Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 225: Bái Sư?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 225: Bái Sư?


"Xin hỏi tiền bối, tu vi thật sự của Hắc Diệu lão tặc là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vãn bối tới Minh Thổ là để tránh né cường địch t·ruy s·át!"

Mấy năm gần đây, mặc dù y ẩn núp ở trong Minh Thổ, nhưng vẫn luôn mượn nhờ tình báo của Minh Phủ giá·m s·át mọi động tĩnh lớn nhỏ ở Đông Hoang.

Thậm chí có lời đồn đãi, Khương Ly thực chất là một vị Viễn Cổ Đại Tu.

"Tiền bối làm sao lại biết được vãn bối bị Hắc Diệu lão tặc tính kế?"

Nghe Khương Ly hỏi thăm, Diệp Phàm suy nghĩ chốc lát, có chút xấu hổ đáp:

Hắn có được rất nhiều Tuế Nguyệt Tháp, so với người cùng thời đại tu luyện nhiều hơn mấy vạn năm, tu vi tăng nhanh như gió là điều đương nhiên.

"Nếu Khương mỗ đoán không lầm, thì ngươi cũng không phải là Diệp Phàm, mà là Kiếm Mục Diệp Tiếu đi"

Lão có tư cách tính kế Khương Ly sao?

Càng hiểu được càng nhiều thiên địa đại bí, Diệp Phàm càng ý thức được, cử động của Khương Ly hơn mười năm trước là can đảm đến mức nào

"Thiên phú của ngươi không tệ, chỉ cần đủ thời gian tu luyện liền có thể thành tài, không cần phải bái ta làm sư!"

Thiên địa quân thân sư, trong mắt Diệp Phàm, không có thiên, không có địa, không có quân, thân nhân của y cũng đều đ·ã c·hết. Diệp Phàm tính cách kiêu ngạo nhưng ở trước mặt Khương Ly, y lại thả xuống ngạo khí, đồng ý dâng rượu bái sư.

Nhưng hiện tại biết rõ, đối phương là nhị giai Chuẩn Thánh, như vậy thì còn báo thù thế nào?

"Tránh né cường địch t·ruy s·át?"

Người như vậy, mới xứng là sư tôn của y.

Diệp Phàm cắn răng nói:

"Ta muốn học bản lĩnh đánh xuyên Cổ Tộc của tiền bối!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Phàm vừa nói ra lời ấy, đám Mộng Vô Nhai đang đun rượu, phất quạt đuổi muỗi đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

"Tiền bối, ta có một yêu cầu quá đáng! Ta muốn bái ngươi làm thầy, xin ngươi thu ta nhập môn hạ!"

Tồn tại khủng bố như vậy, sẽ bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán?

Năm đó, lúc vừa xuống Minh Thổ từng lấy tu vi tam phẩm Chân Vương đánh bại mấy tên cấp tám Quỷ Vương, cuối cùng vẫn là Chuẩn Đế cấp tổng quan xuất thủ mới đưa y bắt lại.

Diệp Phàm cười khổ nói.

Khương Ly trầm mặc chốc lát, ánh mắt lấp loé giống như nghĩ tới chuyện cũ, hồi lâu mới đáp:

Khương Ly giống như nhìn ra suy nghĩ của Diệp Phàm, cười nhạt nói:

Khương Ly lắc đầu đáp.

"Ta muốn học cũng không phải là tu vi, cũng không phải thần thông, mà là tâm thế không úy kỵ, dám một mình đối mặt với Cổ Tộc của tiền bối!"

Hắc Diệu Đế Quân tu vi là gì? Bề ngoài là thất phẩm đỉnh phong, coi như ẩn giấu thực lực, nhiều nhất cũng là bát phẩm Đế Quân mà thôi.

Chí ít, Mộng Vô Nhai không cho là Khương Ly mạnh đến mức đủ để làm sư phụ của Diệp Phàm.

Khương Ly cười nhạt nói:

Trận chiến năm đó, Khương Ly cũng tự mình tham dự, đồng thời tận mắt chứng kiến Diệp Tiếu ngã xuống.

Đương nhiên, không cần tính toán, hắn cũng dễ dàng phát giác được một tia nhân quả mờ nhạt trên thần hồn của Diệp Phàm.

"Bởi vì Khương mỗ cũng giống ngươi, từng bị Hắc Diệu lão tặc tính kế!"

"Hoá ra là vậy!"

