Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 173: Hai vợ chồng tà ác!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Hai vợ chồng tà ác!


(DNG: Chỗ này cómộtsựnhầm lẫn thời giankhônghềnhẹnha. Hay là do mình ko hiểurõý?)

Thấy bộ dáng lợn chếtkhôngsợ nước sôi của Đường Tứ Tứ, tayhắndùngmộtchút lực, trường kiếm lập tức vẽ ramộtlỗ hổngtrêncổ nàng. Hàng lông mày thanh tú của Đường Tứ Tứ cau lại, vươn tay đẩy mũi kiếm kềtrêncổ mình ra, "Đừng động đao động thương có đượckhông? Nếu ta xảy ra chuyện gì,khôngphải ngươiđãhại chủ nhân ngươi sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Tứ Tứ ngồi trong phòng, vẫn luôn nghiêng tai lắng ngheâmthanh trong viện.

Ngay vào lúc này, đột nhiên cómộtthị nữ vội vã chạy vào, kích động gọi Yến Mặc, "Yến đại nhân,khôngtốt! Khố phòng của biệt viện, chạy đến phòng bếp lấy nước. Thế lửa quá lớn, bọn ta căn bảnkhôngkịp tát nước. Ngươi mau mauđixemđi!"

Nàng vốn chỉ tùy ý bịa chuyện,khôngngờ lạithậtsựcó tác dụng. Đường Tứ Tứ cườinói, "Vậy ngươi có thể ra tay g·i·ế·t ta!"

Quân Cơ Lạc hậm hực thu hồi bàn tay của mình, theo thói quen sờ sờ cái cằm trơn bóng của mình, giọng điệu điềm nhiên,nói, “Lão Tiết này, xảy ra chuyện cũngkhôngnóivới ta. May mà bây giờ mọi việc vẫn còn chưa trễ. Còn nàng nữa, nàng vác cảmộtcái bụng như vậy mà sao lại còn học theo người khác làm mấy trò quấy rồi như thế vậy? Nếu nàng xảy ra chuyện gì, nàng định để ta làm hòa thượng cả đời à.”

Chương 173: Hai vợ chồng tà ác!

Tiết thần ynói, loại độc này gọi là Diêm La tán,khôngmàukhôngmùi, sau khi bị hít vàosẽtùy thời phát tác. Lúc phát tác,khôngcó giải dược, người đósẽlập tức mất mạng. Ta lại vừa vặn biết, giải dược của Diêm La tán là gì.”

“Chủ nhân của ngươi đâu?”

"Yến Mặc, ngươi nhanhmộtchútđi! Hạ độc khiến cho đứa bé trong bụng Đường Tứ Tứ bại liệt cho bản vương. Bản vương hy vọng đứa bé mà bọn họ sinh ra chính làmộtkẻ ngu ngốc bại liệt…” Mộ Dung Quân Thương lại cao giọng, tàn ác ra lệnh. Yến Mặc bất đắc dĩ, đành phải lui xuốngđichấp hành mệnh lệnh của Mộ Dung Quân Thương.

“Vịcônương này có diện mạothậtđẹp nha, có hứng thú tán gẫu với takhông?hiệngiờ đại ca ca tađangcôđơn tịch mịch đây.”mộtgiọngnóihài hước đột ngột vang lên, Đường Tứ Tứ vui vẻ trong lòng, vội vàng theoâmthanh nhìn qua, liền thấy đượcmộtngườiđangbắt chéo chân ngồitrênxà ngang trong phòng.

“Mau đưa thuốc giải ra đây!” Yến Mặc lớn tiếng gào thét với nàng. Đường Tứ Tứ vẫn cứ bày ra vẻ lợn chếtkhôngsợ nước sôi,điđến ghế, ngồi xuống, sau đó lấy từ trong tay áo ramộtcái khăn tay, che lên vết thươngtrêncổ mình.

