Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 153: Người – Thần – Bí!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 153: Người – Thần – Bí!


Vân Thanh Nhiễm nghĩ đây chỉ là lời khách sáo của Đường Tứ Tứ, cũng phối hợp gật đầu đáp ứng. Chỉ là sau đó, khi nàng thấy Đường Tứ Tứ cố ý muốn tiễn nàng ra đến ngoài phủ Cửu Thiên Tuế, nàng cũngthậtsựsinh ramộttia thiện cảm với Đường Tứ Tứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Tứ Tứkhônghiểu mô tê gì, “người có duyên” này là ai chứ, trong ấn tượng của nàng căn bản làkhôngbiết người nào có biệt hiệu là ba chữ này. Nhưng xem nét chữ cứng cáp này, có thể đoán được là của nam nhân. Ngẩng đầu, ánh mắt nàng vừa vặn giao với ánh mắt dò xét của Quân Cơ Lạc.

Tả Thương Minh đột tử khiến chotrênmặt Quân Cơ Lạchiệnlên lệ khí. Cả ngườihắnđầy lệ khí, lập tức quay đầu nhìn về hướng phi đao bay tới, ở đó cómộtđám khoảng tám, chín thanh niên ăn mặc đàng hoàng cùng với tùy tùng của bọn họ. Những người này đều là thanh niên tài tuấn mà Đường Tứ Tứ đặc biệt mời tới hôm nay.

Chương 153: Người – Thần – Bí!

Vân Thanh Nhiễm chờ đến khi nữ quyến nhà khác rờiđigần hết, nàng mới dẫn theo nha hoàn của mình,điđến trước mặt Đường Tứ Tứ, hành lễ với nàng, ôn hòa hữu lễnói, "Thanh Nhiễm biết phu nhân còn có chuyện phải xử lý,khôngquấy rầy thêm nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi Đường Tứ Tứ tiễn bước Vân Thanh Nhiễm, tươi cười miễn cưỡngtrênmặt lập tức sụp đổ. Nàng vén ống tay áo, trở lại tiền sảnh, pháthiệnQuân Cơ Lạcđanggiao nhiệm vụ chomộtít ám vệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quân Cơ Lạckhôngnóihai lời, vội vàng đưa tay vào trong khoang miệnghắn, sau đó quay đầu sai ngườiđimời ngự y. Khihắnxoay người ra lệnh, từ trong đám người đông đúc trong sảnh cómộtphi đao sắc bén đột nhiên b*n r*. Phi đao lao nhanh như tia chớp nhắm thẳng vào cổ họng Tả Thương Minh. Tả Thương Minh chỉ thấy bóng đen ập xuống trước mắt, lập tức c·h·ế·t ngay tại chỗ.

Từ khóe miệng củahắnđột nhiên cómộtvệt máu đỏ chảy ra, Quân Cơ Lạc hoảng hốt, vội vàng tiến lên cạy miệnghắnra. Từ trong đôi mắt đen kịt của Tả Thương Minh lóe ra tia sáng sâu thẳm, giọngnóiđứt quãng thoát ra từ trong cổ họnghắn, "Cửu Thiên Tuế... Ngươi, thua... Tasẽkhôngmở miệngnóira tăm tích của Trì Hằng Liễu…”

Cùng lúc đó, ngoài Cửu Thiên Tuế phủ, có người đưa tớimộtthiệp mời. Người đưa thiệp mời bảo là có người đưa bạc chohắn, bảohắnđến Cửu Thiên Tuế phủ đưa thiệp.

Với tình huống trước mắt,hắnkhôngthểkhôngchết!

Quân Cơ Lạc thừa dịp lực chú ý của Đường Tứ Tứ cònđangởtrênngười Tả Thương Minh,hắnlại ôm lấy tân hình mảnh mai của Đường Tứ Tứ ngay trước mặtmộtđám hạ nhân, “Chỉ có điều, tasẽkhôngđicứu biểu ca của nàng, người cứu biểu ca nàng chỉ có thể là cậu nàng.”mộtbàn tay của Quân Cơ Lạc v**t v* cằm, có vài câu đương nhiênkhôngthểnóitrước công chúng.hắnđột nhiên bếĐường Tứ Tứ lên, Đường Tứ Tứ bị động tác bất ngờ củahắndọa, giãy giụa muốn xuống. Quân Cơ Lạc căn bảnkhôngcố kỵ ánh mắt của người khác, cực kỳ có khí phách nam tử hán lập tức bế nàng đến gian phòng của nàng.

Chớp chớp mắt, xuađivẻ lo lắng trong mắt mình, Đường Tứ Tứ vươn tay nắm lấy tay Vân Thanh Nhiễm, ôn nhunói, "Vân tỷ tỷ, lần sau muộisẽchỉ đưa thiệp mời chomộtmình tỷ tỷ, tỷ nhất định phải đến tụ tập trong phủ của muội.”

