Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 107: Gặp Phượng Loan, Cổ Yêu
Bỗng nhiên ngay bên cạnh có tiếng nói dễ nghe truyền đến, rất là thanh thúy, ôn nhu lại không mất một tia điềm tĩnh, nhưng không một chút khói lửa nhân gian, phảng phất như từ chín tầng trời truyền xuống, làm người ta cảm giác hư vô xa xăm.
"Đạo hữu là Phượng Loan Yêu Vương?"
"Đạo hữu từng nghe qua Cổ Yêu?"
Phụng Loan gật đầu, lộ ra vẻ kiêng kỵ nói:
Trong đầu xẹt qua một hình ảnh, là chuyện của mười mấy năm trước, lần đầu tiên hắn gặp được Tuyết Vương Lý Nhược Băng, cũng là như vậy.
Phượng Loan vội khuyên ngăn nói.
Phụng Loan mỉm cười, giống như đã tính toán từ trước nói:
"Đạo hữu vừa nhìn thấy bản cung liền lộ vẻ kinh ngạc, là vì sao?"
Bởi vì nàng mặc dù là cấp tám hậu kỳ Yêu Vương, nhưng bình thường tứ phẩm đỉnh phong Chân Vương hay cấp tám đỉnh phong Yêu Vương đều chưa hẳn là đối thủ của nàng.
Phượng Loan nghe Khương Ly mô tả như vậy, nội tâm hơi động, hơi nhếch môi đẹp, tay trái khều tóc mai sau bên tai, cũng không tiếp tục quanh co ở chủ đề này, mà nói sang chuyện khác:
Thanh niên trước mặt nàng khí tức ngưng mà không phát, tu vi bên ngoài là tam phẩm Chân Vương đỉnh phong. Nhưng vẻn vẹn liếc nhìn một chút, liền để sống lưng của nàng lạnh buốt, nội tâm liên tục cảnh báo.
"Ồ? Chẳng lẽ bổn cung rất giống bằng hữu của Bạch đạo hữu?"
"Vậy theo Phượng đạo hữu, Bạch mỗ phải làm thế nào?"
Khuơng Ly cũng không để ý mà thần tình tự nhiên đánh giá xung quanh.
Khương Ly nhếch miệng cười nhạt hỏi:
Chương 107: Gặp Phượng Loan, Cổ Yêu
"Là bản cung thất lễ, mời đạo hữu ngồi xuống, chúng ta trò chuyện!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly nghe vậy, lâm vào trầm tư.
Khương Ly thản nhiên nói:
Khương Ly đáp:
"Các hạ là Bạch Phàm đạo hữu?"
Khương Ly quay đầu nhìn về phương hướng phát ra âm thanh, liền phát hiện bên đó có một thiếu nữ tuổi tầm mười sáu mười bảy tuổi, thần sắc lạnh nhạt nhìn hắn, giống như giọng nói, thiếu nữ toát ra khí tức linh động, phảng phất như hoa sen trắng nở rộ, không dính bụi trần.
"Vậy làm sao để bọn họ chịu mở ra Cổ Yêu Điện? Nếu không, Phượng đạo hữu thay ta dẫn tiến, Bạch mỗ gặp bọn họ một lần"
"Ah" Khương Ly khẽ a một tiếng, lặng lẽ chờ nàng giải thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phương Loan chỉ tay xuống ghế nói:
Hai tên thiếu nữ phấn điêu ngọc trách đứng canh ở trước cửa cung, nhìn thấy Khương Ly và Lục Liên, ánh mắt đều loé sáng, vội tiến lên một bước hỏi:
Sau đó thế gian lần nữa xuất hiện một chủng muốn học theo Thần Ma, vượt ra vòng pháp giới, thoát khỏi thiên địa trói buộc, trở thành loại siêu thoát sinh linh thứ ba, bọn họ tự xưng mình là Cổ Yêu.
"Cổ Yêu Điện thủ hộ giả?" Khương Ly thì thào, âm thầm nghĩ đến ba đạo Yêu Vương khí tức hắn phát giác được ở trong chỗ sâu của Thiên Yêu Thành, hẳn là ba tên thủ hộ giả trong lời Phượng Loan.
"Đầu tiên, cảm tạ Bạch đạo hữu trượng nghĩa cứu giúp Thanh nhi. Về chuyện, ngươi muốn Yêu Linh cổ lệnh, ta đã nghe Lục Liên nói qua. Nếu Thanh Nhi đã hứa hẹn đưa cho ngươi, vậy bản cung cũng không có ý kiến, chỉ là..."
