Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Bổn Toạ Đúng Là Thích Lo Chuyện Bao Đồng
Tầng thứ nhất, vỡ!
"Phân thân?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sơn Hải Ấn của y mặc dù là bát chuyển tàn bảo, nhưng bình thường cấp tám Yêu Vương cũng phải kiêng kỵ một hai, đừng nói đem nó c·ướp mất.
Lúc yêu lực tiêu hao chừng một nửa, Cổ Nguyên mới miễn cưỡng chặn lại chỉ thứ hai, nhưng nội tâm đã rét lạnh. Bởi vì phiên kỳ màu đen do ngăn cản kiếm khí đã nát vụn như dẻ rách.
Giờ khắc này, Khương Ly lẳng lặng đứng ở đó, khí thể ngưng mà không phát, lại cho người ta một loại uy nghiêm không thể kháng cự!
Trong t·iếng n·ổ ầm ầm, thật giống như một đạo cụ phong, trong nháy mắt, cuốn ùa hơn ngàn dặm đại địa, cỏ cây ngã rạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lúc vừa nói, bên trong mắt trái nửa viên ngôi sao màu đen đột nhiên loé lên, một luồng uy áp cổ lão tràn tới, đem Khương Ly nhấn chìm ở bên trong.
Gặp ba gã Yêu Vương đồng thời xông đến, Khương Ly cười gằn, chợt nâng ngón tay lên, điểm ra một chỉ.
Nhưng đối với Khương Ly hiện tại, lại không tính là cái gì.
"Các hạ nghĩ đến cũng là cường giả có tiếng ở Loạn Ma Vực, vậy thì nên biết, chuyện ngu xuẩn nhất trên đời chính là lo chuyện bao đồng. Nếu hiện tại rút đi, chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không..."
Bên mình ba vị Yêu Vương vừa đối mặt, lại đều hộc máu, thậm chí La Tuấn càng b·ị c·ướp mất yêu bảo.
Ba vị Yêu Vương đều cả kinh, đồng loạt dốc sức điều động yêu lực, ngăn trở một chỉ của hắn.
Lập tức, sơn nhạc trong ngàn dặm, không ngừng được sụp đổ, gió khói nổi lên bốn phía!
Phốc!
Khương Ly cười nhạt đáp.
"G·i·ế·t!"
Chương 102: Bổn Toạ Đúng Là Thích Lo Chuyện Bao Đồng
Người phía trước chỉ là một gã nhân tộc Chân Vương, tu vi cùng bọn họ tương đương, vì sao thủ đoạn lại mạnh mẽ như vậy.
Lại thấy một đạo kiếm quang bắn ra từ đầu ngón trỏ của Khương Ly càng chia ra ba đạo, chém về hướng của ba vị Yêu Vương.
Trừ hao tổn lượng lớn yêu lực ra, cả hai lại chưa hề b·ị t·hương.
Khương Ly không đáp, mà lạnh lùng quét qua ba gã Yêu Vương đôi chút.
La Tuấn cả kinh, điều động ngân giáp đến cực hạn, hoá thành ba tầng phòng ngự.
Chỉ là La Tuấn còn chưa chạy được mấy bước, thì Khương Ly đã xuất hiện trước mặt y, nở nụ cười chế giễu.
Ba vị Yêu Vương đưa mắt nhìn nhau, không ai bảo ai, đồng loạt xuất kích.
Ba đạo kiếm quang, kiếm quang nhanh không thể tưởng tượng nổi. Vả lại gần tới trước người bọn họ, càng thêm hoá thành hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm khí đem bọn họ bao trùm.
Cổ Nguyên giật mình.
Gã vội vàng hiển lộ bản thể là một đầu cự điểu màu đen, sải cánh dài ba trăm trượng, quanh người bao phủ bởi hắc hoả, cự điểu há mồm, phun ra hoả diễm, đem kiếm khí đốt rụi.
Tầng phòng ngự thứ ba dù chưa nát bấy, nhưng cũng giăng đầy vết rách.
Mà mỗi mười đoá hắc liên hỏng mất, yêu lực của lão cũng giảm mất một giáp.
"Bổn toạ đúng là muốn lo chuyện bao đồng, các ngươi làm gì được ta?"
