Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 119: Một nhà “hoà thuận vui vẻ khoái lạc”

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Một nhà “hoà thuận vui vẻ khoái lạc”


Thái độ chẳng hề để ý của Đường Tứ Tứ làm cho Thanh Nhi sửng sốt, tiện đànhỏgiọngnói, “Tiểu thư, thần thái này củacô, tại sao cùng… Cửu Thiên Tuế càng ngày càng giống?”

Khi Đường Tứ Tứ dẫn Thanh Nhiđiđến cửa lớn, liền nghe được Thẩm Tuý Thạch bộ dạng như c·h·ó đeo tangđanghùng hổ lên án Quân Cơ Lạc quyền thế ngập trời khi dễ Mộ Dung Nhược Hồng vừa mới đăng cơ như thế nào. Sau đó,hắnlại sửa miệng,khôngmắng Quân Cơ Lạc nữa mà chuyển qua mắng nàng. Miệng buông ra những lời vô sỉ.nóinàng gả cho Quân Cơ Lạc, xứng đáng cả đời đềukhôngsinh được đứanhỏ,nóinàng là nữ nhân d*m đ*ng, Quân Cơ Lạc sớm muộn gì cũng bị đội nón xanh.

Quân Cơ Lạc thu hồi ánh mắt, lại cúi đầunóivới Đường Tử An, “Tiểu Tử An, đệ nhìn thấy chưa? Về sau nếu đệ còn dámkhôngnghe lời ta, tasẽlàm cho đệ giốnghắn. Cháu của Trì Lệ Dập giống như c·h·ó ngồi ở cửa, chuyện này nếu truyền ra ngoài, đệ cũng khiến cậu của đệ nổi danh rồi.”

Nàng nhớrõ, đời trước Thẩm Tuý Thạch này bởi vì đầu nhập vào phe Mộ Dung Nhược Hồng, hơn nữa lại lớn lên tuấn tú, biết thêm vài thứ thơ ca hủ lậu,hắncuối cùng được phong làm tài tử đứng đầu Hoàng thành,khôngbiết làm mê đảo bao nhiêu nữ tử trong Hoàng thành. Đương nhiênhắnai cũngkhôngcự tuyệt, có nữ nhân đưa lên cửa,hắntự nhiên liền dụ dỗ lên giường.

Dân chúng đến xem náo nhiệt lập tức giải tán, dù saokhôngcó người nào ngốc đến mức vì xem Thẩm Tuý Thạch mắng người ra sao mà dầm mưa. Lúc này, Thẩm Túy Thạch toàn thân đều bị mưa xối ướt,hắncuộn mình bên cạnh sư tử đá trước cửa, hi vọng như vậy có thể giúp mình ít dính mưamộtchút.

Điên cuồng nhất là cómộtlần,hắnthế nhưng lại cùng phụ nữ có chồng ngầm thông gian, sau đó bị tướng công người đó pháthiện. Trong lúc ba người tranh chấp, Thẩm Tuý Thạch cùng vị phu quân kia vô ý đẩy người phụ nữ đómộtcái, kết quảcôta đụng vào góc bàn mà c·h·ế·t. Cũng vì chuyện này mà sau này Mộ Dung Nhược Hồng tìm cớ đemhắnđuổi ra khỏi Hoàng thành.

“Ân?” Quân Cơ Lạc dài giọng, trong mắt phượng có vẻ vui đùa cợt nhả.

“Phu nhânđangở viện của mình.” Quản gia trung thựcnói.

Beta: *S*S Nguyễn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi ba ngườiđiqua Thẩm Túy Thạch, Thẩm Túy Thạch mắng thầmmộtcâu. Mà lời mắng chửi người củahắnvừa vặn bị Quân Cơ Lạc nghe được. Quân Cơ Lạc dừng bước, khinh thường cườinói, “Còn nằm mơ sao? Ngươiđãbị Mộ Dung Nhược Hồng đẩy ra là đây thế tội, còn tưởng rằnghắncó thể tới cứu ngươi hả? Ha ha…khôngbiết nênnóiTrầm Trạng nguyên là hồn nhiên hay là đần độn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân trời phủ kín mây đen cuồn cuộn, chắc chắnsẽcómộthồi mưa to sắp trút xuống.

