Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Há lại cho người bên cạnh ngủ ngáy
Sau khi ngự y chẩn mạch cho Mộ Dung Quân Thương, sắc mặt liền ngưng trọng đối người hầu hạ bên giườngnói, "Nhiếp chính vương vì tức giận công tâm, trong lòng có khúc mắckhôngphấn chấn, lần này so với lần trước còn nghiêm trọng hơn. Sợ rằng phải trải qua điều trị mấy ngày mới có thể tốt được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà lần nàyhắn"Thiện giải nhân ý" làm cho Mộ Dung Quân Thương cả kinh,hắnlập tức cảnh giác từtrêngiường ngồi dậy, mắt hoa đào lạnh thấu xương nhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc.
Mộ Dung Quân Thương gét bỏ bắt được đoạn dưa leo,nhẹnhàng vận công,đãđem miếng dưa leo ném trở lạitrênngười Quân Cơ Lạc. Thân mình Quân Cơ Lạcnhẹnghiêng, tránh thoát được đoạn dưa leo kia. Ngay sau đóhắnlại lấy từ trong tay áo ramộtcây dưa leo, bắt đầu ăn.
Yến Mặcnóitới đây, quả thực là nản lòng thoái chí a. Bọn họ mất khí lực lớn như vậy mới kéo Quân Cơ Lạc kéo xuống ngựa. Nhưng người ta chỉ ở trong lao đợi hai ngày, liền dễ dàng chiếm được nhiều ủng hộ của văn võ bá quan trong triều.
Beta: Hạnh Như
Bất đắc dĩ,hắnchỉ có thể cúi thấp đầu ủ rũnói, "Chủ tử, mới vừa có tin tức, đầu lĩnh cấm vệ quân Phạm Minhđãtuyênđitheo Quân Cơ Lạc rồi.khôngbiết Quân Cơ Lạcđãdùng phương thức gì đầu độc văn võ bá quan trong triều.hiệntại hơnmộtnửa số quan viên trong triều đều coi Quân Cơ Lạc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
"Nhiếp chính vương a, ngươi cho người đến hạ độc ta, ta liền tự mình đến hạ độc ngươi. Phần lễ vật này ngươi có hài lòngkhông? Còn có nha, trưởng bối ta đây cũngsẽnóivài lời với ngươi...Ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi. Bất quákhôngphải là ngươikhôngcó cơ hội thắng được ta, chờ tới khi ta chín mươi tuổi, khi đó ngươi cũng trẻ tuổi hơn so với ta. Lúc đó có lẽ ngươi có thể đấu thắng ta. Đương nhiên, ngươi trước hết phải sống đến cái tuổi kia a."
Cõi đời này tại sao lại có thể có những chuyệnkhôngcông bằng như vậy?
"Nhiếp chính vương thích chơi cờ chứ, chúng ta tới đánhmộtvánđi." Quân Cơ Lạc ôm lấy khóe miệng, thần sắc mệt mỏinói.
Edit: Linh Nhi
Chương 104: Há lại cho người bên cạnh ngủ ngáy
Mộ Dung Quân Thương đưa tay đặt lên lồng ngực mình,hắncó thể cảm nhận được lồng ngực của mìnhđãbắt đầu mơ hồẩnẩnđau.hắnbiết, đó là do bị Quân Cơ Lạc chọc tức.
"Chủ tử, Quân Cơ Lạcthậtlợi hại, người chúng ta pháiđicũng bịhắng**t ch*t." Yến Mặckhôngcam lòng hướng Mộ Dung Quân Thương bẩm báo. Mi mắt Mộ Dung Quân Thương hơi rũ xuống, che khuấtđicái lạnh thấu xương chợt lóe lên trong mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quân Cơ Lạc thoải mái ngồitrênghế thái sư, hai chân thon dài ưu nhã nhếch nên. "Vậy cũng khó mà làm được, nhiếp chính vương chuẩn bị cho bản đốcmộtphần lễ vật lớn như vậy. Tự nhiên đêm nay bổn đốc cũng phải đến cảm tạ ngươi."
