Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 275: Ngươi Có Biết Tội Của Mình Không?
Thiết Huyết Đại Đế nhìn thấy Khương Ly thành công lên núi, ánh mắt cực kỳ ác liệt, bên trong vẻ ác liệt còn có chút bất ngờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáng tiếc, bên cạnh hắn còn đám Thành nhi, Xích Tuyết...cùng mười mấy vạn Hoang dân.
Đỉnh của đệ nhất phong có một dãy cung điện, là chỗ ở của ba vị Đế Quân. Trung tâm là một toà cung điện cao lớn uy nghi, thân hình Khương Ly loáng một cái, trực tiếp xông vào trong nghị sự điện.
Thiết Huyết Đại Đế thản niên nói, vẻ lạnh lùng trong mắt hơi giảm bớt, trầm giọng bảo:
Nghe Thiết Huyết Đại Đế nói vậy, Khương Ly nhíu mày nhìn về phía Chưởng Tình Đại Đế, mà Chưởng Tình Đại Đế thì lộ vẻ xấu hổ.
Thấy Khương Ly dám lơ là vấn đề của mình, Thiết Huyết Đại Đế nhíu mày thật chặt, lộ ra vẻ không vui.
Bất kể là Chưởng Tình Đại Đế hay Trấn Nguyên Đế Quân đều chịu qua ân cứu mạng của Khương Ly, tự nhiên có hảo cảm với hắn.
Cho nên coi như đám Hắc Ma lão tổ, Thi Âm lão nhân cũng chưa chắc đã đón đỡ được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưởng Tình Đại Đế cười ha ha nói.
"Bản đế từng định ra mười hai lệnh cấm. Trong đó có một lệnh cấm, đó là bất kể người nào có khả năng mang tới nguy hiểm cho hoả trận đều không được phép tiến vào hoả trận nửa bước. Nhưng Dạ đạo hữu nói với bản đế là ngươi trúng phải Chú Hoang Ấn của Hoang Tổ, bây giờ đang bị ngàn vạn Hoang thú truy sát..."
Khương Ly lạnh nhạt nhìn qua hoả kiếm một lượt, tiếp theo vươn tay ra, năm ngón tay trảo mạnh, trực tiếp đem hoả kiếm bóp nát.
Khương Ly giống như không nghe thấy lời của Thiết Huyết Đại Đế, sắc mặt lạnh nhạt vô tình, thời điểm hoả chưởng vừa đánh tới, liền há mồm ra, trực tiếp đem hoả chưởng nuốt vào trong bụng.
Một kiếm này, hầu như đủ để chém g·i·ế·t bất kỳ một tên tứ phẩm đỉnh phong nào.
Hắn không nói gì thêm mà trực tiếp dọc theo thềm đá từng bước leo lên đỉnh núi.
Mỹ phụ thấy không cách nào đầu độc Khương Ly, ánh mắt lập tức hiện ra vẻ oán độc, cười lạnh một tiếng, hung hăng xông về phía hắn.
Chỉ thấy Khương Ly căn bản không chịu tới mỹ phụ kinh động, ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ không hề sinh ra bất kỳ tia d·ụ·c hoả nào.
Âm thanh của Thiết Huyết Đại Đế lần nữa truyền đến.
Bên trên đệ nhị phong, đệ tam phong hầu như không có một cành cây ngọn cỏ, chỉ duy nhất đệ nhất phong, không chỉ sinh trưởng đông đảo cây cối hoa cỏ màu xích hồng, trên đỉnh núi càng sừng sững một dãy cung điện nguy nga.
Lời nói vừa ra hoá thành một luồng uy áp lẫm liệt, khiến cho hoả phù trong thân thể nàng không khống chế được bắt đầu tan vỡ, mỹ phụ kêu thảm một tiếng, trực tiếp bạo thể mà c·h·ế·t, hoá thành vô số hoả phù, biến mất tại chỗ.
Một bên lao nhanh, trong miệng nàng càng phun ra một đạo d·ụ·c hoả ngưng tụ thành d·ụ·c hoả chi kiếm, nhanh nhẹn đâm tới.
Uy năng của hoả kiếm đã đạt tới một đòn của ngũ phẩm trung kỳ, đối mặt với công kích của nàng, Khương Ly căn bản không thèm tránh né, mặc cho d·ụ·c hoả chi kiếm chém lên người mình.
