Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 233: Tứ Phẩm Hậu Kỳ, Hậu Tích Bạc Phát
Một trong Viễn Cổ Bát Tộc, Ly Tộc nghe đồn chính là Đạo Hồn phân tộc, phụ trách cai quản thiên đạo của Hoang Cổ Giới.
Mấy trăm người nọ tuy còn sống, nhưng qua một đoạn thời gian nữa, năng lượng của màn sáng màu huyết sắc hao hết, bọn họ như cũ sẽ c·h·ế·t đi.
"Đi thôi!"
Mắt phượng của Quảng Hàn tiên phi trầm xuống, muốn quay đầu trừng mắt nhìn hắn, biểu đạt nỗi bất bình trong lòng, nhưng thân thể lại không nghe sai sử.
"Tiểu d·â·m tặc này rốt cuộc đã làm chuyện táng tận thiên lương gì, khiến cho Thiên Đạo Sứ Giả tự mình xuất hiện?"
Quảng Hàn tiên phi: "?."
Nói là hậu tích bạc phát, cũng không hoàn toàn sai.
"Hả! Kiếp Niệm Hồng Mang, lại là Vô Lượng Kiếp Linh!"
Nàng suýt chút nữa hoài nghi nhân sinh, từ khi nào, võ giả tu luyện lại dễ dàng như vậy.
Ngày thứ ba, hắn đột phá tứ phẩm hậu kỳ
Lên tứ phẩm, muốn đột phá một cảnh giới nhỏ, ngắn thì cũng phải ba năm năm, mà dài thậm chí yêu cầu mấy chục năm, mấy trăm năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng tiếng nổ vang vọng thiên địa, vòng xoáy bị hai bàn tay xé nứt, bên trong khe nứt chỉ có một màu đen kịt, căn bản không thấy bất thứ gì, nhưng trong không gian đen kịt nọ, duỗi ra một cánh tay khồng lồ, che khuất cả bầu trời.
Võ giả bình thường độ kiếp, Thiên Đạo Sứ Giả sẽ giáng xuống lôi kiếp khảo nghiệm, nếu vượt qua khảo nghiệm, liền nhận được thiên đạo ban thưởng.
Cánh tay vừa mới xuất hiện, lập tức làm cho không gian phía trong sinh môn nứt vỡ tan tành, trong nháy mắt, bàn tay đã bao phủ cả người Khương Ly.
Khương Ly không nói gì, mà cười lạnh, mở ra Cổ Thần Chân Thân, triệu hoán Luyện Huyết Đỉnh, đồng thời trở tay rút hồn, đem một thân khí thế kéo lên thất phẩm sơ kỳ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì vị Hoang Sứ vì cứu họ mà hi sinh tính mạng, đã sớm ngã xuống rồi!
Mười mấy năm trước, Khương Ly hấp thu một phần nhỏ, đem tu vi kéo lên tam phẩm đỉnh phong.
Có chút trực tiếp bị huyết tế, cũng có người bị Hoang thú truy đuổi tàn sát, hoặc là bị hư không phong bạo trực tiếp xé nát...
"Con bà nó!"
Khương Ly ngồi xuống, nhắm mắt lại, thích ứng với cảnh giới mới, cũng không chú ý tới ba người Quảng Hàn tiên phi, Thương Ngô và Quân Vô Tà đều đã hoá đá.
Vòng xoáy trực tiếp bị đập vỡ, hồng quang tán loạn, bên trong vòng xoáy lần nữa truyền ra tiếng gào thét rống giận.
Tiếng nói vừa dứt, hồng mang biến mất, toàn bộ thiên địa quy về yên tĩnh.
"Hoang Cổ Giới thiên đạo không dung được ta, hắc, bổn toạ ngược lại muốn nhìn xem, các ngươi làm thế nào không dung ta!"
Khương Ly khoát khoát tay, không thèm để ý tới nàng chuẩn bị rời đi.
Một ngày khảo nghiệm thành công, liền có thể ký thác nguyên thần vào thiên đạo, hưởng thụ trường sinh, đồng thời chấp hành ý chí của thiên đạo, giáng xuống kiếp phạt.
Kiếp Niệm quả nhiên là một loại lực lượng đáng sợ. Mặc dù là cường giả hàng đầu như Quảng Hàn tiên phi, một khi bị Kiếp Niệm điều khiển, cũng chỉ có thể biến thành Kiếp Nô.
Khương Ly thản nhiên nói, tung người bay lên, hắn chưa vội vã quay về thành Tuyết Mai mà xuyên qua từng toà sinh môn, thời gian trôi qua, thần sắc của hắn càng thêm trầm trọng.