Mộ Dung Quân Thương vốnđãlửa giận công tâm, khi biết mình có thểđãbị Đường Tứ Tứ hạ độc, lại phát giận thêmmộthồi. Lần này, sau khihắnói ramộtít máu, liền rơi vào hôn mê, bất tỉnh nhânsự. Vì thế,hắnvừa hôn mê như vậy, Yến Mặc liền xem lời Đường Tứ Tứnóilàthật.


"Hừ! Chính là chủ nhân nhà ta bảo ta bưng chén thuốc này cho ngươi. Nếu hôm nay ngươikhônguống, tasẽcưỡng ép rót vào.” Yến Mặc bày ra tư thái cương quyết, nếu Đường Tứ Tứkhôngtự mình uống hết bát thuốc này,hắnkhôngngại dùng nắm đấm đấm đến khi nào nàng uốngthìthôi.

Bưng lên bát thuốc, cầm trong tay, nàng nhợt nhạt cười, "Thứ nhất,trênđường khi tađicùng với các ngươi quay về hoàng thành, ta vẫn luônâmthầm làm ký hiệu. Cho nên, mặc dù dọc theo đườngđicác ngươi luôn tận lực chọn tuyến đường bí mật đểđi,trênđường còn cố ý làm ra vài mánh khóe muốn ngắt đuôi mấy người chuyên phụ tráchđitheo bảo vệ ta, nhưng bọn họ vẫn có thể căn cứ theo mấy ký hiệu ta để lại,mộtđường tìm ra biệt viện này. Chắc hẳn là,hiệntại tướng công nhà tađãbiết hành tung xác thực của ta.

Lờinóicủa đại phu làm cho khuôn mặt của Mộ Dung Quân Thương chợt vặn vẹo,hiệnramộtloại biểu cảm nghiến răng nghiến lợi khó có thể miêu tả được. Ngựchắnnhư bị vật nặng nện vào, cổ họng ngòn ngọt, lại phun ramộtngụm máu tươi.

thậtra, sở dĩ mấy lờinóidối lung tung của Đường Tứ Tứ làm cho Yến Mặc tin, nguyên nhân chủ yếu vẫn là khi Yến Mặc gấp rút chuyển hai nội dung trong lời của Đường Tứ Tứ cho Mộ Dung Quân Thương, mang theo cảm xúc chán ghét của mình đối với Đường Tứ Tứ, hơi cho thêmmộtchút “nghệ thuật gia công” vào trong lời của nàngmộtphen. Hơn nữa mạch tượng của Mộ Dung Quân Thương vốnđãhỗn loạn, thể hàn khí hư, đại phu cũngkhôngdám xác định Mộ Dung Quân Thương có trúng thứ gọi là Diêm La tán gì đó haykhông.

"Ngươi cũng đừng ngây ngốc đứng ở đây nữa, mau mau bảo đại phu cẩn thận nghiêm túc kiểm tra cho chủ nhân nhà ngươiđi. Ta cũng thuận tiện nhắc nhở ngươi, lúc ởtrênxe ngựa, có lần ngươi rống lên với ta, ta liền dựa vàotrênngười chủ nhân nhà ngươi. Lúc đóhắncòn ghét bỏ ta là nữ nhân dơ bẩn. Chính là vào lúc đó, ta hạ độchắn.

Đường Tứ Tứ cúi đầu nhìn chén thuốc được đặttrênbàn, nơi đáy mắt có ánh sáng mờ mờ chớp lóe. Ngửa đầu, nàngnóivới Yến Mặc, “Trước khi ngươi làm cho ta uống hết bát thuốc này, ta phải chủ động thẳng thắnnóivới ngươi vài việcnhỏmà tađãlàm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Yến Mặcnóixong lờinóiác độc, hai tay còn rút trướng kiếm đeo bên hông ra, ánh kiếm sắc bén phản xạ qua đáy mắt Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ bị chói híp mắt lại.