Tuỳ ý điểm ra một chỉ liền đem bọn họ đánh bay, nói rõ Khương Ly cường đại vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.
Thanh niên kia ngẩng đầu nhìn cự ấn một mắt, lộ ra vẻ hiếu kỳ, sau đó nhẹ nhàng phất ống tay áo.
Y giống như ý thức được điều gì, con ngươi loé lên một tia tàn độc, gằn giọng: "Một đạo phân thân cũng dám ngăn trở ta..."
"Phốc!"
Cổ Nguyên nhìn thấy Kim Nhật lộ ra bản thể cũng cắn răng, hoá thành một đầu cá sấu dài ba trăm trượng, cả người bao phủ bởi vô số vẩy màu đen sắc nhọn.
Lập tức, hư ảnh mặt trời sau lưng Kim Nhật b·ị đ·âm thủng.
Kiếm lực đụng trúng ngực của y, để La Tuấn lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, thương thế trở nặng, thậm chí tu vi cũng bắt đầu rơi xuống!
Grào lên một tiếng, hai đầu cự yêu đồng loạt hướng về phía Khương Ly đánh tới.
Đáng tiếc, phân thân của Khương Ly mặc dù chỉ nắm giữ bốn thành thực lực của Khương Ly, nhưng lại không phải y có thể chống lại.
Ba người này đều là cấp bảy đỉnh phong đại yêu, thả ở Loạn Ma Vực đã là một phương cường giả, có thể hoành hành vô kỵ.
Đáng tiếc, bọn họ gặp phải hắn!
Cả ba vị Yêu Vương đồng thời hoảng hốt, tuỳ tiện một chỉ, liền đem cả ba người đánh lui, coi như cấp tám Yêu Vương cũng khó lòng làm được.
Khương Ly nhếch miệng, vẻn vẹn hai tên cấp bảy đỉnh phong Yêu Vương lại có thể ngăn cản một chiêu của mình, mặc dù chỉ là một chiêu tuỳ ý cũng đủ để hắn tương đối kinh ngạc.
Phía bên khác, Cổ Nguyên cùng Kim Nhật đồng dạng sắc mặt nghiêm nghị.
Cổ Nguyên vội vàng bấm quyết, thi triển ra yêu thuật, lập tức xung quanh y hình thành tầng tầng thiết giáp, đem vạn đạo kiếm khí ngăn trở ở bên ngoài.
Yêu bảo bị đoạt, La Tuấn lập tức phản phệ trọng thương, hộc máu lùi lại liên tục, khó có thể tin, nheo mắt nhìn về phía người vừa đến.
Kim Nhật ho khan ra một ngụm tinh huyết, lập tức lùi mấy bước, kinh hãi vô cùng.
Ngàn vạn hắc liên ngăn trở ở trước mặt, mỗi ngăn trở một đạo kiếm khí, thì có một đoá hắc liên nổ tung.
Chỗ mặt trời bị vỡ nát, bầu trời rách ra hư không lỗ hổng cực lớn, cũng dọc theo lỗ hổng ấy từng tấc trời sụp đổ!
Cổ Nguyên sắc mặt đại biến, chỉ cảm thấy đáy lòng phát lạnh, chỉ tay thứ hai của Khương Ly, nếu không phải dùng để đồng thời công kích hai người, thì lão đã bị diệt sát.
Vị kim giáp Yêu Vương này ngưng tụ nửa giọt yêu huyết, đúng là Thái Cổ Kim Ô Vương Huyết, nhưng muốn dùng Vương Huyết để làm khó khương Ly, đúng là tự mình tìm khổ.
Y oán hận, sợ hãi nhìn Khương Ly một chút, biết rõ chính mình không phải là đối thủ, bèn mặc kệ Kim Nhật cùng Cổ Nguyên, quay đầu bỏ chạy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tầng thứ hai, vỡ!
Còn Kim Nhật, nửa ngôi sao ở con mắt bên trái lập lòe. Trên bầu trời, bỗng nhiên kinh hiện một vòng hỏa nhật đỏ thẫm, bên trong mơ hồ lộ ra hư ảnh của một đầu tam túc kim ô. Mặt trời vừa hiện, nửa người của Kim Nhật đều hóa thành hỏa diễm, không ngờ lại dùng tay không bắt lấy kiếm khí.
