Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 125: Tứ Tứ có thai (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Tứ Tứ có thai (2)


Đường Tứ Tứ tức giận đẩy bàn tay quấy rối củahắnra, “Chàng nên c·h·ế·t tâmđi. Chàng là thân thể thiếu gia, mệnh thái giám, chàng đừng nghĩ đến chuyện thêm con cháu cho Quân gia các người nữa…Nôn…” Đường Tứ Tứ còn chưanóixong, lồng ngực cảm thấy cực kìkhôngthoải mái, nôn khanmộttiếng.

Nhưng hai ngày sau, tiền tuyến truyền đến tin tức. Đại quân Trần quốc bất ngờ đánh Huy Châu. Tri phủ Huy Châu là người của Mộ Dung Nhược Hồng, rất sợ c·h·ế·t,hắnkhôngphản kháng gì cả, trực tiếp g·i·ế·t tướng lĩnh thủ thành Huy Châu, mở cửa thành, tự mình cung nghê quân đội nước Trần. Ngày hôm đó, quân đội Trần quốc đại khai sát giới, có đến mấy vạn dân chúng Huy Châu bị sát hại, cũng chỉ trong đêm đó, Huy Châu từmộttoà thành giàu có nhất Tiêu quốc trở thànhmộttoà thành c·h·ế·t. Ở nơi đây chỉ có tuyệt vọng và thống khổ lan tràn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lần này, toàn quốc phẫn nộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu lần nàyhắndẫn đầu quân đội, cũng quá lạ lùngđi?

Trần quốc là nước tiếp giáp Tiêu quốc, đột nhiên dốc lực toàn quốc, vòng qua Trì Lệ Dâpđangđóng giữ Ung Châu, phái hai mươi vạn đại quân ra binh chiếm đóng rất nhiều thành trì ở phương Nam. Quân đội nước địch thiêu sát đánh cướp, gian dân nhục lược* khắp nơi khiến dân chúng lầm than. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giản Tư Minh cúi mắt, ởmộtgóc Mộ Dung Nhược Hồngkhôngnhìn tới, khoé miệng lộ ra nụ cười có chút trào phúng. Vị tân đế này của bọn họthậtrất có năng lực! Đáng tiếc, cùng là tân đế vừa đăng cơ. Năng lực của Dạ Kiêu Cửu người ta dùngtrênlưỡi đao, dẫn binh nam tiến, công chiếm nhiều thành trì Tiêu quốc. Còn tân đế Tiêu quốc làhắn, năng lực đều dùng để tìm cách làm cho nữ nhân Đường Vân Nhiễm kia thoải mái.

Mộ Dung Nhược Hồng rút trường đao bên hông thị vệ ra, dùng sứcmộtcái, liền đâm vào ngực Bộ binh Thượng thư. Máu tươi lập tức phun tung toé,trênmặt Mộ Dung Nhược Hồng cũng bị văng dính rất nhiều máu, mà đồng tử Bộ binh Thượng thư đầy vẻ kinh ngạc, biểu tìnhtrênmặt thống khổ vặn vẹo.

Kỳthật, bây giờ bọn họ cũng có thế bắt chước qlc bắt vài tên tham quan rồi tịch biên tài sản. Nhưng nếu chỉ bắt mấy thêm tiểu tham quanthìcó được bao nhiêu bạc đâu. Còn bắt đại tham quan, tức là đem tham quan trong triều đình này tập hợp thànhmộtđoàn*.

Ngoài chuyện này, còn cómộtviệc chọc cho dân chúng toàn Tiêu quốc mắng chửi.

hiệntại tâm tình của Mộ Dung Quân Thương hiển nhiên cũng cực kìkhôngtốt, thanhâmbén nhọn mắng, “Ngươi đừng nhắc tới con c·h·ó điên kia trước mặt bổn vương. C·h·ó điên chỉ biết làm cho người ta thêm phiền toái!”

Bộ binh Thượng thư cũng nóng nảy,hắnlo lắngnói, “Hoàng thượng, nhiều người thêmmộtphần sức lực. Cửu Thiên Tuế cho dùkhôngthể giúp Tiêu quốc giải quyết khốn cảnh, nhưng cũng làmộttia hy vọng.”