"Kiếp Thiểm!"
Quảng Hàn tiên phi rốt cuộc không thèm để ý hình tượng, phun ra một câu nói tục.
Chương 233: Tứ Phẩm Hậu Kỳ, Hậu Tích Bạc Phát
"Hừ! Miệng lưỡi dối trá, không có một câu nói thật!"
Quảng Hàn tiên phi thở dài nói.
"Thiên Đạo Sứ Giả!"
Đột nhiên, trung tâm của vòng xoáy đột ngột tan vỡ, từng luồng hồng vụ tản ra, hoá thành hai bàn tay khổng lồ, xé mạnh về phía hai bên.
Võ giả từ Chân Nhân trở lên, mỗi một cảnh giới yêu cầu số lượng chân lực càng nhiều.
Một chỉ đánh ra, có lôi đình nổ vang, hồng mang che phủ thiên địa, cánh tay vừa muốn chộp lấy hắn, lập tức bị Kiếp Thiểm bắn thủng, nổ tung, máu tươi phun xối xả.
Quảng Hàn tiên phi chợt hú lên quái dị.
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là quái vật gì?"
Đã thấy trên một toà đại lục phá toái, lại vẫn còn một toà thành trì tồn tại.
"Muốn tin hay không tuỳ ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay lúc bàn tay khổng lồ sắp giáng xuống, khí thế trên người Khương Ly đột nhiên đại biến, quanh người bốc lên Kiếp Niệm Hồng Mang.
Oành!
"Thiên Đạo Sứ Giả bị đánh chạy rồi!"
Quảng Hàn tiên phi thì thào, ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
Khương Ly hừ lạnh, cùng với đó, khí thế trên người hắn ầm ầm bạo tăng.
"Đến rồi sao?"
Nhưng tiếp theo, bọn họ lần nữa há hốc mồm.
Mà Khương Ly đang làm cái gì, vừa mới đột phá hôm trước, sau ba ngày thành tứ phẩm hậu kỳ rồi, quả thực không có thiên lý.
Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên truyền ra từ trong vòng xoáy, cánh tay nhanh chóng rụt trở lại. Nhưng khoảnh khắc khi cánh tay rút vào trong vòng xoáy thì Khương Ly đã đằng không mà lên, cầm lấy Luyện Huyết Đỉnh, hướng về phía vòng xoáy mà đập tới.
Có điều, từ thời thượng cổ đến nay, rất ít lần gặp được tình cảnh Thiên Đạo Sứ Giả giáng lâm, không nghĩ hôm nay, bọn họ lại gặp được.
Khương Ly nheo mắt, lẳng lặng đánh giá hồng vân trên bầu trời.
Trong vòng xoáy đột nhiên truyền ra âm thanh khiếp sợ cùng nghi hoặc.
Hiện tại, đem quang đoàn kia hấp thu hết, tu vi của hắn từ tứ phẩm sơ kỳ đỉnh phong, đột phá tứ phẩm hậu kỳ, tổng lượng Chân Lực đạt tới sáu ngàn bảy trăm giáp, chỉ thiếu ba trăm giáp nữa liền tấn thăng tứ phẩm đỉnh phong.
Trong toà thành trì kia, vẻn vẹn còn mấy trăm người sống sót, bị một đạo màn sáng màu huyết sắc bảo hộ, đau khổ chống cự lấy hư không phong bạo.
Mà Thương Ngô cùng Quân Vô Tà cũng đồng loạt biến sắc.
Khí thế của hắn, lại liên tục tăng lên.
Chừng mười hơi thở sau, vừa bị Khương Ly đánh nát hồng vân, lần thứ hai hội tụ, hơn nữa so với lần trước càng thêm trầm trọng.
"Vô Lượng Kiếp Linh, ngươi dám phản kháng thiên địa ý chí, từ nay về sau, Hoang Cổ Giới thiên đạo không dung được ngươi!"
Năm mươi trượng Chân Thân ngửa đầu gào thét, hai mắt huyết hồng như máu.
Những toà sinh môn mà hắn đi qua, cơ bản đều có những toà đại lục phá toái trôi nổi giữa không trung, trên những toà đại lục kia, phần lớn đã không còn bất kỳ sinh mệnh khí tức nào.
"Hậu tích bạc phát mà thôi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rõ ràng nàng muốn trừng mắt, hết lần này tới lần khác, thân thể lại vi phạm ý chí, ném cho Khương Ly một cái mị nhãn phong tình vạn chủng.
Khương Ly cười gằn nói.
Hắn sở dĩ đột phá nhanh như vậy, nguyên nhân là thời gian trước Lục Nguyên Đạo Tổ ban tặng mấy món lễ vật, bao gồm quang cầu ẩn chứa tu vi mà hắn từng tu luyện được ở Vũ Giới.
