Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 195: Nghịch Mệnh Thần Thuật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 195: Nghịch Mệnh Thần Thuật


"Đừng đi tìm kiếm đáp án, bởi vì đáp án chính là gánh nặng mà ngươi không chịu đựng nổi!"

"Không phải nói, muốn sử dụng Nghịch Mệnh Thần Thuật cần phải hiến tế đại lượng Lạc tộc tộc nhân sao? Như vậy không ổn!"

Bọn họ đem Khương Ly đưa đến huyết trì mật địa, chính là định để Khương Ly mượn nhờ đại lượng hiến tế, khởi động Nghịch Mệnh Thần Thuật.

Ba vị Lạc Đế còn lại cũng hướng về phía Khương Ly hành lễ, sau đó nối gót Tản Viên Thánh Đế rời khỏi mật địa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta từng gặp qua người và vật, sở dĩ có vài chỗ nhân quả hỗn loạn, là bởi vì những người và vật ta gặp được, chưa hẳn đều ở cùng một thời gian tuyến...Ta gặp được người, có kẻ đến từ quá khứ, có người đến từ tương lai, cũng có người đến từ phương thời không Luân Hồi khác. Tu hành giả tự cho là có thể thấy rõ quá khứ tương lai, nhưng kỳ thực thứ mà bọn họ nhìn thấy, chỉ là quá khứ và tương lai trong suy tưởng của chính mình. Lịch sử của tu hành giới, trước nay chưa từng có quá khứ, cũng chưa từng có tương lai, chỉ là từng cái vòng tròn, vòng đi vòng lại, lẫn nhau giao thoa..."

Hai mắt Khương Ly híp lại, âm thầm suy tư, chợt phát hiện những dòng chữ kia chỉ loé lên một cái liền biến mất hoàn toàn, giống như chưa từng tồn tại.

"Không nên hỏi Luân Hồi là cái gì, điều quan trọng là ngươi lựa chọn tin tưởng cái gì!"

Vẻ mặt Khương Ly lộ ra vẻ do dự, lật đến trang sách thứ hai. Sau khi đọc xong mới hiểu được vì sao lời mở đầu của cổ tịch lại kỳ quái như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lúc nói chuyện, Tản Viên Thánh Đế lấy ra một quyển cổ tịch bằng da thú đưa cho Khương Ly, bên trong da thú ghi chép thình lình chính là bí thuật thứ ba của Lạc tộc, Nghịch Mệnh Thần Thuật.

Nhưng khí tức của hắn, vì sao lại xuất hiện ở trên điển tịch của Lạc tộc, quả thực rất khó hiểu...

Phốc!

Sai...

Không, không phải trùng hợp!

"Nhân quả hỗn loạn thì như thế nào. Quá khứ và tương lai làm ta hoang mang thì như thế nào. Chỉ cần một đường đi về phía trước, sẽ có một ngày tìm được đáp án!"

Tản Viên Thánh Đế nói xong, ôm quyền rời đi.

Ánh mắt Khương Ly đột nhiên co rụt.

Giờ khắc này, Khương Ly bỗng nhiên lâm vào đốn ngộ, giống như hiểu rõ bí ẩn nào đó, thấp giọng lẩm bẩm.

Đáp án? Là đáp án gì lại không thể đi tìm kiếm đâu, thật là khó hiểu...

Bên cạnh huyết trì trong lòng núi, chỉ còn một người Khương Ly trầm mặc không nói.

Tu luyện tới viên mãn, có thể khiến cho nhục thân trực tiếp thoát ly thời không, vượt qua Luân Hồi, tiến về chỗ thời không mà mình muốn đến.

Điểm đó, lúc trước Khương Ly quả thật đã hơi lĩnh ngộ, có chút liên quan tới bản chất của thế giới...

Tứ Đế đồng loạt ôm quyền vui vẻ nói. Mặc dù bọn họ không hiểu Khương Ly lĩnh ngộ được điều gì, nhưng đều cảm giác được đó là đồ vật vô cùng cao thâm.

Sai cái gì...

Lời mở đầu, nhắc đến bản chất của Luân Hồi.

Hồi lâu, hắn mới lật ra cổ tịch ghi chép Nghịch Mệnh Thần Thuật.

Quá nhiều nhân quả rối rắm, không cách nào ứng đối, loại cảm đó liền tựa như ngươi nhìn thấy phong cảnh, rõ ràng là tuyết trắng mênh mông, nhưng lại cảm giác nóng bức ngột ngạt như ở trên sa mạc.