"Mau sai ngườiđiđại lao hình bộ nhìn xem, bổn vương muốn biết tình huống mới nhất."trênkhuôn mặt bênh trạng của Mộ Dung Quân Thương càng thêm trắng bệch khó coi, Yến Mặc đỡhắntrở về nằmtrêngiường, sau đó liền vội vàng lui xuống sai ngườiđiđại lao hình bộ điều tra.
Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương hơi mở lớn, đột nhiên hiểu được "hạ độc" trong miệng Quân Cơ Lạc là có ý gì. Mới vừa rồi Quân Cơ Lạc đem trái dưa leohắnăn dở ném tới chỗhắn, mà nữa trái dưa leo kiađãbị hạ độc từ trước.
Yến Mặc lại quay trở vào trong phòng, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Sắc mặt Mộ Dung Quân Thương nửa hồng nửa xanh. Vìkhôngmuốn cho Quân Cơ Lạc thấy được ánh mắt củahắn, đành phải cúi thấp đầu xuống. Quân Cơ Lạc tới đây khinh bỉ Mộ Dung Quân Thươngmộtphen, tâm tình củahắnliền vô cùng thoải mái. Cũngkhôngmuốn ở lại nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khôngbiết bóng đêmđãphủ xuống từ lúc nào. Mộ Dung Quân Thương từ trong mộng bừng tỉnh. Màhắnvừa mở to mắt, trước giường liền xuấthiệnmộtthân ảnh màu đen.hắnngẩng đầu nhìn lên, liền thấy được khuôn mặt màhắnkhôngmuốn nhìn thấy nhất.
Thị nữ bưng thuộc đến trước mặt Mộ Dung Quân Thương, mày Mộ Dung Quân Thương mặtkhôngnhăn màykhôngnhíu lấymộtcái, tiếp nhận lấy chén thuốc kia liền trực tiếp uống vào.
Hai tayhắnnắm chặt thành quyền, chỗ trán còn có gân xanhkhôngngừng nổi lên.hắnđối Mộ Dung Quân Thươngnhỏgiọngnói, "Chủ tử, Quân Cơ Lạc cũngkhôngcó từ trong laođira ngoàiđira ngoài, ngược lạihắncònnói...nói..."
hắnkhôngcónóicho Yến Mặc biết chuyện tối hôm qua. Bất quá vừa lúc đó ngoài cửa liền xuấthiệnmộtgã sai vặt cứ lấm la lấm lét ở cửa thăm dò. Yến Mặc cung kính hướng Mộ Dung Quân Thươngnóimộttiếng, liền tới cửa. "Chuyện gì xảy ra?" Yến Mặckhôngvui chất vấn gã sai vặt kia.
"Có ý tứ! Ngày thường bổn đốc thích nhất việc làm lấn thiện phách ác. Nếu Nhiếp chính vươngkhôngmuốn đánh cờ cùng ta, ta lại càng muốn ép ngươi cùng ta chơimộtván."
"Nga? Nếu lập trường của Nhiếp chính vương kiên định như vậy, bổn đốc cũngsẽkhôngép ngươi. Quân cờ này chúng ta liềnkhôngđược." Khẩu phong của Quân Cơ Lạc đột ngột thay đổi, thái độ khác thường "Thiện giải nhân ý"
Sau khi Quân Cơ Lạc dờiđikhônglâu, Mộ Dung Quân Thương liền "phốc"mộttiếng, phun ramộtngụm máu tươi đỏ sẫm. May mắnhắnkịp thời gọi người hầu, người hầu liền nhanh chóng chạyđitruyền ngự y. Nhưng lần này thổ huyết cùng với lần trước làkhônggiống nhau.
"Xemmộtchútđi, cái này...Nhanhthìngày mai có thể tỉnh lại, lầuthìcũng phải hai ba ngày..."
Mộ Dung Quân Thương mấp máy cánh môi, lãnh đạm ngiêng đầu sang chỗ khác, "Thực xin nỗi, bổn vương chỉ thích cùng đối thủ của mình đánh cờ. Về phần Cửu thiên tuế ngài, tạm thời còn chưa đủ tư cách cùng bổn vương đánh cờ."
