Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 117-2: Nói nàng nhớ ta…được không 2
“Sao chàng lạikhônguống?” Đường Tứ Tứ nhíu mày, quan tâm đưa tay chạm vào tránhắn. Trán củahắnnóng vô cùng.
Chờ Thanh Nhiđirồi, Đường Tứ Tứ bất đắc dĩ trề khoé miệng, “rõràng uống thuốc kia là có thể áp chế độc trong người chàng, chàngsẽkhôngcần thống khổ như vậy nữa. Nhưng chàng cố tình…Chàngkhônglàmsẽchết sao? Trong đầu mỗi ngày sao có thể cứ nghĩ những chuyện bát nháo như thế.”
Quân Cơ Lạc xác thực là mạnh hơnhắn,hắntuy rằng hâm mộhắnta có thể lấy Tứ Tứ làm vợ, nhưngkhôngđố kị. Do thời do mệnh!khôngai có thể tuỳ tiện đạt được thành công.hắnta có thể lấy được Tứ Tứ, cũng nhất định là bỏ rakhôngít tâm tư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vấn đề này, xem như Tiết thần y hỏi thay cho Quân Cơ Lạc.
Đến lúc cao trào, Quân Cơ Lạc đột nhiên dừng động tác, mâu đồng u ám củahắnđãkhôngcòn sương mù do trúng mị dược.hắnnhìn thẳng nàng, lại cất tiếngnói, “Tứ Tứ,nóinàng nhớ ta…đượckhông?”hắncần gia đình, cần cảm giác có người cần mình.
“Thanh Nhi, ngươiđirót cho bản đốcmộtchén thuốc khác.” Quân Cơ Lạc lạnh mặt ra lệnh, Thanh Nhi liếc nhìn Đường Tứ Tứmộtcái, Đường Tứ Tứ nhíu mày, gật đầu với nàng ta. Nàng ta liền rờiđi.
Nhiệt lưutrênngười Quân Cơ Lạc dâng lên từng trận,hắnquảthậthậnkhôngthể trực tiếp đem Đường Tứ Tứ đánh ngã, ăn luôn. Đối với lão ngưu trúng mị dược mànói, uống bao nhiêu thuốc giải cũngkhôngbằng trực tiếp ăn cỏ non, hiệu quảsẽmau hơn.
Trì Hằng Liễu cười nhạt, lắc đầu, “Về sau Tiết tiền bốikhôngcầnnóiđùa như vậy nữa. Cho dù Cửu Thiên Tuế thẹn với cả Tiêu quốc, nhưnghắnsẽkhôngthẹn với Tứ Tứ. Chuyện giữahắnvà Tứ Tứ, là ta bỏ lỡ, cũngkhôngmuốn làm người bỉ ổi, nhúng tay ở giữa.” Trì Hằng Liễu vô tư thẳng thắnnói, nam tử hán đại trượng phukhôngthể chỉ ôm ấp tình cảm nam nữ thường tình.
“Trì công tử, ta cómộtthắc mắc cuối cùng. Tuy rằng ngươikhôngcó địch ý gì với quỷ thiếu đạo đức, nhưng dù sao quỷ thiếu đạo đức cũng bị người ta thoá mạ là gian thần, mà Trì đại tướng quân lại là trung thần. Hơn nữa trước đây cũng nghenóiông ấykhôngmuốn gả Đường nhị tiểu thư cho quỷ thiếu đạo đức, ngươinóixem, hai người bọn họ cuối cùng có phảisẽcómộthồi ác chiến haykhông? Đến lúc đó Đường nhị tiểu thư phải làm thế nào đây?”
Đường Tứ Tứđãbịhắntra tấn run rẩy hết cả người, hô hấp dồn dập, cả người dường như trôi lơ lửng trong biển cả vô biên vô hạn. Sóng biển từng cơn đánh vào người nàng như muốn phá huỷ ý thức nàng.
Cảm giác k*ch th*ch mãnh liệt quét qua toàn thân Đường Tứ Tứ, nàng hừnhẹ, mà Quân Cơ Lạc ác ý càng dùng sức đem vân đoàn nhào thành các loại hình dạng khác nhau, Đường Tứ Tứ trừng mắt nhìnhắn, mắng, “t*ng trùng lên não!” Có thể đem chuyện cầu hoannóithành đường hoàng chính chính như vậy cũng chỉ cóhắnmà thôi.
