Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 183: Lộ ra dấu vết của Đường Vân Nhiễm!
Đường Tứ Tứ tựa nửa người vào đầu giường, Quân Cơ Lạc dán lỗ tai lên cái bụng lộrõcủa Đường Tứ Tứ.
Khi Quân Cơ Lạc đến nơi,đãsớm cómộtvài tiểu đầu mục trong Giám sát tậpsựty vây quanh đó. Nhìn thấy Quân Cơ Lạc, hốc mắt mọi người đỏ lên,nói, "Cửu Thiên Tuế, Mạc phóhắn… Cửu Thiên Tuế, chúng ta phải tìm ra hung thủ báo thù chohắn.”
Đường Tứ Tứ cảm thấy sau khi bụng mình nhô lên, cũng làm màu hơn, thậm chí bản thân nàng cũng biết là rất ngượng ngùng. Nhưng Quân Cơ Lạc lại xem việc bị nàng sai sử là niềm vui. Dù sao đứa bé trong bụng nàng chính là của Quân gia bọn họ, người làm phụ thân nhưhắnkhôngthươngthìcòn ai thương nữa.
Gần đây người trong Giám sát tậpsựty phản ứng, bảo làđãhai ngày naykhôngthấy Mạc Lương xuấthiện. Hai ngày sau, Quân Cơ Lạc nhận được tin thi thể của Mạc Lương được người ta pháthiệnở ngoại ô,hắncấp tốc chạy ngay tới nhìn.
Edit: Diệp Nhược Giai
"Cửu Thiên Tuế, quan phủnóisáng nay cómộttiều phu đốn củi trở về, lúcđingang qua con sông này, liền pháthiệnthi thể của Mạc phó trôi dạt lên bờ. Bọn thuộc hạ cũngđãđiều tra tiều phu kia, lời của tiều phukhônggiống nhưđanglàm bộ. Bên phía khám nghiệm tử thinóitrênngười Mạc phó có mấy chục vết thương, suy đoán ban đầu có khả năng là Mạc phó bị người g·i·ế·t hại vào hai ngày trước… Hơn nữa thủ pháp của người giếthắncũngkhôngkhác mấy vụ án g·i·ế·t người trước là bao. Đoán chừng chính là tổ chức sát thủ thần bí kia ra tay…” Trong số cấp dưới, có ngườinóihết mọi tin tức màhắnbiết cho Quân Cơ Lạc.
Cao Đại Đồng cũng cómộtđứa con mới năm tuổi, hơn nữa lòng dạ củahắncũngkhôngxấu xa, nên đối với hành động này của Đường Vân Nhiễm,hắnvô cùng khinh thường.
Vì tiểu béo đụng phải ả nên cũng bị ngã lăn ra đất. Đến khi bé ngẩng đầu, liền nhìn thấy Đường Vân Nhiễm quấn lụa đen kín mít cả người. Bé cố gắng mở to hai mắt nhìn Đường Vân Nhiễm, lúc này Đường Vân Nhiễm ngồi xổm xuống, nâng tay mở khăn che mặt của mình ra.
Cho dù là lúc này, cho dù khuôn mặthiệngiờ của ảđãbị rạch nát, nhưng ả vẫn cảm thấy mình đẹp hơn Đường Tứ Tứ. Gương mặt kia của Đường Tứ Tứ, mặtnhỏ, mũi tẹt, lông mikhôngdài, môi dày như cánh hoa…rõràng còn chưa tới hai mươi mà mặt lại xấu đau xấu đớn… Đâu có giống ả, vốn dĩđãđẹp, cho nên mặc dù là bây giờ, ả cũng vẫn đẹp hơn Đường Tứ Tứ.
mộtcơn gió hiu hiu thổi qua, làm rớt khăn chetrênmặt Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm lấy từ trong tay áo ramộtcái gương đồng, soi soi trong gương, dường như lại nhìn thấy được hoàng thành đệ nhất mỹ nhân Đường Vân Nhiễm năm xưa. Khi đó ả chính là đối tượng được vô số nam nhân trong hoàng thành theo đuổi, bọn họ ai ai cũng đều ái mộ ả.
