Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Trần Huyền Tông Hiện, Trấn Áp Toàn Trường
Điều này, để đám võ giả đồng loạt âm thầm cảnh giác.
"Trẫm hết lần này tới lần khác muốn đến, chư vị muốn thế nào?" Trần Huyền Tông cười nói, thần tình lạnh nhạt, bao hàm một cỗ trấn định tự nhiên.
Thì chợt Dương Thiết Hoành đưa mắt nhìn về phía góc hẻo lánh của đại điện, quát lạnh một tiếng:
"Trần Huyền Tông?"
"Các hạ còn chưa chịu đi ra sao?"
Cho nên mặc dù đối phương đã biến ảo dung mạo, nhưng Ngô Tam Sinh vừa nhìn liền khẳng định, người trước mặt không ai khác chính là quốc chủ Việt quốc Trần Huyền Tông.
Đường đường Chuẩn Vương cường giả, lại bị Trần Huyền Tông dùng hai quyền đ·ánh c·hết, sao có thể có chuyện đó?
"Lại dám một mình chạy đến Hắc Thuỷ Thành này, lão phu không rõ là ngươi là can đảm hay là ngu xuẩn nữa"
Có người nhận ra binh khí của Ngô Tam Sinh, giật mình cả kinh.
Bọn họ sở dĩ bốc lên nguy hiểm, gây hấn với Việt quốc. Ngoại trừ ân oán ban đầu ra, còn bởi vì Dương Thiết Hoành từng đưa ra rất nhiều điều kiện mê người, để bọn họ khó lòng từ chối.
"Lạc Thần Tông...?"
Bởi vì gần trăm năm qua, mỗi lần Trần Huyền Tông tu vi đột phá, liền sẽ chạy tới hoàng cung của Ngô quốc, đem lão đánh một trận, răng môi lẫn lộn, mất hết mặt mũi, thậm chí dần dần khiến lão sinh ra tâm ma.
Hết thảy trường kiếm được tế lên, hình thành một toà kiếm trận, bên trong kiếm trận hiện lên mười hai đầu yêu thú hồn ảnh.
"Khí tức viên mãn vô khuyết, khoảng cách đột phá Chân Vương chỉ còn lâm môn một bước. Ngươi chính là quốc chủ Việt quốc, Trần Huyền Tông?"
Ngô quốc lão tổ Ngô Tam Sinh đứng dậy gầm lớn, trong số đám lão tổ của các nước, lão cùng Trần Huyền Tông xem như có nhiều thù hận nhất.
"Cái gì!" Lập tức, vô số võ giả rối rít nhìn sang.
"Xin hỏi Dương đại nhân, ngài muốn chúng ta xoá sổ thế lực nào?"
Nhìn hồn ảnh yêu thú xuất hiện chính giữa kiếm trận, vô số võ giả bên trong đại điện sợ hãi không ngớt.
"Kẻ này lại là Trần Huyền Tông!"
"Lạc Thần Tông!" Dương Thiết Hoành hờ hững đáp.
"Các hạ ánh mắt thật tinh tường, không hổ là Chân Vương cường giả"
Lập tức, đám cường giả vội vàng ôm quyền, lời thề son sắt nói:
"Nếu vậy, thì lão phu trước hết g·iết ngươi tế cờ, sau đó xua quân huỷ diệt Việt quốc!"
"Nghe nói Thiên Đô Thập Nhị Kiếm Trận là một môn tam tinh kiếm trận. Ngô quốc thái tổ năm xưa chính là dựa vào bộ kiếm trận này tung hoành Kiêu Dương Vực. Hiện tại Ngô lão đệ đột phá Chuẩn Vương, rốt cuộc có thể phát huy ra hết tinh tuý của kiếm trận. Ngay cả lão phu cũng phải nhượng bộ lui binh"
"Lần tiến đánh Việt quốc này, diệt trừ các tông môn khác là thứ yếu, bản toạ muốn các ngươi toàn lực giúp ta xoá sổ một cái thế lực. Chỉ cần làm xong việc này, những điều kiện đã đáp ứng trước kia, lão phu tất sẽ thành toàn cho các ngươi"
Bất kể là Việt quốc hay Ngô Nhạc Sở Tề bốn nước đều là cấp ba tiểu quốc, nồng độ nguyên khí mỏng manh, tài nguyên thiếu thốn, rất khó sinh ra Chân Nhân cường giả.