Beta: *S*S Nguyễn
“Tứ Tứ,nóinàng nhớ ta… đượckhông?” Lúc nàyhắnhơi hạ giọng, trong giọngnóimang theomộtchút hèn mọn đáng thương.
Quân Cơ Lạcđãcởi bỏ quần áotrênngười nàng,hắndùng chânkhôngbị thương chặn đôi chân dài thẳng tắp của nàng, mà bản thânhắntiếp tục chịu đựng d·ụ·c hoả dưới thân, đôi mắt u ám bình tĩnh nhìn nàng, “Tứ Tứ,nóinàng nhớ ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nàng đưa cho ta, ta tự mình uống.” Quân Cơ Lạc đoạt chén thuốc, lại “khôngnghĩ là” lỡ tay làm nghiêng chén thuốc. Nước thuốc bỗng chốc vẩy đầy đất.
Về phần chuyệnhắnlà hoạn quan… Nhìn xem, Đường Trọng Nguyên cũng làmộtnam nhân bình thường,khôngphảicôcôhắnmới gả cho ông ta vài năm liền buồn bực mà c·h·ế·t đó thôi.
Quân Cơ Lạc cắn cắn môi cánh hoa, lại càng thêm dùng sức làm cho phân thân của mình cùng nàng tiếp cận chặt chẽ. Trong phòng, vang lênâmthanh ngượng ngùng giữa nam và nữ.
hắnvừa thở hổn hển vừa cười xấu xanói, “C·h·ế·t dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Nàngđãở bên cạnh ta rồi, ta còn uống thuốc đắng để làm gì.” Sau khihắnnóixong, hoàn toàn biến thân thành sắc lang, trong mắt u ám lộ ra tia sáng như mắt sói.
Sau khi “đuổi” Tiết thần y vướng bậnđi, Thanh Nhi bưng tớimộtchén thuốc vừa sắc xong. Đường Tứ Tứ tiếp nhận chén thuốc, múcmộtmuỗng, muốn đút Quân Cơ Lạc uống. Mà Quân Cơ Lạc lại mím môikhônguống.hắntrừng mắt nhìn Thanh Nhi, muốn đuổi nàngđi. Nhưng Thanh Nhi trì độnkhôngcó nửa điểm tự giác phải rời khỏi.
Quân Cơ Lạc mơ hồ hộc ramộtcâunóikhôngrõràng, sau đó liền c** q**n áotrênngười nàng. Đường Tứ Tứ ngại động táchắnthô lỗ, chân dùng sức đáhắn, lại đúng lúc đá vào chỗ bị thươngtrênđùihắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 117-2: Nói nàng nhớ ta…được không 2
Hạnh phúc của nữ tửđãxuất giákhôngchỉ được quyết định bởi thế lực nhà mẹ đẻ mà còn bởi lòng trách nhiệm của phu quân, hai điều này thiếumộtđiều cũngkhôngđược.
Cách quần áo của nàng,mộttayhắnnắm lấy điểm hồng mai trước ngực nàng,nhẹnhàng g*m c*n, tay còn lại khẽ xoa vân đoàn bên kia.
“Nghẹn c·h·ế·t ta mất!” Rốt cục thanh tĩnh,khôngcó người lại đến quấy rầy bọn họ. Quân Cơ Lạc thanmộtcâu, bàn tay to dùng sức ôm lấy eo Đường Tứ Tứ, thuận thế xoay người, đem nàng áp ở dưới thân.
Đường Tứ Tứ liếc mắt nhìnhắn, “Tamộtchút cũngkhôngnhớ chàng.”
Trong Phủ Cửu Thiên Tuế.
Ánh mắt Trì Hằng Liễu buồn bã,nhẹnói, “Việc này…có chút khó giải quyết, nhưngkhôngphảikhôngcó cách nào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàngkhôngtrả lờihắn.
Đường Tứ Tứ nháy mắt, trước ánh mắt nóng rực củahắn, nàng rốt cục thoả hiệp, mềm lòngnói, “Ta…có nhớ chàng…” Tiếp đó nàng liền thuận thế ôm lấy thắt lưng tinh tráng củahắn, đón hùa theo động tác củahắn.
Tiết thần ythậtsựbị kinh ngạc. Trì Hằng Liễu này,khônghổ là con trai củaanhhùnghắncực kì sùng bái,thậtlàmộtquân tử thẳng thắn vô tư.
Quân Cơ Lạc đau đến nhe răng, Đường Tứ Tứ giận dữnói, “Đáng đời!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.