Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 358: Sinh Tử Luân Hồi Của Vòng Thiên Đạo Thứ Nhất
Không, vòng cỏ ở trong tay của Hoang Cổ Chí Tôn, chính là một vòng thiên đạo.
Rõ ràng chỉ là đan dệt vòng cỏ, nhưng lại cho Khương Ly một cảm giác, y giống như đang đan dệt thiên đạo.
Thực lực của Khương Ly tăng lên, chuyện chém g·iết Diệt Sinh càng thêm nắm chắc, lão tự nhiên cao hứng.
"Ngươi quả nhiên sẽ hỏi vấn đề này. Sinh thì sao, tử thì sao, bất luận sinh hay tử, chuyện nên làm, ta cũng sẽ đi làm!"
Đối với hắn mà nói, có thể đạt được thời gian trăm năm để tu luyện, chính là thiên đại chuyện tốt.
"Đây chính là sinh tử luân hồi của vòng Thiên Đạo thứ nhất!"
Khương Ly chẳng thèm để ý tới gã ba hoa khoác lác, mà từ từ đứng dậy.
Tu vi Cổ Ma là Thiên Ma đệ nhất niết đỉnh phong.
Y không tiếp tục chỉ điểm, nhưng quá trình đan vòng cỏ, đã vượt qua thiên ngôn vạn ngữ.
Hoang Cổ thu lại bước chân, thản nhiên đáp:
Nơi đây mọc đầy cây hương bồ, mỗi một năm không ngừng tuần hoàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tu vi Cổ Thần là tứ tinh trung kỳ.
"Sẽ có, lúc ta ở độ tuổi của ngươi, cũng là một tên ma đầu g·iết chóc vô số....Nhưng cuối cùng sẽ đến một ngày, ngươi sẽ đối với tu hành giới có ý kiến của riêng mình!"
Khương Ly trầm mặc, không tự chủ nhớ tới lời của Hoang Cổ Thánh Nhân lúc trước.
Chỉ là, trong lòng Khương Ly bỗng nhiên lại có chút bi thương, hắn luôn cảm thấy bóng lưng của Hoang Cổ Chí Tôn vô cùng tiêu điều, cô đơn.
Rất nhanh, hoàn ảnh từ từ tan biến, Hoang Cổ Chí Tôn cũng đứng dậy, nhìn kỹ Khương Ly, sau đó xoay người rời đi.
"Vãn bối ra mắt Hoang Cổ Chí Tôn!"
Khương Ly nghe vậy, sắc mặt lập tức chấn động, vội vàng cúi người thi lễ:
Bọn họ mặc dù nói ra sinh tử luân hồi, nhưng chân chính đạo, vốn không cách nào truyền lời.
Chương 358: Sinh Tử Luân Hồi Của Vòng Thiên Đạo Thứ Nhất
Đan dệt đại đạo, chính là sáng tạo Thiên Địa quy tắc, loại chuyện đó cũng có khả năng học sao?
Khô lâu nhìn thấy Khương Ly xuất hiện, khí thế trên người tăng lên mấy phần, nội tâm càng thêm vui vẻ.
Tâm Ma Kiếp biến mất, tâm thần của Khương Ly trở về ngoại giới, tu vi Cổ Ma đã vững chắc ở nhất niết đỉnh phong.
Đây là một loại hào khí, là loại hào khí mà Vũ Trụ Chí Tôn mới có khả năng sở hữu, hắn còn kém xa quá nhiều.
Cửu Thiên Kiếm Kỹ là tuyệt học thành danh của Hoặc Thiên, mặc dù chỉ là tàn bản, nhưng uy lực lại vô cùng mạnh mẽ.
Thanh niên mặc áo đen mỉm cười, khoát khoát tay:
"Hiện tại tiểu nhân đã triệt để trở thành phế nhân, nhân sinh của ta đã không còn ý nghĩa..."
Một ngày, hắn ngộ ra sinh tử luân hồi, liền có thể kích phát luân hồi huyết mạch của bản thân, đến khi đó, nhân tộc huyết mạch của Khương Ly sẽ không còn là kẻ yếu, tối thiểu cùng Vô Lượng Kiếp Huyết ngang nhau.
Y đột nhiên xoay người, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn Khương Ly, nhưng có một luồng khí thế khủng bố đủ để khiến cho vũ trụ thương mang run rẩy!
"Chí Tôn...xin hỏi ngài bây giờ, là sinh hay tử..."
Hành trình Man Hoang Cổ Địa lần này, thu hoạch cực kỳ khá.
Hắn có lý tưởng sao?
"Đan dệt đại đạo!"
Trong lòng Khương Ly bất giác hiện lên một tia nhiệt huyết.