Phía đối diện, Phượng Loan cũng đang đánh giá Khương Ly.
Khương Ly thầm kinh ngạc, đi vào càng sâu, phát hiện nơi đây trang trí đơn giản trang nhã, hơn nữa trong không khí còn có mùi hương thoang thoảng, khiến hắn có ảo giác như vào khuê phòng thiếu nữ.
"Ầy, Bạch đạo hữu đợi chút, ba vị thủ hộ giả này không đơn giản, đạo hữu chớ nên lỗ mãng"
"Hôm qua Lục Liên tới bẩm báo với ta về đạo hữu, bổn cung ngẫm nghĩ hồi lâu, đối với thân phận của đạo hữu, có suy đoán một hai?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diện tích tẩm cung không lớn, nhưng bày trí đều toát ra linh tính, những vật c·h·ế·t như đều có sinh mệnh, làm tâm tình người ta thoải mái vui vẻ.
Tiếp theo, Khương Ly lại cảm thấy quen thuộc.
Rất nhiều năm sau, thế gian lại xuất hiện một chủng tộc khác, chủng tộc này thị huyết thành tính, lấy g·i·ế·t chóc làm vui, ưa thích nô dịch vạn vật, dùng tử biến thiên. Bọn họ tự xưng mình là Cổ Ma.
Thần Linh là loại siêu thoát sinh linh đầu tiên của thế gian.
Ma Linh chính là loại siêu thoát sinh linh thứ hai.
Lục Liên từng nói qua, Phượng Loan Yêu Vương từng giác tỉnh ra huyết mạch của Thái Cổ Băng Phượng, hơn nữa đồn đãi còn là thất tinh Vương Huyết.
Lập tức, một thiếu nữ thay hắn mở cửa, một người khác thì cung kính vươn tay:
Nhưng thất tinh Vương Huyết, căn bản không thể khiến cho Khương Ly có cảm giác như vậy.
Cổ Yêu, hắn tự nhiên đã từng nghe qua.
Nhưng so với Lý Nhược Băng lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm, thì khí tức của thiếu nữ trước mặt còn mang theo một tia cao quý. Sự cao quý ấy, không phải đến từ thực lực hay địa vị, mà là toát ra từ tận sâu bên trong huyết mạch.
"Khí chất của đạo hữu, để Bạch mỗ nhớ đến một vị bằng hữu?"
Chẳng những khí tức tinh khiết trên người thiếu nữ làm hắn quen thuộc, dung mạo thiếu nữ này cũng thế, hắn luôn cảm thấy như mình đã gặp qua thiếu nữ này.
"Chính là bổn cung!" Thiếu nữ nhẹ nhàng gật đầu, chợt hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Truyền thuyết, lúc vũ trụ sơ khai, có một chủng tộc đồng trang lứa với thiên đạo, chủng tộc đó sở hữu lực lượng vô cùng lớn, dùng lực chứng đạo, dùng lực hoành thiên, thần thông kinh người, trở tay diệt đạo, dùng thần kháng thiên. Bọn họ tự xưng mình là Cổ Thần.
Đáng tiếc bọn họ thất bại!
Khương Ly ừ một tiếng, nhấc chân đi vào bên trong cung điện, còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, thì cửa lớn phía sau lưng đã rầm một tiếng đóng lại.
"Tại Loạn Ma Vực, thích mặc áo trắng khoác đen, thực lực cường hoành, lại tên là Bạch Phàm, chỉ có một người đó chính là thanh danh lan xa Bạch Ma Diêm Vương, không biết có đúng hay chăng?"
"Nửa tháng sau, Thiên Yêu Thành ta sẽ tổ chức một trận giới đấu. Trong đó, ba vị yêu tướng dành vị trí cao nhất, sẽ có cơ hội tiến vào Cổ Yêu Điện. Nếu không, Bạch đạo hữu liền tham gia trận giới đấu này. Lấy bản lĩnh của ngươi, dành vị trí quán quân, cũng không mấy khó khăn"
"Ngài chính là Bạch tiền bối?"
Nếu không phải thế, sao Khương Ly nhìn nàng lại nhớ đến bằng hữu được.
Phượng Loan thấy vậy, thần sắc biến ảo đôi chút, thầm nghĩ. Thế gian đồn đãi, Bạch Ma Diêm Vương vừa mới đột phá tam phẩm mấy năm, nhưng thực lực không thua kém tứ phẩm trung kỳ.
