Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 251: Phiên ngoại 4: Muôn sông nghìn núi, năm tháng dài lâu! (IV)
Sợ hộ vệ nhìn thấy bản thân, Trì Tĩnh Thùnóixong lời nàythìđóng cửa sau lại. Trước khi cánh cửa kia hoàn toàn đóng lại, Dạ Thiếu Tần định giữ tay nàng lại.hắnnghĩ nếu chuyệnđãtrở thành như vậy vậy trước mắtkhôngchiếm được lòng nàngthìchiếm được thân thể nàng cũng tốt.
Sau tân hôn, Quân Vô Cữu vô cùng nhiệt tinh hưng phấn còn Trì Tĩnh Thùthìthận trọng khép mình.
Thời gian hai năm nhanh chóng trôi qua. Trì Tĩnh Thù chờ mong hai năm, nam nhân được nàng gửi gắm hy vọng tuy có thường xuyên nhờ người đưa thư cho nàng nhưng vẫn như trước chưa tới nhà nàng cầu hôn.
Ba tháng sau, cònkhôngđợi Dạ Thiếu Tần xuấthiện, Trì Tĩnh Thù gả cho Quân Vô Cữu làm hoàng hậu.
Cũng tintrênđời này có nam nhân tốt.
mộtkhi nữ nhân đem chân tình trao cho nam nhân xấuthìchỉ có chịu thiệt thòi.
Đột nhiên cánh cửa "chi nha"mộttiếng bị ngườinhẹnhàng mở ra, Dạ Thiếu Tần híp mắt bén nhạy ngẩng đầu nhìn về hướng cóâmthanh.
Nàng tincônàngsẽkhônglừa nàng!
khôngthể gả cho nam nhân mìnhyêunhất, có lẽ nàng chỉ có thể theo ý của trưởng bối mà đợi gả cho Quân Vô Cữu có thể cho nàng vinh hoa vô cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tĩnh Thù, tuy takhôngcó thân phân như Quân Vô Cữu,khôngthể để cho nàng làm hoàng hậu, nhưng... Ta có cách nuôi sống nàng, Tĩnh Thù, nàng...khôngcần phải lo lắngđitheo tasẽchịu khổ. Ta thề, tasẽvượt qua hết mọi thứ để bảo vệ chăm sóc nàng cả đời... Nàng sống cũngkhôngkém so với người khác!"
Dạ Thiếu Tần lắc lắc tay áo, giọngnóilộ rasựlạnh lùng, sắc mặt cũng cứng ngắckhôngtự nhiênnói:"Tĩnh Thù, tathậtlòng muốn chăm sóc bảo vệ nàng, nhưng những lời này của nàng tối nay khiến ta cảm thấy rất xa cách. Nàng...thậtsựlà Tĩnh thù ta biết trước kia sao?"
Xuân hạ thu đông, ngày tháng xoay vần. Trong thời gian đó cũng có mấy lần đại thầntrêntriều dâng tấu Quân Vô Cữu sớm sắc phong hoàng hậu, lấp đầy hậu cung nhưng đều bị Quân Vô Cữu bác bỏ.
Editor: Jun
Trong khoảng thời gian này, Quân Vô Cữu thường xuấthiệntrước mặt nàng.hắntặng nàng châu báu, tặng nàng tơ lụa, tặng nàng tranh chữ quý giá... những thứ nàng thích hăn đềusẽtặng cho nàng.
"Vì sao? Toàn bộ Tiêu quốc này đều là của Quân Vô Cữu, nàng ở lại đâythìphải gả chohắn!khôngphải nàngnóinàng chán ghéthắnsao? Vậy sao nàng phải gả chohắn?hắnlà hoàng đế, nàng gả chohắnthìnàngsẽphải chịu tình cảnh hậu cung ba nghìn người đẹp." Dạ Thiếu Tần bối rối, Trì Tĩnh Thùrõràng thíchhắn, sao bây giờ lạikhôngchịu rời khỏi đây?
Cặp mắtyêudã đào hoa của Dạ Thiếu Tần híp lại thành hai khe hở hẹp, lần đầu tiên nghiêm túc quan sát Trì Tĩnh Thù, cũng là lần đầu tiên cảm thấy nữ nhân này khó trị hơnhắntưởng.
