Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 185: Khắc tinh Đường Vân Nhiễm đến đây!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 185: Khắc tinh Đường Vân Nhiễm đến đây!


Đường Vẫn Nhiễm bắt đầu dùng chiến thuật tâm lý gây ảnh hưởng tới Trì Lệ Dập. Kỳthật, Trì Hằng Liễu sao có thể ở trong tay ả, lại càngkhôngthể gãy chân hay đứt tay gì đó, chẳng qua chỉ là lờinóidối để rối tâm trí Trì Lệ Dập mà thôi.

Nhất Nặc đại nhânđangđịnh trả lời Trì Lệ Dậpthìngoài thiện phòng vang lên tiếng gõ cửa. Đồ đệ của Nhất Nặc đại sư bên ngoài thiện phòngnóivọng vào:"Sư phụ, thời gian ngọ khóa sắp đến, các vị sư huynh sư đệđãtập trung trong điện chờ ngài."

Đường Vân Nhiễm lại cườinói:"Trì tướng quân, ngươinóixem,hiệntại ta bắt được ngươi. Nếu ta dùng ngươi làm mồi dụ, dụ dỗ phu thê Đường Tứ Tứ, bọn họ có mắc mưu haykhông?"

Trì Lệ Dập híp mắt, trong lòngâmthầm đoán xem ai phái người ám sáthắn?

" Chiến thần tướng quân đại danh đỉnh đỉnh - Trì Lệ Dập của Tiêu quốc, vinh hạnh"

Trì Lệ Dập định hỏi thêm, hai tay của Nhất Nặc đại sưđãchắp lại, nhìn ôngthậtsâu,nóiđầy thâm ý:"Tướng quân, ngài cũng mau hồi phủ quốc côngđi. Ngôi chùanhỏnày của lão nạp,khôngthể chứa nổi vị Phật lớn như ngài."

Trong thiện phòng, Trì Lệ Dập đem chung trà uống cạn, rồi mới ra khỏi thiện phòng của Nhất Nặc đại sư. Chân trờikhôngbiết từ khi nào mây đenđãkéo đến, thấysẽsắp có tuyết rơi.

"Đường, Vân, Nhiêm?"

Sắc mặt Trì Lệ Dậpđãdịu lại, tựa hồđãnghe hiểu lời Nhất Nặc đại sư.

Đường Vân Nhiễm trả lời đầy ác độc:"Trì tướng quân,khôngcần gấp gáp. Rất nhanh ngươisẽbiết ta là ai.nóicho ngươi biết, takhôngchỉmộtlần từng tưởng tượngsẽđem ngươi ngũ mã phanh thây.khôngngờ hôm nay, chuyện này rốt cuộc cũng xảy ra. Ta đột nhiên cảm thấy, ngũ mã phanh thây căn bảnkhôngđủ để bình phụcsựoán hận trong lòng của ta với ngươi, Trì tướng quân, ngươi cứ chờ xem. Tasẽdùng phương pháp đặc biệt xử trí ngươi."

Trì Lệ Dập, chiến thần tướng quân ư? C·h·ó má!

Chờ Trì Lệ Dập bị bắt, Đường Vân Nhiễm mớiđiđến trước mặt ông.

Trì Lệ Dập võ công phi phàm, nếu trong tình huống bình thường, đối với những người này, tuykhôngthể thủ thắng nhưng cũng có thể trốn thoát. Nhưng hôm nay Đường Vân Nhiễm xuất tuyệt chiêu, trong lúc Trì Lệ Dập đối phó với đám hắc y nhân, Đường Vân Nhiễm ở bên ngoài vòng vây mệnh lệnh cho cung nỏ mai phục tại chỗ tối chuẩn bị cung nỏ bắn về hướng Trì Lệ Dập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhất Nặc đại sưnhẹnhàng lắc đầu:"Trì tướng quân, nhiều nămđãqua như vậy, năm đó khiến muội ngươi c·h·ế·t đúng là có liên quan tới ngài. Ngài sai ở chỗ chỉ "bảo bọc quá kĩ, nhưngkhôngnhận biết đúng sai". Nhìn lại mànói, cho dù năm đó tướng quân vì muội muội mà tìmmộtvị tướng công tốt cho nàng, nhưng nếu muội của ngài lạikhônghiểu thấu đáo đạo chuyện xửsự, sau đó nghiệp quả của nàng có lẽ cũngkhôngphảinhỏ."