Mười hai thanh kiếm này là bảo vật trấn quốc của Ngô quốc, phối hợp với Thiên Đô Thập Nhị Kiếm Trận, uy lực khủng bố. Ngô Tam Sinh từng dựa vào bộ bảo kiếm này chém g·iết qua mấy tên Nhị phẩm đỉnh phong ma tu, thật sự không thể khinh thường.
Nhưng hiện giờ, bọn họ đều đã là Chuẩn Vương cao thủ, lại thêm Chân Vương đại tu Huyết Quyền Vương ở đây, Trần Huyền Tông còn dám chạy đến chịu c·hết, đúng là ngu không ai bằng.
Ngô Tam Sinh kh·iếp sợ hú lên, không thể nào tin tưởng nổi, xem ra dù chính mình đột phá Chuẩn Vương, thực lực so với Trần Huyền Tông vẫn kém khá nhiều.
Bản thân lão cũng là Chuẩn Vương cảnh, ai sợ ai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không...không thể! Ngươi lại dễ dàng phá được Thiên Đô Thập Nhị Kiếm Trận của ta!"
"A là cái tông môn mới quật khởi kia sao?" Người lên tiếng là quốc chủ của Ngô quốc, Ngô Nam Phi.
Chân Vương không ra, ai có thể tranh phong?
Nhạc quốc lão tổ vuốt râu dài, cảm khái nói, đối với thực lực của Ngô Tam Sinh cũng hiện ra một chút kiêng kỵ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Tam Sinh cao giọng nói, ban nãy Huyết Quyền Vương vừa nói ra, Trần Huyền Tông còn chưa đột phá tam phẩm Chân Vương, hiển nhiên vẫn còn dừng ở Chuẩn Vương cảnh.
"G·i·ế·t người tế cờ?"Tất cả mọi người hoang mang nhìn nhau, chưa hiểu rõ thâm ý của y.
"Thiên Đô Thập Nhị Kiếm!"
Thân hình Ngô Tam Sinh giống như gặp phải trọng kích, trực tiếp nổ tung tại chỗ, hoá thành một bãi máu sền sệt rơi xuống trên mặt đất.
Gặp đám võ giả hiếu kỳ nhìn mình, Ngô Nam Phi vội vàng giải thích:
Trong nháy mắt, toàn bộ hoàng cung rơi vào trong tĩnh mịch.
"Kế hoạch tác chiến cụ thể như thế nào, chư vị tự mình trao đổi với nhau. Hiện tại, trước khi xuất quân, chúng ta trước hết g·iết một chút a miêu a cẩu, để tế cờ"
Ngày trước, Trần Huyền Tông là Chuẩn Vương cảnh, bọn họ không phải là đối thủ, bị chèn ép chỉ có thể chịu đựng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông trung niên thấy vậy, lắc lắc đầu, phất tay, dung mạo chầm chậm biến ảo, hoá thành một người thanh niên mặt chữ điền, dưới cằm để râu dài ba tấc, thần sắc không giận tự uy.
Tất cả mọi người nhìn nhau, đối với cái tên này lại không có quá nhiều ấn tượng.
Chỉ thấy tầng tầng kiếm ảnh chém xuống, Trần Huyền Tông chỉ tuỳ ý nâng tay lên đám ra một quyền.
Đương nhiên, dù cho Lạc Thần Tông nắm giữ bí mật gì, cũng không phải bọn họ có thể nhúng chàm, bọn họ chỉ cần theo lệnh làm việc là được.
