Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77


Người tới là thị vệ ở lều Hàn Thác, hai người nhìn thấythìkhônghẹn mà cùng thở ramộthơi, chỉ nghe người kia bẩm báo "Cố Thiêmsự, Phó thiếu gia, Vương gia mời hai người quamộtchuyến."

"Ngươi là binh lính tạp vụ của Cố Thiêmsự? Vậy Cố Thiêmsựđangđứng trước mặt ngươi sao ngươi lạikhôngnhận ra?nói, ngươi…"

"Đúng vậy." lúc này Cố Thiền quay về ân nhân cứu mạng,khôngthèm quan tấm đến ý xấu trong lờinóicủa Cố Phong, chỉ liên tiếpnóicảm ơn "Mọi người đềunóiđại ân đại đứckhônglời nàonóihết, nhưng dùnóinhiều hơn ta cũngkhôngthấy đủ; bây giờ ngươikhôngcần cũngkhôngsao, chờ sau này cho dù lúc nào, chỉ cầ ngươi đến tìm ta nhất định tasẽthựchiệnlời hứa hôm nay." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Phong vô cùng tò mò với Phó Y Lan, nàngkhônggiống nhữngcônươnghắnquen trước đây.

Mặc dù dưới trướng Hàn Thác có hai mươi hai vạn đại quân nhưng lần này xuất chinh chỉ có mười hai vạn, những người còn lại đều ở lại làm hậu cần.

"Takhôngmuốn gì cả, ta chỉ muốn ngươikhôngxảy ra chuyện gì, cũngkhôngcần ngươi báo đáp ta cái gì." Phó Y Lan nghiêm mặtnói"Ta cảm thấy nếu ngươi là ta cũngsẽlàm như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phó Y Lanđitheo, nhìn thấy Cố Phong quay về gương đồng lau mặt.

Phó Y Lan đưa tay ra, Cố Phong giả vờđiđến nhìnmộtchút, tay củacônương mũm mĩm vô cùng đángyêu, lòng bàn tay da dẻ non nớt. cònhiệnra vài vết đỏ ửng.

Hai người lập tứcđitheo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Phong thấy nàng cũngđivào theonóiliên miên cằn nhằnmộttràng, xem ra là vừa rồi bị nàng chê cười mất mặt nên vội vã muốn giải thích.

Phó Y Lan là người thẳng thắn, làm sao hiểu được Cố Phong loanh quanh, chỉ gật đầu đồng ýnói"Vậy ngươi xem lúc nàothìthuận tiện,nóirõthời gian cho ta biếtđi."

Cố Thiền vừa thấy Phó Y Lan, lập tức ném chuyện cháo thịt ra khỏi đầu, gọi nàngđiđến bên giường, tay cầm tay, thiên ân vạn tạnói"Tađãnghe Vương gianói, Y Lan, nếukhôngcó ngươi ta vẫn còn ở dưới núi; takhôngbiết báo đáp ngươi thế nào,khôngbằng ngươinóingươi muốn gì tasẽgiúp ngươi làm."

Bời vì hôm qua nàngyêucầu quá mãnh liệt, hôm nay lại khôi phục khá tốt, cho nên đồ ăn hôm nay cuối cùng cũng có món mặn, là cháo trắng với canh thịt dê.

Phó Y Lan lập tức nhảy xuống giường, nàng tưởng là động tác của mìnhđãrất nhanh nhưng nàng còn chưa rửa mặt xong bên ngoàiđãvang lên tiếng binh sĩ thao luyện.

Cố Phong còn chưanóihết câu, Phó Y Lan liền cườinói"Cố Thiêmsựđangđứng trước mặt ta? Tathậtsựkhôngthấy, ta chỉ thấymộtcon khỉ ngoan cốđangngồi xổm trước mặt ta, màu sắctrênmặt giống Chung Quỳ…"

nóichính xác hơnthìcônương Cố Phong quen cũng chỉ có Cố Thiền. Cố Thiền là người như thế nào, người được nuôi dưỡng đến yếu ớt, tính tình mềm mại, ánh mắt nông cạn lại thích khóc. Trong mắt Cố Phong, nàng giống như em bé trong bức tranh ngày tết, từ khihắnhiểu chuyệnđãkhôngdám chạm mạnh vào nàng, chỉ sợ chạm hỏng nàng, chỉ che chở cho nàngthậttốt.