Tứ Hoang Chư Đế, Chuẩn Thánh, bất kể là ai đều không dám gây chuyện với Viễn Cổ Bát Tộc, nhưng thanh niên mặc áo trắng trước mặt lại có cái gan đó.

"Chớ nên xem thường Hắc Diệu lão tặc. Người này không đơn giản như ngươi nghĩ!"

Tốc độ tu luyện như vậy, đã vượt qua tuyệt đại đa số võ giả ở Đông Hoang, đương nhiên Khương Ly thì là một ngoại lệ.

Cho nên chỉ có một nguyên nhân duy nhất đó là thực lực của Hắc Diệu Đế Quân mạnh ngoại hạng, mạnh đến mức ngay cả Khương Ly cũng phải kiêng kỵ.

Diệp Phàm trầm giọng hỏi.

Nói đến đây, Diệp Phàm hiếu kỳ nhìn Khương Ly hỏi:

Khương Ly ngẩn ra hắn đối với Diệp Phàm ấn tượng không xấu, hai người đồng thời bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán, xem như có chút ngọn nguồn, nhưng chút ngọn nguồn ấy còn chưa thâm hậu đến mức độ muốn bái sư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn bộ thiên địa từ thượng cổ đến nay, mới xuất hiện bao nhiêu vị Chuẩn Thánh?

Khương Ly không đáp lời, nội tâm hơi bất ngờ.

Khương Ly mỉm cười, lấy trình độ Bặc đạo của hắn hôm nay, tùy tiện tính toán liền có thể tính được nhân sinh cả đời của y.

Mà lại coi như đột phá Chuẩn Thánh cũng khó lòng chiến thắng Hắc Diệu Đế Quân.

Diệp Phàm ngửa đầu lên nhìn đầy trời u lam minh hoả, vẻ mặt trăm mối cảm xúc. Sau đó giống như đã quyết định điều gì, ánh mắt lộ ra kiên định, rót tràn một bát rượu lớn, ầm một tiếng, quỳ rạp trước người Khương Ly.

Để Khương Ly kinh ngạc đó là trên người thiếu niên Diệp Phàm hoàn toàn không có dấu hiệu bị đoạt xá. Nếu không vận dụng Thiên Nhân Pháp Mục, ngay cả bản thân Khương Ly cũng khó lòng nhìn ra chỗ khác lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ngươi hẳn là bị người tính kế! Mà kẻ tính kế ngươi chính là Hắc Diệu lão tặc đi!"

Bọn họ thế nhưng đều biết rõ, Diệp Phàm tuy rằng ngoài mặt hiền hoà nhưng trên thực tế là kẻ hung hãn.

Diệp Phàm há hốc mồm, hoàn toàn chấn kinh.

Diệp Phàm trợn to mắt, giống như không thể tin vào tai mình.

Mộng Vô Nhai cùng một đám quỷ binh đều oán thầm không ngớt. Thật ra bọn họ không có ý xấu, chỉ là lo lắng Diệp Phàm bái sai sư phụ mà thôi.

"Hẳn là nhị giai Chuẩn Thánh đi, hơn nữa còn là nhân vật hàng đầu trong nhị giai Chuẩn Thánh! Đại Tu không ra, hiếm người làm gì được lão ta!"

Diệp Phàm sững sờ, nhưng sau khi suy nghĩ tỉ mỉ lại, sắc mặt liền trầm xuống.

Gặp Khương Ly vừa nhìn liền đoán ra thân phận của mình, Diệp Phàm đầu tiên là sững sờ, sau đó thấp giọng cảm khái nói:

Thần sắc Diệp Phàm kiên định nói.

Đúng thế, thực lực của Khương Ly cường đại như vậy, có thể tiện tay chém g·iết Bán Thánh. Hắc Diệu Đế Quân dám tính toán hắn, theo lý thuyết hẳn là mộ đã xanh cỏ từ lâu.

Diệp Phàm tự tin lấy thiên phú và kinh nghiệm của mình, tương lai hẳn là có thể đột phá Đế cảnh, về phần Chuẩn Thánh, vậy thì chỉ là mơ mộng hão huyền.

Kiếm Mục Diệp Tiếu cũng xem như nhân vật nổi danh ở Đông Hoang, thiên tư phi phàm, kiếm đạo tuyệt luân, được rất nhiều lão quái nhận định, tương lai y sẽ là vị Kiếm Tôn tiếp theo của Loạn Ma Vực.