Chương 125: Tứ Tứ có thai (2)

Trì Lệ Dập lập tức điều động sáu vạn đại quân đến tiền tuyến. Quân đội Trần quốc biết vị chiến thần này lợi hại,đãgiở trò đánh lừa Trì Lệ Dập. Đột nhiên đổi giọng phách lối ngày trước, suốt đêm chạy trốn.

Thi thể của Bộ binh Thượng thư bị thị vệ tha ra ngoài. Các đại thần đều hạ triều rờiđi. Mộ Dung Quân Thương ngồitrênxe lăn, đong đưa xe lăn nhìn theo thi thể Bộ binh Thượng thư bị người thađi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Dung Quân Thương mín môi, nhíu mi hỏi, “Đường Tứ Tứ ở nơi đó thế nào?” Xem ra, có thể là lúc cần tới nàng.

*dùng lời lẽ ma mị mê hoặc dân chúng

Có lẽ Nhiếp chính vương tài đức sáng suốt hơn Cửu Thiên Tuế Quân Cơ Lạc, nhưng tài đức sáng suốt có thể ăn sao? Có thể cam đoan bọn họsẽkhôngbị quân đội nước khác giẫm lên sao? Đương nhiênkhôngthể!

“Tứ Tứ, ngoan! Mộ Dung Quân Thươngđãnhiệt tình hiếu khách như vậy, ngươi hãy ở lại đây nghĩ ngơi vài ngàyđi.” Quân Cơ Lạc cười hì hìnói.

Tin tức nàythậtlàm cho mọi người trong điện hơi kinh ngạc. Dạ Kiêu Cửu này là con trai thứ chín của lão hoàng đế Trần quốc. Nghenóilão hoàng đế vô cùng sủng áihắn. Nhưng cũng nghenóihắntrầm luân sắc đẹp, làmộtkẻ bất tài vô dụng. Người trong dân gian từng gọi đùa hai kẻ trầm mê trong sắc đẹpkhôngtự thoát ra được Mộ Dung Long Thịnh và Dạ Kiêu Cửu là “D·â·m Thịnh Đãng Cửu”.

Lại là tin tức khiến người ta uể oải thế này. Văn võ bá quantrêntriều sau khi nghe tin này, nếp nhăntrênmàykhônghẹn mà cùng thêmmộtnếp.

Văn võ bá quan cả triều trong lúc nhất thời bị tử trạng của Bộ binh Thượng thư doạ sợ, đều quỳ trước Mộ Dung Nhược Hồng. Mộ Dung Nhược Hồng đắc ý cười, cất bước về long ỷ.hắnbễ nghễ quan sát bá quan văn võđangquỳ, rồi dùng thanhâmcao vút lớn tiếngnói, “Hôm nay cứ như vậy, bãi triều!”

Trong lúc mọi người mặt co mày cáu, Thừa tướng Giản Tư Minh bước ra khỏi hàngnói, “Hoàng thượng, Nhiếp chính vương, vi thần cảm thấyhiệntại chỉ có Cửu Thiên Tuế mới có thể giải quyết cục diện khốn đốn của Tiêu quốc chúng ta. Kế sáchhiệnnay vẫn là nên mau chóng thỉnh Cửu Thiên Tuế ra.”

hắnnhớ tới lờinóilúc trước của Quân Cơ Lạc,hắnnóimấy huynh đệ bọn họ động tới nữ nhân củahắn,hắnliền muốn động tới giang sơn của huynh đệ họ.hiệntại xem ra, giang sơn Mộ Dung gia căn bảnkhôngcần Quân Cơ Lạc động thủ, chỉ cần giao cho con c·h·ó ngu ngốc Mộ Dung Nhược Hồng, Tiêu quốckhôngbao lâusẽbịhắnlàm sụp đổ.

Nhưng kiếp này, Dạ Kiêu Cửu sao lại dẫn binh tấn công Tiêu quốc chứ?

Nhưngsựtình lạikhônggiống như những gì họ tưởng tượng. Sau khi Quân Cơ Lạc cáo ốm được nửa tháng, triều đìnhđãban bố luật thu thuế, hơn nữa còn quy định tăng thêmmộttầng thuế so với mức năm ngoái.