Cũngkhôngbiết là ai lại muốn tới đào cỏ non nhàhắnđây nữa!

Cẩn thận đóng chặt cửa phòng, sắc mặt Quân Cơ Lạc trầm xuống,nóivới Đường Tứ Tứ, "Tứ Tứ, cần phải cho cậu nàng biết, Mộ Dung Quân Thương rốt cuộc là loại người gì. Ông ấy là chiến thần,mộtMộ Dung Quân Thương cũngkhôngphải là đối thủ của ông ấy, nhưng điều mà ta lo lắng là…” Trong đôi mắt u ám củahắnhiệnlênmộttia sáng lạnh, ngẩng đầu liếc nhìn Đường Tứ Tứmộtcái, lạinóitiếp, "Ta nghĩ, có cao nhân trà trộn vào tiệc thưởng cúc hôm nay của chúng ta.”

Mộ Dung Quân Thương trầm mặt,hắntuyệt đốikhôngthể trơ mắt đứng nhìn toàn bộ mọi cố gắng của bản thân mình bị Tả Thương Minhmộttay hủy diệt.hắnrun rẩy cố gắng chống người đứng dậy từtrênmặt đất, nhưng đau đớntrênhai chân khiếnhắnlại chật vật té ngã.

Đôi mắt củahắnnheo lại đầy nguy hiểm, hai tay chắp sau lưng, cố ýđimộtvòng trước mặt những người này, rét lạnhnói, “Chuyện hôm nay là ai làm, trong lòng bản đốc biết rấtrõ. Chẳng qua hôm nay bản đốcsẽkhôngtruy cứu, chỉ hy vọnghắntự giải quyết cho tốt. Lần sau đừng có để cho bản đốc bắt được.”

Những thanh niên tài tuấn này thấy Quân Cơ Lạc đưa mắt qua nhìn, đều bị dọa đến mức quỳ xuống, trong miệng đều là "Cửu Thiên Tuế, phi đao đókhôngphải ta b*n r*" linh tinh các loại. Quân Cơ Lạc bước nhanh về hướng đám ngườiđangquỳ, ánh mắt lần lượt đảo qua mặt từng người.trênmặt những người này đềuhiệnlên vẻ sợ hãi, ngoại trừ điều đó ra, cũngkhôngcó phản ứng dị thường nào khác.

Trong lòng Đường Tứ Tứ cómộtloại xúc động vô cớ muốn thân thiết với Vân Thanh Nhiễm, nếukhôngphải Tả Thương Minh cùng Mộ Dung Quân Thương đột nhiên xông vào, nàng nghĩ có khi mìnhđãkéo tơ hồng cho Vân Thanh Nhiễm và biểu ca của mình rồi.

Đến đêm, trong hoàng cung xuấthiệnhai bóng dáng quỷ mị. Vào sáng sớm hôm sau, thị vệ trông coi Đường Vân Nhiễm báo với Mộ Dung Nhược Hồng đầu tiên, "Khởi bẩm Hoàng thượng, tối hôm qua Vân phi nương nương bị người cướpđi!"

thậtđáng tiếc, biểu ca bây giờkhôngrõtông tích, nàng cũngthậtsựkhôngcòn hăng hái gì.

trêngương mặt trắng bệch của Mộ Dung Quân Thương tràn đầy mồ hôi, ánh mắt hơi sững sờ ngẩn ngơ nhìn Tả Thương Minhđãchết, trong lòng yên lặng đoán aiđãra tay giúphắnvào thời khắc mấu chốt này.

Đường Tứ Tứ hơi buồn bực vì vẻ mặt hẹp hòi củahắn, lập tức mở ra thiệp mờitrêntay.trênthiệp viết, hẹn nàng giờ Thân hôm nay đến rừng hoa đào ởngoại ô gặp mặt,trênchỗ ký tên có viếtmộthàng chữnhỏ: Người có duyên.

nóixong mấy câu này, giọng Tả Thương Minh liềnnhỏdần. Chờ đến khi Quân Cơ Lạc mấtmộtphen sức lực cạy miệnghắnra, thấyhắnđãcắn lưỡi tự sát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quân Cơ Lạc nhe răng trề môi, có chút buồn rầu buông thõng tay, "Tứ Tứ, sao ta lại có cảm giác nhưkhôngtrông coi nàng được vậy.” Trong lòng Quân Cơ Lạc lại cảm thánmộtcâu, trâu già gặm cỏ non, thựcsựlà phiền c·h·ế·t.

Tả Thương Minh nở nụ cười,âmthanh khàn khàn lệ khí như tiếng của quạ đen. Chờ cười đủ,hắnlại đột nhiên khóc, nước mắt trong suốt óng ánh chảy ra từ trong hốc mắt.

