Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Chương 123: Các ngươi động đến nữ nhân của ta, bản đốc liền muốn động đến giang sơn của huynh đệ các ngươi!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Các ngươi động đến nữ nhân của ta, bản đốc liền muốn động đến giang sơn của huynh đệ các ngươi!
Quân Cơ Lạcnóitới đây, ánh mắt trực tiếp xẹt qua khuôn mặt Mộ Dung Quân Thương, quay qua cửa lớn hô, "Vương Vinh, lập tức mời Cao thần y vào!"
Mộ Dung Quân Thương đưa tay vỗ ngực, lửa giận trong lồng ngực thiêu đốt,thậtđáng giận! Trong lònghắnthậthận Quân Cơ Lạc.
Việc này chắc chắnsẽkhiến hai tên phế vật kia lấy làm cớ trị tộihắnkhi quân. Đến lúc đóhắnlàm sao còn có thể nắm được cái chức Nhiếp chính vương này.
Mộ Dung Quân Thương bưng chung trà còn chưa uống lên, lông mi dài buông xuống, tầm mắt dừng ở nước trà vì ngâm mà bắt đầu nhiễm màu xanh biếc, vô cùng đẹp mắt.
Đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương xẹt quamộtchút ý lạnh.
Nhưng Quân Cơ Lạc lại mỉa mai,nóivới Cao thần y trướchắn, " Cao thần y, làm trước mặt bản đốc, hôm nay ngươi hãy châm cứu cho Nhiếp chính vương trước mặt bản đốc. Để cho bản đốc thấy bản lĩnh của ngươi."
Đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương khẽ liếc Quân Cơ Lạc, trong con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùngđãkhônggiấu được nỗi oán hận Quân Cơ Lạc nữa.
*ra lệnh
Lúc này thanhâmcủa Quân Cơ Lạc lại bay vào bên taihắn, "Nhiếp chính vương, hai người này ngài chắc chắn cũngđãbiết. Bọn họ đều là người bên cạnh hầu hạ hoàng thượng và Hiền vương, bản đốc cho bọn họ tới làm chứng. Bản đốc tuy rằngkhôngnhìn xa trông rộng như Nhiếp chính vương, nhưngkhôngngốc đến mức làm trò hại Nhiếp chính vương trước mặt bọn họ. Cho nên Nhiếp chính vương có thể yên tâm. Lần này bản đốc làthậtlòng mời Cao thần y tới xem bệnh cho ngài."
Quân Cơ Lạc cười lộ ra hàm răng trắng muốt, đưa tay vỗnhẹbả vai Mộ Dung Quân Thương, tiếp tục cợt nhã đùa giỡnnói, "Nhiếp chính vương trăm ngàn lầnkhôngcần nghĩ như vậy. Bản đốc là tiền bối của vương gia, lại cómộttấm lòng nhân ái, tự nhiênsẽkhôngtính toán chi li cùng loại tiểu bốikhônghiểu chuyện như ngươi. Còn vương gia ngươi...chỉ cần triệt để thay đổi, sau nàykhôngđem bản đốc trở thành địch nhân, bản đốc vẫn có thể xem ngươi làmộthậu bối biết sửa đổi."
Quân Cơ Lạc tự nhiên cười, "Nhiếp chính vương, có bằng hữu từ phương xa tới, vui đến quên trời đất. Bản đốcđãhạ mình đến quý phủ của ngươi, lạikhôngmời bản đốc vào trong ngồimộtchút, ý ngươi là sao?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Mộ Dung Quân Thương tựa nhưmộtthanh đao lợi hại, từ từ lăng trì Quân Cơ Lạc.
Trong mắt Mộ Dung Quân Thương nhảy lên hai cỗ lửa giận, hai tay nắm thành nắm đấm, lạnh lùng cự tuyệtnói, "khôngcần!" Chânhắnđãsớmkhôngcó vấn đề, nếu để cho tên Cao thần ykhôngrõlai lịch này châm cứu, vậy chẳng phải là muốnhắnphải chịumộttrận châm đau?