Mộ Dung Nhược Hồng còn cực kì tự phụ ném trường đao trong tay, khinh miệtnóivới thi thể ngãtrênđất của Bộ binh Thượng thư, “Trẫm là hoàng đế, trẫm biết nên làm thế nào. Nếukhôngphải vì loại Bộ binh Thượng thưkhôngcó bản lĩnh như ngươi, quân Trần quốc làm sao có thể tiến công vào. Là bản thân mình vô dụng còn ở nơi nàyyêungôn hoặc chúng*! Đáng c·h·ế·t!”

Con người mà, bao giờ cũng mấtđirồi mới biết quý trọng. Lúc này có người đề nghị thỉnh đại hoạn quan Quân Cơ Lạc đến. Quân Cơ Lạc tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh, nham hiểm độc ác, nhưng ít ra mấy năm nay triều đình dướisựquản lý củahắn, cho đến giờ Tiêu quốc đềukhôngbị nước khác đánh tới cửa như hôm nay, cũngkhôngtăng mức thuế cao đến thế này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà vua Trần thừa dịp Trần quốc thắng lớn, phái sứ giả đến, sứ giả đưa ramộtloạt điều kiện ngạo mạn. Ví dụ như, Tiêu quốc phải quy phục Trần quốc, hàng năm phải cống nạp cho Trần quốc bao nhiêu cống vật, bao nhiêu mỹ nhân. Còn có mở cửa biên cảnh Tiêu quốc và Trần quốc, cho phép dân chúng Trần quốc tự do ra vào biên cảnh Tiêu quốc.

Quân Cơ Lạc ngồi đối diện nàng, mấy ngày nayhắnvẫn xem biệt viện của Mộ Dung Quân Thương như hậu viện của mình. Người nhàn rỗi đến vôsựlàhắnmỗi ngày đều phải cùng Đường Tứ Tứ gặp mặt. Nhưnghắntrước sau nhất địnhkhôngchịu đón Đường Tứ Tứ trở về.

Lờinóicủa Mộ Dung Nhược Hồng chẳng khác gì đem thất bại của Tiêu quốc đổ hết lên người Bộ binh Thượng thư. Bách quan trong triều nghe được, cómộtsố người tự nhiên cảm thấy lạnh lòng.

hắnlập tức tiêu sáiđiđến trước mặt Bộ binh Thượng thư, cao giọngnói, “Người tới!”

“Được rồi! Nàng cũng đừng nghĩ nhiều, cái đầunhỏngốc nghếch của nàngthìcó thể nghĩ được điều gì chứ.” Quân Cơ Lạc cong môi cười, sủng nịch gõ đầu nàng. Đường Tứ Tứ liếc nhìnhắnmộtcái, rầm rìnói, “Ta muốn trở về!” Nàngthậtsựkhôngmuốn đợi ở đây nữa.

Hành động như vậy đương nhiên làm dân chúng bất mãn. Trong lúc nhất thời dân chúng khắp Hoàng Thành đều nghị luận, rất nhiều người bắt đầu bất mãn với hai kẻđangkiểm soát triều đình là Mộ Dung Nhược Hồng và Mộ Dung Quân Thương.

Đồ phế vật tự cho là đúng!

Đương nhiên, với tư cách là Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương và hoàng đế Mộ Dung Nhược Hồng, bọn họ đương nhiên biết lúc nàykhôngthể đắc tội dân chúng. Nhưng bọn họ cũngkhôngcó cách nào, quốc khố trống rỗng, phía Bắc của Tiêu quốc lại đột nhiên gặp hạn hán, Hộ bộ Thượng thư ngoài khóc than cũngkhôngcó cách nào giải quyết.

Binh bộ Thượng thư lạinói, “Hoàng thượng, Nhiếp chính vương… Vi thần nhập được tin tức mới nhấtnóitướng quân thống lĩnh hai mươi vạn đại quân Trần quốchiệnnay có thể là… tân đế vừa mới đăng cơ của Trần quốc Dạ Kiêu Cửu.”

Sau khi đại thần trong triều lui xuống, Yến Mặc cũng vào đại điện.hắncau mày,nóivới Mộ Dung Quân Thương, “Chủ tử, ta vừa nhìn thấy thi thể Bộ binh Thượng thư bị kéo xuống, Mộ Dung Nhược Hồnghắnsao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn thế này chứ?”