Sắc mặt của Thiết Huyết Đại Đế không lộ ra chút cảm xúc, nhưng cả người trời sinh mang theo một cỗ uy nghiêm túc sát, bễ nghễ thiên địa.
Nhục thân của Khương Ly đã đạt tới Niết Bàn lục trọng hậu kỳ, lục phẩm hậu kỳ phía dưới, hiếm ai có thể làm tổn thương hắn.
Ánh mắt của nàng, phảng phất có thể khêu gợi d·ụ·c hoả của bất kỳ nam nhân nào.
"Xem ra nhị vị cực kỳ giữ gìn tên tiểu bối này. Nếu hắn thật sự là một vị Đế Quân. Bản đế tự nhiên sẽ không làm khó hắn. Trước đó thử thách, là vì xác định tu vi của hắn mà thôi!"
D·ụ·c hoả chi kiếm sắc bén vô cùng, nhưng chém lên người Khương Ly, càng truyền ra âm thanh kim loại giao kích, ngay cả da của hắn cũng chém không rách, huống chi khiến Khương Ly bị thương.
D·ụ·c hoả mạnh mẽ có thể g·i·ế·t c·h·ế·t bất kỳ một gã ngũ phẩm sơ kỳ nào.
Khương Ly bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía mỹ phụ kia, thản nhiên nói.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía đệ nhất phong, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Âm thanh của Thiết Huyết Đại Đế chậm rãi truyền tới, nhưng tiếp theo y bỗng nhiên khẽ ồ lên.
Thiết Huyết Đại Đế ngồi ở chính giữa, Chưởng Tình Đại Đế ngồi ở bên trái, Trấn Nguyên Đế Quân ngồi ở bên phải.
Khương Ly không đáp mà lẳng lặng nhìn y.
Vì an nguy của bọn họ, Khương Ly không thể không tiến vào Nam Minh Ly Hoả Trận, cũng không thể không nhịn xuống cục tức này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Khương Ly, ngươi có biết tội của mình không?"
Khương Ly đứng ở dưới đại điện, lạnh lùng nhìn Thiết Huyết Đại Đế. Tuy tu vi của hắn kém xa Thiết Huyết Đại Đế, nhưng nếu Thiết Huyết Đại Đế dám ra tay, vậy thì Khương Ly cũng phải cho đối phương ăn quả đắng.
Cho nên không được trực tiếp phi độn mà phải từng bước, từng bước leo lên đỉnh núi, mới không xúc động phù văn, bị đại trận công kích.
"Võ giả Khương Ly, mau chóng leo lên đỉnh núi tới gặp bản đế! Nếu không làm được chuyện này, c·h·ế·t!"
Nếu hắn chỉ là độc hành, Thiết Huyết Đại Đế dám uy h·i·ế·p như vậy, Khương Ly sẽ trực tiếp cùng đối phương trở mặt.
Giờ khắc này ở trong cung điện đang ngồi ba người.
Trấn Nguyên Đế Quân cũng đứng ra hoà giải.
Sau đó hắn tiếp tục đi về phía trước, phảng phất chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Cùng lúc đó, bên tai Khương Ly truyền tới âm thanh của Thiết Huyết Đại Đế.
Chương 275: Ngươi Có Biết Tội Của Mình Không?
"Sáu ngàn đạo Nam Minh Ly Hoả phù, ngươi đỡ được sao?"
Cả đời hắn, ghét nhất là bị người khác uy h·i·ế·p, Thiết Huyết Đại Đế càng lấy tử vong uy h·i·ế·p mình, đã xúc phạm nguyên tắc của hắn.
"Cút!"
Hoả kiếm hoá thành vô số hoả diễm bị Khương Ly há miệng nuốt vào trong bụng.
"Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta vẫn nên bàn đại sự!"
Tuy rằng đại trận này chỉ là bán thành phẩm, nhưng bởi vì người xông núi vốn là ở bên trong đại trận, uy năng càng thêm mạnh mẽ, lục phẩm Đế Quân bình thường khó lòng bay lên.
Đã thấy toàn bộ đệ nhất phong có hàng ngàn hàng vạn đạo hoả diễm phù văn lượn lờ, vờn quanh toà hoả phong cao chín ngàn trượng, từng vòng từng vòng hướng lên cao.
Hắn giống như không nhìn thấy sự hiện diện của mỹ phụ, cứ như thế chậm rãi leo lên.
