này, tâm tình ngộ đạo của hắn đã hoàn toàn tan vỡ.
Vẻ sợ hãi trong mắt Lục Thiên Thuỷ hoá thành một nụ cười gằn vặn vẹo, đã quên mất chính mình đang nằm trong tay Khương Ly.
"Đây là...Tử Chi Đạo Lực! Chữ Tử có tổng cộng hai mươi bốn tầng, hắn vẻn vẹn lĩnh ngộ một tầng Tử Chi Đạo Lực, không nên khiến cho ta hãi hùng kh·iếp vía, vòng tròn kia, rốt cuộc là thần thông gì?"
Giống như tro đèn!
Há mồm, đem nguyên thần của Lục Thiên Thuỷ nuốt vào trong bụng.
Bằng không, hẳn phải c·hết!
Nhưng nếu so khí thế, thì yếu hơn đám Chưởng Tình Đại Đế, Thiết Huyết Đại Đế khá nhiều.
Ba mươi ngàn quỷ tốt, hắn không để trong lòng.
Bọn họ thề phải g·iết Khương Ly, báo thù cho Lục Thiên Thuỷ, mặc dù Lục Thiên Thuỷ là một tên ác đồ c·hết không hết tội.
Thần thông cấp đại tu Cửu Diệu Quỷ Đế, hắn tương tự không để trong lòng.
"Ba mươi ngàn quỷ binh chỉ cần giúp ta ngăn cản hắn chốc lát, chờ lão phu ấp ủ xong thần thông, một thức thần thông cấp Đại Tu, thừa sức g·iết hắn..."
Khương Ly nhìn ba mươi ngàn quỷ binh, ba tên Quỷ Đế, ánh mắt lẫm liệt, càng ngày càng lạnh.
Tử, chỉ là một cái làm nền, chỉ vì nhen nhóm tia Hắc Viêm nọ!
Nguyên Thần trốn không thoát, hồn phách trốn không thoát . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng lão còn chưa đau lòng được bao lâu, đã bị động tác tiếp theo của Khương Ly kinh sợ đến ngây người
Lão đồng dạng không cách nào nhìn thấu tu vi thật sự của Khương Ly. Nhưng dưới cái nhìn của lão, Khương Ly không hề có Đế khí, hơn phân nửa là Vương cảnh oắt con mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly nhìn bảo châu màu đỏ bay tới trước mặt, không né không tránh, nhẹ nhàng vươn tay ra đem bảo châu bắt lấy, chân nguyên chấn động, hào quang trên bảo châu lập tức ảm đạm, sau đó bị hắn bóp vỡ thành vạn mảnh.
Thấy lão giả xuất hiện, nguyên thần của Lục Thiên Thuỷ giống như tìm được nhánh cỏ cứu mạng, kích động hô to:
Cửu Diệu Quỷ Đế hít sâu một hơi, đè xuống kh·iếp sợ trong lòng, lập tức thi triển thần thông.
Đường đường Cửu Diệu Quỷ Đế, ngang dọc thiên địa vô số năm, không ngờ rằng sẽ có một ngày phải chạy trối c·hết!
Lão muốn bay tới Bắc Âm Sơn, bái kiến Phong Đô Đại Đế, cầu Phong Đô Đại Đế giúp mình tiêu diệt Hắc Viêm.
Một lời vừa vang lên, ba mươi ngàn quỷ binh, hai tên Quỷ Đế, kể cả đang chạy thục mạng Cửu Diệu Quỷ Đế, nét sợ hãi trên mặt vĩnh viễn ngừng lại.
"Đã một năm không g·iết người..."
Chương 233: Ta Xem Các Ngươi Như Đèn!
Khoé miệng Cửu Diệu Quỷ Đế hiện lên một nụ cười uy nghiêm đáng sợ. Mà cũng trong lúc đó, ba mươi ngàn quỷ binh đồng thời căm tức nhìn Khương Ly, phát ra tiếng gầm thét trùng thiên.
Đáng tiếc, khác xa với dự đoán của lão, sau khi nuốt xong Cửu Diệu Châu, sắc mặt Khương Ly vẫn bình thản như cũ, giống như thứ hắn vừa ăn không phải Tiên Thiên Linh Bảo mà là đồ ăn vặt.
