Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 367: Pha Tự Bóp Của Diệt Sinh
Nhưng ba người bọn họ từng suất lĩnh chiến vệ bảo hộ thành Tuyết Mai, cùng Vân thị thất tổ khổ chiến, chỉ dựa vào chuyện ấy, Khương Ly không ngại cứu ba người bọn họ.
Năm xưa Tuế Nguyệt tiểu nhi căn bản không có, Tuế Nguyệt tàn lâu tự nhiên cũng không có.
Còn ba gã Chuẩn Đế thống lĩnh khác, giống như tên là Bạch Phụng, Ngô Khoáng cùng cái gì cái gì đó, nhớ không rõ, đối với Khương Ly, đồng dạng là người qua đường.
"Thạch thế thân thuật sao?"
Thân thể của tiểu bối này quá mức hoàn mỹ, không chỉ sở hữu bốn loại sức mạnh thần, yêu, ma, kiếp mà càng nắm giữ thân phận thất đại Hoang Thần.
Ba người bọn họ đều là Đông Hoang Đế Quân, toạ trấn Vô Lượng Hải nhiều năm, là nội tình của Đông Hoang, không thể c·hết oan c·hết uổng ở tam thập tam thiên.
Khô lâu khống chế thân thể của Khương Ly, loé lên một cái trực tiếp xuất hiện ở trước mặt một toà tượng đá, nhấc chưởng vỗ xuống.
Có Côn Bằng Phúc Hải Bổng cùng hai mươi mốt cái mạng, lão há sẽ thua bởi Tuế Nguyệt tàn lâu.
Diệt Sinh từ trên cao nhìn xuống, lạnh nhạt nói.
Khô lâu thần bí một bên mắng to, một bên khống chế thân thể Khương Ly, bên ngoài thân thể tức khắc biến ảo ra hư ảnh của Luân Hồi Cự Nhân.
Hai mươi mốt toà tượng đá, không thể đập c·hết toàn bộ.
Đối với Hắc Ma lão tổ, Khương Ly không có hảo cảm, lão đối với hắn mà nói, chỉ là một người qua đường mà thôi.
Ánh mắt của khô lâu đại biến, lão tin tưởng, một kiếm vừa rồi của mình không hề chém trượt.
Người khổng lồ mặc hắc giáp xông tới, lung tung oanh kích bốn phía, đem tượng đá từng cái, từng cái đánh nát.
Đầu tiên, tượng đá của cửu tổ, không thể đập!
Bên trong túi trữ vật rõ ràng có khí tức hồn phách mười vạn Hoang dân .
Hôm nay, lão nhất định phải diệt đi Tuế Nguyệt tàn lâu, mà Khương Ly cũng nhất định phải thành lô đỉnh cho lão đoạt xá.
Ban nãy, lão vận dụng Minh Tộc thần thông Đại Hắc Ám Thiên, lại điều động Trảm Đạo Kiếm Ý đánh lén, thậm chí không cho Diệt Sinh cơ hội tế ra Kiếp Vũ bảo mệnh.
Khô lâu thần bí kích động không thôi.
Từ trước đến nay vẫn luôn tự phụ Diệt Sinh, nháy mắt đã bị kiếm mang trọng thương, phân thần trực tiếp bị chẻ làm đôi, tiêu tan ở trong không khí.
"Cho ta nện, hung hăng nện, một cái cũng không chừa lại!"
"Có cục cứt ấy! Lão phu làm sao phải đầu hàng với ngươi?"
Tuế Nguyệt tàn lâu, hiện tại ngươi hẳn là đang cực kỳ tuyệt vọng đi.
Dư uy của kiếm mang quét ngang mà ra, đem cả thảy tầng trời thứ ba mươi ba lần thứ hai gọt mất một nửa, bại lộ ở bên ngoài Man Hoang Cổ Địa.
Bên trong tâm thần, Khương Ly trầm giọng nhắc nhở.
"Tiểu tử thối, đem Khai Thiên Chí Bảo của ngươi cho ta mượn một chút!"
Bốn gã Thú Đế, hai gã Hoang Tổ, những người nọ c·hết thì c·hết, khỏi cần cứu.
Đây chính là bảo vật mà Chí Thánh Đạo Tổ cũng khó cầu.
Cự nhân màu đen tuyền đem cả người Khương Ly bao bọc ở bên trong, giống như có thể phòng ngự hết thảy công kích của thế gian.
Diệt Sinh lần nữa chặt đứt một đoạn xương ngón tay, triệu hoán ra cốt bổng.
