Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Thu Phục Cổ Nguyên, Cổ Yêu Điện
Âm thầm thở dài, vị nhân tộc tiền bối này chạy tới Thiên Yêu Thành, nói không chừng sẽ xung đột với thủ hộ giả ở đó....
Suy nghĩ chốc lát, Khương Ly thản nhiên nói:
Nghiêu Uyên bộ quận thành, Nghiêu Uyên Yêu Vương ngồi trên vương toạ, tay cầm hai viên ngân cầu, nhắm mắt không nói.
"Hì hì!"
Lập tức, ánh mắt của Cổ Nguyên nhìn về phía Khương Ly trở nên hoàn toàn khác biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu chủ nhân, ngươi không cần đem chính mình bán sạch sẽ như vậy chứ.
Khương Ly ngẩng đầu, cười như không phải cười nhìn nàng một chút nói:
Đại ca ca rất lợi hại, lại là người tốt đây, hơn nữa, khí tức trên người hắn thật là dễ chịu nha.
Khương Ly lườm lão yêu trước mặt một chút, đầu ngạc yêu này tu hành đã tới hạn mức cao nhất, trừ phi là có cơ duyên to lớn, nếu không cả đời tu vi chỉ dừng ở đây. Hơn nữa, cốt linh của lão cũng đã trên ba ngàn tuổi, thọ nguyên sắp hết, nhiều nhất chỉ sống được mấy chục trên trăm năm nữa. Thế nên, lão mới dự định bắt lấy ấu nữ của Lục Giới Phần, dự định thôn phệ huyết mạch của nàng, cầu mong tiến giai.
"Phía tây nam của Loạn Ma Vực, có một cái võ vực gọi là Kiêu Dương, bổn toạ giao cho ngươi một cái nhiệm vụ là chạy tới Việt quốc ở Kiêu Dương Vực, gia nhập một cái tông môn gọi là Lạc Thần Tông, trở thành Lạc Thần Tông hộ tông yêu thú. Nếu làm việc không sai, bản toạ nói không chừng có thể trợ giúp ngươi huyết mạch tiến giai!"
Ngược lại, ấu long Lục Thanh Thanh thì lộ ra vẻ kinh hỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đương nhiên, muốn hắn bỏ công bỏ sức trợ giúp lão tiến giai, thì lão cần phải thể hiện ra giá trị của mình.
Cổ Nguyên nghe thế, mặt già tràn đầy kích động, vội vàng lời thề son sắt:
"Bạch Phàm! Bạch phiên tiên bạch, phàm nhân phàm..."
"Tiểu cô nương thật là ngoan, ngươi tên là gì?"
"Đương nhiên!" Khương Ly ôn hoà đáp.
"Còn nữa, phụ thân cũng bảo, muốn vào Cổ Yêu Điện, thì cần có huyết mạch của ta làm chìa khoá đây" Lục Thanh Thanh nói thêm.
"Chẳng hay, ý của tiền bối là..."
Nhưng bởi vì Khương Ly nhúng tay, dẫn đến kế hoạch của lão hoàn toàn phá sản, thậm chí liên luỵ tới tính mạng.
Thậm chí, ngay cả Phượng Loan đại nhân chạy đến, cũng chưa chắc đã là đối thủ của đối phương đi.
Lập tức trái tim của tất cả mọi người đều thắt lại, không dám thở mạnh. Lục Liên hít sâu một hơi, miễn cưỡng tách ra một nụ cười, ôm quyền: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly khoát khoát tay, đem Cổ Nguyên đuổi đi, đồng thời từ trong tay của phân thân đoạt lấy La Tuấn yêu hồn, dùng Thôn Niệm Quyết hấp thu sạch sẽ, mới nhấc chân bước lên lâu thuyền, đi tới trước mặt đám người Lục Liên.
Mà mệnh ngọc của Cổ Nguyên chưa vỡ, nhưng cũng ảm đạm đi rất nhiều, hiển nhiên là bị trọng thương.
"Đại ca ca, có phải chỉ cần ta nói ra vị trí của Yêu Linh cổ lệnh, ngươi sẽ thả chúng ta rời đi?"
"Lão nô nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà chủ thượng giao phó!"
"Đi thôi!"
"Cầu...cầu tiền bối tha cho ta một mạng!"