Đây cũng gọi là tình nghĩa, nhưng tình nghĩa của địch nhân, không liên quan tới Khương Ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"G·i·ế·t!"
Thời khắc này, sát khí của hắn, bốc lên đến đỉnh điểm.
"Ta xem các ngươi như đèn..."
"Thằng nhãi ranh thật can đảm, lại dám đả thương đệ tử của ta!"
Đúng lúc đó, phía trên đám mây xa xa, chợt vang lên một tiếng kinh nộ lão khí hoành thu.
Tình cảnh như vậy, khiến cho Cửu Diệu Quỷ Đế trợn mắt ngoác mồm, đau lòng sắp nứt.
Đây là một vòng tròn, nhưng không chỉ là một cái vòng tròn.
Không liên quan tới thiện và ác, bởi vì g·iết người, vốn cũng không đơn giản là chuyện thiện hay ác.
Vòng tròn vừa ra, tử khí bức người, tử khí nồng nặc đem cả toà Thải Âm Thành đều bao phủ, cỏ cây khô héo, phòng ốc phong hoá, nhưng phong hoá chỉ là tử vật, không hại người.
Ngũ Khí Triều Nguyên!
"Người c·hết, như đèn diệt!"
Âm thanh của Khương Ly nhẹ như gió, đem đầy trời Hắc Viêm thổi tắt . Gió nhẹ phất một cái, từng bộ từng bộ thân thể bắt đầu biến thành tro bụi ở trong màn đêm
"Nhất định phải trốn, bằng không, lão phu hẳn phải c·hết!"
Giờ khắc này, cả người Khương Ly tử khí che trời!
"Đừng có g·iết ta!"
Đường cong nọ mang theo hắc mang, hoá thành vòng tròn, nhưng một bút cuối cùng, lại do kim quang bù đắp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cửu Diệu Quỷ Đế đâu còn tâm tư thay Lục Thiên Thủy báo thù, lão đã kinh hãi gần c·hết, cuống cuồng triển khai tất cả vốn liếng, liều mạng đào tẩu.
Một châu, g·iết Khương Ly, thừa sức!
"Lão phu Cửu Diệu Quỷ Đế, Lục Thiên Thuỷ là đồ nhi của ta. Tiểu tử, nếu không muốn c·hết thì cút ngay!"
Lục Thiên Thuỷ bị Khương Ly bắt lấy, sợ đến hồn phi phách tán, liên tục cầu xin.
Giờ khắc này, Cửu Diệu Đế Quân ngơ ngác biến sắc, đâu còn tâm tình ấp ủ thần thông, ngoác mồm lè lưỡi.
"Cửu Diệu Châu là lão phu lấy Ly Hoả Chi Tinh chế tạo, tế luyện vô số năm, đã đạt tới cấp bậc Tiên Thiên Linh Bảo, coi như Quỷ Đế cao giai cũng khó lòng đỡ lấy..."
Người trên đám mây hiện thân mà xuống, đó là một lão giả mặc đạo bào màu vàng óng, thêu đầy kim dương, hơi thở nóng nực cuồn cuộn phả vào mặt, khiến cho gió tuyết trong vòng ngàn trượng đều bị hoà tan thành nước.
Trên mặt Lục Thiên Thuỷ rốt cuộc hiện lên vẻ kinh hãi, nhưng tiếp theo, nguyên thần của y đã bị Khương Ly cắn nuốt sạch sẽ.
Ba mươi ngàn quỷ binh như thủy triều lao tới, mà Cửu Diệu Quỷ Đế càng là một bộ ăn chắc Khương Ly.
Cửu Diệu Quỷ Đế đến quá mực vội vàng, không thấy được quá trình xuất thủ của Khương Ly, nên chỉ cho là Khương Ly xuất bất kỳ ý đánh lén mới g·iết được Lục Thiên Thuỷ, tuyệt đối không cách nào ngăn trở công kích của mình.
Mà trên bầu trời, bỗng nhiên lại có xu thế nứt ra!
Hắn vốn chỉ muốn g·iết một người là Lục Thiên Thuỷ, nhưng nếu có kẻ muốn vì y báo thù, vậy thì hắn không ngại thẳng tay đồ sát một trận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.