Dạ Thiếu Khanh nếu thích tathìmời ngươi đường đường chính chính đến nhà ta cầu hôn! Trì Tĩnh Thù ta phải mặc giá y đỏ thẫm được người nhà chúc phúc gả cho ngươi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khihắnrờiđi, Quân Vô Cữu vẫn tránh ở đókhôngxa mới từ bóng đêmđira.hắnnhìn cánh cửa đóng chặt kia, rồi lại nhìn dấu chân Dạ Thiếu Tần rờiđiđể lạitrêntuyết, khóe miệng khẽ giương lên.
Nàng nhìn thấycôhơn ba mươi tuổi có dượng làm tri kỷ, dung nhan được giữ gìn rất tốt. Còn dượng, nam nhân hiểurõnhất lão bà của mình dường như lại càng chiều chuộngcôhơn.
Trong lòng Trì Tĩnh Tình hâm mộ lại suy nghĩ tới Dạ Thiếu Tần.
Dạ Thiếu Tần nôn nóng giải thích cho mình.
Nàngkhôngđợi đượchắnnữa.
Tuyết vẫn cứ rơi nhiều, Dạ Thiếu Tần ở dưới mái hiên cửa sau Trì gia hồi lâu mới rờiđi.
Dạ Thiếu Tần lập tức có chút dở khóc dở cười, trước kiahắnthựcsựđãđánh giá thấp Trì Tĩnh Thù. Tưởng nàng dịu dàng hiền huệ là người dễ bị lừa gạt. Nhưng hôm nay xem ra hoàn toànkhôngphải như vậy. Nữ nhân này cũng rất có chủ kiến của nàng.
Kiên nhẫn cũng bị hao hết, ngày ngày trôi qua với Trì Tĩnh Thù càng gian nan hơn. Nàng tựnóivới chính mìnhkhôngnên sớm thất vọng vì nam nhân mình thương.
Lần này, đêm trước khi Quân Vô Cữu ngự giá thân chinh, nàng tự tay cột lên chiến bào,nóivớihắn:"Quân ký thiệt tình luôn giao phó, thiếp đợi chàng bình an trở về!"
Thời gian lặng lẽ thay đổi con người, đỏ câyanhđào, tái chuối tây.
Ngày hôm sau sau, trời đất tối sầm, gió lạnh nổi lên.
Trì Tĩnh Thù lặng lẽ suy nghĩ. Vừa vặn lúc này Quân Vô Cữu như cảm giác được ánh mắt của nàng,hắnnhìn lại. Ánh mắt hai người giao nhau, Trì Tĩnh Thù nhanh chóng rời tầm mắt.
Nhưng rồi lạimộttháng trôi qua. Lại hai tháng, lại ba tháng... trôi qua...
Đây là danh giá của nàng! Quyếtkhôngthỏa hiệp.
Lại qua nửa năm, rốt cục Dạ Thiếu Tần cũng xuấthiện. Nhưng lần này,hắnxuất binh tấn công Tiêu quốc. Sau này Trì Tĩnh Thù mới biếtthìra nam nhân nàng đợi chờ hai năm kiakhôngphải tên là Tần Thiếu Khanh mà tên là Dạ Thiếu Tần.hắnlà hoàng đế Trần quốc.
Chỉ là hai năm mà thôi,hắncó thể chờ, cũng nguyện ý chờ!
Giống như phụ hoàng củahắn- Dạ Kiêu Cửu, Dạ Thiếu Tần là kẻ mưu lược. Nếuhắnbất chấp đêm đông giá rét đứng đợi Trì Tĩnh Thùthìnhất định làđãcó mưu kế vẹn toàn.
"Tĩnh Thù..." Dạ Thiếu Tần nhấp môi "Nàng..." Là định làm gì?
Trì Tĩnh Thù đứng đókhônghề động, có mấy bông tuyết dừng lạitrênmái tóc nàng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn hồng nào giống như tiên nữ hạ phàm.