"Nếu Yêu Linh cổ lệnh đã ở Cổ Yêu Điện, vậy thì bổn toạ liền cùng các ngươi đi tới Thiên Yêu Thành một chuyến!"
Đám người Lục Liên chỉnh đốn chốc lát, đồng thời sửa chửa lại hắc diễm lâu thuyền, liền khởi hành hướng về phía Thiên Yêu Thành mà bay đi.
"Ngược lại cũng không phải không có khả năng, nhất là Kim Nhật tiểu nhi kia. Hừ! kẻ này vốn là người của Vạn Yêu Điện, không ở Vạn Yêu Đế Vực tu hành thật tốt, lại chạy tới nơi xa xôi như Loạn Ma Vực, rõ ràng là vì Yêu Linh cổ lệnh mà tới. Cũng may, bổn toạ đã ở trên người bọn họ để lại dấu vết, dù cho bọn họ chạy tới chân người góc biển, ta cũng có thể tìm được!"
Nhưng cũng chỉ có thể cắn răng, ngậm bồ hòn làm ngọt.
"Lão nô gặp qua chủ thượng!" Cổ Nguyên quỳ rạp trên mặt đất, tràn ngập thành kính hô lên.
Khương Ly tiếp nhận mệnh hồn của lão, gật gật đầu, đầu Yêu Vương này xem như thức thời.
Lục Liên sắc mặt cứng đờ, khẩn khoản hỏi:
"Bản toạ có thể cho ngươi một cơ hội sống sót. Nhưng phải xem thành ý của ngươi như thế nào!"
"Yêu Linh cổ lệnh!" Khương Ly lạnh nhạt đáp. Ban đầu, Khương Ly đối với tranh chấp ở Yêu Châu cũng không quá quan tâm, nhưng thông qua ký ức của Kim Nhật, biết được lai lịch và tác dụng của Yêu Linh cổ lệnh, để hắn nổi lên tâm tư.
Chương 104: Thu Phục Cổ Nguyên, Cổ Yêu Điện
Vỡ nát, vỡ nát rồi...
"Kim Nhật, La Tuấn, Cổ Nguyên đã xuất phát gần năm ngày, hẳn là đã đắc thủ. Vì sao vẫn chưa truyền tin tức trở về. Chẳng lẽ đám lão yêu này dám nuốt riêng Yêu Linh cổ lệnh sao?"
Những năm qua lão lôi kéo thủ hạ, cũng chỉ có bốn vị Yêu Vương gia nhập dưới trướng, hiện tại hai người ngã xuống, một người trọng thương, thực lực của Nghiêu Uyên bộ giảm mạnh, trở thành thế lực yếu nhất trong ba thế lực ở Yêu Châu.
"Chẳng lẽ là Cổ Yêu Điện thủ hộ giả?"
Trọn vẹn tiêu hao 450 đạo Ngự Linh Ấn, hắn rốt cuộc đem yêu hồn của lão khống chế lại.
Gặp Khương Ly thẳng thắn như vậy, đám Lục Liên, Huyền lão hai mặt nhìn nhau, âm thầm cười khổ. Bọn mình giống như vừa thoát được miệng sói thì rơi vào miệng hổ ah, hơn nữa, vị nhân tộc cường giả này, so với ba vị Yêu Vương ban nãy, càng thêm cường đại.
Cổ Nguyên nghe thế, tức khắc liền hiểu ra ý tứ của hắn, vội vàng cung kính dâng lên mệnh hồn khẩn khoản nói:
Lần này, chính mình vừa mất phu nhân còn thiệt binh, Nghiêu Uyên Yêu Vương thực không cam lòng.
Khương Ly gật gù, phất tay lấy túi trữ vật của Kim Nhật cùng La Tuấn đều ném cho lão, truyền âm:
"Khỏi cần khách sáo như vậy, mục đích của bổn toạ là gì, các ngươi hẳn là đã đoán được rồi chứ?"
Kim Nhật, La Tuấn, hai vị cấp bảy đỉnh phong Yêu Vương, mệnh ngọc đồng thời vỡ tan tành!
.....
Dù sao, hắn có thể bố trí Chư Thiên Giao Dịch Trận, ngay cả Đế Cấp Long Huyết còn mua được, nói chi huyết mạch của ngạc yêu.
Có điều, nàng còn chưa nói dứt câu, đã bị Khương Ly cắt lời:
Cổ Nguyên khẩn khoản dập đầu, không còn chút uy nghiêm nào của Yêu Vương cường giả.
