Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 148: Tam Đại Chân Giới, Viễn Cổ Thánh Tông

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Tam Đại Chân Giới, Viễn Cổ Thánh Tông


Dần dần, Khương Ly sinh ra một loại ảo giác, dù đen trong tay hắn giống như một thiếu niên tự kỷ, không muốn người khác dò xét nội tâm của mình.

“Chi bằng vận dụng Ngự Linh Quyết đem nơi đây luyện hoá, khiến cho thế giới tâm thần này đổi chủ. Như vậy liền có thể tìm được thiếu nữ kia..”

Thấy không ai trả lời mình, Khương Ly chưa vội từ bỏ mà tiếp tục dùng năng lực câu thông vạn vật muốn trò chuyện với Bất Chu Tán mảnh vỡ. Đáng tiếc, dù đen từ chối đối thoại với hắn.

Khương Ly đưa bàn tay đặt lên trên thân dù đen, tình tế cảm ngộ.

"Khụ khụ, chuyện liên quan đến tam đại Chân Giới đều là thiên địa đại bí, tiểu đệ cũng chỉ nghe được từ trong lời của lão đầu tử mà thôi..."

Nhưng đối phương không hề dừng chân càng không muốn trò chuyện với hắn nửa lời.

"Xin lão đại cứ tự nhiên!" Ô Thiên Phong cười ha ha, cung kính đưa dù đen cho hắn.

Tâm thần của Khương Ly tiến vào một cái thế giới đầy tuyết trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hỗn Côn chủ biển, Hồng Quân chủ núi. Lịch đại Hỗn Côn tổ sư đều là từ biển nhập đạo, đối ứng với đó, lịch đại Hồng Quân tổ sư đều là từ núi nhập đạo. Tại Hỗn Côn Thánh Tông người cầm Nghịch Trần Kiếm, địa vị có thể liệt vào hàng ngũ đệ tử chân truyền. Mà tại Hồng Quân Thánh Tông, người cầm Bất Chu Tán, địa vị đồng đẳng với đệ tử đời thứ nhất, cùng tam thanh là Nguyên Thuỷ Đạo Tổ, Thái Thượng Đạo Tổ và Thông Thiên Đạo Tổ đồng cấp bậc. Mỗi lần Hồng Quân tổ sư giảng đạo, liền có thể tiến tới trước người tổ sư mười bước nghe giảng. Phải biết, tổ sư cấp bậc cường giả khai đàn giảng pháp, ngồi càng gần, lấy được chỗ tốt càng nhiều. Tiến lên mười bước nghe giảng đạo một lần, thậm chí đủ để khiến cho Thánh Nhân cường giả đang vấp phải bình cảnh, đột phá một cái Luân Hồi Kỷ."

Loại đau buồn vô cớ kia tựa như nước không nguồn, trống rỗng xuất hiện, chẳng thấy đầu nguồn.

Tuyết này rất lạnh, lấy tâm thần cứng rắn của hắn cũng cảm thấy được một tia lạnh giá.

Thật lâu sau, hắn mở mắt, nhìn bốn phía nỗ lực tìm kiếm bóng dáng của thiếu nữ kia, nhưng tìm không thấy.

Nghe vậy, thiếu nữ hơi ngừng bước chân, tựa hồ muốn quay đầu đáp lời của hắn, nhưng tiếp theo, giống như nhớ tới điều kiêng kỵ gì đó, chỉ thở dài một tiếng, cũng không quay đầu mà tiếp tục hướng về phía sâu xa của núi tuyết mà đi vội.

Khương Ly nhíu nhíu lông mày, nói vọng tới.

"Thì ra là thế!"

Tâm thần của Khương Ly bị gió tuyết đẩy lùi về sau thật xa, rốt cuộc đã mất dấu của cô thiếu nữ kia.

"Không sao, biết gì nói nấy!"

"Đây là thế giới nội tâm của Bất Chu Tán?"

Khương Ly gật đầu, vươn tay cầm lấy cán dù, chỉ là vừa cầm lấy nó, không biết vì sao, hắn chợt cảm nhận được một chút đau buồn vô cớ cùng xa lạ.

Khương Ly một mực đuổi theo, đối phương lại càng đi càng xa.