"Không nên hỏi quá khứ và tương lai, thế gian vốn không có điểm cuối cùng cũng không có điểm bắt đầu."

"Thú vị, không nghĩ tới, ta vừa lật xem cổ tịch, liền nhận được chỗ tốt như vậy. Ba hàng văn tự vừa rồi là Luân Hồi đưa cho ta cảnh cáo sao? Cả đời võ giả, nương theo vô số hung hiểm, vì muốn biết trước những hung hiểm ấy, cho nên rất nhiều người mới nóng lòng học tập Bặc thuật, mà Luân Hồi đưa ra dự báo, cấp bậc càng cao hơn Bặc đạo thông thường. Nếu có thể hiểu thấu đáo huyền cơ trong ba hàng văn tự, đối với ta mà nói, sẽ có chỗ tốt không nhỏ..."

Rõ ràng Luân Hồi cho ra cảnh cáo, hắn lại không cách nào xem hiểu. Trên đời không còn chuyện gì so chuyện này, càng khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ.

Đương nhiên, nếu Khương Ly có thể dựa vào lực lượng của bản thân, không cần hiến tế, bọn tự nhiên càng thêm vui mừng.

"Không, đó là đối với người bình thường mà thôi. Bởi vì người bình thường thiếu khuyết điều kiện tiên quyết để sử dụng Nghịch Mệnh Thần Thuật, cho nên mới cần đại lượng hiến tế. Nhưng nếu là loại tu hành giả đặc thù như Thần Tử, là không cần hiến tế. Lạc Hiền Vương năm xưa quay lại quá khứ, đồng dạng không cần hiến tế. Trên người hắn, cũng có khí tức đạo ngộ tương tự với Thần Tử..."

"Chúc mừng Thần Tử có chỗ đột phá!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng chỉ hiểu rõ số mệnh còn chưa đủ, muốn cải mệnh còn cần có năng lực xuyên qua quá khứ vị lai. Thế là người sáng tạo Nghịch Mệnh Thần Thuật, dùng độn thuật làm cơ sở, dung hợp thời gian, không gian chi lực, sáng tạo ra một môn bí thuật nghịch thiên, có thể xuyên qua thời không.

Nghịch Mệnh, Nghịch Mệnh...hai chữ Nghịch Mệnh trong Nghịch Mệnh Thần Thuật đã bao hàm ý tứ nghịch thiên cải mệnh, cũng chính là chuyện mà người sáng tạo ra bí thuật muốn làm được.

"Trong vòng mười ngày, Thần Tử có thể tự hành lĩnh ngộ Nghịch Mệnh Thần Thuật, thử nghiệm trở lại quá khứ của Lạc tộc. Sau mười ngày, đại quân áp cảnh, Thần Tử đi hay ở, cứu tộc ta hay không cứu, đều tuỳ ngươi. Tộc ta khốn thủ ở Tứ Trụ Bí Cảnh hơn vạn năm, những năm qua đều có thể chống đỡ, cũng không lo sợ Kiếp Tộc thập nhị Đế"

"Từ lão phu giảng giải cho Thần Tử về lịch sử của Lạc tộc quá mức phiền phức. Chi bằng Thần Tử mượn nhờ Nghịch Mệnh Thần Thuật tự hành trở lại quá khứ, chứng kiến quá trình hưng thịnh suy vong của Lạc tộc ta?"

Khương Ly lặp đi lặp lại suy tư, cuối cùng vẫn không thể lĩnh ngộ được yếu quyết trong đó, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Lần nữa cúi đầu nhìn xuống, bên trên cổ tịch nào có cái gì lời mở đầu, tờ thứ nhất rõ ràng trống không, căn bản không hề có chữ viết, lời mở đầu nhìn thấy ban nãy, tựa hồ chỉ là ảo giác.

Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt Khương Ly khôi phục tiêu cự, từ bên trong đốn ngộ thức tỉnh, âm thầm cười khổ.

Nếu hắn nhìn không lầm, tất cả chữ viết ở trang đầu tiên của Nghịch Mệnh Thần Thuật, thình lình là chữ viết của hắn.

Khương Ly nhíu mày, thẳng thừng cự tuyệt.

Tản Viên Thánh Đế nói để Khương Ly trở lại quá khứ, kỳ thật chỉ là muốn để một tia ý thức của hắn quay về quá khứ, mà không phải cả người trở lại quá khứ.

Chữ viết tương tự nhau, chẳng lẽ là trùng hợp sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghịch Mệnh Thần Thuật được chia thành ba cái giai đoạn.