Ý cười nơi khoé miệng Đường Tứ Tứ càng sâu, “Thanh Nhi, chúng ta là người, nếu lúc này ta hạ mình ra ngoài so đo cùng tên cẩu Thẩm Tuý Thạch này, chẳng lẽ dân chúng bên ngoàisẽkhônggiễu cợt ta sao? Người khác nhiều chuyện, takhôngquản được. Nhưng có thể cho dân chút bên ngoài thêm ít chuyện cười, coi như là ta làm làm đượcmộtviệc công đức.”

“Nhưng như vậy đối với tiểu thưthậtkhôngtốt, về sau dân chúng trong Hoàng thànhkhôngbiếtsẽnhìncônhư thế nào nữa…” Thanh Nhi chớp mắtnói.

Đường Tứ Tứtrênmặtkhônggiận còn cười, “Thanh Nhi,khôngquan hệ. Tên c·h·ó tay sai này sở dĩ kêu được to như vậy, khẳng định làđãđược c·h·ó lão đại bày mưu đặt kế. Sai người đem Chương Ngự sửkhôngphải là c·h·ó này khiêng vào, tiếp đãi tốtmộtchút. Còn Thẩm Tuý Thạch, chohắnmấy cái xương c·h·ó là được,hắnmuốn mắng thế nàothìtuỳhắn.”

Đường Tứ Tứ gật đầu, muốnđivề phòng mình. Quản gia lại từ phía sau chạy tới,nóivới Đường Tứ Tứ, “Phu nhân, bên ngoài Thẩm Tuý Thạch đột nhiên như phát điên,khôngngừng mắng những lời rất khó nghe. Chung quanhđãcó rất nhiều dân chúng đến xem náo nhiệt. Người muốn xử tríhắnnhư thế nào bây giờ?”

“Tiểu thư, nên làm gì bây giờ? Người này là cố ý mắng khó nghe như vậy.” Thanh Nhi có chút lo lắng hỏi, nàng nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều dân chúng vây quanh xem náo nhiệt, nếu những lời Thẩm Tuý Thạch mắng bị truyền ra ngoài,khôngphải thanh danh của tiểu thư nhà mình liền trở nên cực kì khó nghe sao.

Đại khái qua thời gian hơnmộtnén nhang, cuồng phong rền vang, mưa to trút xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nụ cườitrênmặt Đường Tứ Tứ nhất thời bị kiềm hãm, “Làm sao có thể,hắnlàhắn, còn ta là ta…” Đường Tứ Tứ khẽ kéo môi, có chút chột dạ cười, sau đó lập tức rờiđi.

Gương mặt béo trònnhỏnhắn của Đường Tử An suy sụp, lạinhỏgiọng bổ sung thêm, “đãbiết…tỷ phu.”

“Quân Cơ Lạc… lão tử ‘làm’ mẹ nhà ngươi…” Phẫn hận trong lònghắnchỉ có thể thông qua mắng chửi để làm cho mình dễ chịumộtchút.

mộtchiếc xe ngựa từ cách đókhôngxa chạy đến, xe ngựa dừng lại trước cửa lớn.khôngbao lâu, Quân Cơ Lạc từ trong xe ngựađixuống, xa phu nhanh chóng chạy đến bungmộtcái dù lớn che chohắn, Quân Cơ Lạc quay người lại, đem Đường Tử An kẹp ở khuỷ tay.

Đường Tứ Tứ cùng Thanh Nhi đứng ở hành lang, gió lạnh thổiđihơi nóng trongkhôngkhí, làm cho tâm tình vốn nôn nóng của người takhôngkhỏi tốt lên. Thanh Nhi ở phía saunói, “Nhị tiểu thư, nơi này gió to, chúng ta vẫn là nên về trướcđithôi.”

Đường Tử An vừa bị Quân Cơ Lạc làm cho suy sụp,hiệntại cậu đối với Quân Cơ Lạcđãsinh ra sợ hãi, cũng biết Quân Cơ Lạc là người hoàn toànnóiđược làm được, lúc này cậukhôngtiếp tục cùng Quân Cơ Lạc đấu võ mồm, mà là cực kìnhỏgiọngkhôngđược tự nhiênnói, “đãbiết…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có được đáp án mong muốn, Quân Cơ Lạc vừa lòng chép miệng, mang theo Đường Tử An vào cửa.mộtbước tiến vào sảnh trước, quản gia lập tứcđiđến tiếp đón, Quân Cơ Lạc ném Đường Tử An cả người đầy bùn đất chohắn, hỏi, “Phu nhân đâu?”

Chương 119: Một nhà “hoà thuận vui vẻ khoái lạc” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Một nhà “hoà thuận vui vẻ khoái lạc”