Muốn g·iết Diệt Sinh, trước tiên phải huỷ sạch tượng đá.
Ngoài ra Khương Ly còn thấy tượng đá của Hắc Ma lão tổ, Tử Hà Tiên Tử, Quân Vô Tà cùng ba gã Chuẩn Đế thống lĩnh.
"Nhà ngươi nói chuyện như ỉa vào mặt ấy! Đúng là nực cười!"
"Bản thần còn có thể c·hết hai mươi mốt lần, mà ngươi chỉ có thể c·hết một lần!"
Hắc Ma lão tổ...người này thừa dịp Man Hoang g·ặp n·ạn, đi khắp nơi cứu người đoạt bảo, thậm chí từng không có mắt gây sự với hắn, nhưng bởi vì từng có giao tình với Lão Hầu Gia, mà được Khương Ly tha mạng.
"Đây là Khai Thiên Chí Bảo! Làm sao có khả năng! Chờ chút...đây là...ngươi...ngươi tìm được vật ấy ở đâu?"
Nhưng xem ở trên mặt mũi của Lão Hầu Gia, hắn không ngại cứu Hắc Ma một mạng.
Nhưng ở trong bầy tượng, Khương Ly nhìn thấy tượng đá của Thiết Huyết Đại Đế, Chưởng Tình Đại Đế, Trấn Nguyên Đế Quân.
Rõ ràng có cơ hội g·iết c·hết bản thần, nhưng đáng tiếc, bản thần có nhiều thế thân tượng đá như vậy, ngươi g·iết ta thế nào?
Mà lúc nhìn thấy cự nhân mặc hắc giáp toả ra Khai Thiên uy áp, thần sắc của lão triệt để đại biến.
Mắt thấy hết thảy tượng đá đều bị huỷ đi, trong tâm thần chợt vang lên âm thanh của Khương Ly.
Đây chính là chí bảo đứng hàng thứ mười tám trên Thái Cổ Khai Thiên Bảng, đủ để khiến cho bước thứ năm Chí Tôn thèm nhỏ dãi.
Sắc mặt Diệt Sinh xanh lét, âm trầm nói.
Quân Vô Tà là nộ bộc của hắn, tự nhiên phải cứu.
Thời điểm khô lâu vừa triệu hoán ra Luân Hồi Cự Nhân, Diệt Sinh đã cảm giác một tia không ổn.
Khô lâu âm thầm tính toán.
Thân là lục thế Hoang Thần, lão há có thể không biết lai lịch của Luân Hồi Chung.
"Đây là bí thuật mà chủ thượng ban thưởng cho bản thần, điều kiện thi triển vô cùng hà khắc, nhưng hiệu quả lại cực kỳ nghịch thiên. Lấy tu vi của ngươi, không có Khai Thiên Chi Khí, căn bản không thể huỷ được tượng đá!"
Quả đúng như dự liệu của hắn, bãi tượng đá phía trước Thiên Hoang Thạch Lâu, chợt có một tôn Chuẩn Đế tượng đá vỡ làm đôi, đồng thời có một đạo bóng xám lăng không bay ra, không ai khác chính là Diệt Sinh.
Chương 367: Pha Tự Bóp Của Diệt Sinh
Nên có thể khẳng định, thế thân thuật mà Diệt Sinh vừa sử dụng, khả năng cao là thánh cấp thế thân thuật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tử Hà Tiên Tử cùng hắn không có quá nhiều giao tình, nhưng nữ nhân này cũng từng thật lòng lo lắng cho hắn, liền cứu nàng thêm một lần.
Không có Khai Thiên Chí Bảo, liền không thể phá huỷ tượng đá.
Thần thông thật là quỷ dị!
Chỉ cần đoạt xá hắn, liền có thể thoát khốn, đồng thời nuốt trọn ba mươi sáu toà hình sơn.
"Cẩn thận, khí tức của hắn vẫn còn chưa tiêu tan! Hắn không c·hết!"
Đường đường là tam giai Chuẩn Thánh, lại không thể phá huỷ một tôn tượng đá!
Trời mới biết, lúc trước lão hướng về phía Khương Ly giảng giải kế hoạch, biết được Khương Ly nắm giữ Luân Hồi Chung, đã chấn kinh đến thế nào, con ngươi đều rơi ra khỏi hốc mắt nha.
Thế thân thuật nhất định phải lấy người sống để thay thế, cũng có nghĩa là nếu không huỷ diệt hai mươi mốt toà tượng đá ẩn chứa sinh mệnh ở nơi đây, thì Diệt Sinh còn tới hai mươi mốt cái mạng.