Khương Ly có thể phân biệt được, bên trong những dòng văn tự kia, ẩn chứa khí tức của chính mình, là chữ viết của hắn không thể nghi ngờ!

Người mà Lạc Hiền Vương uỷ thác, quả nhiên cực kỳ bất phàm, có lẽ sắp tới, Lạc dân thật sự có khả năng được hắn cứu vớt.

Mà sai là chính ta...

Trang đầu tiên của cổ tịch, viết một đoạn lời mở đầu:

Có thể nói, mục đích cuối cùng của Nghịch Mệnh Thần Thuật là vượt qua Luân Hồi, nhằm cải biến vận mệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt khương Ly trở nên mê mang.

Thì ra, quyển cổ tịch này của Lạc tộc, mỗi người lần đầu lật sách đều sẽ nhìn thấy lời mở đầu khác nhau. Người lật sách nhìn thấy lời mở đầu, người khác nhìn không thấy. Những lời mở đầu kia cũng không phải ảo giác mà là Chư Thiên Luân Hồi tự hành thôi diễn, đưa cho người lật sách một loại cảnh cáo nào đó.

"Mười ngày sau, tế tự hoàn thành, mười một vị Cổ Đế còn lại nhất định sẽ dẫn theo đại quân giáng lâm Tứ Trụ Bí Cảnh, đến khi đó, tất sẽ có một trận đại chiến"

"Thế gian này, rốt cuộc là gà có trước hay trứng có trước...rốt cuộc là quả có trước hay nhân có trước...rốt cuộc là quá thứ có trước hay tương lai có trước..rốt cuộc là ta có trước hay là vô ngã có trước...rốt cuộc là hắc điểu có trước hay Khương Ly có trước..."

Đám Tản Viên Thánh Đế âm thầm kinh ngạc, không biết Khương Ly đang nói cái gì, cũng nghe không hiểu, nhưng bọn họ lại có thể phán đoán được, trong lời nói của hắn bao hàm vô thượng cảm ngộ là loại cảm ngộ mà lấy cảnh giới của bọn họ hiện nay vô pháp với tới.

Tu luyện tới tiểu thành, có thể mượn nhờ hiến tế, khiến cho một tia ý thức của người tu luyện xé mở Luân Hồi, trở lại quá khứ, dừng lại trong thời gian ngắn ngủi. Mà tia ý thức trên, người ở thời không khác không thể nhìn thấy. Cũng có số rất ít người thiên phú dị bẩm, có thể không cần hiến tế, tiến hành xuyên qua. Toàn bộ lịch sử của Lạc Thần Giới, chỉ có một người làm được chính là Lạc Hiền Vương.

Khương Ly thở dài nhẹ nhõm, khôi phục bình thường.

Tu luyện tới đại thành, có thể khiến cho đại lượng ý thức xuyên qua Luân Hồi, trường kỳ dừng lại.

Sai cũng không phải là nhân quả...

Không ai biết Khương Ly đốn ngộ đến cái gì, Lạc Tộc Tứ Đế càng không biết.

Chương 195: Nghịch Mệnh Thần Thuật

Muốn cải mệnh, trước tiên phải hiểu rõ số mệnh, cho nên tu luyện Bặc đạo là cơ sở nhất của Nghịch Mệnh Thần Thuật.

Khương Ly càng nghĩ càng sâu, hiện giờ, hắn giống như bởi vì đốn ngộ mà chạm tới bản chất của thế giới. Nhưng bản chất kia quá mức cao thâm, quá mức cấm kỵ, là đồ vật mà hắn tạm thời chưa có tư cách đụng tới.

Nghĩ không ra liền khỏi suy nghĩ, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, Khương Ly thu hồi tâm thần, bắt đầu tinh tế nghiên cứu Nghịch Mệnh Thần Thuật.

"Thần Tử giam giữ nguyên thần của La Đà Cổ Đế. Tạm thời không cần g·i·ế·t c·h·ế·t, nếu g·i·ế·t c·h·ế·t hắn, rất có thể kinh động một vị vô thượng tồn tại. Thời gian gần đây, thập nhị Cổ Đế tựa hồ đang tổ chức một trận tế tự, trước khi tế tự kết thúc, bọn họ sẽ không rảnh rỗi để tới gây sự với Lạc tộc ta."

Nếu có thể hiểu thấu những lời cảnh cáo trên, trong tương lai, ở một thời điểm nào đó, người lật sách có thể lẩn tránh một ít kiếp nạn.

Tản Viên Thánh Đế đề nghị.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 195: Nghịch Mệnh Thần Thuật