Sáng sớm ngày hôm đó, các binh sĩ diễn tập trận pháp.

Sau khi làm xong tất cả, lại soi gương kiểm tra lạimộtlần, xác nhận mọi thứkhôngcó gì sai sótthìvén cửa lềuđira ngoài.

Phó Y Lanđangmuốn trả lời, chỉ nghe ngoài lều vang lên tiếng binh lính cầu kiến.

Nếu ở bên ngoài gặp người khác bị hỏithìtự xưng là binh lính làm tạp vụ mới được Cố Phong điều đến, điều này cũngđãđược Cố Phong dặn trước.

"Ngươi ngồi trước cửa lều trại,khôngnhìn ra được hoàn toàn trận pháp, lại đơn giản như ta sáng nay luyện nằm rạp truy kích, nếu đánh trậnthậtthìngay cả vũng bùn rãnh nước cũng phải bò vào, như này vẫn còn khá."

Cố Thiền vừa uống thuốc,đangngồi dựa vào giường được Hàn Thác bón thức ăn.

Lúc này đến lượt nàng chưanóihết lời, Cố Phongđãđứng dậyđivào lều bạt.

Phó Y Lan bất đắc dĩ nhìn đầu tóc rối tung của mình, dùng tay búi hết tóc lêntrênđỉnh đầu, dùng trâm bạch ngọc cố định lại, lại cầm lấymộtcây trâm gỗ binh sĩ hay dùng kề sát vào gương nhìn so sánh, cảm thấykhônghợp lại đổi sang trâm gỗ.

Đây mới là mục đíchthậtsựcủahắn.

Cố Phong cố làm ra vẻ, Phó Y Lan liền dùng cách tương tự đáp trảhắn.

Có điều, dù sao cũng phải cẩn thận,khôngthể rêu rao, cho nên Cố Phong mang đến hai bộ quần áo của binh lính,yêucầu Phó Y Lan nhất định phải mặc vào mỗi khiđira khỏi lều trại để tránh bị người khác chú ý.

Cố Phong giảo hoạt, lúc này vẻ mặt lại nhưđangsuy nghĩ rút lui "Đúng rồi,trênngười ngươi vẫn còn vết thương; ngươi vốn làmộtcônương bây giờ lại cònđangbị thương; nếu tỉ thí với ngươi chẳng phải thành chúng tađangbắt nạt ngươi sao,khôngđượckhôngđược, hay là thôiđi."

Sau khi Hàn Thác ra lệnhkhôngcho phép truyền việc này ra ngoàithìviệc này càng như cục đá chìm xuống đáy biển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

thậtra Phó Y Lan cũngkhôngđixa, chỉđiloanh quanh lều trại của Cố Phong xem binh lính luyện tập, nàng vô cùng phấn khích đối với chuyện này, thường xem hết cả ngày.

Phó Y Lan có tài nghệ, mỗi ngày đều nhìn người khác luyện tập tất nhiên cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, lúc nàyđãbị Cố Phong thuyết phục. Có điều, nàng vẫn có điều lo lắng, chỉ sợ gặp phải chuyện gì cho nên hỏihắnnhiều lần để xác nhận "thậtsựsẽkhôngảnh hưởng gì chứ? Tỷ… Vương giakhôngphảiđãnóilàkhôngđược để cho người khác pháthiệnra sao? Nếu tađiluyện tập tất cả mọi người đều nhìn thấythìngươinóivới người khác như thế nào?"

"Có gì màkhôngthể chứ? Tham gia trận pháp nhất định làkhôngđược, những người tham gia đềuđãđược quy định, ngươi tham gia nhưngkhônglên chiến trường, đến lúc đó lại xảy ra vấn đề; có điều lúc luyện tập ngươi có thể bộc lộ." Cố Phong nhíu màynói"Ta nghe hai huynh đệ Phùng Kỳ, Phùng Lânnóingươi tinh thông mọi kỹ năng; nếu là người tài đừng giấu diếm nữa, hãy hướng dẫn mọi ngườiđi."