"Trảm Đạo Kiếm Ý, Minh tộc đại thần thông...chậc chậc, nếu không có chủ thượng ban thưởng thạch thế thân thuật, bản thần trúng phải một kích của ngươi, coi như không c·hết cũng mất nửa cái mạng!"
"Chờ chút, có mấy toà tượng đá không cần nện...!"
Hắc! Chỉ cần triệu hoán ra Luân Hồi Cự Nhân, khô lâu tin chắc, trừ phi Diệt Sinh vận dụng lá bài tẩy lớn nhất, nếu không, tuyệt đối không thể đánh vỡ phòng ngự của lão.
Khai Thiên Chí Bảo? Hừ!
Cho nên, tượng đá của cửu tổ, cần phải tạm thời lưu lại.
Một kích đó, coi như chân chính Thánh Nhân cũng phải ăn quả đắng, tuyệt đối đủ để chém g·iết Diệt Sinh, vì sao lại thất bại?
Khô lâu thần bí so với Diệt Sinh càng thêm tò mò nha.
Ngoại trừ cửu tổ Vân Vô Lệ ra, còn có một ít người Khương Ly nhận biết.
Hỏi Khương Ly, hắn cũng không tiết lộ chính mình lấy được Luân Hồi Chung ở đâu, quả thực đáng ghét!
Nội tâm của khô lâu trầm xuống.
Mà Khương Ly chỉ là một con kiến hôi mà thôi, há sẽ nắm giữ bảo vật như vậy?
"Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai. Ta làm sao biết tiểu tử thối này lấy nó ở đâu ra...khà khà..."
Có khả năng tránh thoát một kích toàn lực của tam giai Chuẩn Thánh, phẩm cấp tất nhiên không thấp? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệt Sinh khẽ cười gằn, mặc cho khô lâu thích làm gì thì làm.
Một chưởng ầm ầm đánh trúng thiên linh của tượng đá, lại căn bản không thể đem nó đánh nát.
Mà thôi, có bảo vật để dùng là tốt rồi, trước tiên chơi c·hết Diệt Sinh đã, sau đó lại hỏi lai lịch của Luân Hồi Chung sau.
Phía trước Thiên Hoang Thạch Môn dựng đứng rất nhiều tượng đá, trong đó có tổng cộng hai mươi mốt toà tượng đá tồn tại sinh mệnh khí tức.
Hoàn mỹ!
Diệt Sinh liếm liếm môi, lão phải lấy thực lực tuyệt đối nghiền ép Tuế Nguyệt tàn lâu cùng Khương Ly, để cho bọn họ triệt để tuyệt vọng.
Khô lâu trầm giọng ra lệnh, Luân Hồi Cự Nhân lập tức nâng quyền, hướng về phía bãi tượng đá mà đánh tới, cự quyền đánh đến chỗ nào, hắc diễm thiêu đốt hừng hực đến chỗ đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Diệt Sinh c·hết rồi sao?"
Cỗ tượng đá vừa nứt vỡ, chính là một gã tu hành giả mà lão bắt sống lúc trước, nếu không phải đã sớm bố cục thì lúc nãy lão nhất định đã ăn phải thiệt thòi lớn.
Thế thân thuật là một loại bí thuật cực kỳ cổ xưa, dùng để né tránh nguy cơ hẳn phải c·hết. Thế thân thuật đẳng cấp càng cao, có thể tránh né nguy cơ càng lớn.
Tuế Nguyệt tàn lâu nắm giữ Luân Hồi Chung trong tay, chính mình e rằng khó giữ được tượng đá.
Cửu tổ bị Diệt Sinh hoá thành tượng đá, túi trữ vật cũng đồng thời hoá đá.
Nếu đập c·hết tượng đá của cửu tổ, huỷ diệt túi trữ vật, vậy thì mười vạn Hoang dân cũng xong đời rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tuế Nguyệt tàn lâu, nếu hiện tại ngươi quỳ xuống đầu hàng bản thần, bản thần sẽ nhân từ mà giữ lại một tia linh trí cho ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lấy tu vi của Khương Ly, sử dụng Luân Hồi Chung liền đủ để phòng ngự hết thảy công kích dưới Chuẩn Thánh. Hiện tại đổi thành tu vi tam giai Chuẩn Thánh khô lâu sử dụng, lực phòng ngự càng thêm khủng bố.
Tất cả thế thân thuật truyền lưu ở trong tu hành giới, phần lớn đều là cấp thấp thế thân thuật, đối với tu hành giả cao giai không có tác dụng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.