Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 251: Huyết Cung Cung Linh, Sát Lục Hoang Tiễn
Thần sắc của Vân Đỉnh Thiên biến ảo chập chùng, thân hình loáng một cái, hoá thành huyết quang, lần nữa bỏ chạy.
Giờ phút này, Khương Ly thi triển thần thông, đúng là Quy Khư Diệt Đạo trong lời của Quảng Hàn tiên phi.
"Không nghĩ tới, trên người kẻ này, nắm giữ không phải là hai loại mà là ba loại lực lượng có thể tổn thương bản Tổ. Không, từ thủ đoạn quỷ dị của hắn nãy giờ, nói không chừng còn có loại thủ đoạn thứ tư, thứ năm..."
Vân Đỉnh Thiên muốn dùng một mũi tên này b·ắn c·hết Khương Ly, giải trừ mối hận trong lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huyết Hồn chi thân của lão càng từng chút, từng chút c·hôn v·ùi bên trong hắc vụ.
Từng tên Hoang dân c·hết đi, đều hận Vân Đỉnh Thiên tới khắc cốt minh tâm, hoá thành cuồn cuộn sát lục hương hoả, tích luỹ ở trong huyết trì, không ngừng lắng đọng vô số năm.
Thần thông ấy, là Khương Ly học được từ người đàn ông trung niên tên là Nghiệt Vân. Đối với Quy Khư Diệt Đạo, Khương Ly chỉ mới hiểu chút ít da lông mà thôi, nhưng uy năng vẫn không thể khinh thường.
"Tiếp tục tái chiến, chưa chắc có thể g·iết hắn, vẫn nên chạy trốn!"
Một hơi thở, ngã xuống trăm năm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng để bọn họ bi ai đó là, cừu hận của bọn họ sinh ra sát lục hương hoả, lại trở thành công cụ để Vân Đỉnh Thiên thi triển thần thông.
Ngón tay của lão điểm ra, trong hư không lập tức xuất hiện một cái huyết trì cự đại. Bên trong huyết trì không ngừng bay ra vô số hồn phách máu chảy đầm đìa. Những hồn phách kia là hồn phách của Hoang dân từng bị lão huyết tế thật nhiều năm trước.
"Huyết cung cung linh, hiện! Sát lục Hoang tiễn, ngưng!"
Quy Khư chính là làm cho vạn vật trên thế gian đều quy về hư vô.
Thân hình Khương Ly lần nữa loé lên, ngăn cản trước người Vân Đỉnh Thiên, nâng ngón trỏ điểm xuống.
Hiện tại, thủ đoạn mạnh nhất của hắn là Diệt Nhân Quả. Nhân quả cần câu là Tiên Thiên Linh Bảo, phối hợp với Chưởng Vị đạo lực, coi như nhân quả của thất phẩm Đế Quân hắn cũng có thể câu đi.
Quy Khư Diệt Đạo, vốn là nghịch đạo, diệt đạo.
Từ những cử động vừa rồi của Vân Đỉnh Thiên, Khương Ly lập tức đoán ra vài thứ.
Trong đầu Khương Ly, bỗng nhiên hồi tưởng lại cảnh tượng lúc còn hoá phàm ở Hoang Châu mấy chục năm trước, thường thường nghe Hoang dân đọc một câu kinh văn trong Hoang Tổ Kinh.
Lão không chút do dự hét lớn một tiếng, từ trong hư không triệu hoán ra một toà cổ tượng.
Mười hơi thở, ngã xuống ngàn năm!
Bằng uy năng hiện tại của Kiếp Thiểm, còn chưa thể cách cổ tượng, đả thương Huyết Hồn của Vân Đỉnh Thiên.
Kiếp Thiểm!
Sắc mặt Vân Đỉnh Thiên đại biến, lắc mình muốn chạy trốn, nhưng chưa kịp di chuyển đã bị cực quang bắn trúng, thân thể bị Kiếp Thiểm đục thủng một lỗ lớn, Kiếp Niệm lực lượng giống như axit không ngừng ăn mòn Huyết Hồn.