Khoảng cách chân chính ngộ ra luân hồi lực lượng, còn kém chút ít.
Tâm Ma Kiếp kết thúc, Khương Ly chân chính đạp vào cảnh giới Thiên Ma.
"Ồ, tiểu tử thối, thực lực của ngươi lại tăng lên, không sai, không sai..."
"Tiểu nhân thật là đáng thương ah..."
Hơn trăm năm tuế nguyệt, Hao Bá Thiên rốt cuộc từ trong ngủ say tỉnh lại, bắt đầu tố khổ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có điều, Khương Ly cũng phát hiện, mặc dù thời gian ở bên ngoài Tuế Nguyệt Tháp là yên lặng, nhưng cốt linh của hắn vẫn như cũ trôi qua.
Cứ như thế, Khương Ly một mực cảm ngộ Cửu Thiên Kiếm Kỹ suốt bảy mươi sáu năm, đem toàn bộ sáu môn kiếm kỹ đồng loạt tu luyện tới đại thành.
Hiện tại hắn đã hiểu!
Kiếm kỹ đại thành, thần hiệu của Cửu Thiên Kiếm Kỹ mới bắt đầu hiện ra, lại phối hợp với Tam Hoang Kiếp Kiếm, coi như không vận dụng Trừu Hồn Cổ Thuật, Khương Ly cũng có tự tin tung hoành trong bát phẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chớ nên đa lễ, giữa ngươi và ta không cần khách khí như vậy!"
Khương Ly không đáp lời, mà lấy ra ba đạo Bản Nguyên Chi Khí ném cho gã.
Nghe được lời ấy, Khương Ly chợt tựa hồ thể hồ quán đỉnh, giống như tỉnh ngộ.
Hoang Cổ Chí Tôn nhẹ nhàng phất tay, một làn khói đen nhàn nhạt thổi qua, thân ảnh của cả hai người tức khắc tan biến tại chỗ, trong nháy mắt vượt qua vô số giới diện, xuất hiện ở một chỗ thôn nhỏ sơn minh thuỷ tú.
Lúc trước, bởi vì không có v·ũ k·hí tiện tay, dẫn đến Khương Ly không thể phát huy được ra quá nhiều lực lượng.
Hoang Cổ Chí Tôn mỉm cười, cũng không từ chối nói:
Hoang Cổ mỉm cười, chỉ về phía bụi hương bồ dưới chân, nhàn nhạt nói:
Nhưng quan trọng hơn, chính là hắn đã miễn cưỡng hiểu được sinh tử luân hồi.
"Tâm Ma Kiếp của ta, là tiền bối làm ra ư?"
"Trên người của ngươi có ý chí của tên tiểu tử Diệt Sinh kia, thì cũng xem như nửa gã đệ tử của ta. Ta liền để ngươi độ một lần Luân Hồi Kiếp, giúp ngươi tham ngộ sinh tử luân hồi. Lấy tu vi của ta, có thể trực tiếp giúp ngươi hiểu thấu sinh tử luân hồi. Nhưng làm như vậy, cùng đạo của ngươi không quá tương hợp. Ta luân hồi vạn thế, có một thế sinh sống ở thế giới này, tại nơi đây cảm ngộ ra vòng Thiên Đạo thứ nhất. Một thế kia, ta có một người sư tôn, hắn dạy cho ta một cái đạo lý: "Đạo khả đạo, phi thường đạo!". Chân chính đạo, thì không cách nào truyền bằng lời, ta giảng dạy cho ngươi sinh tử luân hồi, để ngươi từ bên trong tìm ra đại đạo, chính là rơi vào tiểu thừa"
Cuối cùng, tu vi Kiếp Huyết là lục tinh Vương Huyết.
Lại nói:
"Có thể....chuyện trên thế gian, không có cái gì là không thể, chủ yếu là ngươi nguyện ý đi làm hay không mà thôi. Một gã phàm phu thiếu niên mưu toan thay đổi thế giới, tất nhiên là chuyện cười. Nhưng nếu là ta, liền có khả năng chân chính thay đổi hết thảy trên thế gian...trong lòng ngươi, từng có lý tưởng sao?"
Hồi lâu sau, vòng cỏ đan dệt xong xuôi, Hoang Cổ Chí Tôn tiện tay vung lên, vòng cỏ đón gió mà lớn, ở trên không trung hoá thành một đạo hoàn ảnh to lớn màu trắng đen.
"Ta biết trong lòng ngươi có vô số nghi vấn, chỉ là những nghi vấn của ngươi, ta không thể trả lời, chỉ có thể chờ ngươi tự mình truy tìm đáp án"
Thời gian trong Tuế Nguyệt Tháp còn dư lại mấy chục năm, Khương Ly không tiếp tục tăng cao tu vi, mà bắt đầu nghiên cứu Cửu Thiên Kiếm Kỹ.
