Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, Loạn Thiên Vương Hiện Thân
Khương Ly sắc mặt tái nhợt, cắn răng mở ra Vạn Đạo Thành Liên, Đa Trọng Niệm Thuẫn, Bất Diệt Kim Thân, thậm chí lấy ra Cổ Ma Luyện Huyết Đỉnh bảo bọc lấy toàn thân.
Loạn Thiên Vương nói xong, nhẹ nhàng vươn tay ra, đâm thủng đan điền của Đông Lâm Vương, từ bên trong móc ra một giọt máu tươi màu đen, toả ra nồng nặc cổ ma khí.
Đồng thời một cỗ ngũ phẩm Chân Vương khí thế ầm ầm tràn ra, quét ngang toàn bộ Lưu Sa Quận.
Hắn thân là Đế Quân đệ tử, trong người nắm giữ không ít lá bài tẩy, bao gồm cả Đại Na Di Phù, nhưng ban nãy y muốn vận dụng Đại Na Di Phù bỏ trốn, lại phát hiện ngay cả không gian kết giới mà Đại Na Di Phù tạo ra cũng bị hố đen dưới chân hút mất.
"Chủ thượng, lão phu đã tu ra một giọt Cổ Ma Chân Huyết, có thể trở thành vật dẫn cho Ma Hoàn, ta còn có tác dụng...."
Chương 62: Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, Loạn Thiên Vương Hiện Thân
"Lần này bổn toạ triển lộ thần thông, lấy bản lĩnh của Hắc Diệu cùng Trường Thanh hai cái lão nhi kia, hơn phân nửa là đã phát giác được, ngắn thì ba ngày, dài thì một tuần, bọn họ chắc chắn sẽ tự mình tìm tới."
"Ngươi...ngươi thật là Loạn Thiên Vương!" Hoàng Long Sĩ run rẩy nói, ngơ ngác nhìn về phía người đàn ông tóc đỏ.
Nữ tử vừa định nói cái gì, thì đã bị Khương Ly cắt ngang, đồng thời tâm niệm khẽ động, dự định đem thiếu nữ dẫn vào trong Lạc Thần Giới.
Phía sau lưng Loạn Thiên Vương, Đông Lâm Vương dẫn đầu đám ma tu từng người sắc mặt tái nhợt, biểu hiện tràn đầy lấy lòng, cầu xin tha thứ.
Sau lưng y là năm mươi gã võ giả mặc huyết y, tu vi thấp nhất cũng là nhị phẩm đỉnh phong.
Mà Khương Ly rốt cuộc nhớ ra, ngày đầu tiên tiến vào Thiên Vận Thành, chính mình từng cảm ứng tới một đạo khí tức nguy hiểm, hiển nhiên là của Loạn Thiên Vương.
"Là huynh!"
Bất kể là Chân Nhân hay Chân Vương cường giả giờ khắc này đều sắc mặt tái nhợt.
Lời của nàng rất nhỏ, nhưng vừa vặn rơi vào tai của Loạn Thiên Vương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hạ trưởng lão chỉ sợ không biết, mười mấy năm trước, từng xuất hiện tin đồn, Diêm La Điện Thập Điện Diêm Vương tiến về Thiên Nhai Đảo chém g·iết Thiên Nhai Đảo Chủ, thả ra một người. Người đó tự xưng mình là Loạn Thiên Vương. Chẳng lẽ nói..."
"Không được!" Vũ Như Yên sắc mặt trắng bệch, gắng gượng chống cự vô biên sức hút, nhưng căn bản không thể làm cái gì.
Sau đó vỗ túi trữ vật lấy ra một tấm phù lục, hung hăng bóp nát, thân hình loé lên biến mất tại chỗ.
Hắn gắt gao ôm chặt lấy Vũ Như Yên, hướng về phía hố đen mạnh mẽ rơi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lấy thực lực của Khương Ly, lại căn bản không thể phát giác được, bọn họ đi nơi nào.
"Người điên? Nói thật hay! Bổn toạ chính là người điên, vì nàng, bổn toạ tiếc gì làm một người điên! Điên, dù sao cũng tốt hơn bọn ngươi vô tình. Hôm nay bổn toạ lợi dụng máu huyết của các ngươi, thức tỉnh Nghịch Khô Ma Hoàn. Ma Hoàn nơi tay, bản toạ muốn san bằng Đông Hoang, tắm máu thiên địa. Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, cho ta nuốt"
Chỉ là hắn còn chưa kịp hành động, thì hố đen bên dưới chợt bộc phát một luồng sức hút khủng bố, khiến hắn không thể làm gì khác là vận chuyển chân lực đến cực hạn, chống lại sức hút vô biên truyền đến từ trong hố đen.