Mười hai vạn đại quân quy mô như thế nào chỉ cần lấy bút tính toánmộtchút là được.

Cố Phong nhìnmộtcáithìkhôngrời mắt được, vậy mà lại sinh ra ý nghĩ muốn chọc chọc vài cái, kích động sờmộtcái, may màhắncòn biết khắc chế; nếukhôngphảithìkhôngcần chờ sắp xếp thời gianđãlập tức so chiêu với Phó Y Lan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy Phó Y Lan và Cố Thiền đột ngột xuấthiệnlại là nữ nhânkhôngđược phép ở trong doanh trại, nhưng chưa tạo thành ảnh hưởng gì trong quân doanh; chỉ có đoàn tiểu binh ra ngoài với Cố Phong và thị vệ trước lều của Hàn Thác biết.

Editor: huyetsacthiensu

Nhưng mà Phó Y Lan có thểmộtmình cứu Cố Thiền từ dưới vách núi lên, còn có thể múa kiếm múa thương, làm cho hai huynh đệ tốt của Cố Phong khenkhôngngớt miệng; cho nênhắnmuốn được mở mang kiến thức về năng lực của nàng.

Bốn người ngươimộtlời tamộtlờinóichuyệnmộtlúc, đột nhiên Hàn Thác chuyển đề tài,nóivới hai người Cố Thiền và Phó Y Lan "Tađãphái người đưa Hồng Hoa Bạch Hoa đến đây, chờ hai người bọn họ đến, cửmộtđội người ngựa của Lý Vũ Thành hộ tống thêm hai người đó hầu hạ, đưa hai người các nàng về U châu."

Lúcđangnhập tâm, chợt nghe bên tai có ngườinóichuyện: "Vị tiểu huynh đệ này, ngươithậtsựlà to gan, dám trốn thao luyện ngồi ở đây lười biếng, chẳng lẽkhôngsợ ta báo cáo, xử trí ngươi bằng quân pháp hay sao?"

Cố Phong đứng bên cạnh chen miệngnói"Nếu nàng là ngươi cũngkhôngcó bản lĩnh như vậy."

Thị vệ gật đầu "Buổi chiều hôm quađãtỉnh rồi, chẳng qua là lúc đó thân thể quá yếu, Tiêu thần ynóilà cần được nghỉ ngơi nhiều; sáng nay sau khi bắt mạch thấyđãkhôi phục khá tốt, Vương gia lập tức lệnh mạt tướng đến mời hai người qua đó."

Xưa nay Phó Y Lan hoạt bát hiếu động, đương nhiênkhôngthể cả ngày ở trong lều trại; cho nên mỗi ngày buổi sáng rời giường đều mặc quần áo của binh lính.

"Khụ."hắnthanh thanh cổ họng, che giấu vẻ lúng túngkhôngtự nhiên của mình "Nhìn quathìkhôngsao rồi, vậythìtốt, ngày mai là ngày hưu mộc của ba chúng ta, đến lúc đósẽtìm ngươi tỉ thí, địa điểmsẽdo ta sắp xếp, ngươi chỉ cần chờ đến lúc đó thôi."

Lúc hai người nàyđangcò kè mặc cảthìCố Phong và Phó Y Lanđivào.

"Nàng tỉnh rồi sao?" Hai người trăm miệngmộtlời.

Phó Y Lan sợ hết hồn, vội vã bỏ cành cây trong tay xuống, vừa ngẩng đầuđãnhìn thấy khuôn mặt cợt nhả của Cố Phong.

"Việc này cũng có thể thử sao?" Phó Y Lan liếc mắt nhìnhắnmộtcái, hỏimộtđằng trả lờimộtnẻo,khôngphải nàng chưa từng nghĩ đến, mà là trong quân doanh có quy tắc. Chuyện nàng giả mạo tạp vụ của Cố Phong đứng ở cửa lều canh là chuyệnnhỏkhôngcó ai quản, nhưng trà trộn vào quân lính thao luyện là chuyện lớn,khôngthể đùa giỡn.