Khương Ly gật đầu, tiếp theo cổ quái nhìn về phía Ô Thiên Phong. Con hàng này dã tâm cũng không nhỏ, rõ ràng là dự định tập hợp đủ tất cả mảnh vỡ của Bất Chu Tán, sau đó đem nó nhận chủ, nhảy lên trở thành nhân vật ngang hàng với Đạo Tổ cường giả.

Khương Ly thì thào, nhưng chợt lắc đầu, đem chủ ý vớ vẩn này ném sang một bên.

Tiếng gió càng ngày càng lớn, Khương Ly đứng lặng lẽ tại chỗ, khẽ trầm ngâm, mặc cho gió tuyết lạnh giá đông kết tâm thần, cũng không đem tâm thần rút khỏi Bất Chu Tán.

"Ta có thể xem qua Bất Chu Tán sao?" Khương Ly chợt hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ly vừa thấy đối phương, lập tức không chút do dự mà đuổi tới.

Kỳ quái! Một tiếng thở dài của Bất Chu Tán, lại có thể ảnh hướng tới tâm tình của hắn.

"Bà nó, có phải sát tinh bị động kinh rồi không, lại xưng huynh gọi đệ với một cây dù?!" Ô Thiên Phong trợn mắt há mồm, thầm suy nghĩ.

Gặp tình cảnh như vậy, Khương Ly tự nhiên không dễ dàng buông tha, lập tức tăng cao tốc độ gấp gáp đuổi theo, để lại từng vết dấu chân thật sâu trên mặt tuyết.

"..." Ô Thiên Phong.

Đột nhiên, hắn lặng lẽ mở ra trạng thái Thiên Nhân, cúi đầu gọi nhỏ:

Càng kỳ quái đó là, Khương Ly càng đi tới gần thiếu nữ, thì càng cảm giác được một tia xa lạ từ trên người nàng.

Thiếu nữ kia cả người quấn quanh bởi một cái đấu bồng màu đỏ, không rõ mặt mũi vóc dáng.

"Được rồi! Tương truyền tam đại Chân Giới rộng lớn vô biên, nếu Hoang Cổ Giới chúng ta là một hạt cát, thì mỗi một toà Chân Giới chính là sa mạc mênh mông. Tam đại Chân Giới theo thứ tự là Trần Giới, Tịnh Giới và Nghịch Trần Giới. Trần Giới do Vô Lượng Kiếp Linh thống trị, Nghịch Trần Giới là do bốn toà Hồng Hoang đại lục tạo thành, ngăn cách bởi Nghịch Trần Hải, do chư vị Chí Tôn thống trị. Cuối cùng Tịnh Giới là do các Viễn Cổ Thánh Tông thống trị, nổi bật nhất là năm cái Viễn Cổ Thánh Tông bao gồm: Hồng Quân Thánh Tông, Hỗn Côn Thánh Tông, Phạm Thiên Thánh Tông, Hư Thiên Thánh Tông và Đế Thiên Thánh Tông."

"Kể cho ta nghe những gì ngươi biết về tam đại Chân Giới!"

Cầm chặt dù đen, trong đầu Khương Ly không tự chủ xuất hiện một tiếng thở dài đứt quãng như có như không để hắn suy nghĩ xuất thần hồi lâu.

Loại cảm giác xa lạ kia, là do thời không luân hồi khác biệt mà đưa đến.

"Lão đầu tử nói, trong những cái Viễn Cổ Thánh Tông này thì Hồng Quân Thánh Tông và Hỗn Côn Thánh Tông là thường xuyên liên hệ với chư thiên vạn giới nhất"

Điều này có nghĩa, là trong nội tâm của Bất Chu Tán có đôi chút mâu thuẫn đó là vừa tự kỷ, nhưng cũng khao khát được người khác lý giải đi.

Từng sợi, từng sợi tâm thần lực lượng hướng về phía trong thân dù nỗ lực thành lập liên hệ tâm thần với nó.

"Tán huynh, có đó sao?"

Nội tâm của Bất Chu Tán là một mảnh núi tuyết, khắp nơi đều là núi tuyết trùng trùng.

