Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 171: Khương Lão Ma Đi Qua Chỗ Nào, Không Còn Cành Cây Ngọn Cỏ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Khương Lão Ma Đi Qua Chỗ Nào, Không Còn Cành Cây Ngọn Cỏ


Ý tứ rất rõ ràng, nếu các ngươi muốn đưa ta vào chỗ c·hết, ta liền đem toàn bộ Ly Tộc dìm c·hết.

Chương 171: Khương Lão Ma Đi Qua Chỗ Nào, Không Còn Cành Cây Ngọn Cỏ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng thời điểm y thấy rõ dung mạo của Khương Ly, tất cả lời nói toàn bộ chẹn ở cổ họng, vừa uống một ngụm linh trà suýt chút nữa đem y sặc c·hết.

Giới môn trước mặt cực kỳ kiên cố, đủ để ngăn cản hết thảy Đế Quân phía dưới, nhưng không ngăn được hắn.

Đã không cách nào tiến hành đánh g·iết, đánh tới đánh lui chỉ tổ tốn thời gian, còn không bằng thừa dịp Ly Tổ truyền nhân chưa chạy đến, c·ướp b·óc thêm vài thứ.

Thế là những nơi Khương Ly đi qua, linh sơn bị nhổ tận gốc, biển hồ bị rút khô linh dịch, kỳ hoa dị thảo đầy đất bừa bộn, bị hắn rút sạch sẽ.

"Người xấu chính là...chính là người xấu..."

Thậm chí ngay cả ngọn núi không đáng chú ý đằng kia cũng là lương tài để luyện chế Đế Binh.

Hắn không quan tâm đẳng cấp phân chia của Ly Tộc, cũng không thèm g·iết chóc những tộc nhân bình thường ngay cả hắn là ai cũng không biết kia.

....

Sáu tên Đế Quân đuổi ở phía sau hận đến nghiến răng nghiến lợi, muốn ngăn cản Khương Ly c·ướp b·óc, nhưng bọn họ căn bản không đuổi kịp Khương Ly.

Một t·iếng n·ổ vang thật lớn, truyền khắp toàn bộ tầng trời thứ nhất, nghe được âm thanh nọ, sáu tên Cổ Đế truy kích phía sau đều tức đến lộn ruột, nhao nhao chửi ầm lên.

"A a a! Tiểu nhân hèn hạ! Ngươi không phải đã nói không dìm nước tộc ta, vì sao lại lấy ra bảo bình?"

Tất cả thế công lập tức thu lại, vừa sợ chọc giận Khương Ly, vừa hận Khương Ly c·ướp sạch Hồi Thần Mễ, tâm tình phức tạp, một lời khó nói hết.

"Kéo dài khoảng cách! Lẫn nhau phối hợp tác chiến, không nên đứng chung một chỗ!"

Hắn càng không cần đối phương thay mình mở ra giới môn.

Mấy tên Cổ Đế khác nghe vậy, dồn dập phân tán khắp khắp nơi, dự định hợp lực chém g·iết Khương Ly.

"Là...là ngươi! Vì sao ngươi lại chạy vào Cửu Trọng Thiên? Ngươi...ngươi muốn làm gì, chớ có làm ẩu, bằng không, lão phu không ngại..."

Bọn họ vô lực ngăn cản Khương Ly tiến vào tầng trời thứ hai c·ướp đoạt!

Khương Ly không dự định tạo quá nhiều sát nghiệt ở Cửu Trọng Thiên, tự nhiên không thèm để ý đến tên Chân Vương thủ vệ.

Bọn họ đuổi không kịp Khương Ly!

Giờ phút này, tên Chân Vương nọ vẫn như ngày thường, dưới sự phục vụ của đám đông thị nữ thoải mái phơi nắng, thưởng thức linh trà.

Khương Ly một đường bay nhanh, thần niệm bao trùm toàn bộ tầng trời thứ nhất, từng cọng cây ngọn cỏ, từng gợn mây ngọn gió, đều hiện rõ ở trong lòng hắn.

Những kỳ hoa dị thảo trồng ở khắp sơn thuỷ, thế mà chỗ nào cũng là linh dược hiếm thấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cùng những tộc nhân phổ thông không quan tâm chuyện thế tục bình thường khác biệt, y nhận ra Khương Ly.

"Mẫu thân, đại ca ca kia là ai? Hắn rất đẹp trai nha, thế mà có thể cùng Đế Quân đại nhân của tộc chúng ta đánh bất phân thắng bại...Ta cũng muốn giống như hắn, không ai có thể ngăn cản, ta không muốn giống như sâu kiến, cả đời đều chui lủi ở tầng trời thứ nhất!"