"Ôi chao, lời nàykhôngđúng rồi. Nhiếp chính vương là hy vọng của Tiêu quốc chúng ta, bá tánh lê dân của Tiêu quốc chúng ta đềukhôngbỏ được Nhiếp chính vương đâu.khôngchỉmộtvị Cao thần y, cho dù là dốc hết toàn bộ Tiêu quốc, chỉ cần có biện pháp chữa khỏi chân Nhiếp chính vương, bản đốc cũng nguyện ý!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoài cửa phòng khác có người lên tiếng, tiếp theo truyền đếnâmthanh rờiđirất nhanh. Sau đó Quân Cơ Lạc mới ha ha cười, đem ánh mắtmộtlần nữa rơi xuốngtrênngười Mộ Dung Quân Thương.
Cao thần y đặt hòm thuốc xuống, từ trong hòm thuốc lấy ramộttúi ngân châm lớn. Quân Cơ Lạc xem qua, tính sơ sơ, túi châm kia đại khái có hơn 200 cái. Tưởng tượng ra cảnh đem ngân châm kia đốt hồng hai đùi sớmđãcó cảm giác của Mộ Dung Quân Thương, Quân Cơ Lạc thoả mãn nở nụ cười.
Mộ Dung Quân Thương ngẩng đầu nhìn, Quân Cơ Lạc ánh mắt giấu đao, cườinóivớihắn, "thậtcó lỗi, bản đốc trong lúc nhất thờikhôngcầm vững chung trà."
Lúc này vừa có tỳ nữ dâng trà ngon lên, Quân Cơ Lạckhôngmộtchút khách khí đưa tay nâng chung trà, nhưng chỉ cầm trong tay,mộtchút cũng chưa uống. Tiếp đó mới lộ ra ánh mắt nghi hoặc cùng xem xét nhìn về phía Mộ Dung Quan Thương,nói, "Bản đốc muốn nghỉ ngơi nửa tháng. Trong thời gian nửa tháng này, chuyện triều đình phải nhọc lòng Nhiếp chính vương nhiều rồi."
Mộ Dung Quân Thương cảm thấy mình làmộtngười rất có sức chịu đựng, bằngkhônghắnsẽkhôngyên lặng ởẩnmười mấy năm. Nhưnghắncũng cảm thấy chỉ cần mỗi lần đụng tới Quân Cơ Lạc,sựnhẫn nại này củahắnđều bịsựtức giận làm cho tan chảy trong nháy mắt.
"Ừ. Vậythìtốt!" Quân Cơ Lạc lại nhe răng cười, lộ ramộthàm răng trăng bóng.
Mộ Dung Quân Thương xem qua, pháthiệnhai người đến này,mộtngười là An công công bên cạnh Mộ Dung Nhược Hồng. Người kia là tiểu thái giám Đông Nhị bên cạnh Mộ Dung Ôn Trạch.
Quân Cơ Lạc bắt chéo chân, cười ngạo nghễ, "Nhiếp chính vương, bản đốc vẫn chưa hỏi đến bệnh tình của ngươi.hiệntại thân thể của ngươikhôngsao chứ?"hắnngồitrênvị trí chủ toạ, dùngmộtloại ánh mắt nhìn bá tánh bình dân nhìn về phía Mộ Dung Quân Thương, làm cho Mộ Dung Quân Thương cảm thấy mình bị ánh mắt củahắnxúc phạm.
Người này sao có thểkhôngbiết xấu hổ như vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhiếp chính vương, bản đốc biết ngươi nhất định rất cảm kích bản đốc. Nhưng mà với quan hệ của chúng ta,khôngcần phảinóinhững lời khách khí này. Dĩ nhiên, nếu Cao thần ykhôngtận tâm xem bệnh cho Nhiếp chính vương. Khi đó Nhiếp chính vương định phảinóicho bản đốc biết. Bản đốc nhất địnhsẽ"trừng trị" Cao thần ythậttốt."