Rốt cuộc, sau không biết bao nhiêu lần bị từ chối, tâm phòng của dù đen xuất hiện một khe hở, thả tâm thần của hắn tiến vào bên trong.

.......

Bóng người mơ hồ kia cũng đạp tuyết mà đi, nhưng lại không để lại nửa điểm dấu chân.

Dần dần, hắn đuổi tới gần người nọ, bấy giờ mới mơ hồ nhìn qua phong tuyết, thấy được bóng dáng của đối phương, kỳ thực không phải là cái gì Tán huynh mà là một cô thiếu nữ.

Lắc lắc đầu, dã tâm lớn, nhưng cũng phải xem bản lĩnh của mình có đủ hay không, nếu Bất Chu Tán đã là thánh khí của Thánh Nhân, một tên nhị phẩm Chân Nhân con kiến hôi há có thể nắm giữ.

"..." Dù đen.

“Nếu đã không muốn gặp ta, vì sao lại đồng ý cho ta tiến vào thế giới nội tâm…” Khương Ly nhíu nhíu mày càng chặt.

Hắn có cảm giác, thiếu nữ vừa rồi cực kỳ trọng yếu đối với hắn, hắn nhất định phải lưu ý.

"Tán huynh, nếu ngươi đã không muốn trò chuyện với ta, tại hạ chỉ có thể dùng hạ sách này, mong tán huynh đừng trách, mạo phạm!"

Bên trên núi tuyết, có gió tuyết che trời.

Nếu đối phương đã không muốn gặp hắn, thì bất luận hắn làm thế nào cũng khó tìm được đối phương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bước chân của thiếu nữ lần thứ hai ngưng lại, sau đó rời đi càng nhanh hơn, mà gió tuyết trong thế giới này cũng bỗng nhiên tăng mạnh, che khuất bầu trời.

Chương 148: Tam Đại Chân Giới, Viễn Cổ Thánh Tông

“Ngươi rốt cuộc đang che giấu điều gì, đang sợ hãi điều gì…?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thì ra các hạ là một vị cô nương, Khương mỗ thất lễ…” Khương Ly áy náy ôm quyền nói.

Có điều, dù đen cũng không phản phệ tâm thần của hắn mà là dùng một loại phương thức cực kỳ ôn nhu đem tâm thần của hắn bắn ngược trở về.

Cũng không phải hai người không có cách nào giao lưu với nhau mà là đối phương không muốn!

"Sơ đại Hồng Quân, Hồng Quân Thánh Tông..." Khương Ly thì thào, nghiêm nghị nhìn Ô Thiên Phong trầm giọng nói:

Hắn và nàng là lần đầu tiên gặp nhau, tự nhiên là người xa lạ. Nhưng để hắn kỳ quái chính là loại cảm giác xa lạ này, giống như là do thiếu nữ kia giả tạo mà thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đáng tiếc, Khương Ly lần lượt truyền tâm thần lực lượng đều bị bắn ngược trở về, muốn đi vào trong thế giới nội tâm của đối phương, cũng không dễ dàng.

"Các hạ chính là Tán huynh ư? Xin mời dừng bước, chúng ta cùng trò chuyện!"

Lần đầu tiên gặp gỡ, đối phương vì sao phải tạo nên cảm giác xa lạ? Quả thực là đang làm chuyện thừa thãi!

Loại cảm giác này đến từ nơi sâu xa của tiềm thức!

Đó là một tiếng thở dài lơ đãng của nàng, nhưng rơi vào trong tai Khương Ly lại giống như một hồi đạo ngộ để tâm thần của hắn chấn động.

Phía xa xa trên sơn đạo, mơ hồ có một bóng người đội tuyết bước đi.

Dù sao đây là thế giới nội tâm của nàng.

"Về phần thân phận đệ tử đời thứ nhất của Hồng Quân Thánh Tông, vậy thì khỏi cần phải nói, so với Thánh Nhân bình thường còn cao quý hơn nhiều!"

Đối với thế giới nội tâm của Bất Chu Tán, Khương Ly có rất nhiều suy đoán, kết quả là một bên lần lượt từ chối liên hệ, một bên không ngừng dây dưa, đeo bám không bỏ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Tam Đại Chân Giới, Viễn Cổ Thánh Tông