Nhưng khihắnvừa duỗi tay rathìTrì Tĩnh Thùđã"tuyệt tình" đóng cửa lại. Dạ Thiếu Tần ngẩn người ra, mắt nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt.
Trì Tĩnh Thù đưa tay cầm lấy lọn tóc tán loạn dắt lại sau tai, mím môi cười thanh nhã:"Thiếu Khanh, mặc dù ngươi là ngươi Trần quốc nhưng nhất địnhđãnghe qua chuyệncôvà dượng ta. Dượng của ta lấycôta khi dượng chỉ làmộthoạn quan. Lúc ấy tất cả mọi người dều mắng dượng, thậm chí tổ phụ ta còn vô cùng ghét dượng. Nhưng bây giờ, tổ phụ tađãsớm chấp nhận hoàng đế dượng rồi.
Dưới tình hình như thế,hắnvô cùng tin tưởng tối nay Trì Tĩnh Thùsẽđira gặphắn.
Chương 251: Phiên ngoại 4: Muôn sông nghìn núi, năm tháng dài lâu! (IV)
Nàngkhôngmang hành lý theo sao?
Tổ phụ tađãchấp nhận dượng, nguyên nhân quan trọng nhất chính là bởi dượngthậtlòng đối xử tốt vớicôcủa ta. Cho nên ta nghĩ, chỉ cần ngươithậtlòng, nơi ngươi sinh ra cũngkhônggây trở ngại gì cho ngươi."
Trì Tĩnh Thù chán ghét Quân Vô Cữu còn vớihắnthì"nhu tình",hắnđãkhiến choTrì Tĩnh Thù nghiêng về phíahắn.khôngchỉ như thế, bên cạnh Trì Tĩnh Thùđãsớm có tai mắt củahắn, điều này khiến chohắnbiết chuyện về Trì Tính Thù còn sớm hơn bất cứ người nào, hơn nữa còn có thể khiến Trì Tĩnh Thù vô thức ngưỡng mộhắn.
hiệnnàng thừa nhận nàng thích Dạ Thiếu Khanh. Nhưng nàng cũng nhớ những lờiđãđược dạy dỗ, nàngthậtsựmuốn gả cho nam nhân dịu dàng nho nhã này nhưng chính vì vậy nàng càng phải có cái danh giá của nàng.
Dưới ánh trăng, Trì Tĩnh Thù mặc xiêm y màu tuyết trắng xuấthiệntrước mặt Dạ Thiếu Tần. Lông mày Dạ Thiếu Tần giương lên, đôi mắt diêm dúa lẳng lơ được ánh trăng phủ lên dịu dàng vô cùng.
Như trước đâycônàng từng dạy nàng,trênđời nàykhôngphải làkhôngcó nam nhân tốt, nhưng có nhưng nam nhân xấu ngụy trang thành nam nhân tốt lừa gạt nữ nhân. Bọn họ dùng lời lẽ ngọt ngào thề non hẹn biển lừa gạt nữ nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cực kỳ bất ngờ làcôvà dượng rất ít khi lộ diện lần này cũng xuấthiện. Mọi người đều nâng cốc,nóichuyện vô cùng vui vẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thiếu Khanh, tasẽchờ ngươi hai năm... Nếu ngươikhôngđến, ta.. ta đâysẽhồi tâm. Ta là đại tiểu thư Trì gia, ta có trách nhiệm phải gánh vác. Thực xin lỗi...sựchờ đợi của takhôngphải vô hạn..." Vẻ mặt Trì Tĩnh Thù đau khổ. Đúng lúc này, sau viện truyền đến tiếng bước chân, Trì Tĩnh Thù biết là hộ vệ bắt đầuđituần tra, nàng vội vã nhìn Dạ Thiếu Khanhmộtcái rồi kiên địnhnói:"Thiếu Khanh, nếu ngươithậttâmthìta cam nguyện chờ đợi!"
đãhai năm nhưnghắnvẫn chưa quay trở lại tìm nàng.
Trì Tĩnh Thù lắc đầu, hai tay vuốt góc áo nhìn Dạ Thiếu Tần.