Bọn họ cừu hận Vân Đỉnh Thiên, cừu hận của bọn họ hoá thành sát lục hương hoả, chờ mong có một ngày, có người có thể lấy đi hương hoả này, chém g·iết Vân Đỉnh Thiên.
Vân Đỉnh Thiên không tiếp tục bỏ trốn, lão muốn khiến Khương Ly trả giá đắt.
"Hí! Thần thông thật quỷ dị! May mắn, kẻ này còn chưa lĩnh ngộ được tinh tuý của bí thuật, nếu không hoàn toàn có thể mạt sát Huyết Hồn thân của bản Tổ rồi!"
"Kiếp Thiểm, đáng c·hết, hắn rốt cuộc đã phát hiện ra"
"Man Hoang có nhân, sinh ở Hoang, c·hết ở Kiếp..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Số lượng hồn phách vô cùng nhiều, nhiều không đếm xuể, mười ức, trăm ức, ngàn ức, thậm chí càng nhiều...
"Dùng trình độ Quy Khư Diệt Đạo của ta hiện tại, chưa thể tổn thương đến hung vật. Nhưng trên người ta, nhất định có thủ đoạn gì đó, có thể tổn thương được nó!"
Cổ tượng cười lạnh, cánh tay đá vươn về phía trước, trong thiên địa lập tức xuất hiện một đạo thân ảnh hư huyễn màu huyết sắc.
Thời điểm cổ tượng giương cung cài tên, tất cả sinh linh ở trong sinh môn đều cảm giác được một tia nguy cơ ngập trời xông tới.
Ngay thời khắc Kiếp Thiểm sắp đem Vân Đỉnh Thiên diệt sát.
"Đạo của bản Tổ là hận! Thế gian này, có thể tuỳ ý vận dụng sát lục hương hoả, chỉ có hận đạo tu giả! Mà bản Tổ chính là kẻ tu luyện hận đạo!"
Trong nháy mắt, phía trên cổ tượng tràn ra một cỗ khí thế có thể sánh với lục phẩm Đế Quân, che phủ thiên địa.
Lão tuỳ ý sưu tập chúng sinh cừu hận, không quan tâm tới chúng sinh phẫn nộ, lão cũng không cần chúng sinh tín ngưỡng mình.
Nhưng Diệt Nhân Quả, không thể làm gì Vân Đỉnh Thiên, nói rõ Huyết Hồn miễn nhiễm với các loại thần thông, thuật pháp liên quan đến đạo ý, đạo tắc.
Mười hơi thở trôi qua, tu vi của lão lập tức khôi phục như ban đầu, Huyết Hồn cũng hồi phục trở lại.
"Đều là do tên dị tộc ti tiện này bức bách, bức bách bản Tổ không thể không trốn vào cổ tượng lánh nạn, kẻ này, phải c·hết!"
"Man Hoang có nhân, sinh ở Hoang, c·hết ở Kiếp, thiên địa không thể nghịch, nghịch thiên chi nhân, vạn kiếp bất phục..."
"Bản Tổ không cần tín ngưỡng của bọn ngươi, bản Tổ chỉ cần cừu hận! Bọn ngươi càng cừu hận bản Tổ càng tốt... kiệt kiệt kiệt!"
Cổ tượng vừa hiện, Huyết Hồn của Vân Đỉnh Thiên trực tiếp chui vào bên trong.
"Trong rất nhiều thủ đoạn trên người ta, rốt cuộc là loại thủ đoạn nào mới khiến Vân Đỉnh Thiên kiêng kỵ?"
Cổ tượng cao vạn trượng như một ngọn núi lớn, từng bước từng bước đạp vỡ hư không, hướng về phía Khương Ly mà đi tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có lẽ, đầu hung vật này sợ hãi Kiếp Niệm lực lượng của ta!"
Bên trong huyết trì, vô số vong hồn của Hoang dân ánh mắt điên cuồng, liều mạng gào rút.