Vô số hồng vân hội tụ cùng một chỗ, hoá thành một vòng xoáy khổng lồ.
Nàng sống từ thượng cổ đến nay, đây là lần đầu tiên hướng về phía nam nhân vứt mị nhãn.
Quân Vô Tà nói, cảm giác cứ như đang nằm mơ.
Khương Ly thản nhiên đáp, hắn cũng không giải thích quá nhiều.
Khương Ly thấy vậy, lắc đầu bật cười, âm thầm cảm thán, hắn tự nhiên nhìn ra được, những hành vi trái lẽ thường của Quảng Hàn tiên phi rõ ràng là bị Kiếp Cấm ảnh hưởng.
"Thiên Đạo Sứ Giả sao, bổn toạ chờ ngươi đã lâu!"
Trong vòng xoáy truyền ra một tiếng hừ lạnh, cánh tay khổng lồ ầm ầm rơi xuống phóng về phía Khương Ly. Bấy giờ, cánh tay được bao phủ trong sấm sét, trong hàng loạt tia chớp, giống như cánh tay này chính là một luồng sấm sét.
Quảng Hàn tiên phi nhìn thấy Khương Ly mở ra hai mắt, thất thanh hô lên.
Nhấc tay, đánh ra một đạo kiếp mang, nhắm thẳng về phía bàn tay khổng lồ che phủ bầu trời.
So với vẻ khẩn trương của ba người Quảng Hàn tiên phi, thần sắc của Khương Ly ngược lại vô cùng bình tĩnh, thậm chí có chút chờ mong.
Quảng Hàn tiên phi thì thở nhẹ một hơi, sau đó, sắc mặt trở nên khó coi, Khương Ly cường đại như vậy, nàng muốn thoát khỏi thân phận Kiếp Nô giống như không quá dễ dàng.
Khương Ly trầm mặc không nói, mà sắc mặt của ba người Quảng Hàn tiên phi cũng cực kỳ khó coi.
Thật lâu sau, Thương Ngô mới từ trong thất thần tỉnh lại, hú lên oai oái.
Hiện tại, Man Hoang gặp nạn, chẳng biết có bao nhiêu Hoang dân c·h·ế·t oan c·h·ế·t uổng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đó là Hoang Sứ hi sinh tính mạng, dùng chúng sinh nguyện lực thi triển thần thông, bảo hộ Hoang thành!"
"Hắc!"
Quảng Hàn tiên phi hừ lạnh.
Số lượng chân lực trong cơ thể, từ chín trăm chín mươi chín giáp, trực tiếp tăng vọt lên ba ngàn giáp, đạt tới tứ phẩm sơ kỳ đỉnh cao.
"Đang đùa cái gì vậy?"
Mà đỉnh điểm nhất là những kẻ táng tận thiên lương, khiến cho thiên địa bất dung, Thiên Đạo Sứ Giả sẽ tự mình ra tay.
Trong đó nổi danh nhất chính là Viễn Cổ Bát Tộc.
Hoang Cổ Giới từ tuyên cổ đến nay, ngoại trừ Hoang Cổ Thánh Vực, Tứ Hoang Điện, Cổ Thiên Đình, Tây Phương Linh Sơn, Nam Hoang Yêu Đình...còn có những thế lực khác không hề thua kém, ẩn hiện trong thiên địa, hiếm người biết đến.
Thiên địa vang lên những tiếng nổ ầm ầm, một con sóng dao động không thể miêu tả điên cuồng phóng đi ầm ầm về bốn phía. Lúc này đại lục bên dưới lập tức tan vỡ hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ.
Bọn họ thân là Cổ Chi Đế Quân, tự nhiên biết được rất nhiều thiên địa đại bí.
Một đường bay về phía trước, đột nhiên ánh mắt của hắn khẽ động.
Bởi vì Khương Ly vừa thích ứng với cảnh giới xong xuôi, cũng không rời đi mà nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Ngày đầu tiên, hắn đột phá tứ phẩm trung kỳ.
Từ bên trong vòng xoáy truyền ra những âm thanh ầm ầm như thiên uy.
Nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc đột phá tứ phẩm.
Nhưng có một số đại ma đầu nghiệp lực quá sâu, bị thiên đạo ghét bỏ, Thiên Đạo Sứ Giả sứ giả không những giáng xuống kiếp phạt, thậm chí còn giáng xuống thiên sát.
Ly Tộc đệ tử, chỉ cần đạt tới Đế cảnh, liền có thể khảo nghiệm trở thành Thiên Đạo Sứ Giả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.