"Đúng rồi, đó chính là do ghen tị quấy phá. Tướng quân, con cháu đều có phúc của con cháu, chuyện tình của người trẻ mà người ngoài xen vàosẽchỉ làm cho họ càng thêm khó chịu." Nhất Nặc đại sư mân mê chuỗi phật châu trong tay, lại ôn hòa cườinói:"Hơn nữa, lão nạp thấy, cháugáitướng quân...là người có mệnh số kỳ lạ. Mệnh của nàng người như tướng quân ngài cũngkhôngthể xoay chuyển được."

Ông cười khổ cúi đầunói:"Theo như lời đại sư, xem ra Trì mỗ hẳn làđãsai vìđãghen tị quá nhiều." Kỳthật, ông bất mãn với Quân Cơ Lạc đều là do ông đem Quân Cơ Lạc cùng chính mình so sánh. Ông thấy tác phong làm việc của mình khiêm tốnkhôngkhoa trương, nhưng Quân Cơ Lạcthìlại cố tình kiêu ngạo hậnkhôngthể khiến toàn thiên hạ vây quanhhắn.

"Tướng quân, ván cờ hôm nay, lão nạp cảm thấykhôngcần đánh tiếp nữa. Tâm của ngàikhôngcó đặttrênbàn cờ. Lão nạp thắng ngài rất dễ dàng." Nhất Nặc đại sư lộ vẻ từ bi,nhẹnhàngnói.

"Ý đại sư ta hiểu được, nhưng Trì mỗ chỉ có duy nhấtmộtđứa cháugái. Con bé lại giống hệt muội muộiđãkhuất của ta. Năm đó Trì mỗđãkhôngquyết đoán mới làm ra sai lầm.hiệntại,thậtsựTrì mỗkhôngmuốn cháugáinày lại giống mẫu thân tuổi còn trẻ mà bất hạnh."

Trong lòng ả thống hận Đường Tứ Tứ, cũng thống hận Quân Cơ Lạc. Nhưng Trì Lệ Dập này ả cũng cực kỳ hận. Nếukhôngphải Đường Tứ Tứ có Trì Lệ Dập bảo vệ,thìả ta khi còn ở Đường phủđãsớm đùa c·h·ế·t Đường Tứ Tứ rồi.

Hai tay Nhất Nặc đại sư tạo thành chữ thập,trênmặt là nụ cười mỉm nhìn bàn cờ trước mặt,trênbàn cờ quân trắngđãăn quân đen đến hơn phân nửa. Đối diện, Trình Lệ Dập híp mắt, cúi đầu suy nghĩ bước tiếp theo nênđinước cờ như thế nào.

Nghe Nhất Nặc đại sư đánh giá Đường Tứ Tứ như vậy, Trì Lệ Dập vội hỏi han:"Đại sư, mệnh của Tứ Tứ kỳ lạ chỗ nào?"

Trong lúc đó,trênngã tư đường hoàng thành. Dạ Kiêu Cửu cùng quốc sư Phong Hàn Lậnđangđitrênngã tư đường Tiêu quốc. Phong Hàn Lận nhìn cảnh vật hai bên đường, cảm kháinói:"Ta rời nơi này rađiđãhơn mười năm, nhưng nơi này vẫnkhônghề thay đổi."

Nhất Nặc đại sư mỉm cười:"Buông đượcthìhãy buông, có chođimới có nhận lại. Tướng quân mãi cứ chấp nhất hai chữ "khôngbuông"thìlàm sao có thể "Tốt" đây?"

Trì Lệ Dập nghe thấy như vậy,khôngbị ảnh hưởng làkhôngcó khả năng. Võ công dù cao cường tới đâu,khôngchỉ là đối mặt với hơn ba mươi tên hắc y nhân, còn phải tránh né cung tiễn, thêm phải chịu đựng lờinóiáp bách của hắc y quả phụ. Trong khốn cảnh,khôngngờ tới, chiêu thức võ công của ông lại lộ ra sơ hở, bị đám hắc y nhân kia khám phá, vì thế liền bị vây hãm.