Sau đó, hố đen dần dần khép lại...
Sau khi nhận biết được cỗ khí thế khủng kh·iếp này, tất cả võ giả còn sống ở hiện trường, đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi đến cực điểm.
Khương Ly đạp không mà đứng, thần niệm tản ra xung quanh, phát hiện theo thời gian trôi qua, sẽ có một hoặc một nhóm võ giả vô thanh vô tức biến mất tại chỗ.
Người lên tiếng là đại trưởng lão Hạ gia Hạ Động Thiên.
Chỉ thấy từ chính giữa hố đen xuất hiện một người đàn ông mặc huyết giáp, đầy đầu tóc đỏ tung bay, hai mắt lạnh như vạn cổ hàn băng.
"Bản toạ ngày trước đúng là dự định dùng ngươi làm vật dẫn, nhưng hiện tại đã tìm được nhân tuyển phù hợp hơn. Tuy nhiên, ngươi theo ta nhiều năm, tận tâm làm việc, bản toạ liền rút Cổ Ma Chân Huyết của ngươi, tha cho ngươi một mạng"
Loạn Thiên Vương ngửa đầu cười to, giơ tay trảo một cái, sức hút của hố đen đột nhiên tăng vọt mấy chục lần.
"Lão phu nhớ ra rồi, đây là thần thông nổi danh của Hắc Diệu Đế Quân, Hắc Diệu Táng Thiên Thuật. Nhiều năm trước, ta từng du lịch Hắc Diệu Đế Vực một lần, từng từ xa xa nhìn thấy một cái hố đen khổng lồ che kín vạn dặm thương khung. Hố đen kia là do thần thông của Hắc Diệu Đế Quân tạo thành. Thế nhưng Hắc Diệu Đế Quân không ở Hắc Diệu Thần Thành, vô duyên vô cớ chạy tới Lưu Sa Quận làm cái gì?"
Tu vi càng cao, thừa nhận sức hút càng lớn.
"Người kia là ai?"
"Ta phải c·hết ở đây sao?" Nàng có chút tuyệt vọng, dự định buông tha chống cự, thì bên người đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quen thuộc.
Khương Ly đáp, ánh mắt loé lên vẻ nghiêm nghị cùng kiêng kỵ. Chuyện đó là Khương Ly thông quá ghi chép mà biết được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Long Sĩ, Trần Huyền Tông, Mục Trần...một đám cường giả nháy mắt bị hút vào trong hố đen.
Người nọ vung tay, đem nàng chăm chú ôm lấy, hướng về phía trên trời cao mà bay đi.
Thời khắc này, đại địa, núi non, sông ngòi, nhà cửa, nhân loại, yêu thú....đều hướng về phía hố đen mà rơi xuống.
Phía bên khác, Mục Vân, Hoàng Long Sĩ, Trần Huyền Tông...một đám Chân Vương cường giả, từng người sắc mặt tái nhợt, toàn lực chống cự sức hút của hố đen, đã sớm không còn tâm tư bảo hộ những người khác.
Hố đen càng lúc càng lớn, thoáng cái đã bao phủ phương viên ngàn dặm, sức hút lớn lao truyền tới, dần dần ngay cả Chân Nhân cường giả cùng lâu thuyền phi hành trên bầu trời cũng bị hút vào.
Vù vù vù
"Lắm lời!"
Ma huyết bị đoạt mất, Đông Lâm Vương sắc mặt trắng bệch, tu vi rớt xuống nhị phẩm Chân Nhân, nhưng trên ánh mắt lại lộ ra vẻ cuồng hỉ, vội vàng ôm quyền.
Loạn Thiên Vương hừ lạnh, chợt phất tay một cái, năm mươi gã ma tu đồng loạt nổ tung, hoá thành sương máu, bị hố đen cắn nuốt sạch sẽ, chỉ còn một mình Đông Lâm Vương còn sống sót. Nhưng thời khắc này, hai đầu gối của Đông Lâm Vương mễm nhũn ra, sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh, vội vàng lên tiếng:
Từ chính giữa hố đen, chợt bốc lên vô cùng vô tận huyết khí.
Người đàn ông nở nụ cười lạnh nhạt, trong nụ cười kia, mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, coi thường chúng sinh.
Ánh mắt của Khương Ly trầm xuống, người vừa đến đúng là Loạn Thiên Vương.