Yến Mặc trầm mặc trong chốc lát, tuy rằng trong lòngkhôngmuốn đem chuyện mình vừa nghenóicho Mộ Dung Quân Thương, nhưnghắnbiết nếukhôngnói, vạn nhất làm trễ nải đạisự. Vậythìhỏng bét! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Yến Mặc, ta sai lầm rồi...Tađãquá xemnhẹQuân Cơ Lạc...Lão hồ ly kia ở trong triều lâu như vậy, sao có thể bị ta dễ dàng vặn ngã...Ta dùng khả năng thấp bé của mìnhđiđối kháng với năng lực cường đại củahắn...Trận tranh đấu này, từ lúc vừa mới bắt đầu ta cũngđãthua."
hiệntại, những người đó...đãđiđại lao hình bộ nơi Quân Cơ Lạc bị nhốt mờihắnra chủ trì đại cục trong triều."
Mộ Dung Quân Thương chưa trả lờihắn, bởi vìhắntrong lúc lẩm bẩmđãlại hôn mê. Lần này ngự y được mời tới bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương, liền hướng Yến Mặcnói, "Tình huống của Nhiếp chính vương...Cực kỳkhôngổn a."
hắnnóilời này, biểu tìnhtrênmặt còn có chút chân thành, hoàn toàn làmộtbộ dáng trưởng bối giáo d·ụ·c tiểu bối. Nhưng trong lờinóicủahắn, nghe cũng biếtkhôngphải là cái ý tứ như vậy.
Thân thể Mộ Dung Quân Thương kịch liệt lung lay mấy cái, trong cổ họng liền dâng lênmộtcỗ tanh ngọt. Cả người cơ hồsẽngã xuống giường, may mắn có Yến Mặc đỡhắn.
Lần này sắc mặthắncòn khó coi hơn hồi nãy.
Người hầu lại nhìn Mộ Dung Quân Thươngđanghôn mêmộtchút, hỏi, "Nhiếp chính vương khi nàothìmới có thể tỉnh lại?"
hắnnóitới đây, liếc mắt nhìn Mộ Dung Quân Thươngmộtcái, có chút hả hê khi người khác gặp họa, lại kiêu ngạonói, "Nhiếp chính vương ngài chẳng lẽ thiếu tiền, nên mới mờimộttên sát thủ vụng về như vậy?khôngcó tiền sao ngươikhôngnóisớm. Làm tiền bối của ngươi, ta đối với những thứ này thực "hào phóng". Ngày mai ta liền sai người đưa chút bạc đến cho nhiếp chính vương ngươi dùng nha, nếu như ngươi thấykhôngđủthìcứnóivới ta. Nhớ lần sau nhất định phải mời cái loại sát thủ cao cấp nhất, tốt nhất phải là cái loại có thểmộtkiếm g·i·ế·t ta nha." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kia hoàn toàn đối vớihắnlàmộtloại giễu cợt, hơn nữa còn làmộtbộ dáng thực vui vẻ...Hắc! Tiểu tử, cho dù ta già rồi, ngươi cũngkhôngthể làm đối thủ của ta đâu! Lại càngkhôngcần phảinóiđếnhiệntại.
"C·h·ế·t??" Quân Cơ Lạc nhướng mày, trong tay còn nắm nửa quả dưa leo, "răng rắc"mộttiếng ăn ngon lành. "khôngcó khả năng! Ta là tai họa, tai họathìphải gieo họa ngàn năm."
Chân màyhắnnhíu lại, mặt bất động, ghét bỏnói, "Làm sao ngươi còn chưa c·h·ế·t!!!"
Mộ Dung Quân Thươngkhôngmuốn để ý đếnhắn, ngoại trừ nguyên nhânhắnmuốn được yên tĩnh, còn cómộtnguyên nhân khác đó làhắnsợ Quân Cơ Lạc giở trò quỷ. Nhưng vẫn bị thanhâmăn dưa leo củahắnquấy rầy,hắnthậtsựlàkhôngthể nào nhẫn nhịn được,khôngvuinói, "Cửu thiên tuế, bổn vương muốn nghỉ ngơi. Hay là ngài nhanh rờiđimộtchút a."