Quân Cơ Lạc ôm lòng muốn xem thử, tìm mấy đứa nhóc lúc đó, quảthậtlà để chohắntra ramộtít manh mối. Sau đókhônglâu, thông cáo được lan ra khắp hoàng thành, cũng dán bố cáo truy nãmộtnữ nhân toàn thân mặc y phục màu đen, mặt che khăn đen, chỉ lộ ra hai con mắt, hơn nữa còn viết hết tội danh của ả lên bảng thông báo.
"Quỷ thiếu đạo đức, đứa bé kiathậtsựrất là đáng thương. Nhưng người bên quan phủ lại căn bảnkhôngtra ra được tí xíu manh mối nào. Người nhà của đứa bé này biết ta với ngươi cómộtít giao tình, bọn họ liền hy vọng ngươi có thể giúp bọn họmộtchút.hiệngiờ đứa bé kiakhôngnóichuyện được, thựcsựlà rất sợ người lạ. Nhưng nghe vài đứa bé lúc đó chơi chung với thằng bénói, bọn họ thấy đượcmộtnữ nhân toàn thân phủ kín quần áo màu đenđingang qua bọn họ.trênmặt nữ nhân kia cũng mang theomộtcái khăn che mặt, bọnnhỏkhôngthấyrõdiện mạo. Nhưng sau đó, đứa bé kiađãbị người ta độc câm… Bọn họ đoán, thằng bé chính là bị nữ nhân này độc câm… Nữ nhân này đúng là nên bị chém ngàn đao mà! Có thể làm ramộtchuyện như vậy vớimộtđứa bé!”
Thế giới nhanh chóng yên tĩnh lại, chỉ có đứa nhóc bốn tuổi sau khi nuốt viên thuốc mà Đường Vân Nhiễm nhét vào miệng, cả người trực tiếp ngã xuống đất, miệng cònkhôngngừng sùi bọt mép.
Ánh mắt hung ác nham hiểm của Quân Cơ Lạc vẫn chưa rời khỏi thi thể của Mạc Lương, saumộthồi,hắnmới dùng giọngâmlãnh uy nghiêmnói, “Truyền lệnh của bản đốc, cho người truyền ra mấy manh mối mà trước đó chúng tađãtra được ra ngoài. Nếu có ai có được tin tức gì của tổ chức sát thủ kia, bản đốcsẽtự xuất tiền túi, thưởng vạn lượng bạc.”
mộtđứa bé cònđangyênđanglành, khikhônglại bị người khác độc câm, người trong nhà làm sao chịu được đả kích này. Sau khi đại phunóidứt lời, bà nội của đứa bé trực tiếp ngấtđi, còn cha mẹthậtthà chất phác của đứa béthìy theo ý kiến của đại phu, lập tức đưa đứa bé đến y quán của Tiết thần y.hiệntại độctrênngười Tiết thần yđãđược giải, ở trong y quán buôn bán mấy thứ của lão như thường lệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Móng tay sắc nhọn đâm vào trong da thịt, khiến cho tiểu béo càng khóc lớn hơn. Khóe miệng Đường Vân Nhiễm hơi cong lên, trong mắt lộ ra tia sáng ác độc như rắn rết, "Ta hỏi, ngươinóixem, khuôn mặt của đại tỷ tỷ ta có phải là cực kỳ đẹp haykhông?”
hiệntại Mộ Dung Nhược Hồngđãthànhthật; còn con ma ốm yếu Mộ Dung Quân Thương kia tuy còn sống, nhưng mạng cũng chẳng còn được bao lâu; Mộ Dung Ôn Trạchđãchết... Cả nhà Mộ Dung đều bịhắnđùa bỡn trong tay, bây giờ mối thù củahắncoi như làđãbáo được kha khá.hắnđúng là muốn lùi về.