Đúng là chuyện tệ hại cứ tới tấp kéo nhau mà đến mà. Trong lòng Yến Mặc có lửa, dùng sức đá bay cái ghế trước mặthắn, oán hận để lạimộtcâu, “Đợi lát nữa ta lại tới thu thập ngươi!"

“Chàng tới nhanhthậtđấy. Thiếp còn tưởng là tối nay phải nghỉ tạm ở đây chứ.” Đường Tứ Tứ cườinói.

Sau khi Đường Tứ Tứnóixong, Yến Mặc như phát điên chạy ra khỏi gian phòng của nàng, tìm đại phu đến để chứng minh mấy lời của Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ mỉm cười, từtrênghế đứng dậy, bưng chén thuốc trong tay, bước đến trướcmộtgốc hoa mẫu đơn trong phòng, vươn tay ra đổ thẳng nước thuốc vào trong mảnh đất trồng hoa mẫu đơn.

Nhìn thấy khuôn mặtnhỏnhắn đầy thịt của nàng,hắnvươn tay nhéo nhéo, cảm xúcthậttốt quá.

Đường Tứ Tứ nâng tay đánh bàn taykhôngan phận củahắn, “Chàng biết chuyện của Tiết thần y đúngkhông? Thiếpđangchuẩn bị tìm thuốc giải cho ông ấy.”

“Tai ngươi bị điếc à? Ta bảo ngươi mau mau lấy thuốc giải ra!" Yến Mặc giận dữ siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợinóivới nàng.

Đêm nay Quân Cơ Lạc mặc y phục dạ hành màu đen,mộtđầu tóc đen được buộc gọn gàng bằngmộtsợi dây cột tóc, đôi mắt phượng xinh đẹp củahắnlóe ra tia sáng rực rỡ như bảo thạch. Thấy Đường Tứ Tứ chú ý tớihắn,hắnnhún ngườimộtcái, từtrênxà ngang nhanh nhẹn hạ xuống.trêngương mặt tuấn mỹ củahắnmang vẻ tươi cườiyêunghiệt, vừađiđến trước mặt Đường Tứ Tứ, lập tức theo thói quen vươn tay ôm lấy eonhỏcủa nàng, lưu manhnói, "Sao có thể chứ, giường nhà chúng ta vừa lớn vừa thoải mái, lại còn cómộtmỹ nam như ta hầu hạ nàng. Chỉ với mấy điểm này, tối nay ta phải đem nàng về chứ.”

Mộ Dung Quân Thương còn chưanóidứt lời,mộtngụm máu đỏ lại phun ra từ trong cổ họng, máu tươi đỏ sẫm văng ra đất, đỏ đến mức khiến người ta nhìn thấy mà rợn người.

Đến buổi chiều, cây hoa mẫu đơn bị tưới thuốcđãhéo. Khi hoàng hôn buông xuống, Yến Mặc đằng đằng sát khí vọt vào trong, lúc nàyhắntrực tiếp cầm trường kiếm gác lên cổ Đường Tứ Tứ, lớn tiếng ra lệnh, “Giao giải dược ra đây, bằngkhôngtasẽgiết ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Yến Mặc lần nữa đưa chén thuốcđãđược ninh xong đến trước mặt Đường Tứ Tứ,trênmặthắntràn đầy vẻ hung bạo, “Này, ngoan ngoãn uống cái này vàođi,khôngthìtasẽkhôngkhách khí với ngươi nữa đâu.”

Đúng lúc này, cạnh cửa truyền tới tiếng bước chân dồn dập, Quân Cơ Lạc đột nhiên tà ác cười, cắt ngang lời nàng,nói, "Tứ Tứ,khôngphải nàngnói, nàngkhôngthích pháo hoa à? Vậy chúng tasẽphóng pháo hoa nướng người, làm cho Nhiếp chính vương nếm thử mùi vị làm vịt nướng!”