Tuyết rơi trắng xóa khiến mắthắnkhôngthể phân biệt được đườngđi. Hai chân thúc vào bụng ngựa,hắnvội vàng hồi phủ.

Tại chùa Tự, trong thiện phòng của Nhất Nặc đại sư.

Trì Lệ Dập quát lớn:"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Nhưng mà, ông vẫn còn có chútkhôngcam lòng, cất giọng tự giễu:"Lời đại sưnói, Trì mỗ trở về tấtsẽsuy nghĩ lạithậtkĩ. Chỉ là,nóiđếnthậtbuồn cười, từ khi Cửu Thiên Tuế cùng cháugáitại hạ thành hôn, tại hạ nhìnhắnthế nào cũngkhôngthể vừa mắt."

Chương 185: Khắc tinh Đường Vân Nhiễm đến đây!

editor: Jun

Trì Lệ Dập biết ý định của ả ta, sắc mặt trầm xuống.

"Đừng nóng vội, ngươisẽbiết nhanh thôi." Đường Vân Nhiễm khẽnóimộtcâu, ánh mắt như chứa băng giá, ả ta giơ tay lên, hắc y nhân liền theo mệnh lệnh của ả tiến công về hướng Trì Lệ Dập.

mộtgiọng nữ đầy châm chọc ở thân cây bên đường truyền đến. Trì Lệ Dập ngẩng đầu nhìn qua, phía sau thân cây liền cómộtnữ tử mặc hắc yđira.trênmặt nữ tử dùng khăn đen che lại, khiến Trì Lệ Dậpkhôngthấy được mặt của nữ tử kia.

"Trì tướng quân mờinói!" Nhất Nặc đại sư cườinói.

Trì Lệ Dập ngẩng đầu nhìn Nhất Nặc đại sư:"Đại sư, thựckhôngdám giấu diếm. Tại hạ gần đây có điều nghĩkhôngthông, mong đại sử chỉ điểm."


"Trì tướng quân, ngươikhôngphải muốn biết ta là ai sao? Ngươi xem xem, ta rất đẹp phảikhông?" Đường Vân Nhiễm tháo khăn che mặt xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.

"Đại sư, phật gia như mây "Tu di tàng giới tử, giới tử nạp tu di", lại có câu "mộthoa nhất thế gian,mộtsamộtngày đường". Từ trước tới nay, Trì mỗ làm việc đúng theomộtcâu "khôngthẹn với lương tâm", nhưng gần đây, Trì Mỗ bị chuyện của cháugáimình khiến phải suy nghĩ. Lời nàynóira khiến đại sư chê cười, tuy rằng phu nhân ta vẫn thường khen tướng công cháugáita. Nhưng theo ta thấy,hắnnhìn đâu cũng là khuyết điểm. Ta cũng từng có ý định muốn suy nghĩ tốt vềhắn, dù saohắncũng là tướng công cháugáita. Nhưng cả người ta vẫnkhôngthoải mái.Đối vớihắnvẫnkhôngsao nhiệt tình nổi. Tại hạ muốn nhanh chóng đem hai người mỗi ngườiđimộtngả."

"Đúng vậy! Chính là ta, chính là người bị người nhà họ Trì và họ Đường các ngươi thảm hại Đường Vân Nhiễm. Trì tướng quân,khôngthể ngờ phảikhông. Ngươi đường đường làmộtđại tướng quân, thế nhưng lại rơi vào trong tay ta.nóicho ngươi biết, ta chờ ngày nàyđãlâu,thậtsựquá lâu rồi." Đường Vân Nhiễm trừng mắtthậtlớn, đem khuôn mặt đầy vết sẹo tiến đến trước mặt Trì Lệ Dập, như bị điên mànói.