Lúc trước, khi Tả Thương Minh quy hànghắn,đãđưa rayêucầu, sau khi g·i·ế·t được Quân Cơ Lạc rồi,thìphải rửa oan giải tội cho Tả gia bọn họ. Hơn nữa phải chuyển thi cốt của cha mẹ cùng với thân nhânđãchết vìhắnđến vùng đất có phong thủy tốt.

Mộ Dung Quân Thương cật lực đẩy xe lănđiđến bên cạnh Quân Cơ Lạc.

Bên cạnh có người tiến lên nânghắntrở lại xe lăn,trênáo gấm màu ánh trăng của Mộ Dung Quân Thươngđãbị nhuộmmộtmảng lớn màu máu đỏ tươi. Người nânghắndậy muốn băng bó vết thươngtrêncổhắn, nhưng bịhắncự tuyệt.

Dùng sức đẩy Quân Cơ Lạc ra, Mộ Dung Quân Thương dùngmộtbàn tay phủ lên cổ mình, biểu cảmtrênmặt quái dị khó tả,nóivới Tả Thương Minh, "Tả Thương Minh, nếunóiCửu Thiên Tuế có quyền sinh sát ngươi, vậythìbản vương có quyền xử trí thi cốt của ngươi cùng với toàn bộ Tả gia các ngươi.

Edit: Diệp Nhược Giai


Chỉ bằng vào chuyện lúc nãy ngươi đám cả gan giả trang thành Trì Hằng Liễu b·ắ·t· ·c·ó·c bản vương,thìsau khi ngươi c·h·ế·t, bản vương có thể sai người đào ra thi cốt của toàn bộ tiền bối Tả gia, quật roi ba ngày. Để đến khi ngươi xuống dưới cửu tuyền, cũngsẽbị liệt tổ liệt tông của Tả gia phỉ nhổ! Trở thành tội nhân của Tả gia các ngươi!”

Đường Tứ Tứ cau mày, vừa định mở miệngnóichuyện, Quân Cơ Lạcđãbiết nàng muốnnóigì, mở miệng trả lời trước, “Nàng yên tâm, biểu ca của nàngkhôngsao đâu.hiệngiờ chuyện Tả Thương Minh giả trang Trì Hằng Liễu b·ắ·t· ·c·ó·c Mộ Dung Quân Thươngđã bị bại lộ, biểu ca của nàng là quân cờ duy nhất mà Mộ Dung Quân Thương có trong tay đểlay động Trì Lệ Dập,hắnsẽkhôngđể cho quân cờ của mình gặp chuyệnkhôngmay.”

trênthiệp mời viếtrõlà phải đưa tận tay cho phu nhân của Quân Cơ Lạc là Đường Tứ Tứ. Trong phòng, Quân Cơ Lạc chua chua đưa thiệp mời mạ vàng cho Đường Tứ Tứ.

hắnđưa tay xoa xoa thịttrênmặt, sắc mặt biến đổirất nhanh,trêngương mặt tuấn mỹ lại khôi phục vẻ hi hi ha hakhôngđứng đắn thường ngày.

Đường Tứ Tứ ngượng ngùng cười, vội vàng vì mình giải thích, “Thiếpthậtsựkhôngbiết ‘Người có duyên’ này.”

Mộ Dung Quân Thương cũng liếc nhìn mấy công tử thế gia trẻ tuổi nơi đó, thở phàonhẹnhõmmộthơi mà người kháckhôngthể thấy được. Mặc kệ hôm nay aiđãgiúphắn,hắnđều vô cùng cảm kích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đường Tứ Tứkhôngcó trực tiếp tiến lên xen vào chuyệnhắnđanglàm, còn Quân Cơ Lạcđãcăn dặn đâu vào đó, quay đầu nhìn thấy Đường Tứ Tứđangđứng đợihắncách đókhôngxa.

hắnlạnh nhạtnóixong lời uy h**p, ánh mắt lại hoàn toànkhôngthả lỏng, đảo qua khuôn mặt của những ngườiđangquỳ, nhưng bọn họ đều vẫn biểuhiệnra bộ dáng bị Quân Cơ Lạc dọa như trước.

Bất đắc dĩ, Quân Cơ Lạc chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

Mộ Dung Quân Thươngđangngầm uy h**p Tả Thương Minh, nếuhắndám can đảm phun rasựthật, vậythìcũng phải có gan gánh vác hậu quả tương ứng. Mà thứ có thể áp chếmộtnam nhânđãkhôngcòn gốc rễ để sinh conthìđúng là chỉ còn có những ngườiđãchết của Tả gia.

mộtbữa tiệc thưởng cúc vốnđangêm đẹp, vì Tả Thương Minh xuấthiệnmà thay đổi. Dưới tình huống như vậy, còn có ai hứng thú ngắm hoa nữa, mọi người đều đến chào tạm biệt với Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ.

Cao nhân? Đường Tứ Tứ nhướng mày, có thể được Quân Cơ Lạc gọi là “cao nhân”, e là người đó thựcsựkhôngđơn giản.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 153: Người – Thần – Bí!