Loạn Thiên Vương nói xong, thân hình hoá thành một đạo huyết quang, trốn vào trong hố đen
"Tàn sát một trăm mười bốn cái võ vực....hắn..hắn rõ ràng là người điên"
Vũ Như Yên nằm trong lòng Khương Ly, thấp giọng hỏi.
Thiên Vận Thành vừa mới náo nhiệt phi phàm, nháy mắt liền loạn thành một đoàn.
"Đây không phải là chỗ nói chuyện!"
Vũ Như Yên há hốc mồm, toàn thân run rẩy, có chút không thể tin nổi.
Dưới sức hút mạnh mẽ của hố đen, coi như Chuẩn Vương cảnh cũng rất khó chống lại.
"Cảm tạ chủ thượng tha c·hết!"
Trong hố đen, bỗng nhiên truyền đến một giọng nói lạnh lùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mục Trần hoảng hốt hô lên.
Hố đen kia lấy tốc độ thật nhanh hướng về bốn phương tám hướng mà lan đi, chỉ chưa đầy nửa khắc đã nuốt trọn toàn bộ Thiên Vận Thành, rồi lan rộng ra khắp toàn bộ ốc đảo.
Toàn bộ thiên địa nháy mắt vang lên vố số tiếng kêu thảm thiết, bất kể phàm nhân hay võ giả đều thịt nát xương tan.
Khí thế, ánh mắt của người này, cho đến hiện tại vẫn khiến hắn ghi khắc trong lòng.
Nhất thời, toàn trường yên lặng.
"Hừ! Tính mạng của các ngươi thì đáng là cái gì? Bản toạ bồi dưỡng các ngươi, khiến các ngươi tu vi tăng mạnh, hiện tại cũng đã đến lúc phát huy một chút giá trị cuối cùng"
Dưới mặt đất của Thiên Vận Thành trống rỗng xuất hiện một cái cái hố đen to lớn.
Rất nhanh, toàn bộ Lưu Sa hoang mạc, không còn vật gì tồn tại, chỉ còn một cái hố đen sâu hun hút, hắc ám, tĩnh mịch, lạnh lẽo.
Mỗi lần một tên võ giả, yêu thú bị hút vào bên trong, thì huyết khí kia càng thêm mạnh mẽ.
"Chính là bổn toạ!"
"Vậy ngươi cho rằng, bổn toạ lại là ai?"
Thời gian trôi qua, chừng ba khắc đồng hồ sau, toàn bộ Lưu Sa Quận bỗng nhiên rung động kịch liệt.
Mười mấy năm trước ở Thiên Nhai Đảo, Khương Ly từng chứng kiến Thập Điện Diêm La vây công Đế Quân, đẩy ngã Ngộ Đạo Thụ, thả ra đối phương.
Vũ Như Yên ngẩng đầu nhìn lên, lập tức phát hiện vừa cứu mình lại là người mà nàng ngày như đêm mong.
"Không đúng, không đúng, Hạ gia cổ tịch có ghi chép trong thiên hạ còn có một người nắm giữ Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, chính là kẻ đã hoạ loạn Đông Hoang ngàn năm trước, Loạn Thiên Vương. Chỉ là năm đó, người này không phải bị tứ Đế vây công, g·iết c·hết rồi hay sao?"
Loạn Thiên Vương cũng không thèm để ý tới hành động của lão, cúi đầu nhìn về phía hố đen dưới mặt đất, thì thào:
"Chủ thượng, ngươi không thể đối với chúng ta như vậy. Chúng ta vì ngài đồ thành rút huyết, bố trí Phản Huyết Đại Trận, là có công lao nha..." Đám ma tu đồng loạt kêu lên.
Lát sau, rốt cuộc có người lên tiếng, chính là Huyết Kiếm Vương Hoàng Long Sĩ:
"Chủ...chủ thượng, chúng ta đã thay ngươi hoàn thành nhiệm vụ, cầu xin ngài tha cho chúng ta một mạng..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hành động phải thật nhanh!"
"Là hắn!"
"Hắn là Loạn Thiên Vương, từng được mệnh danh là Đông Hoang đệ nhất ma. Ngàn năm trước không hiểu chuyện gì xảy ra, Loạn Thiên Vương điên cuồng t·ấn c·ông các võ vực, đồ sát vô số võ giả. Toàn bộ Đông Hoang có bốn trăm cái võ vực thì có một trăm mười bốn cái võ vực bị hắn tàn sát"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.