Nghe y nói vậy, quốc chủ, lão tổ của các nước đều trở nên nghiêm túc, từng người hô hấp dồn dập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Trần Huyền Tông nhìn chẳng thèm nhìn Ngô Tam Sinh, lần nữa đấm ra một quyền, cùng quyền kình phía trước chồng chất lên nhau, nguyên bản bảy đạo sóng nước, hoá thành tám đạo sóng nước, lấy tốc độ thật nhanh đập lên người lão.
Người đàn ông đứng ở nơi đó, không người biết hắn là ai, cũng không người có thể từ trên người hắn nhìn thấy nửa điểm khí tức.
"Lạc Thần Tông này, trước kia chỉ là một cái nhị lưu tông môn, những năm gần đây mới bắt đầu quật khởi. Trong vòng hai mươi năm, liền sản sinh ra sáu bảy tên Chân Nhân đại vũ giả. Ngô quốc ta và Việt quốc là kẻ thù truyền kiếp, thành ra tại hạ đối với tình hình ở quốc nội Việt quốc cũng hơi có chú ý" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Dương đại nhân yên tâm, lần này chúng ta tất nhiên đạp bằng Lạc Thần Tông, hoàn thành nhiệm vụ"
Dương Thiết Hoành gật đầu, đối với thái độ của cao tầng bốn nước, khá là hài lòng, tiếp theo nghiền ngẫm nói:
Đây chính là lá bài tẩy của Ngô Tam Sinh, một chiêu kiếm trận đủ để diệt sát Chuẩn Vương cao thủ, đủ để bình định một cái tiểu quốc.
Vô số võ giả trợn tròn mắt, hú lên quái dị, không nghĩ tới, bọn họ đang bàn luận làm sao tiến đánh Việt quốc, Việt quốc quốc chủ lại trốn ở một bên nghe lén rồi.
Chỉ thấy phía cuối đại điện đi ra một người đàn ông trung niên, mặt mũi che đầy vết sẹo.
Kiếm trận vừa ra, toả ra uy thế hầu như tiếp cận với một đòn của tam phẩm Chân Vương, tam phẩm phía dưới, ít người có thể ngăn trở.
Sở quốc lão tổ Sở Thiên Bắc cười gằn, lạnh lùng nhìn Trần Huyền Tông một mắt.
Người đàn ông trung niên nhìn lướt qua cao tầng của bốn nước một lượt, lại nhìn lên phía trên chủ vị Dương Thiết Hoành, thở dài:
Lần này, bất kể là quốc chủ, lão tổ hay cường giả của các tông môn khác đều nhận ra thân phận của hắn.
Chương 35: Trần Huyền Tông Hiện, Trấn Áp Toàn Trường
Lời vừa nói xong, Ngô Tam Sinh vỗ túi trữ vật một cái, lấy ra mười hai thanh kiếm sáng chói mắt, mỗi một thanh kiếm đều là ngũ chuyển thượng phẩm chân binh. Hơn nữa, mười hai thanh kiếm này đều từng dùng máu của cấp sáu yêu thú để khai phong, trên lưỡi kiếm đều lan ra từng cỗ hơi thở hung lệ.
Dương Thiết Hoành lặng lẽ đánh giá người đàn ông vừa đến, cười lạnh nói:
"Chẳng lẽ trong đại điện có gian tế?"
"Là như vậy sao?" Đám quốc chủ, lão tổ còn lại gật gật đầu, chẳng trách bọn họ không có ấn tượng gì.
Quyền ảnh hoá thành bảy đạo sóng nước, đem mười hai đầu thú ảnh dập nát, biểu hiện vô cùng ung dung.
Nhưng nghĩ đến, một cái tông môn nhỏ, lại trong thời gian ngắn sản sinh ra nhiều Chân Nhân đại vũ giả như vậy, tất nhiên là nắm giữ bí mật to lớn, bí mật này, ngay cả bọn họ cũng âm thầm động tâm, chẳng trách sẽ khiến cho Chân Vương cường giả như Huyết Quyền Vương tận lực nhằm vào.
Dương Thiết Hoành gõ gõ bàn, thản nhiên nói.
"Trần Huyền Tông, ngươi thật to gan!"
Chỉ có điều, lời vừa dứt, nháy mắt liền há hốc mồm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.