Nếu mình đột nhiên không kịp đề phòng, bị đầy đủ một ngón tay đó đánh trúng, chẳng phải là...hẳn phải c·hết rồi?
Chỉ là ba tầng phòng ngự này vừa bị kiếm khí chém tới, lập tức đua nhau tan vỡ.
Cả ba cũng nhìn ra, Khương Ly rõ ràng quyết tâm cùng bọn họ đối địch.
Dưới sự hoảng hốt, y vội vàng thúc giục ngân giáp yêu bảo, hoá thành trùng trùng ngân quang, cuối cùng miễn cưỡng ngăn trở lực lượng của một ngón tay này.
Kim Nhật Yêu Vương híp mắt đánh giá Khương Ly từ đầu đến đuôi, trầm giọng:
Mạnh nhất Kim Nhật Yêu Vương bị đẩy lui lại trăm trượng, Cổ Nguyên cũng b·ị đ·ánh văng ra ba trăm trượng.
La Tuấn nội tâm lạnh xuống, ngoảnh đầu nhìn về phía xa xa, lại kinh ngạc phát hiện Khương Ly vẫn đứng ở đó.
Bởi vì thần niệm của Khương Ly vô cùng khủng bố, lại giống như trường giang đại hải, uy áp của chính mình lại căn bản không chịu nổi một kích.
Thực lực của hai gã Yêu Vương này đã xem như rất mạnh, bình thường tam phẩm Chân Vương chưa chắc đã là đối thủ của chúng.
Muốn dùng uy áp trấn áp ta? Khương Ly ngẩn người, tiếp theo nở nụ cười gằn.
Cổ Nguyên nào dám tư tàng, vội vàng lấy ra một cái phiên kỳ màu đen, phất mạnh một cái, hoá thành ngàn vạn đóa hắc liên che rợp bầu trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về phần bị trọng thương La Tuấn càng bị chỉ tay hất bay, liên tục phun ra máu tươi, thương càng thêm thương.
Phía bên khác, chỉ mang đánh tới, tầng tầng thiết giáp giống như tờ giấy, ầm ầm nát bấy.
Nhưng sau khi bắt gặp khí tức của hắn chỉ là tam phẩm đỉnh phong, mới thở nhẹ một hơi, đồng thời đáy lòng loé lên một tia tàn nhẫn.
Ngay lúc cự ấn vừa đập xuống.
Khương Ly hừ nhẹ một tiếng, thần niệm ầm ầm tràn ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai tên Yêu Vương khác cũng thần sắc đại biến nhìn chằm chằm Khương Ly.
"Yêu thuật, thiết giáp"
Lập tức, cả hai không dám giữ lại, đồng thời thi triển ra tuyệt kỹ.
"Các hạ là ai, vì sao vô cớ xuất thủ với bổn vương!" La Tuấn căm tức nói.
Cổ Nguyên da đầu tê dại. Mà Kim Nhật càng không dễ dàng.
"Không tốt!"
Một chưởng vỗ xuống, đường đường cấp bảy Yêu Vương La Tuấn càng bị vỗ thành thịt nát, yêu hồn hoảng hốt thoát ra ngoài, nhưng rất nhanh liền b·ị b·ắt gọn.
"Có chút ý tứ!"
Hỏa diễm nửa người hư hóa, vừa bị kiếm khí đâm rách, lại lập tức d·ụ·c hoả trọng sinh, trong nháy mắt trảo ảnh tung bay, đem kiếm quang bóp nát.
Thì bỗng nhiên trên đỉnh đầu hắc diễm lâu thuyền xuất hiện một đạo kim quang, sau khi chợt lóe, hóa thành một gã thanh niên mặc áo trắng.
"Yêu thuật, kim ô thần hoả"
Khương Ly lần nữa nhấc chỉ, điểm một cái, tách làm hai đạo công kích, hướng về phía Cổ Nguyên cùng Kim Nhật đánh tới.
Lập tức, to như ngọn núi Sơn Hải Ấn càng bị thu nhỏ, hút vào trong ống tay áo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.