Hôm nay các ngươi động đến nữ nhân của ta, bản đốc liền muốn động đến giang sơn của huynh đệ các ngươi. Chúng ta cùng mỏi mắt trông chờđi!"
Quân Cơ Lạc vì lờinóicủahắn, phá lên cười. Vào lúc này Vương Vinh cũng dẫn theomộtngười đàn ông mặc y phục màu xanh, hơn ba mươi tuổi, dáng người cao nhất đến.
Quân Cơ Lạc chủ động buông xuống quyền thế trong tay? Lời nàyđilừa quỷ, quỷ cũngkhôngtin.
Quản gia cau mày,nóikhẽ bên tai Mộ Dung Quân Thương, "Chủ tử, Quân Cơ Lạchắn... cũng quákhôngcoi mình là kháchđi." Đâyrõràng là phủ Nhiếp chính vương, nhưng nhìn bộ dáng hống hách củahắnlúc này, lễ phépmộtngười khách nên có còn đâu nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông mặc áo màu xanh kia liền hành lễ với Quân Cơ Lạc và Mộ Dung Quân Thương. Quân Cơ Lạc thu lại nụ cườitrênmặt, nghiêm khắc lên tiếng, "Cao thần y, chân của Nhiếp chính vương liền giao cho ngươi. Ngươi phải tận tâm chữa trị chân chohắn. Dĩ nhiên, nếu Nhiếp chính vương phàn nàn ngươi với bản đốc. Bản đốc tuyệt đốisẽkhôngkhách khí với ngươi."
Đợihắnđè xuống được cơn ho, sắc mặthắnđãnhuốm hồng,khônghờn giậnnói, "Cửu Thiên Tuế, chân của bổn vương là do trúng độc gây nên, ngự y trong cungđãsớm kết luận,đãkhôngcòn khả năng khỏi hẳn.mộtphen tâm ý của Cửu Thiên Tuế ngài, bổn vương xin nhận tấm lòng."
rõràng là chữa bệnh chohắn, Quân Cơ Lạc lại trực tiếp đánh nhịp* cùng Cao thần y. Mộ Dung Quân Thương cảm thấy mình lại bị Quân Cơ Lạc xúc phạm.hắnmuốn mở miệng vì mìnhnóichuyện.
Trong mắt Mộ Dung Quân Thương rất nhanh xẹt quamộtchút ghét bỏ, khẽ nhếch khoé miệng, im lặng cười.
Sâu trong đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thươngđãcómộttầng lạnh lẽo như băng. Mộ Dung Quân Thươngkhôngtrả lời quản gia, chỉ lànói, "Kêu người chuẩn bị trà nướcđi."
Trong lòng Mộ Dung Quân Thương vang lênmộthồi chuông cảnh báo, biết hồ lyđãlộ ra đuôi cáo.
"Nghỉ ngơi?" Đôi mắt Mộ Dung Quân Thuong nháy mắt híp thànhmộtkhenhỏ.
"Bốp!" Bỗng nhiên từ chỗ chủ toạ truyền đến tiếng chung trà vỡ vụn do rơi xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chờ khi Mộ Dung Quân Thương bọn họđitới phòng khách, lại pháthiệnQuân Cơ Lạcđãchọn đúng vị trí chủ toạ phíatrênmà ngồi. Sắc mặt Mộ Dung Quân Thương lần này khẽ biến, móng tay dùng sức bấu vào tay vịn xe lăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngươi, còn có hai huynh đệ của ngươi, đều vì hành động lần này mà trả giá đắt. Bản đốc ghét nhất trong lúc nam nhân đánh cờ, có nữ nhân xen vào.
"Đa tạ Cửu Thiên Tuế quan tâm, thân thể bổn vươngđãkhôi phục bình thường." Giống như muốn hoà nhaumộtván với Quân Cơ Lạc trước mặt,hắnnhẹdừngmộtlúc, cũng cố ýnói"Mấy ngày nay chuyện triều đình nhờ có Cửu Thiên Tuế ngài. Có điều, nay bổn vươngđãnghỉ ngơi khoẻ, rất nhanh có thể thượng triều giúp Cửu Thiên Tuế cùng trông coi chuyện triều đình."