Chỉ có mấy tên Chuẩn Thánh tham gia Thiên Đồ Chiến mới từng gặp qua, Ly Tộc tự nhiên không hề hay biết.

Một khi Thuỷ Yêm Bình mở ra, sáu người bọn họ sợ rằng sẽ có vài người bàn giao ở tầng trời đầu tiên.

Sáu tên Cổ Đế, dù là có nhục thân hay không có nhục thân, toàn bộ bị cố định tại chỗ, từng người sau lưng bốc lên mồ hôi lạnh, thần sắc kịch biến.

Một gã Bán Thánh lạnh giọng chỉ đạo, hiển nhiên bên trong đám Cổ Đế, lời của lão có trọng lượng nhất.

Khương Ly lười nhác cùng lục Đế dây dưa, hắn không cách nào ở dưới tình huống lục Đế liên thủ á·m s·át bất luận người nào, trừ phi sử dụng lá bài tẩy.

"Người xấu là cái gì?"

"Con ta chớ có nói bậy! Người kia...người kia là người xấu, không thể học theo hắn..."

Hơn ngàn tên thủ vệ xung quanh bị khí thế của Khương Ly quét qua, lập tức sùi bọt mép, ngã bịch trên mặt dất.

Đối phương không biết, Khương Ly trải qua ba mươi ngày chém g·iết liên miên, sát khí đã nâng cao một bước, Nếu hắn không ẩn nấp tự thân sát khí, thì trừ phi là loại Chân Vương trải qua vô tận huyết hải, bằng không Chân Vương bình thường ngay cả nhìn thẳng hắn đều không làm được.

Oanh!

Đám Cổ Đế vận dụng đủ loại thủ đoạn huyền bí, trả giá đắt, thân hình loé lên chạy thoát khỏi phạm vi của Thần Vực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc bọn họ chạy đến khoảng cách thông đạo tiến lên tầng trời thứ hai chừng nửa chặng đường, Khương Ly đã chạy tới phía trước giới môn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao sáu người trước mặt đều là Đế cảnh cường giả hàng đầu, liên thủ với nhau, coi như nhất giai Chuẩn Thánh cũng phải nhượng bộ lui binh.

Bọn họ đương nhiên không biết, Thần Vực vốn là thần thông mà Mộc Thần Thần Cách diễn hoá thành, Khương Ly chỉ sử dụng một lần ở trong Thiên Đồ Đại Chiến.

Lục Đế vừa bị Thần Vực định trụ, lập tức vô số mộc thằng từ bốn phương tám hướng liên miên công tới, đánh trúng người từng tên Cổ Đế, khiến bọn họ phun máu tươi phè phè. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có hài đồng chỉ tay lên bầu trời, hiếu kỳ hỏi, hai mắt lộ ra ánh sáng long lanh.

Đáy hồ không đáng chú ý đằng kia thế mà bao hàm thuỷ hệ bảo vật.

Khương Ly không nói hai lời, nâng quyền đấm tới.

May mắn sáu tên Cổ Đế đều là hạng người thủ đoạn thông thiên, cộng thêm Khương Ly đã không còn Bạch Trạch Phong Hào tăng phúc, dẫn đến một chiêu Thần Vực của hắn khó lòng hoàn toàn chế trụ bọn họ.

Mặc dù không biết thanh quang là loại thần thông gì, nhưng lục Đế đều giật mình kinh hãi, liều mạng lui về phía sau, muốn rút lui khỏi phạm vi của Thần Vực.

Một vòng thanh quang chớp mắt lan tràn ra xung quanh ba trăm trượng, đây là phạm vi Thần Vực mà hiện giờ Khương Ly có khả năng thi triển ra.

Khương Ly nhướng mày, ánh mắt mang theo sát khí đảo qua, tên tứ phẩm Chân Vương kia lập tức cảm giác hai mắt giống như bị vạn kiếm đâm trúng, kêu thảm một tiếng, phun ra máu tươi, nội tâm kinh hãi đến cực điểm.

Trên khuôn mặt béo ú của tên tứ phẩm Chân Vương nguyên bản tràn đầy ngạo khí, dù sao trưởng bối của y là một vị Ly Tộc Đế Quân, chính mình làm việc phách lối chút, cũng không sao nha.