Vị Bộ binh Thượng thư này trước kiakhôngcó lời gì tốt đẹp về Quân Cơ Lạc. Nhưnghiệnnay,hắncảm thấy toàn bộ nội chính Tiêu quốc đều lộn xộn, Tiêu quốc cầnmộtngười đáng tin cậy. Mà giờ phút này đây, Quân Cơ Lạcrõràng có thể trở thành người đáng tin cậy.

Theo Giản Tư Minh quỳ xuống, văn võ bá quan cũng cókhôngít người cùng quỳ. Mộ Dung Nhược Hồng hai tay đặttrêntay vịn long ỷ, thân mình căng thẳng. Đột nhiên,hắnđứng lên,đixuống bậc thang.

*hưởng lộc của vua, phải cùng gánh những nỗi lo âu với vua

Yến Mặckhôngcao hứng đáp, “Ăn ngon, mặc ấm, ở thoải mái, nàng takhôngcó gìkhônghài lòng.”

Mộ Dung Nhược Hồng lại căm giận vung tay áo hừ giọngnóivới văn võ bá quan trong triều, “Thực quân chi lộc, đam quân chi ưu*. Các ngươi đều ngherõlời trẫm rồi chứ. Các ngươi là thần tử của Mộ Dung gia, trẫm tuyệt đốikhôngcho phép các ngươi ở phía saunóinhững lờikhôngmay nhưhắn. Trẫm là thiên tử, trẫm đương nhiênsẽkhôngđể con dân của mình chịu khổ. Trẫm chắc chắnsẽcó biện pháp giải quyết nguy cơ lần này.”

mộtkẻ bất tài vô dụngthìlàm sao có thể dẫn dắt quân đội Trần quốc đánh thắng khắp nơi.

Mộ Dung Nhược Hồng hiển nhiên bị dân chúng Tiêu quốc mắng là hôn quân, ngay cả Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương cũngkhôngthoát khỏi bị mắng. Ngược lại Mộ Dung Ôn Trạch lúc này cực kỳ thông minh, tiếp tục cáo ốm.

“Phốc”mộttiếng, cả người Bộ binh Thượng thư liền ngãtrênđất, tắt thở.

Giản Tư Minh do dự trong chốc lát, liền quỳ xuống trước Mộ Dung Nhược Hồng, “Hoàng thượng, vi thần khẩn cầu Hoàng thượng hạ chỉ cung thỉnh Cửu Thiên Tuế vào triều.”

Lờinóinày làm cho Mộ Dung Nhược Hồng cực kìkhôngvui. Mấy ngày nay,khôngcó Quân Cơ Lạc, cuộc sống của hoàng đếhắntự tại hơn rất nhiều. Nếu qlcđãtự mình cáo ốm bãi triều,hắncũngkhôngmuốn đem người này gọi ra.

Nắm tay Đường Tứ Tứ trực tiếp đấm qua, “Quân Cơ Lạc, ngươi đừng cho ta là kẻ ngốc. Ngươi giữ ta ở chỗ này, cònkhôngphải vì ở đây takhôngthể uống canh tránh thai…” Cho nên trongmộttháng này, nàng cũng thủ thân như ngọc. Trừ đêm hôm đó, những lúc khác nàng đều giữ thái độ cực kì kiên địnhkhôngchịu cùnghắnlàm loạisựtình này.

Bởi vì Dạ Kiêu Cửu nhận được sủng ái của lão hoàng đế Trần quốc, dẫn đến các hoàng tử khác bất mãn. Cho nên sau khi lão hoàng đế băng hà, Dạ Kiêu Cửu bị huynh đệhắnchém đầu. Khi đó đầu củahắncòn treo tại tường thành hoàng cung Trần quốc, sau đó nghenóicòn bị tiểu hài tử đem làm cầu đá. Chuyện này lúc ấy thực chấn động, nàngkhôngcó nhớ lầm.

“Nương tử nhà tathậtlà thông minh, ngay cả mưu tính vi phu giấu kĩ như vậy cũng có thể bị nàng đoán ra.” Quân Cơ Lạckhôngbiết xấu hổ,khôngbiết thẹn đem mông chuyển sát bên người nàng, tiếp theo hai taykhôngan phận,trênmặt viết bốn chữ “Ta muốn đứanhỏ”.