Thậm chí, hắn còn thành công khiến cho Cổ Tộc trả giá lớn, khiến cho Cổ Tộc ngậm bồ hòn làm ngọt, không dám báo thù.

Cường giả đại năng, cả đời y gặp qua không ít. Nhưng Diệp Phàm chưa từng nghe nói tới một vị Đế Quân, Chuẩn Thánh nào dám g·iết lên Cổ Tộc, dám đối đầu với Cổ Tộc.

Liền ngay cả mấy vị Quỷ Đế đều đối với thiên phú của Diệp Phàm khen không dứt miệng.

"Hí!"

Nhưng Hắc Diệu Đế Quân không phải vẫn đang nhảy nhót tưng bừng hay sao?

Bởi vì theo như lời của Khương Ly, Hắc Diệu Đế Quân là nhị giai Chuẩn Thánh hơn nữa còn là nhị giai Chuẩn Thánh hàng đầu.

Chương 225: Bái Sư?

"Ngay cả chuyện đó tiền bối cũng nhìn ra được?"

"Quả nhiên là danh chấn Đông Hoang Bạch Tôn. Bí mật nho nhỏ của ta, căn bản không thể giấu được tuệ nhãn của tiền bối. Vãn bối đúng là Diệp Tiếu, có điều, Diệp Tiếu trước đây đ·ã c·hết, hiện tại ta chỉ là một gã quỷ binh ở Tam Sinh Quan, Diệp Phàm"

Hôm nay nhân vật nổi danh nhất Đông Hoang là ai? Tự nhiên chính là Khương Ly.

"Bởi vậy, vãn bối chỉ có thể chạy tới Minh Thổ ẩn nấp, tránh cho bị lão tặc kia tìm ra!"

"Muốn làm sư phụ của Tiểu Diệp Tử, ít ra cũng phải có tu vi Quỷ Đế chứ? Ta ở Minh Thổ nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói đến thanh danh của thanh niên mặc áo trắng kia, hắn khẳng định không phải Quỷ Đế. Hắn có thực lực làm sư phụ của Tiểu Diệp Tử sao? Sẽ không dạy hư đồ đệ đi?"

Lần trước hắn gặp Diệp Phàm ở ngoài Man Hoang Cổ Địa, khi đó, y mới chỉ là nhị phẩm Chuẩn Vương, hiện tại đã đột phá tam phẩm, thậm chí khoảng cách tứ phẩm cũng không xa.

"Ngươi muốn bái ta làm thầy?"

Mộng Vô Nhai thừa nhận Khương Ly là cao thủ, đối với phẩm hạnh của Khương Ly cũng rất kính phục, nhưng lại không cho rằng Khương Ly mạnh hơn Diệp Phàm quá nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tia nhân quả nọ ẩn chứa khí tức của Hắc Diệu Đế Quân.

Diệp Phàm sững sờ tại chỗ, sau đó cười thảm một tiếng. Lúc trước y còn dự tính, đợi chính mình đột phá Đế Cảnh, thực lực đầy đủ sẽ hướng về Hắc Diệu Đế Quân báo thù rửa hận.

"Không dám giấu diếm tiền bối. Vãn bối quả thực bị cường giả tính kế, vì chạy khỏi tính toán của đối phương mà không thể không mượn thượng cổ bí pháp, chia đôi thần hồn chuyển sinh vào một vị hậu nhân. Những tưởng kế hoạch đã vạn vô bất thất, không ngờ tới vẫn như cũ bị Hắc Diệu lão tặc phát hiện..."

Thanh niên thiên tài như vậy, càng sẽ quỳ ở trước mặt khương Ly, cầu đối phương thu mình làm đệ tử?

Đây chính là người có thể một chiêu chém g·iết Đế Quân, trở tay tru sát Bán Thánh, một mình đại náo Cửu Trọng Thiên, chém g·iết hơn hai mươi vị Đế Quân của Ly Tộc.

Đáng tiếc mấy chục năm trước, thời điểm Diệp Tiếu đang ở nhân sinh đỉnh cao thì bị cường giả á·m s·át đoạt mất Kiếm Mục, sau đó bị cường giả Diêm La. Điện vây g·iết ở trong Kiếm Phần.

Không nghĩ tới y còn chưa c·hết mà lấy thân phận khác là Diệp Phàm sống tiếp.

"Nhị giai Chuẩn Thánh!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 225: Bái Sư?