Hôm nay vẫn như mọi khi, chẳng qua đến khi Đường Tứ Tứđãtắm xong, định từ trong thùng tắm đứng dậy, liền cómộtđôi bàn tay to đứa đến đỡ lấy nàng. Đường Tứ Tứ cảm thấy khác thường, ngẩng đầu nhìn, lại thấykhôngbiết từ khi nào Quân Cơ Lạcđãcho Thanh Nhi luiđi, cònhắnthìđangđứng ngoài thùng tắm chờ nàng.
Nhưng sau khi lão chẩn đoán cho đứa bé xong, cũng phán là đứa bé mới chỉ có bốn tuổi này cả đờikhôngthể mở miệngnóichuyện được nữa.
Người được Dạ Kiêu Cửu phái tới phụ trách giám thị Đường Vân Nhiễm là Cao Đại Đồng. Khihắnđọc bảng thông báo mới biết Đường Vân Nhiễm lại điên đến thế, ngay cảmộtđứa con nít cũngkhôngbuông tha.hắnlập tức tìm Đường Vân Nhiễm, quở tráchnói, "Ngươinóingươisẽđối phó Quân Cơ Lạc, nên quốc chủ của chúng ta mới chống đỡ cho ngươi. Ngươi g·i·ế·t người bên cạnh Quân Cơ Lạc, chúng ta cũngsẽkhôngnóingươi tàn nhẫn. Nhưng ngay cảmộtđứa bé mà ngươi cũngkhôngbuông tha... Nữ nhân như ngươi, đáng sợ!"
Tay Đường Vân Nhiễm dùngmộtchút lực, sau đó lại từ trong ống tay áo lấy ramộtviên thuốc, cưỡng ép nhét vào trong miệng của đứa bé kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong cả quá trình, Đường Tứ Tứ đều đỏ mặt kháng cự động tác củahắn, nhưng Quân Cơ Lạc lại quá mức bá đạo, kháng cự của nàng cũng chỉ tương đương với con mèođanggãi ngứa.
“Mẹ…” Đối vớimộtđứa con nít chỉ mới có bốn tuổi mànói, làm sao mà bé biết được phải vuốt mông ngựa nịnh nọt Đường Vân Nhiễm. Bé chỉ biết, khuôn mặt này của Đường Vân Nhiễm làm cho bé vừa nhìnđãcảm thấy chán ghét. Bé bị gương mặt của ả dọa cho sợ run.
Buổi tối, dưới ánh đèn.
Ánh mắt Đường Vân Nhiễm đột nhiên trở nên ác độc, vươn tay bóp cổ tiểu béo, cất giọng the thénói, "Tađanghỏi ngươi đó, khuôn mặt này của tỷ tỷ có phải là cực kỳ đẹp haykhông?”
Đường Vân Nhiễm vừa lòng cười cười, cuối cùng mới biến mất nơi góc đường.
Khi Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ trở lại Cửu Thiên Tuế phủ, Thanh Nhiđãsớm chuẩn bị nước ấm để tắm xong đâu đấy.hiệngiờ cơ thể Đường Tứ Tứđãrất nặng nề, tuy Thanh Nhi biết nàngkhôngthích có người khác nhìn khi nàngđangtắm, nhưng bây giờ Thanh Nhi lại cực kỳ cố chấp, nhất định phải hầu hạ bên cạnh. Đường Tứ Tứkhôngcòn cách nào, chỉ có thể để mặc cho Thanh Nhi hầu hạ bên cạnh.
Chỉ đáng thương cho tiểu béo,mộtnén nhang sau đó được người khác pháthiệnra, người nhà của bé tức tốc đưa bé đến y quán. Đại phu trong y quánnóicho cả nhà, “Aiz,khôngcòn kịp rồi... Cổ họng của đứa bé nàyđãbị người ta hạ độc câm… Bây giờ các ngươi vẫn nên mau chóng ôm đứa béđitìm Tiết thần yđi, ông ấy là đệ nhất thần y trong hoàng thành, bây giờ chắc chỉ còn có ông ấy mới có hi vọng chữa lành cổ họng cho đứa bé này…”
Quân Cơ Lạc đặt bàn tay to lêntrênbụng nàng, cảm giác được làn da nàng mềm mại nhẵn nhụi khiếnhắnyêuthíchkhôngbuông tay.hắnnghĩ cũngkhôngthèm nghĩ, trả lời, “Có gì khó đâu. Lúc này trong triều đình cũngkhôngcó ai dám sẵng giọng với ta. Cùng lắmthìđến lúc đó ta giao hết mấy chuyện trong tay cho Mạc Lương, còn tathìmang theo nàng cùng với đứa bé rờiđilà được. Nàng yên tâm, chỉ bằng khuôn mặt này của tướng công nhà nàng,sẽkhôngđể cho mẹ con hai người phải chịu đói.”