Mộ Dung Nhược Hồngthậtsựlàmộtphế vật ngu ngốc đến bất trị, lúc này là lúc triều đình cần dùng người,hắngiết Bộ binh Thượng thư. Sau này aisẽtiếp nhận chức vụ này? Aisẽphối hợp biên phòng các nơi?

Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng củahắnđãtràn đầy tia rét lạnh.

Mộ Dung Quân Thương và Mộ Dung Nhược Hồng đều có quyết định của riêng, trước lúc hai người đạt tới mục đích của mình, bọn họ cũngkhôngmuốn đắc tội đám quan viên này. Cho nên, triều đìnhkhôngcó tiền, chỉ có thể thu thuế của dân.

Trong biệt viện Đường Tứ Tứ cũngđangsuy nghĩ đến chuyện về hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu. Nàng nhớrõở kiếp trước, nội chính Trần quốc còn loạn hơn cả Tiêu quốc, căn bảnkhôngcó tấn công Tiêu quốc. Còn đại danh của gã Dạ Kiêu Cửu này, nàng cũng có nghe qua.

Những điều kiện giống như nỗi nhục mất nước này, đương nhiênkhôngai dám đáp ứng. Sứ giả Trần quốc bị đuổi ra khỏi triều. Mộ Dung Quân Thương và Mộ Dung Nhược Hồng khẩn cấp hạ lệnh cho tlp mang binh đến tiền tuyến đánh quân Trần quốc.

*ýnóimấy tên đại tham quan rất là nhiều

Nhưng trong tay Trì tướng quan chỉ có sáu vạn quân,thậtsựkhôngnắm chắc có thể chống lại hai mươi vạn đại quân của Trần quốc… Nếu điều động quân từ địa phương khác đếnthìsợ những tiểu quốc phía tâysẽthừa cơ gây loạn…”

*đốt nhà cửa, g·i·ế·t người, đánh cướp, làm nhục phụ nữ

Lời đề nghị này tựa như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, dần dần trong bá quan cũng có lời đề nghị như vậy.

Giản Tư Minh nhắc đến đề nghị này, liền bị Mộ Dung Nhược Hồng ngồitrênhoàng vị xem thường. Mộ Dung Nhược Hồng chắc chắnkhôngđồng ý,hắnlãnh đạmnói, “Giản Thừa tướng, Cửu Thiên Tuếhắnhiệntại thân thể mang bệnh, chúng takhôngcần quấy rầyhắnnghỉ ngơi. Còn về chiếnsựhiệntại, trẫm có biện pháp giải quyết! Các ngươi là thần tử của trẫm, nên tin tưởng trẫm có năng lực này.”

Mỗi ngày khi lâm triều, Mộ Dung Nhược Hồng mặt co mày cáu ngồitrênngôi hoàng đế. Bộ binh Thượng thư liên miênkhôngdứt kể tin tức mới nhất từ tiền tuyến, “Khởi bẩm Hoàng thượng, Nhiếp chính vương, hôm qua quân đội Trần quốc lại công hãm Vĩnh Châu,hiệntại quân đội của Trì tướng quânđãđiđến Vĩnh Châu rồi.

Đối với dân chúng Tiêu quốc mànói, những ngày gần đây trôi quakhôngdễ dàng gì. Bọn họ vốn nghĩ Quân Cơ Lạc cáo ốmkhônglên triều,khôngcònsựchuyên chế độc tài củahắn, dân chúng Tiêu quốcsẽkhôngphải trải qua những ngày nước sôi lửa bỏng nữa.

Từ cửa lập tức có hai thị vệ cao lớnđivào. Mọi người nghĩ Mộ Dung Nhược Hồng muốn sai thị vệ kéo Bộ binh thượng thư xuống, nhưng ngay sau đó, hành động của Mộ Dung Nhược Hồng làm cho văn võ bá quan cả triều cả kinh.

Ngay trong lúc Đường Vân Nhiễm bày mưu tính kế Mộ Dung Quân Thương, Tiêu quốc xảy ra chuyện lớn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Tứ Tứ có thai (2)