Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Thần Ma Phá Thiên Kích
Vẻ mặt của hắn vô cùng bình tĩnh, khí chất cùng lúc trước, có biến hoá cực nhỏ.
Lão giả bị gọi là Hoàng lão đầu thu hồi vẻ kinh ngạc, thấp giọng hồi đáp.
Bách Hoa Đế miễn cưỡng ổn định thân hình, suy yếu ho khan, ánh mắt nhìn về Khương Ly, mang theo vẻ ngơ ngác cùng chán chường khó có thể che dấu.
Phật sơn nhiều hơn nữa, cũng không thể ngăn chặn ma đạo của hắn.
Chỉ có Khương Ly nhìn thấy được một màn không thể tưởng tượng kia.
Lập tức, toàn trường sôi trào!
...
Tà Phật Châu, Lan Nhược Tự, một lão giả đầu trọc mặc đạo bào đang ngồi tụng kinh dưới cây hoè già, bất chợt mở ra hai mắt, âm thầm kinh ngạc.
Đoá hoa nọ chẳng lẽ là bản thể của Bách Hoa Đế?
Quan trọng hơn, hắn chỉ là tứ phẩm Chân Vương, còn chưa thành Đế, không có Đế khí gia trì, nếu hắn thành Đế...
Bách Hoa Đế thổ huyết bay ngược, như một đoá tàn hoa phiêu linh giữa trời, khí tức uể oải kịch liệt, thương thế càng thêm trầm trọng.
Khặc khặc khặc!
Khương Ly có chút phiền muộn nói.
Thậm chí, đây còn là một đoá hoa đã khô héo từ lâu, ngay cả sinh mệnh cũng không có...
Không người nhìn thấy tình cảnh nọ, tất cả mọi người đều bị sóng trùng kích hất bay.
"Ngươi thắng, ân oán của chúng ta từ nay xoá bỏ, tiếp đó bản cung sẽ dâng lên hạ lễ bồi tội. Từ nay về sau, Bạch Tôn chính là khách quý của Bách Hoa Châu, nhìn thấy Bạch Tôn, giống như nhìn thấy bản cung!"
"Trong phòng khách có đủ loại s·extoy, Bạch đại nhân có thể tự mình lấy dùng..."
"Không cần! Bạch mỗ không cần huân hương"
Vạn dặm hắc quang phía sau lưng Khương Ly đột nhiên co rút lại, dung nhập vào trong Cổ Thần hư ảnh, tiếp đó vạn trượng Cổ Thần hư ảnh hung hãn đấm ra một quyền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khả năng vận dụng đạo niệm của hắn không bằng Bách Hoa Đế, nhưng ma tâm, thần tâm, đạo của hắn, dù cho Bách Hoa Đế tu thêm mười vạn năm, cũng không sánh nổi.
Giờ khắc này, ngay cả bản thân Bách Hoa Đế cũng không tự tin, mình có thể nắm chắc chiến thắng.
Từng toà từng toà hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn bị Cổ Thần hư ảnh nhấc quyền nổ nát, tiếp đó càng toàn diện đánh vỡ đạo niệm của Bách Hoa Đế, vạn dặm phật quang tức khắc hoá thành hư không!
"Cái gì đều không cần!"
"Như Lai Phật Sơn, hiện!"
"Bạch đại nhân tựa hồ đối với chuyện nam nữ không quá hứng thú. Chẳng lẽ thân thể có ẩn tật gì? Đế Tôn rất giỏi hái mật hoa luyện chế huân hương, có thể nâng cao khả năng t·ình d·ục, cũng như trị liệu các loại ẩn tật. Trong đó, có mấy loại huân hương thích hợp với nam tu, tổng cộng ba loại là Tô Thân Nhuyễn Huân Hương, Hoa Kính Hồng Hạ Hương, Nhất Dạ Thập Thê Hương, nếu Bạch đại nhân muốn..."
Tên thiếu niên nọ chợt nói tiếp:
"Trong khố phòng cất trữ rất nhiều phòng trung bí quyển, không biết..."
Chương 41: Thần Ma Phá Thiên Kích
"Người đâu, giúp Bạch Tôn chuẩn bị sương phòng, hắn là khách quý của Bách Hoa Phong, bất luận người nào cũng không được phép thất lễ! Quyết đấu đã kết thúc, không phải người của Bách Hoa Phong, mau mau rời đi"
Là ai đang cùng huyễn khôi của con tử điệp kia đấu pháp, càng đem đạo lực của huyễn khôi đánh cho khô cạn, hiện ra nguyên hình...
Bạch Tôn càng có thể ở trên lĩnh vực đạo niệm, đường đường chính chính chiến thắng Bách Hoa Đại Đế, chuyện hôm nay nếu truyền ra, chắc chắn sẽ khiến cho toàn bộ Đông Hoang náo động, so với chuyện Khương Ly dùng một chưởng đ·ánh c·hết Đế Quân phân thân còn khủng kh·iếp hơn.
Hồi lâu, nàng mới từ trong chán chường đi ra, vẻ mặt không chút cảm xúc nói với Khương Ly.