"Tĩnh Thù, nàngnóita biết, nhưng ta là người Trần quốc...hiệnTrần quốc và Tiêu quốcđangtranh chấp quyết liệt, nếu ta cầu hôn nàng với tổ phụ tổ mẫuthìbọn họ chắc chắnsẽkhôngđồng ý gả nàng cho ta!" Dạ Thiếu Tần có chút thẹn đưa tay sờ sờ mũi của mình, mũi thở vàomộtbông tuyết đọngtrênmũi, khi bông tuyết chảy ra, chỗ mũi có cảm giác lạnh lẽo khiến toàn thânhắnrun lên.
Dạ Thiếu Tần mặc cẩm y màu trắng đứng tại cửa lớn hậu viện của phủ Quốc công đợi cửa lớn có người mở ra.
hắngiúpcôbóc vỏ tôm, lọc xương cá, rót rượu, chuyện nam nhân nên làm haykhôngnên làm, dượng đều làm hết. Cũng khó trách dung nhan củacôcó thể giữ gìn tốt như vậy, nữ nhân được nam nhân sủng áithìsẽvô cùng hạnh phúc.
Mười lăm tháng giêng, Tết nguyên tiêu. Trong cung có bái thiếp mời cả nhà bọn họ tiến cung. Vốn nàng định dùng lý do để từ chối nhưng lần này vì tổ phụ của nàng nên nàng chỉ có thể chuẩn bị trang phục tham dự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tĩnh Thù!"hắnkêu lên.
Tuyết rơi càng ngày càng lớn, bông tuyết trắng xóa dừng tên đầuhắn, áo choànghắn,hắnchỉ khẽ thở rađãcómộtluồng hơi trắng. Hơi trắng vừađirathìliền bị gió lạnh thổi tảnđi.
Tàn tiệc, chỉ có hai người ở riêng với nhau, Quân Vô Cữu bá đạonóivới Trì Tĩnh Thù:"Trì Tĩnh Thù, hai năm trước nàng có người trong lòng, khi đó trẫmkhôngép buộc! Nhưng bây giờ ngày ngày trôi quá thấy nàng buồn rầu. Trẫmkhôngnhìn nổi... Nàng hãy gả cho trẫmđi... làm hoàng hậu của trẫm... nàng có đồng ýkhông..."
"Thiếu Khanh, tổ phụ của ta là võ tướng, tổ mẫu là dân thường. Ở nhà này của chúng ta, quan trọng nhất chính là dòng dõi. Vô Cữu ca cađãđồng ý với ta...sẽkhôngép ta phải tiến cung. Nếu ngươi thựcsựnghĩ có thể vượt qua tất cả mọi thứ cả đời chăm sóc bảo vệ ta... Ta đây hy vọngmộtngày nào đó ngươi có thể dựa và bản lĩnh của mình nâng kiệu lớn đến phủ Trì quốc công cưới ta." Màkhôngphải là để ta danhkhôngchính ngônkhôngthuận bỏ trốn cùng ngươi.
sựdịu dàng giữa hai mày của Dạ Kiêu Cửa dần lạnh xuống, mắthắnliếc xuống hai tay trốngkhôngcủa nàng.
Có lẽhắnsẽkhôngtrở lại nữa.
Ngẩng đầu lên, nàng nhìn Quân Vô Cữu ngồi ở phía đối diện. Hai năm trước, nàng có thể phát cáu, người trong nhà cũng theo nàng. Nhưng bây giờkhôngđược. Nàng và Quân Vô Cữu cũng đềuđãđến tuổi này, hai người bọn họkhôngthể trì hoãn hơn nữa.
Đôi mắt đen của Trì Tĩnh Thù như tỏa sáng chói mắt như vì saotrênbầu trời đêm. Nàng áy náy mở miệngnói:"Thiếu Khanh, cám ơn ngươiđãđể ý đến ta, nhưng... Có mấy lời hôm qua ngươiđigấp quá, takhôngkịpnóirõràng với ngươi." Nàng dừng lạimộtchút ngẩng đầu nhìn Dạ Thiếu Tần, đầy kiên địnhnói:"Dù thế nào ta cũngsẽkhôngrời Tiêu quốc!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.