Mộ Dung Quân Thương hơi nhíu mi tâm,trênmặt hơi căng thẳng, lên tiếng, "Ý tốt của Cửu Thiên Tuế, bổn vương xin nhận tấm lòng. Nhưng mà bổn vương..."
"A?khôngcần sao được? Hay là Nhiếp chính vương sợ bản đốc tìm người đến hại ngươi sao?" Lúc này Quân Cơ Lạc lại khẽ vuốt cái cằm bóng loáng của mình, như là trước đóhắnđãsớm biết câu trả lời của Mộ Dung Quân Thương, liền ném cho Vương Vinhmộtcái ánh mắt. Vương Vinh vỗ tay, liền có hai người từ cửa phòngđivào.
"Vậy bổn vương đa tạ... ý tốt của Cửu Thiên Tuế."hắncăm hậnnói.
Còn nếuhắnđãđáp ứng Cao thần y châm cứu,hắnlại phải chịumộtchút khổ. Nhất là nếu tên thần y cao to này mang ý xấu, hai chânđãhồi phục củahắncó thể bị "trị" thành phế bỏ.
Chương 123: Các ngươi động đến nữ nhân của ta, bản đốc liền muốn động đến giang sơn của huynh đệ các ngươi!
mộtcỗ cảm giác chán ghét lạnh lẽo ác liệt từ cổng họng dâng lên, ánh mắt Mộ Dung Quân Thương cực kỳ hung tợn nhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc.mộtkhắc kia,hắnthậtmuốn đánh vào mặthắnta.
"Nhiếp chính vương, thựckhôngdám dấu diếm, gần đây bản đốc tìm đượcmộtvị thần y. Thần y đó họ Cao. Cao thần y tuy y thuậtkhônggiỏi bằng Tiết thần y. Nhưng Cao thần y chuyên trị chân tật cho người ta. Cao thần y từng giúp vài tên bất lương và công tử nhà giàu trị chân tật. Sau khi bản đốc nghe được y thuật của Cao thần y, liền lập tức cho người mangmộtsố tiền lớn mờihắntới.hiệntạihắnđãởtrênxe ngựa trước phủ Nhiếp chính vương."
trênmặt củahắncũng kếtmộttầng băng, thanhâmnóichuyện lợi hại như đao, "Bổn vương đa tạ Cửu Thiên Tuếyêuthương. Chỉ có điều bổn vương là người phúc mỏng,khôngcần Cửu Thiên Tuế vì bổn vương dốc hết toàn bộ Tiêu quốc. Đương nhiên, Tiêu quốc này là của nhà Mộ Dung. Cửu Thiên Tuế ngài là người ngoài, cũngkhôngcố tư cách vì bổn vương dốc hết toàn bộ Tiêu quốc."
Vui vẻ cái mao!rõràng là tính toánâmhiểm, còn cố tìnhnóinhư là cao thượng lắm. Trong ngực Mộ Dung Quân Thương quay cuồng tức giận đến bị sặc, đột nhiên ho vài tiếng.
"Cửu Thiên Tuế, mạt tướngđãđem Cao thần y đến."
Mộ Dung Quân Thương trầm mặcmộthồi, mới nhếch môi, cứng nhắcnói, "Cửu Thiên Tuế - mời!"
"Bản đốcđãmộtđoạn thời giankhôngcó gặp Nhiếp chính vương, đêm nay đột nhiên có chút nghĩ tới Nhiếp chính vương. Liền tới nhìn xem!" Mặt Quân Cơ Lạc khẽ kéo, cườithậtâmtrầm.