"Ngươi là...nữ tử mặc hắc yđangbị truy nã?" Trong mắt Trì Lệ Dậphiệnlên ánh sáng nguy hiểm. Trước đó quan phủ cũng đăng bố cáo truy nãmộtnữ tử mặc hắc y, nghenóiả ta cùng thủ hạ g·i·ế·t người vô số, thậm trí ngay tiểu hài tử cũngkhôngbuông tha. Lại bởi vì ả thường xuyên mặc hắc y, dân chúng liền gọi ả là"hắc y quả phụ", ýnóiả là người ác độc tàn nhẫn.

Nhất Nặc đại sư vuốt râu cười to, cất cao giọngnói:"Tướng quân, ngàithậtlà...cũng là bình thường thôi. Năm đó nhạc phụ của tướng quân chỉ sợ cũng giống như ngài, nhìn ngài đâu đâu cũng đều là khuyết điểm." Nhất Nặc đại sưnóixong lời này, đột nhiên nhớ tới Thẩm Hoa Dung bưu hãn mạng mẽ, tự thấy chính mìnhnóisai rồi, nhanh chóng sửa lạinói:"Lão nạp lỡ lời. Lấy tính cách của Trì phu nhân, nhạc phụ ngài năm đó khẳng định nhìn ngài càng nhìn càng thích, hậnkhôngthể đem ngài biến thành nhi tử thân sinh mà đối đãi. Còn sau khi hai vợ chồng ngài thành thân, khẳng định nhạc phụ ngàiđãgiúp con rể ngài rất nhiều." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtcâunóinày, lại khiến Đường Vân Nhiễm tăng thêm hận ý đối với Trì Lệ Dập. GiọngnóiĐường Vân Nhiễm đột nhiên thay đổi, như gió rít gào điên cuồng cườinói:" Cừu oán của ngươi và ta vô cùng to lớn. Nếukhôngphải vì ngươi, bộ dáng ta cũngkhôngbiến thành quỷ như bây giờ. Chiến thần tướng quân? Ha ha...Hôm nay ta muốn biến chiến thần tướng quân thành con rùa tướng quân." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trì Lệ Dập nhìn thấy khuôn mặt bị che kín phía sau những vết sẹothìcon ngươi trở chợt tối.

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Trì Lệ Dậpkhôngnghĩ ra, mình đắc tội vớimộtnữ nhân khi nào.

Khi Nhất Nặc đại sưnóitới đây, liếc nhìn Trì Lệ Dậpmộtcái thấy sắc mặt Trì Lệ Dập ngưng trọng lạinóitiếp:"Lão nạp cảm thấy,hiệntại tướng quân ngài lại vẫn như trước kia dẵm lên vết xe đổ. Nếu ngàithậtsựmuốn tốt cho nàng, nên để nàng "nhận biết đúng sai". Dạy nàng cách ứng phó với hồng trần thế tục. Huống chi, ngài cùng với nàng chỉ có vài chục năm ít ỏi trần duyên, rồimộtngày hai ngườikhôngcòn trần duyên, nàngkhôngcó ngài che chở, đến lúc đóthìsẽthế nào? Tướng quân, bỏ đượcthìbỏ, có chođimới có nhận lại."

Đôi mắt ả tràn đầy oán độc, Trì Lệ Dập mím môi, mày nhíu chặt:"Xin hỏi, Trì mỗ cùng ngươi có ân oán gì, lại khiến ngươi đối địch với ta?"

Trì Lệ Dập thấy tâmsựcủa mình bị Nhất Nặc đại sư pháthiện, dễ dàng đem quân đentrênbàn tùy ý áp đảo. Nhất Nặc đại sư thừa cơ ăn luônmộtquân đen củahắn, từng bước từng bước, quân đen của Trì Lệ Dập bị quân trắng bức tới chân tườngkhôngthể phản kháng.

beta: Quảng Hằng

Trong lòng Phong Hàn Lận rất thích Dạ Kiêu Cửu có chí khí như vậy.hắncười cườinói:"Quốc chủ, lạinói, tại Tiêu quốc này ta cũng có vài người bạn cũ. Chờ lần khác có cơ hội, ta nhất địnhsẽđigặp bọn họ."