Sóng trùng mạnh mẽ, trực tiếp đem từng tên lão quái đang quan chiến hất bay ra xa.
"Gian phòng của Bạch đại nhân đang được quét tước, xin đại nhân chờ trộng chốc lát"
"Há, ngươi là ai?"
Linh trí so với thi ma phổ thông cao hơn nhiều
"Mùi vị của đầu Tang Tương Điểu kia..."
"Không cần!"
Sau khi đám lão quái quan chiến đều rời đi, có vài tên thiếu niên mời Khương Ly tiến vào động phủ, đi tới một gian phòng khách.
"Hừ! Trương gia các ngươi chỉ là một cái Chân Vương gia tộc, cũng dám tranh đoạt Ngọc Quan Âm tiểu thư, đúng là không tự biết lượng sức mình"
"Không cần!"
Đây là một nữ nhân dung mạo gần như hoàn mỹ, tiếng đàn của nàng càng tìm không ra một chút tì vết.
"Tử điệp huyễn khôi lại bị người đánh thành nguyên hình, thú vị..."
Mà lại, người tinh tường đều nhìn ra được, Bách Hoa Đế sở dĩ bị thua, cũng không phải đạo niệm của nàng quá yếu, mà là đạo niệm của Khương Ly quá mạnh.
Nhưng Khương Ly không chịu thoái nhượng, nàng tự nhiên cũng sẽ không thoái nhượng, trận chiến này, nhất định phải phân ra thắng bại.
....
Khương Ly gật đầu, không nói gì thêm, âm thầm suy tư hạ lễ mà Bách Hoa Đế dự định đưa tặng là thứ gì.
Một tên thiếu niên biểu hiện thẫn thờ giải thích.
....
"Mỗi ngày đến giờ tý, sẽ có hầu gái dâng lên một ấm âm dương hợp hoan trà..."
"Được rồi, các ngươi lui ra trước đi, nếu có yêu cầu gì, Bạch mỗ sẽ tự mình thông tri!"
Oành! Oành! Oành!
"Không nghĩ tới, đại danh đỉnh đỉnh Bách Hoa Thành đệ nhất tiên cơ Ngọc Quan Âm, cũng sẽ đánh sai nhịp. Có điều mặc dù lạc nhịp, thì nàng cũng là mỹ nhân mà ta ngưỡng mộ trong lòng"
"Hừ, Đạo Huyền Thành thì thế nào...."
....
Nếu so về thực lực, hắn có thể dễ dàng đánh bại Bách Hoa Đế.
Xem ra Bách Hoa Đế ngoại trừ trận đạo cao minh ra, đối với việc luyện chế thi ma cũng có bí quyết độc đáo.
Bách Hoa Đế hạ lệnh một câu, tiếp theo được vài tên thi ma thiếu niên nâng đỡ rời đi.
Thần tú nội hàm, ngọc cốt thiên thành, làm cho người ta cảm giác được một luồng sạch sẽ thánh khiết, nàng dường như không phải là một gã cầm sư, mà là một vị Bồ Tát cất bước ở trong nhân gian.
Không chỉ huyết mạch Cổ Ma, ngay cả huyết mạch Cổ Thần cũng đang sôi trào.
Nhất định phải chính diện phá diệt tất cả, nhất định phải huỷ diệt hết thảy, mới thực sự là Cổ Ma.
Trong đầu hắn, không ngừng vang lên hai chữ phá diệt!
Ngoài ra, bên trên đoá hoa còn có thần thông gia trì.
Cầm sư càng không nhịn được liếm liếm môi.
Bất giác, ngón tay của nàng đánh sai một nhịp, trên mặt mang theo một tia bất ngờ.
"Vậy được rồi!"
Đây là đòn mạnh nhất của nàng!
Trên người hắn, phảng phất nhiều thêm một luồng tự tin, đó là sau khi chiến thắng Bách Hoa Đế, mang đến đạo tâm tăng lên.
Thần Ma Phá Thiên Kích!
Từng tên, từng tên lão quái quan chiến, không người rời đi, cũng không ai dám lên tiếng, toàn bộ hiện trường yên tĩnh một cách quỷ dị, tựa hồ tất cả mọi người đều đang chìm đắm ở trong tràng đại chiến vừa rồi.
....
Lão giả nhẹ nhàng bấm tay vài cái, sau đó nhếch miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
"Thắng rồi..."
"Bán, ba trăm văn tiền một cái"
Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Khương Ly tràn ngập sợ hãi cùng kính ngưỡng.
Toàn bộ Bách Hoa động phủ có hơn trăm gian phòng khách, đại thể đều trống rỗng, nhuốm đầy tro bụi, chỉ có một gian phòng khách được quét tước sạch sẽ, cũng có hầu gái hầu hạ.
"Đại nhân là khách quý của Bách Hoa Phong, dựa theo quy củ, ở trong động phủ có thể hưởng thụ đỉnh lô thị tẩm. Nếu Bạch đại nhân cần thị tẩm, có thể tuỳ tiện thu dùng hầu gái nơi đây"
"Thì ra là Bạch tiểu hữu, không nghĩ tới, vẻn vẹn mười mấy năm, hắn đã trưởng thành đến mức độ này..."