Mộ Dung Quân Thương cảm thấy nhất định là tên giảo hoạt Quân Cơ Lạc lại bày ramộthồiâmmưu. Đầu óc củahắnnhanh chóng xoay chuyển, đủ loại ý nghĩ, đủ loại suy đoán rất nhanhhiệnlên trong đầu. Nhưng trong lúc nhất thời cũngkhôngđoan ra trong hồ lô của Quân Cơ Lạc bán cái gì.
thậtđúng là cáo chúc tết gà,mộtchút hảo tâm cũngkhôngcó.
Mộ Dung Quân Thương mím môi, muốn mở miệng cự tuyệt. Nhưng Quân Cơ Lạc lại cất tiếng, giương giọng ngăn lờihắn.
"Như vậy dĩ nhiên là tốt!" Quân Cơ Lạc đưatay khẽ v**t v* cái cằm bóng loáng của mình, thanhâmthành khẩn mà uy nghiêm cườinói, "Có Nhiếp chính vương lo liệu, bản đốc có thể nghỉ ngơimộtthời gian rồi."
Cao thần y khẩn trươngnóivới Quân Cơ Lạc, "Cửu Thiên Tuế yên tâm, thảo dân nhất địnhsẽtận tâm tận lực chữa chân cho Nhiếp chính vương."
Tỳ nữ phục dịch bên cạnh vội vàng tiến lên thu dọn những mảnh sứ vỡ. Quân Cơ Lạc đột nhiên từ vị trí chủ toạđixuống.hắnđiđến trước mặt Mộ Dung Quân Thương, hai tay đặt tại tay vịn xe lăn, gương mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười quỷ quái, chậm rãi đến gần gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương.
Chuyện đến nước này, nếuhắnlại từ chối, Quân Cơ Lạc nhất địnhsẽgiẫm lên đuôihắn, mượn cơ hội này để lộ chuyệnhắngiả vờkhôngổn với Mộ Dung Ôn Trạch và Mộ Dung Nhược Hồng.
hắnlại cúi mình xuống dùngâmthanh chỉ có Mộ Dung Quân Thương nghe được, chế giễunói, "Nhiếp chính vương, Tứ Tứ nhà ta được ta chiều chuộng quen. Ngươiđãthịnh tình mời nàng đến chỗ ngươi làm khách, vậy phiền ngươi chiều theo ý nàng nhiềumộtchút. Trò chơi tối nay, chẳng qua là ta trả trước chút lợi tức cho ngươi mà thôi.
Quân Cơ Lạc cố tình thích xát muối vào vết thương củahắn,hắnlại cườinói, "Bình thường bản đốc đều là phi thường quan tâm Nhiếp chính vương.hiệntại Cao thần y mới có thể chữa khỏi chân của Nhiếp chính vương, bản đốcthậtlòng vui vì Nhiếp chính vương. Nhiếp chính vương, chắc chắn trong lòng ngươi cũng vì tin tức này của bản đốc mà hết sức vui vẻ phảikhông?"
Đuôi mắt Quân Cơ Lạc khẽ chọn, cố tình lộ ra nụ cười rực rỡ như hoa với Mộ Dung Quân Thương, sau đóhắnhất hất áo bào, bộ dạng nhanh nhẹnđivào phủ Nhiếp chính vương. Mà sau khihắnvào vương phủ, mấy trăm thị vệ mặc khôi giáp kia cũng dũng mãnhđivào vương phủmộtcách trật tự, xếp thành hai hàng ngay ngắn ở khoảng trống tại cổng vương phủ.
Quân Cơ Lạc lập tức nhảy xuống, hai tay chắp phía sau, đôi giày bó dẫm nát đá,điđến trước mặt Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương ngẩng đầu, tầm mắt hơi giương lên, ánh mắt hai người chạm nhau giữakhôngtrung.
Quân Cơ Lạc lập tức mỉa maihắn, "Nhưng mà cái gì? Nhưng mà... ngươi bị ý tốt của bản đốc làm cảm độngmộtphen, bắt đầu cảm thấy xấu hổ với những chuyện làm tán tận lương tâm của ngươi lúc trước, cảm thấythậtxin lỗi bản đốc, càngkhôngdám gặp lại bản đốc?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.