"Mời tiền bối vào trong, vương thượng đang đợi ngài ở trong cung"
Phương Loan gật đầu nói.
Cổ Yêu, xem như một nhánh nhỏ của Yêu Tộc, chỉ là nghe nói bọn họ bản lĩnh thông thiên, thủ đoạn khó lường, hơn nữa bởi vì Cổ Yêu rất ít khi hành tẩu trong thiên địa, nên sự tồn tại của chủng tộc này trở nên cực kỳ bí ẩn, khiến nhiều người kinh sợ.
"Yêu Linh cổ lệnh được cất giữ ở trong Cổ Yêu Điện. Mà bản cung lại không có quyền hành mở ra Cổ Yêu Điện"
"Được!"
"Cổ Yêu?" Khương Ly ngẩn người, sau đó khẽ híp mắt lại, trầm giọng hỏi: "Chẳng lẽ...bọn họ là Cổ Yêu"
Thực lực của hắn hiện tại, ở trong Chân Vương cảnh đã xem như cường giả hàng đầu, nhưng lại chưa phải vô địch. Nếu Cổ Yêu Điện thủ hộ giả là yêu tộc thông thường, hắn hoàn toàn có thể mãng một lần, trực tiếp g·i·ế·t vào Cổ Yêu Điện, cướp lấy Yêu Linh Cổ Lệnh.
"Dung mạo không giống, khí tức tương tự! Đều vô cùng tinh khiết, không nhuốm bụi trần, giống như một đoá hoa giữa đầy trời tuyết trắng"
Hiện tại, trực giác nói cho nàng, thanh niên mặc áo trắng đối diện vô cùng nguy hiểm, chính mình căn bản không phải là đối thủ.
Ở Đông Hoang, yêu tộc thông thường rất nhiều, nhưng Cổ Yêu thì cực kỳ hiếm hoi.
Cho nên huyết mạch của nàng, rất có khả năng không phải là Vương Huyết, mà là Đế Huyết.
"Cổ Yêu Điện nằm ở trong Long Đàm, chính là cấm địa của Thiên Yêu Thành. Được ba vị thủ hộ giả trấn thủ. Coi như thời điểm Yêu Tôn vẫn còn tại thế, mỗi lần muốn mở ra Cổ Yêu Điện, đều phải thông báo với ba vị thủ hộ giả này"
Đồng thời, nàng cũng nhìn thấy biểu hiện ngoài ý muốn trong mắt của hắn, giống như đã nhìn ra điều gì.
Khương Ly gật đầu.
Thiên đạo phản phệ, dẫn đến Cổ Yêu gần như tuyệt diệt, chỉ lưu lại rất ít huyết mạch ở trên đời.
Lục Liên dẫn dắt Khương Ly tiến vào Thiên Yêu Điện, nhưng cũng không đi thẳng vào sảnh đường, mà là vòng qua hoa viên đi tới một chỗ tẩm cung thanh tịnh.
Loại khí chất này, cùng khí chất của một vị đại Yêu Vương quát tháo phong vân trong suy nghĩ của hắn hoàn toàn không hợp.
"Ah, Phượng đạo hữu cho rằng, Bạch mỗ là ai?"
Gặp Khương Ly giống như chưa từ bỏ ý định, Phượng Loan chợt nói:
Nghĩ đến điều này, ánh mắt của Khương Ly lộ ra một tia ngoài ý muốn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Loại nguy cơ này không liên quan đến từ vi hay huyết mạch mà là trực giác của cường giả.
Khương Ly mỉm cười không đáp, xem như ngầm thừa nhận.
"Có vấn đề gì sao?"
Khương Ly nhíu nhíu lông mày.
Có thể khiến nàng cảm thấy nguy hiểm, nói rõ chiến lực của Khương Ly không phải hạng xoàng.
Phượng Loan tu luyện mấy ngàn năm, có thể ở Yêu Châu đứng vững gót chân, một phần cũng dựa vào loại trực giác ấy.
Nhưng nếu bọn họ là trong truyền thuyết Cổ Yêu, vậy thì vẫn nên cẩn trọng đôi chút.
"Thân phận của bọn họ, bản cung cũng là nghe được từ trong miệng của Yêu Tôn đại nhân. Thậm chí, ngay cả Yêu Tôn đại nhân cũng phải kiêng dè bọn họ ba phần. Bạch đạo hữu mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng nếu cùng bọn họ đối đầu, cũng không phải chuyện tốt gì..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.