"Huyết Hồn vừa vào cổ tượng liền không cách nào chia lìa. Bản Tổ nguyên bản còn định thôn phệ đầy đủ huyết thực, gia tăng tu vi của Huyết Hồn, đợi đột phá Đế cảnh mới dung hợp với cổ tượng. Nhưng hiện tại, chỉ có thể trước tiên dung hợp. Kể từ đó, mặc dù ngày sau bản Tổ thành công sống lại, thực lực cũng giảm nhiều!"
Chương 251: Huyết Cung Cung Linh, Sát Lục Hoang Tiễn
Huyễn ảnh ánh mắt lạnh lùng, thân hình run nhẹ, hoá thành một tấm trường cung màu huyết sắc, rơi vào trong tay cổ tượng.
Năm xưa, bát thế Hoang Tổ Vân Đỉnh Thiên vì tu ra Kiếp Huyết, trở thành Vô Lượng Kiếp Linh, mà tàn nhẫn ra tay huyết tế Man Hoang, đổi lấy cơ hội tu thành Kiếp Huyết.
Hoang dân c·hết đi, không vào luân hồi, trước khi hồn phi phách tán, bị Vân Đỉnh Thiên đoạt lấy, luyện nhập vào trong huyết trì.
Mũi tên kia rõ ràng nhắm về phía Khương Ly, nhưng phạm vi công kích lại là tất cả mọi người.
Hoang Thiểm hoá thành cực quang màu đỏ thẫm phá nát trường không hung hăng lao tới, như muốn nuốt trọn Khương Ly.
"Ngàn tỷ Hoang Hồn, hiện!"
Ngón trỏ của Khương Ly lần nữa điểm về phía Vân Đỉnh Thiên, vô số hắc vụ lần thứ hai quét tới.
Đột nhiên trước mặt cực quang màu đỏ xuất hiện cuồn cuồn hắc vụ, hắc vụ vừa ra, Hoang Thiểm đỏ thẫm từng chút từng chút tan rã, ầm ầm biến mất.
Bức cổ tượng kia chính là một trong chín toà cổ tượng mà Khổng Tước Minh Đế sử dụng lúc huyết tế Man Hoang.
Bị hắc vụ quét trúng, tu vi của Vân Đỉnh Thiên liên tục ngã xuống.
Đầu ngón tay của hắn đột ngột phun ra một đạo cực quang màu đỏ thẫm, tà ác xấu xa.
Đây là một kích của Đế cảnh cường giả, lão tin tưởng, nơi đây không ai có thể tiếp được.
Tay trái giương cung, tay phải cầm tiễn, dây cung mở, toàn bộ giới diện sinh môn lập tức rung lắc, như muốn nổ tung.
Những sát lục hương hoả kia, rõ ràng là dùng để chém g·iết Vân Đỉnh Thiên, nhưng chẳng biết vì sao, lại trở thành v·ũ k·hí trong tay lão.
Cổ tượng lần nữa vươn tay hướng về phía huyết trì túm một cái, đem vô số sát lục hương hoả biến thành một nhánh tiễn ảnh, lắp vào huyết cung.
Những hồn phách nọ vừa xuất hiện, cả đám tức giận nhìn hằm hằm Vân Đỉnh Thiên, trong mắt mang theo cừu hận khắc cốt minh tâm.
Điểm này, quả thực trái với lẽ thường.
"Đáng c·hết! Kẻ này quả nhiên là Vô Lượng Kiếp Linh!"
"Cổ tượng, mau mau hộ thân!"
"Hung vật này lúc vừa thấy ta liền trực tiếp bỏ chạy, hiển nhiên là phát hiện trên người ta có đồ vật gì đó khiến nó kiêng kỵ. Về sau không chạy là vì thấy ta không vận dụng thủ đoạn mà nó kiêng kỵ kia, biết rõ ta chưa khám phá nhược điểm của Huyết Hồn, cho nên dự định trước khi ta phát giác ra, toàn lực đem ta chém g·iết!"
Đây là sự bi ai của kẻ yếu.
Nhìn thấy tình cảnh đó, ánh mắt Khương Ly loé lên, tung người đuổi theo, tâm tư không ngừng xoay chuyển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn họ không cam lòng!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.