Nơi đây chỗ nào cũng có hoả diễm phù văn, cùng toàn bộ Nam Minh Ly Hoả Trận liên kết với nhau. Nếu Khương Ly trực tiếp bay lên đệ nhất phong, lập tức sẽ xúc động phù văn, gặp phải toàn bộ đại trận công kích.
"Ba ngàn đạo Nam Minh Ly Hoả Phù, hoá thành Nam Minh Ly Hoả Kiếm, nếu ngươi không đỡ được, vậy thì c·h·ế·t!"
"Đây là khảo nghiệm, bản đế không tin ngươi là một vị Đế Quân!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Âm thanh của Thiết Huyết Đại Đế từ trên đỉnh núi truyền xuống, rơi vào trong tai hắn, để ánh mắt Khương Ly trở nên lạnh lẽo.
Khoảng cách giữa đệ tam phong và đệ nhất phong vô cùng xa xôi, nhưng lấy độn tốc của Khương Ly, vẻn vẹn vài cái lập loè liền đã tới nơi.
Về phần Chưởng Tình Đại Đế và Trấn Nguyên Đế Quân thì hướng về phía hắn gật đầu mỉm cười.
Y đem chuyện Khương Ly trúng phải Chú Hoang Ấn nói cho Thiết Huyết Đại Đế và Trấn Nguyên Đế Quân, vốn là mong muốn thảo luận, tìm ra phương pháp trợ giúp hắn hoá giải Chú Hoang Ấn, không nghĩ tới, Thiết Huyết Đại Đế càng đem chuyện này ra làm lý do gây hấn.
"Ha ha, Chiến huynh cần gì hùng hổ doạ người như vậy, chúng ta mời Khương đạo hữu tới đây là để bàn chuyện đại sự, cũng không phải xích mích với nhau!"
Dung mạo của mỹ phụ cũng không tính tuyệt mỹ, nhưng ánh mắt lại kiều mỵ muốn chảy nước, lúc vừa xuất hiện lập tức hướng về phía Khương Ly nở một nụ cười phong tình vạn chủng.
Dãy cung điện kia là nơi ở của mấy vị Đế Quân, nhưng muốn tiến vào cung điện cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Ngàn đạo Nam Minh Ly Hoả Phù, hoá thành hoả chưởng, có thể diệt sát tứ phẩm hậu kỳ, nếu ngươi không đón được chưởng này, vậy thì c·h·ế·t đi!"
"Không biết Thiết Huyết Đại Đế tuyên triệu Khương mỗ tới đây, là muốn dặn dò điều gì? Nếu không có, Khương mỗ phải trở về đệ tam phong!"
Chờ hắn đi lên sáu ngàn trượng, sáu ngàn đạo hoả phù biến ảo mà tới, ngưng tụ thành một mỹ phụ vóc người nóng bỏng, quần áo bại lộ.
"Khương Ly, trên người ngươi mang theo Chú Hoang Ấn, không có tư cách tiến vào nơi đây. Nếu ngươi ở đây, rất có khả năng sẽ khiến cho nhân tộc ta bị Hoang thú vây công. Vì một mình ngươi mà dẫn tới vô số võ giả bỏ mình, việc đó, căn bản không đáng. Dạ đạo hữu tuy thỉnh cầu bản đế trợ giúp ngươi loại bỏ Chú Hoang Ấn, nhưng bản đế dựa vào cái gì mà giúp ngươi?"
Hiện tại Man Hoang tồn tại cấm võ lực lượng, coi như Chuẩn Đế cường giả cũng hẳn phải c·h·ế·t không nghi ngờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi chém g·i·ế·t mỹ phụ, Khương Ly tiếp tục leo lên đỉnh núi, một đường đi về phía trước, không tiếp tục gặp phải bất kỳ khó dễ nào.
Chờ đến lúc Khương Ly leo lên ba ngàn trượng, chính giữa rừng núi chợt bay tới ba ngàn đạo hoả diễm phù văn, ngưng tụ thành một đạo kiếm mang dài ngàn trượng, hướng về phía thiên linh của hắn mà chém tới.
Khi hắn leo lên đệ nhất phong chừng ngàn trượng, có một ngàn đạo hoả diễm phù văn vọt tới, hoá thành một bàn tay bằng hoả diễm khổng lồ, ầm ầm vỗ xuống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.