Quân Cơ Lạc cắn cắn cánh môi, sắc mặt xanh métkhôngvui, hỏi, "Quan phủnóithế nào? Aiđãpháthiệnthi thể của Mạc Lương? Với lại bên phía khám nghiệm tử thinóithế nào?”
Quân Cơ Lạc vươn taynhẹnhàng v**t v* cằm mình, Tiết thần ynóira manh mối nữ nhân toàn thân mặc quần áo đen này, khiến chohắnnhớ tới vài vụ g·i·ế·t người trước đó, cũng từng có người chứng kiến nhắc tới điểm này. Có lẽ vụ này có liên quan gì đấy với mấy vụ án g·i·ế·t người trước kia.
Đôi mắt của Quân Cơ Lạc cực kỳkhôngthànhthậtđảo loạntrênngười Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ mắnghắnmộtcâu “hạ lưu” rồi nhanh chóng vói tayđilấy quần áo vắttrênbình phong. Quân Cơ Lạc vội vàng ngăn nàng, cầm lấymộttấm vải lụa mềm mại sạchsẽbọc cả người nàng lại, sau đó hết sức cẩn thận lau nước đọngtrênngười nàng.
Quân Cơ Lạc mím chặt môi, trong đôi mắt cómộtmàn nước mỏng. Tính ra, Mạc Lươngđãtheohắnnăm năm. Khihắnquen biết Mạc Lương, Mạc Lương vẫn còn làmộttên ngốc đứng làm xiếc nơi đầu đường. Khi đó cuộc sống của Mạc Lương vô cùng túng quẫn, trong nhà còn cómộtmẫu thân bị liệt. Sau đó vìmộtchuyện mà bọn họ hiểurõnhau, Mạc Lương liềnđitheo làm việc bên cạnhhắn. Bao nhiêu năm trôi qua, tình cảm huynh đệ giữa bọn họ,khôngcầnnóicũng biết.
Mí mắt Quân Cơ Lạc khép lại, sâu trong con ngươi có sóng ngầm mãnh liệt dâng trào lên.hắnđiđến trước thi thểđãbị ngâm nước đến phù thũng cả người kia, sắc mặt nháy mắtâmtrầm đến đáng sợ.
Bàn chân trần của Đường Tứ Tứ đá đá lên ngườihắn, “Con cũng sắp sinh rồi, đến lúc đó nhất địnhsẽcó ngườiyêucầu lấy máu nghiệm thân. Thiếpthậtmuốn nhìn xem, khi đó chàngsẽlàm thế nào?”
Đường Vân Nhiễm quay lại nhìn Phụ quốc công phủ, ác độc cười, sau đó xoay người rờiđi.điđược nửa đường, đếnmộtngõnhỏyên lặng, trong ngõnhỏcó vài đứa bé khoảng bốn, năm tuổi rượt đuổi chơi đùa với nhau, chạy ở cuối cùng làmộtđứa bé bốn tuổi béo núc ních, bởi vì béo mà nhóckhôngthể nào chạy nhanh như mấy đứa nhóc kia.
Quân Cơ Lạc vỗ vỗ vai nàng, cẩn thận dụ dỗ, "Lão Tiếtnóirồi, thứ đồ như lựu ăn nhiềusẽlàm đen răng, đừng ăn thứ đó nữa đượckhông? Ta cũngkhôngmuốn sau này con của chúng ta chỉ vào nàng, giễu cợt hàm răng đen thui của nàng đâu…” Tuy lột vỏ lựu rất dễ, nhưng mấy loại đồ này ănmộthai quả còn được, còn nếu cứ ăn tiếp,mộtlàsẽlàm đen răng, hai làmộtphụ nữ có thai như nàng ăn vào rồi bị nhiệtthìbiết làm sao?