Cổ Thần, lực lớn vô cùng lấy lực hoành thiên, Cổ Thần vốn là giống loài đồng lứa với thiên địa, không cho phép bất kỳ kẻ nào ngăn trở.
...
Chẳng lẽ Bách Hoa Đế là hoa cỏ thành tinh, bước vào tu đạo lộ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắc Diệu Thành, bên trong phố chợ, một lão giả mặc áo xanh đang cùng khách hàng cò kè mặc cả, bỗng nhiên lão chợt lộ ra vẻ kinh ngạc, khẽ ồ một tiếng.
Bách Hoa Đế nhấc chưởng đẩy nhẹ một cái, vạn dặm phật quang phía sau lưng lập tức hiện ra hư ảnh của từng toà Ngũ Chỉ Sơn, vạn dặm phật quang ầm ầm lao đến, mang theo khí thế dời non lấp biển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bản công tử là chính là Đạo Huyền Thành đệ tứ đạo tử, Mạnh Vô Song!"
Lần thứ hai ho ra một ngụm máu tươi, thân hình của Bách Hoa Đế càng ở trong phá nát phật quang, dần dần trở nên hư huyễn.
Quảng Hàn đại nhân trong lời của bọn họ, tự nhiên là Quảng Hàn tiên phi.
Nàng thất bại, bị bại triệt để, dù đổi thành Đông Hoang Chư Đế cùng Khương Ly quyết đấu đạo niệm, cũng chắc chắn phải thất bại không thể nghi ngờ.
"Gian phòng khách kia là nơi ở của Quảng Hàn đại nhân. Hiện tại, Quảng Hàn đại nhân đang trợ giúp Đế Tôn luyện dược, không thể thoát thân, chừng nửa canh giờ nữa, Bạch đại nhân có thể nhìn thấy nàng!"
Nội tâm lại âm thầm hiếu kỳ.
Phía dưới tịnh đài, một đám thiếu gia đại tộc nhao nhao t·ranh c·hấp, hô to gọi nhỏ.
Thân hình Bách Hoa Đế hư huyễn trong chớp mắt, phảng phất lui ra hình người, đã hoá thành một đoá hoa khô héo.
Ngữ khí vẫn còn có chút không cam lòng...
Đám thiếu niên lập tức sốt sắng, Bạch đại nhân cái gì cũng không cần, chẳng lẽ bất mãn với chiêu đãi của bọn họ. Nếu Đế Tôn biết bọn họ đãi khách không tốt, nhất định sẽ tức giận, vì vậy, Khương Ly càng từ chối, bọn họ ngược lại càng nhiệt tình.
Không đúng....
Xì xì! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu so về đạo niệm, hắn đồng dạng có thể áp đảo nàng.
"Song tu cảm ngộ bia của Đế Tôn đặt ở phía ngoài hành lang, cho phép khách nhân tới quan lãm, nếu Bạch đại nhân muốn..."
"Này Hoàng lão đầu, chiếu cỏ của ngươi có bán hay không? Lão gia nhà ta muốn mua mười cái chiếu cỏ, dù sao phòng ngủ trong nhà rất nhiều. Nếu ngươi không bán, ta liền đi tìm nhà khác."
Khương Ly âm thầm bật cười, đám thi ma thiếu niên này linh trí không thấp, làm việc cực kỳ chu đáo.
Người này, chưa cần nói những thứ khác, đạo niệm quả thực mạnh đến đáng sợ.
...
Tên cầm sư Ngọc Quan Âm sâu sắc nhìn xuống phương hướng của chúng công tử, nở nụ cười xinh đẹp, sau đó tiếp tục chăm chú đánh đàn.
Nội tâm Khương Ly lại không có quá nhiều tính toán thắng bại giống như Bách Hoa Đế, hắn từ lâu đã quên thắng bại, chỉ có một loại khát vọng khiêu chiến cường giả truyền ra từ bên trong huyết mạch Cổ Ma.
Bên trong Bách Hoa Thành, tầng thứ bảy của Bách Hoa lâu, có một gã mỹ nhân đang ngồi đánh đàn phía sau rèm trúc.
Mạnh ngoại hạng!
"Hừ! Ngọc Quan Âm tiểu thư chính là ý trung nhân của thiếu gia nhà ta, ai dám c·ướp nàng, chính là cùng Trương gia ta là địch!"
Khương Ly trầm giọng nói.
"Không cần!"
Chẳng lẽ...
Đây chính là một đóa hoa phổ thông, không hề tồn tại chút tu vi nào...
"Không cần! Ta không cần người thị tẩm!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tâm tư của Khương Ly không ngừng lăn lộn, sau chớp mắt, đoá hoa khô héo kia đã biến trở về thành Bách Hoa Đế.
Toàn bộ Bách Hoa chủ phong bởi vì đạo niệm của Khương Ly mà trở nên ma khí trùng thiên, không cách nào hoá giải.
Khương Ly vung tay lên, Cổ Thần hư ảnh giống như mây khói từ từ tiêu tan.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.