Dạ Kiêu Cửu cườiyêudã,trêntay cầm cây quạtnhẹnhàng gõtrênbàn tay:"Quốc sư, ta thấy, Tiêu quốc này tuy đẹp, cũngkhôngbằng Trần quốc đất đai cằn cỗi. Giang sơn dù có tú lệ, chỉ có nằm trong tay tathìđó mới là phong cảnh."

Trì Lệ Dậpkhônghiểu gì hết, Nhất Nặc đại sưnóixong câu nàythìliền ra khỏi thiện phòng.

Mà khi ngựađiquamộtgò đất khuất tầm mắt, chỗ tối đột nhiên xuấthiệnmộtmũi ám khí bắn về phía bụng ngựa Trần Lệ Dậpđangcưỡi. Bạch mã bị kinh hách, ngửa đầu lên trời hí vang, liền cuồng loạn chạy như điêntrênđường. Mắt thấy sắp đụng vàomộtgốc cây đại thụ, Trì Lệ Dậpkhôngthểkhônglập tức bay khỏi lưng ngựa.

"Đúng vậy, ta chính là hắc y quả phụ bị quan phủ truy nã. Trì tướng quân, hôm nay quả phụ này lại muốn tìm ngươi gây phiên toái." Đường Vân Nhiễm cườiâmtrầm, lộ ra đôi mắt ác độc bên ngoài.

Nhìn thấy như vậy, ông so sánh với chính mình thấyhắncòn rất non trẻkhônggánh vác nổi việc chăm sóc cho cháugáicủa ông. Khiến trong lòng ông có mâu thuẫn với Quân Cơ Lạc.

Nhất Nặc đại sư bưng trà hoa mai lên, thưởng thứcmộtngụm rồi mớinói:

mộtđám hắc y nhânđãmai phục sẵn lập tức bay xuống, bao vây lấy Trì Lệ Dập. Sắc mặt Trì Lệ Dập lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén đảo qua đám hắc y nhân, ông đại khái có thể tính được, đám hắc y nhân này có khoảng hơn ba mươi người.

đanglúc đánh nhau kịch liệt, Trì Lệ Dập ý thức được nguy hiểm gần kề, ông đạp chân, thân ảnh quỷ mị vút lên, né tránh tất thảy trường kiếm cùng tên nhọn hướng ông phóng tới.

Trì Lệ Dậpmộtmình vào chùa Tự, lại được Nhất Nặc đại sư khai đạomộtphen,hiệntạihắnkhôngnghĩsẽlưu lại chùa Tự nữa. Bảo tiểu hòa thương đem ngựa của mình tới, Trì Lệ Dập rời khỏi cửa chùa. Ngựađiđến nửa đườngthìtrời bỗng có tuyết rơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Vân Nhiễmyêudiễm khẽ mở môi đỏ mọng, hướng Trì Lệ Dậpđangđánh nhau kịch liệtnói:"Trì tướng quân, ngươi có muốn biết tình trạng của nhi tử ngươi Trì Hằng Liễn haykhông?nóicho ngươi biết,hắnkhôngchết, bất quáhiệntạihắnsống cũngkhôngbằng c·h·ế·t. Ta hào phóngnóicho ngươi biết,hắnhiệntạiđangở trong tay ta. Cho tới nay, tađãcho người đánh gãy chânhắn, bẻ gãymộtcánh tayhắn, a, cònmộtcon mắt nữa. Đáng tiếc chohắn, mặt mũianhtuấn như vậy màhiệnđãbị hủy..."

Dạ Kiêu Cửu cười cười từ chối cho ý kiến, nhưng rất nhanh liền thu lại ý cườinói:"Bất quá trước mắt, chúng ta vẫn là nênđitìm Cao Đại Đồng. Tathậtsựmuốn nhìn xem, Đường Vân Nhiễm mà Cao Đại Đồng kianóitới cóthậtsựác độc như vậy haykhông?"

Trì Lệ Dập bị Nhất Nặc đại sưnóinhư vậythìcười, tâm tư bỗng nhiên thông suốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 185: Khắc tinh Đường Vân Nhiễm đến đây!