"Như thế nào?" Mộ Dung Quân Thương nhắm mắt lại tựa người vào thành giường, cảm thấy được cước bộ củahắncó chút hỗn loạn, chân màyhắnkhôngkhỏi nhăn lại, liền mở miệng hỏi.
Đúng như lời ngự ynói, đến rạng sáng ngày hôn sau Mộ Dung Quân Thương mới tỉnh lại. Người tới chiếu cốhắnchính là Yến Mặctrênngười vẫnđangbị thương. Mộ Dung Quân Thương thấy Yến Mặc có thể xuống giường, liền biết vết thương củahắncũngkhôngnặng.
Đại kháimộtlúc lâu sau, Yến Mặc mới quay trở lại.
Yến Mặc thấy sắc mặt trắng bệch của Mộ Dung Quân Thương, vội vàng an ủi, "Chủ tử, lần nàykhôngđươc. Chúng ta còn có cơ hội, lần sau chúng ta lại đem Quân Cơ Lạc đánh ngã..."
Quân Cơ Lạc đưa taynhẹnhàng vuốt cằm của mình, lại từ trong tay áo lấy ramộtcái bình thuốcnhỏmàu trắng, đặt lên bàn, "Này, đây là giải dược. Ăn nó vào ngươisẽkhôngcó chuyện gì! Còn có, nhớrõlần saukhôngnên tìm cái loại sát thủ hạ lưu này tới ám sát ta. Ngươi tìm cái tên sát thủ cấp thấp, vô năng, trẻ con như vậy, đối với ta mànóichính làmộtloại khinh nhờn."
Đèn cầy trong phòng bị gió thổi có chút lay động, chiếu lên khuôn mặtđangcười có chút giảo hoạt của Quân Cơ Lạc, tiện tay đem dưa leo ăn chỉ cònmộtđoạnnhỏlớn lối ném tớitrênmặt Mộ Dung Quân Thương.
Móng tay cũng vì dùng sức mà bị gãy.
"Hắc! Bây giờ ngươi mới biết phòng bị ta,đãkhôngcòn kịp rồi. Vừa rồi tađãhạ độc ngươi." Quân Cơ Lạc ngại nắm nửa trái dưa leokhôngthể ăn trong tay, liềnkhôngkhách khí ném lên mặt Mộ Dung Quân Thương.
Con ngươi gã sai vặt quay trònmộtvòng, ở bên tai Yến Mặcnóimấy câu.
Cổ họng bịhắnmạnh mẽ đè épmộtcỗ mùi vị máu tanh nồng đậm. Trước ngực tựa như cómộtmồi lửa, hai tayhắndùng sức nắm chặt mép giường.
"Ngươi muốn làm cái gì?" Trong mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thươnghiệnnênsựcảnh giác.
trênsắc mặt bệnh trạng của Mộ Dung Quân Thươnghiệnlên vẻkhôngkiên nhẫn, lôi kéo chăn, thân mình xê dịch sang bên cạnhmộtchút, tựa hồkhôngmuốn để ý đến Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc cười cười, cố ý đem thanhâmcắn dưa leo trở lên lớn hơn.
Sau khi uống xong thuốc,hắnlại đem khăn tay lênnhẹnhàng lauđimộtít thuốc còn lưu lại bên khóe miệng.
Lông mày Mộ Dung Quân Thương nhíu chặt lại thành hình chữ "xuyên", giọngnóivẫn lạnh lùng như cũ, "Nếu như vậy, bổn vương đành phải cùng ngươinóilại lần nữa. Những việc bổn vươngkhôngthích làm, ai cũngkhôngthể ép ta!"
Yến Mặc ở bên cạnh nghe,khôngkhí thoáng cái trở nên ngưng trọng. "Chủ tử, vậy chúng tathậtsựmuốnđiđến đại lao hướng cái tên gian thân Quân Cơ Lạc kia chịu đòn nhận tội sao??"
"Có phải haykhôngđể bổn vương đến đại lao chịu đòn nhận tội,hắnmới chịuđira ngoài?" Mộ Dung Quân Thương nhận lấy lời củahắn, trong cặp mắt hoa đào kia tràn đầy băng sương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.