Đương nhiên chỉ là cốt linh tăng lên mà thôi, hắn hoàn toàn chẳng để tâm, dù sao lấy tu vi của hắn hiện tại, có thể sống rất lâu, không cần chú ý mấy trăm năm ngắn ngủi.
"Lý tưởng..."
"Chủ thượng...ngài thật đúng là vị chủ thượng anh minh thần võ nhất mà ta từng gặp phải, được đi theo chủ thượng chính là phúc phận của tiểu nhân"
Chưa đợi Khương Ly hồi đáp, Hoang Cổ Chí Tôn đã lên tiếng:
"Chủ thượng...ngài đem ta hại quá thảm, tiểu nhân vừa mới hồi phục được chút lực lượng đã bị ngài dùng hết"
Khương Ly nghi hoặc hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn lên hoàn ảnh dần dần tiêu tán giữa hư không, Khương Ly giống như hiểu rõ điều gì, lại cảm thấy cách một màng mỏng, khiến hắn không cách nào chân chính lĩnh ngộ.
Bây giờ được tam thế Hoang Thần ban thưởng Tam Hoang Kiếp Kiếm, Cửu Thiên Kiếm Kỹ rốt cuộc đã có đất dụng võ.
Hiện tại năm hệ tu vi của hắn đều đã chính thức đột phá bước thứ hai, thực lực cũng tăng lên một đoạn lớn.
Hiện tại, cốt linh của Khương đã gần bốn trăm tuổi.
"Có muốn theo ta học một ít, cách đan dệt đại đạo không?"
Lời của Mặc Trí rất có đạo lý, lời của Kim Thiền Tử càng cao thâm khó dò, lời của Hoang Cổ Chí Tôn càng trực chỉ bản nguyên, nhưng từ đầu đến cuối, hắn đều cảm thấy kém chút gì đó.
"Hao Bá Thiên ta quyết định, từ nay về sau, ta sẽ liều cái mạng già này thay chủ thượng lên núi đao, xuống biển lửa, dù c·hết cũng không hối hận. Chủ thượng xin ngươi cứ hung hăng sử dụng ta!"
Thân hình khẽ động, Hoang Cổ Chí Tôn biến mất chẳng còn tăm hơi, mà Tâm Ma đệ tam kiếp cũng bắt đầu tan vỡ.
Câu nói của Hoang Cổ Chí Tôn, bản thân hắn từng nói ra lúc đảm nhiệm chức vị Hoang Thần, nhưng chưa từng mang theo khí phách khủng kh·iếp như vậy.
"Cờ đã đánh xong, chúng ta đổi chỗ khác!"
Hao Bá Thiên tức khắc sáng mắt c·h·ó, vỗ ngực bịch bịch, chính khí mười phần hô to:
"Chuyện trên thế gian này, không làm thì làm sao biết kết quả. Người có thể già, lực có thể suy, nhưng tâm lại không thể c·hết, lý tưởng cũng không thể diệt"
Có thể nói ra, liền không phải chân đạo, chỉ xem như gần với đạo nhưng cuối cùng vẫn cùng chân chính đạo chênh lệch một đường.
Thực lực như vậy, đặt ở Đông Hoang đã xem như cường giả đỉnh cao, không cần cố kỵ quá nhiều.
Chỉ cần Khương Ly có thể đan ra vòng cỏ giống như của Hoang Cổ Chí Tôn, cuối cùng sẽ có một ngày hắn chân chính nắm giữ sinh tử luân hồi của vòng Thiên Đạo thứ nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lấy thực lực của hắn hiện tại, cho dù không vận dụng các loại bí thuật tăng cao chiến lực, hắn cũng hoàn toàn tự tin có năng lực cùng bát phẩm Đế Quân đánh một trận.
Trong đó tu vi võ đạo là tứ phẩm cực hạn, có thể bắt đầu tiến hành trảm nhân quả, đột phá ngũ phẩm.
Tu vi Cổ Yêu là Vô Lượng đệ ngũ kiếp đỉnh phong.
"Ta tại, chúng sinh tại!"
Hoang Cổ Chí Tôn nói đến đây, thì trầm mặc, nhẹ nhàng phất tay áo, rút lên mấy cây hương bồ, khoanh chân ngồi trên mặt đất, bắt đầu đan dệt vòng cỏ.
Nếu dung hợp năm loại huyết thống cùng một chỗ, hắn vẫn nguyện ý lấy nhân tộc huyết thống làm chủ đạo.
Ánh mắt Khương Ly khẽ chấn động.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.