Những ngày gần đây, Cố Thiền bị thương nặng chưa lành, toàn bộ tâm tư của Hàn Thác đều đặt ở việc chăm sóc nàng. Cố Phong liền tự động gánh vác trách nhiệm chăm sóc Phó Y Lan, còn nghĩ ra các cách hỗ trợ nàng giấu giếm thân phận, thường xuyên qua lại với nhau hai người cũng dần dần quen thuộcnóivài câu chuyện cườinóikhôngđâu vào đâu.

Ăn hếtmộtbát Cố Thiền còn chưa thỏa mãn, nháy mắt với Hàn Thác, ý cầu xinkhôngcầnnóira khỏi miệng Hàn Thác cũng có thể nhìn ra.

Phó Y Lan hiểu ý "A"mộttiếng.

Nhưng mà,rõràng là Cố Phongkhônghài lòng với phản ứng của nàng, bỏ khăn xuống,điđến trước mặt nàng, vô cùng thần bí hỏi "Mỗi ngày ngươi đều vui vẻ xem thao luyện như vậy, chẳng lẽkhôngmuốn thử sao?"

Nàng (Cố Thiền) cũngđãnóinhư vậy, Phó Y Lan cũngkhôngthể làm gì khác hơn là đồng ý, ngược lại nàng (Phó Y Lan)thậtsựkhôngnghĩ đến việc gì cần Cố Thiền giúp đỡ, có lẽ vĩnh viễn cũngkhôngđưa rayêucầu.

Trong quân doanh quy củ, cứ ba mươi người ở trongmộtlều bạt, mười hai vạn người là bốn nghìn lều. Những tướng lĩnh từ Ngũ phẩm trở lên ở lều trại riêng cho nên số lượng lều chỉ nhiều hơn bốn nghìn, vị trí đóng quân hơn mười dặm cũngkhôngnhìn thấy điểm cuối.

Hôm nay là ngày thứ bảy Phó Y Lan đến doanh trại, tuy rằng sinh hoạt gian khổ bất tiện hơn trong nhà nhiều nhưng nàng thích ứng rất nhanh, mỗi ngày đều hưng phấn vui vẻ.

"Ta là binh lính tạp vụ của Cố Thiêmsự,hắnlệnh cho ta đứng bảo vệ ngoài cửa lều,khôngđượcđiđâu cả, cho dù báo cáo lêntrênta cũng vẫnnóinhư vậy; ngược lại vị đại ca này,mộtmình chạy từ trong đội ngũ ra,khôngsợ bị trách phạt sao?"

"Yên tâm, mọi chuyệnđãcó ta." Cố Phong vỗ ngựcnói"Nếu nhưkhôngtiện luyện tập trước mặt mọi ngườithìngươi vụng trộmđicùng ta, Phùng Kỳ Phùng Lân tỉ thí mài giũa cũng được."

"Takhôngsao rồi." Phó Y Lan rơi vào hố Cố Phong đào càng sâu "Ngươi xem, đều khỏi rồi, thuốc của Tiêu thần y có tác dụng rất tốt, mới qua mấy ngày vảyđãbong hết,đãkhôi phục như lúc đầu, ngay cả sẹo cũngkhôngcòn."

nóiđến đoạn sau chính làđangdùng kế khích tướng.

Giờ Mẹomộtkhắc, bầu trờiđãle lói ánh sáng, kèn hiệu, tù vàđãvang vọng trong doanh trại.

Chương 77

Tuynóicháo nhiều thịt ít, chỉ để có chút hương vị mà thôi, nhưng Cố Thiềnđãnhiều ngàykhôngđược ăn uống bây giờ chỉ cần có chút hương vị thịt là nàngđãvuikhôngchịu được, ăn rất nhanh, hoàn toànkhônggiống ngày hôm qua lúc ăn cháo.

Trận pháp này Phó Y Lan từng đọc qua trong sách binh pháp,đãsớm học thuộc bí quyết nhưng chưa từng xem diễn tập trong thực tế; cho nên càng xem chăm chú. Mãi cho đến lúc các binh lính luyện tập xongđira nghỉ ngơi tại chỗ nàng vẫn xếp bằng ở cửa lều, cầmmộtcành cây vạch vài đườngtrênđất mô phỏng theo trận pháp biến hóa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77