Đường Tứ Tứđivệ sinh xong, lạikhôngngủ được, đột nhiên muốn ăn mỳ sợi. Quân Cơ Lạc chỉ có thể đứng dậy sai ngườiđikiếm. Sau khi mỳ sợi nóng hầm hập được bưng lên, Đường Tứ Tứ ăn được vài ngụm lạikhôngcòn khẩu vị nữa. “Thiếp muốn ăn lựu…” Đường Tứ Tứ lại đưa rayêucầu “vô lý”.
Kết quả, khi chạy đến góc đường, tiểu béo vừa vặnkhôngcẩn thận đụng phải Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm dừng chân, cau mày lạnh nhạt liếc nhìn tiểu béo kiamộtcái.
Chương 183: Lộ ra dấu vết của Đường Vân Nhiễm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu béo nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vặn vẹo khiến người ta buồn nôn của ả, bị dọa đến mức bắt đầu gọi mẹ mình. Đường Vân Nhiễm phiền chán, trực tiếp nâng tay tát vào mặt thằngnhỏ, "Dám khóc? Được! Ta cho ngươi cả đời này đềukhôngnóiđược nữa…”
Bây giờhắnlạiđinhư vậy, nếu mẫu thân nhàhắnbiết…
Vì thế, mấy loại đồ ănkhôngtốt với cơ thể thế này,hắnkhống chế vô cùng nghiêm khắc,sẽkhôngđể cho nó xuấthiệntrước mắt Đường Tứ Tứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu béo nhìn thấy khuôn mặt xấu xín phủ đầy vết sẹo kia, lập tức "oa oa" khóc lớn lên. Khóe miệng Đường Vân Nhiễm hơi nhếch, dùng giọngnóiôn nhu, dỗ dành hỏi, “Bạnnhỏ, emnóixem, tỷ tỷ đẹpkhông?”
Đường Vân Nhiễm vừa lòng nở nụ cười, đứng lên, hết sức dứt khoát bước qua người đứa bé bốn tuổi. Sau lưng ả chính là đứa bé vừa đụng phải ảmộtcái, đôi con ngươikhôngngừng nở lớn ra, bọt mép trộn lẫn với máu loãng trào ra từ trong miệng. Bé muốn kêu ai đó, nhưng trong cổ họng căn bảnkhôngthể nào phát ra tiếng được nữa.
"Tứ Tứ, ta nghe thấy con của chúng tanóichuyện với ta!” Quân Cơ Lạc cực kỳnhẹnhàng hôn lên bụng Đường Tứ Tứ nhưđangđối đãi với bảo bối,trêngương mặt tuấn mỹ tràn đầy vẻ ngu đần của người sắp làm cha.
Chẳng mấy chốc tin tứcđãđược truyền ra ngoài, nhưng vẫnkhônghề thu được tin tức nào liên quan đến tổ chức sát thủ kia. Trong thời gian này, Tiết thần y cũng nhậnsựủy thác của cha mẹ đứa bé bị độc câm, hy vọng Quân Cơ Lạc có thể hỗ trợ tìm ra hung thủđãđộc câm con bọn họ.
Chỉ mới vài ngày trước, Mạc Lương còn từng cườinóivớihắn, thấy bây giờhắncó lão bà sưởi ấm giường, nên cũng muốn cưới vợ sinh con. Vậy màhiệntại, Mạc Lương lạimộtmình im lặng nằm đây… Hai mắt còn bị người ta khoét mất…
Đường Tứ Tứ nâng tay xoanhẹbụng mình, rốt cuộc nàng cũng chỉ làmộtphụ nhân bình thường, trong lòng ngóng trông chỉ là ngườimộtnhà được bình an. Lời Quân Cơ Lạcnói, cũng rất phù hợp với tâm ý của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.