"Nếu thật là Cổ Yêu Điện thủ hộ giả ra tay, vậy thì...chuyện này chỉ có thể dừng ở đây...nếu không, chọc giận mấy cái lão bất tử kia, g·i·ế·t tới Nghiêu Uyên Thành, ngay cả bổn toạ cũng chưa chắc đã là đối thủ"
"Đây là mệnh hồn của tiểu nhân, tiểu nhân nguyện ý vì ngài làm trâu làm ngựa, lên núi đao xuống biển lửa..."
Một đầu tư chất thấp kém, tuổi già cấp bảy Yêu Vương, đối với Khương Ly căn bản không có tác dụng, nhưng đối với Lạc Thần Tông hay Xích Hoả Thần Cung lại khác.
"Khởi bẩm tiền bối, Long Đàm là một hồ nước lớn ở Thiên Yêu bộ ta, mà Thiên Yêu Thành thì được xây dựng ở bên cạnh Long Đàm!"
"Khụ khụ! Công chúa!" Thấy tiểu công chúa nhà mình còn muốn tiếp tục tiết lộ bí mật ra ngoài, Lục Liên không nhịn được ho khan liên tục.
Nghiêu Uyên cười lạnh, nhưng sau một khắc, ánh mắt mở to, vỗ túi trữ vật, lấy ra hai khối mệnh ngọc vỡ tan tành, khó có thể tin.
Thân phận, thực lực của bọn họ, trên đời chỉ có Yêu Tôn Lục Giới Phần biết được.
"Tên của ngươi cũng vậy" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp theo nhấc chỉ, hướng về phía Cổ Nguyên điểm tới.
Lục Liên lên tiếng.
Lão thân là một trong ba vị đại Yêu Vương ở Yêu Châu, tự nhiên hiểu rõ một chút bí mật.
"Bạch Phàm ca ca, phụ thân còn nói..."
"Cảm tạ ơn cứu mạng của tiền bối..."
"Không thể nào! Ba vị Yêu Vương, kín đáo tiềm hành, trừ phi là Phương Loan tiện tì kia tự mình xuất thủ, nếu không ai có thể xử lý bọn họ...Theo tin tình báo, Phương Loan hiện tại đang bế quan ở Thiên Yêu Thành, ả không xuất thủ, vậy thì là người nào ra tay?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vâng tiền bối!"
"Vậy ta nói. Phụ thân từng dặn dò, Yêu Linh cổ lệnh được cất giữ Cổ Yêu Điện bên trong Long Đàm!"
Toàn bộ Yêu Châu không chỉ có ba vị cấp tám Yêu Vương, mà là tồn tại vài vị cường giả khác, tiềm tu ở Long Đàm, bảo vệ Cổ Yêu Điện.
Khương Ly gặp nàng thành thật như vậy, cũng nở nụ cười nhàn nhạt:
Cổ Nguyên bản thể là Thiết Giáp Cự Ngạc, huyết mạch hạn mức cao nhất là tam tinh Vương Huyết, muốn tiến giai cực kỳ khó khăn. Nhưng đối với Khương Ly lại không tính là gì.
Bên dưới mặt đất, hiện ra bản thể cự ngạc Cổ Nguyên nửa người nát vụn, nằm run rẩy ở đó, không dám nhúc nhích.
Gặp Khương Ly nhấc chân đi tới, vội hoá trở thành nhân hình là một lão giả mặc áo đen, đầu tóc lam lũ, chật vật không chịu nổi.
Nghiêu Uyên Yêu Vương thở dài, nhưng trong đầu đã hận đến cắn răng nghiến lợi.
Ngay lúc hai người còn chưa biết ứng đối như thế nào, thì tiểu nha đầu phía sau lưng Huyền lão chợt bước ra một bước, đôi mắt đen lay láy nhìn Khương Ly, hỏi:
"Ta là Lục Thanh Thanh, còn đại ca ca, ngươi tên là gì?"
Nghiêu Uyên nghĩ tới khả năng ấy, đột nhiên lão đứng lên, trong mắt kinh dị khó bình.
"Cổ Yêu Điện, Long Đàm?" Khương Ly nhíu nhíu lông mày.
Ách! Lục Liên cùng Huyền lão che mặt.
"Oa! tên thật hay!"
Lão ta đang đợi tin tức của đám Kim Nhật truyền về.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.