"Người nào! Quá không biết quy củ! Không biết mỗi ngày từ giờ Thìn đến giờ Thân, là thời gian mà bổn đại nhân nghỉ ngơi hay sao, tuyệt đối sẽ không mở ra giới môn. Bổn đại nhân chỉ làm việc vào ban đêm! Người tới, đem tên kia bắt lại cho ta, dạy cho hắn biết một chút quy củ của đệ nhất thiên..."

Hắn không cho phép bất luận kẻ nào khinh thường sư tôn của mình, coi như đối phương là Viễn Cổ Đại Tu cũng không được.

Ở giữa lưỡng trọng thiên đều có giới môn, giới môn ở tầng trời thứ nhất có một tên tứ phẩm Chân Vương đóng giữ.

Cho đến khi Khương Ly giống như một vị sát thần cổ đại xuất hiện bên cạnh giới môn, tên Chân Vương kia mới lười biếng mở ra hai mắt, quát to:

Uy danh của Hoang Cổ truyền nhân đã đánh ra, tiếp theo tất nhiên còn có một trận đại chiến, c·ướp thêm chút ít Ly Tộc tài nguyên, cũng có thể gia tăng thêm chút phần thắng.

Vừa hay, sáu tên Ly Tộc Cổ Đế đang đứng ở trong phạm vi trên.

Tầng trời thứ nhất là nơi vắng vẻ, có mấy ngàn vạn tộc nhân tầng dưới chót của Ly Tộc ngày ngày sinh hoạt, bọn họ cũng không quan tâm t·ranh c·hấp giữa Ly Tộc và Hoang Cổ truyền nhân, đối với đủ loại đồn đãi ở Đông Hoang cũng không quan tâm.

Hắn đã g·iết nhiều Ly Tộc tinh nhuệ vậy, chắc hẳn là bất luận Ly Tổ hay Ly Tổ truyền nhân đều đã không còn dám khinh thường hắn...

Nếu Lục Đế liên thủ với nhau, Khương Ly quả thực không nắm chắc có thể dành chiến thắng, nên cũng chẳng thèm nói nhảm, đối phương vừa liên thủ, hắn liền tế ra Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình.

Có thể so với nhất giai Chuẩn Thánh Ly Tổ truyền nhân...trận chiến sắp tới, thắng bại chưa biết, nhưng Khương Ly tự nhiên sẽ không lùi bước.

Sau lưng có sáu tên Cổ Đế đang đuổi g·iết, Khương Ly tự nhiên không có khả năng c·ướp sạch toàn bộ vật tư ở tầng trời thứ nhất, hắn chỉ vùi đầu hướng về phía tầng trời thứ hai mà tiến lên, ven đường gặp phải đồ tốt, chỉ c·ướp đoạt những thứ quý giá.

Đây chính là trong truyền thuyết Hoang Cổ truyền nhân ư?

Ở trong đó, có những thợ săn rút về từ vô ngần đại lục, cũng có thủ vệ trông coi ruộng Hồi Thần Mễ, càng nhiều là tộc nhân tầng dưới chót nhất của Ly Tộc.

Nhưng Khương Ly càng trước một bước, xuất hiện ở trung tâm của lục Đế, đem cả sáu người đều bao vây ở bên trong thanh quang.

Khương Ly cùng lục Đế giao thủ mặc dù ngắn ngủi, nhưng thanh thế quá mức to lớn, kinh động đến tất cả võ giả ở tầng trời thứ nhất.

Chúng Đế sắc mặt đại biến, trong lòng biết rõ nếu đem Khương Ly đẩy lên tuyệt lộ, thì nói không chừng hắn thật sẽ sử dụng Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình.

Tu hành giới khắp nơi đẳng cấp sâm nghiêm, quái vật khổng lồ giống như Ly Tộc, bên trong nội bộ đồng dạng có phân chia đẳng cấp.

"Ồn ào!"

"Hèn hạ? Ha ha, Khương mỗ cứ thích hèn hạ đấy, các ngươi làm gì được ta!"

Đây là sát khí đáng sợ đến bực nào, y dù sao cũng là một gã Chân Vương, coi như đối mặt với Đế Quân cường giả cũng không thể uất ức đến vậy, nhưng ở trước mặt Khương Ly, ngay cả nhìn thẳng đều không làm được!

"Đây là thần thông gì? Vì sao chúng ta không biết?"

Tầng trời thứ nhất cũng không phải chỉ có mỗi Hồi Thần Mễ là đáng giá c·ướp đoạt, nơi đây tuỳ tiện một cành cây ngọn cỏ đều là trân phẩm hiếm có.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Khương Lão Ma Đi Qua Chỗ Nào, Không Còn Cành Cây Ngọn Cỏ