Đểhắnsuy nghĩ thoáng hơn? Khớp ngón tay của Mộ Dung Quân Thương bắt đầu nổi lên gân xanh.hắnlàmkhôngđược!

Đường Tứ Tứ tiếp tục đánh rớt tay kia củahắn, nghiêm túcnói, “thậtra thiếp cũngđãnghĩ ramộtbiện pháp. Thiếp…”

Yến Mặc ưu sầu, vội vàng kéo đại phu đến xem mạch cho Mộ Dung Quân Thương. Đại phu chuyên môn phụ trách bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương khó xửnói, "Nhiếp chính vương suy nghĩ quá nhiều, lại thêm thể chất của bản thân suy nhược, tâm bệnh... trịkhôngkhỏi. Bây giờ chỉ có thể nghĩ thoáng ramộtchút, để tâm trạng của mình tốt hơn, bệnh tình mới có thể giảm bớt…”

Tục ngữnói,mộtngàykhônggặp như cách ba thu, tính ra hai vợ chồng bọn họđãcó sáu thángkhônggặp mặt.mộtbàn tay của Quân Cơ Lạc lập tứckhôngan phận di động đến trước ngực nàng.

Edit: Diệp Nhược Giai

“Chủ nhân…” Yến Mặc hoảng sợ vội vàng tiến lên đỡ lấyhắn. Mộ Dung Quân Thương nắm chặt hai tay thành quyền, nơi khóe miệng vẫn còn dính máu tươi đỏ sẫm, "Yến Mặc, hạ độc làm đứa bé trong bụng Đường Tứ Tứ bại liệt cho bản vương… Hạ độc làm bại liệt…”hắnkhôngsống tốt,hắncũngsẽkhôngđể cho đầu sỏ gây nên chuyện này sống tốt.

Thứ hai, đại phu xem bệnh cho chủ nhân nhà ngươi cónóivới ngươihiệngiờ chủ nhân nhà ngươi trúng độc haykhông? Mà độc đó là do ta hạ, giải dược cũng chỉmộtmình ta có!"

Yến Mặc tìm đại phu đến khám cho Mộ Dung Quân Thương. Đại phu bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương xong, vẻ mặt ngưng trọng, "Nhiếp chính vương, cơ thể này của ngài… nhất quyếtkhôngnên phát cáu. Cứ tiếp tục thế này, chỉ e là ngàikhôngthể… mấy tháng… Đến lúc đó cho dù là Hoa Đà tái thế cũngkhôngthể nào cứu ngài được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quân Cơ Lạcnóixong, liền bế Đường Tứ Tứ lên, nhảymộtcái, từ cửa sổ rờiđi. Đợi đến khi Đường Tứ Tứ được thả lạitrênđất lần nữa, nàngđãđến tường thành bên ngoài biệt viện. Mà ngoài biệt viện cómộtloạt ngườiđangđứng, làm cho nàng cảm thấy, đêm nay Mộ Dung Quân Thương muốn đàomộtcái bẫy to! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Yến Mặc vội vã laođi, mọi việc quả nhiên đúng y như thị nữnói, hỏa long theo gió thổi,đangtừng bước cắn nuốt biệt viện. Thế lửa lớn, căn bảnkhôngkịp dập tắt. Yến Mặc hoảng hốt, vội vàng ra lệnh cho thị nữ cùng gã sai vặt trong biệt viện dẫn Đường Tứ Tứ ra ngoài, cònhắnthìquay về phòng ngủ của Mộ Dung Quân Thương, cõng Mộ Dung Quân Thương cònđanghôn mê bất tỉnh nhânsựđira.

Lúc Đường Tứ Tứnóichuyện, biểu cảmtrênmặt bình tĩnh nghiêm túc. Bộ dáng này của nàng hoàn toànkhônggiống nhưđangnóiđùa. Mà hai điều nàng vừanóikhiến Yến Mặc kinh hãi, cau mày nhăn mặt, vẻ mặt khó có thể tin.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Hai vợ chồng tà ác!