Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44
Huống chi,khôngcó lý do lại bị kêu tiến cung bị dạy dỗ, trong lònghắncực khó chịu, lạikhôngthể giống như trướcđiphát tiết như nam nhân bình thường, cuối cùng mấy ngày sau lại xảy ra đại họa.
Từ khi Nguyên Hòa đế sinh bệnh, Thái tử liền giám quốc, Thái tử đương nhiênsẽkhôngtrao mẹ ruột của mình, vì thế điều động binh lính nghênh chiến.
Cố Thiền lòng tràn đầy sầu lo, sau khi Sở vương vây thành, liên hệ giữa nàng cùng Hàn Thác cũng bị chặn.
Bọn họ dừng ở trướcmộtgốc cây ngô đồng, ném vật được bọc vải trắng kia xuống.
Ninh thịkhôngbiết, đương nhiên làkhôngtrả lời được.
Nơi này là nhà mẹ đẻ của Ninh thị, bà cũngkhôngcần người dẫn đường, tựđitới viện bà ở trước khi chưa lấy chồng xử lý thỏa đáng.
Ninh Hạo nếuthậtsựlà đầu sỏ gây nên, vậyhắnchết chưa hết tội, nhưng Ninh Lễ cùng Ninh quốc công vô can trong việc này, Ninh hoàng hậu đương nhiênsẽkhôngbỏ qua, cuối cùng làm cho Nguyên Hòa đế biếm Tấn vương thành thứ nhân, cấm ở bên trong hành cung.
Tiết thịđangnói, mọi ngườiđãcười làmmộtđoàn.
mộtbên là cháu ruột,mộtbên là cháugái, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà nguyện ý thỏa mãn nguyện vọng của Ninh Hạo, nhưng cũngkhôngmuốn làm hại Cố Thiền.
Ban ngàykhôngthểđiđâu, mọi người chỉ có thể ngồi ở nhà chính vừanóichuyện phiếm vừa làm thêu thùa.
hắnnói, động tác của hai người khác dừng lại.
Theo thời gian trôi qua, vật tư trong thành dần dần tiêu hao hầu nhưkhôngcòn, lòng người càng thêm hoang mang, trật tự hỗn loạn, cuộc sống của dân chúng khổkhôngnóinổi.
“Được rồi, tasẽquản thúchắn, ngươi đừng lo lắng.”
“Sở vương công thành! Sở vương công thành!”
Ninh thị nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy ba gã sai vặt bộ dáng thiếu niên tiến vào trong viện, trong đó hai ngườimộttrướcmộtsau nângmộtvật bọc vải trắng, cònmộtngười xách ba cái xẻng.
Vật kia hình như rất nặng, rơi xuống đất lại vang lênmộttiếng “Uỳnh”.
Chợt nghe “Phanh”mộttiếng, hình như có vật nặng đâm vào cửa.
“Lúc ở U châu, con nhìn thấy Xán Xán rơi xuống nước liền cứu nàng lên, ai ngờ nàng hiểu lầm là con quấy rối nàng......”
Sở vương là con thứ năm của Nguyên Hòa đế, năm nay hai mươi mốt tuổi, đất phong ở Sơn Tây Đại Đồng, mặc dùkhôngco chiến công hiển hách giống Tĩnh vương, nhưng từng có kinh nghiệm mấy lần giao phong cùng Ngoã Lạt.
“...... Nàng vừanóinhư vậy làm cõi lòng ta tan nát, giống như nhân sủi cảo….”
Nhưng vì an toàn, nữ quyến vẫn tập trung toàn bộ vàomộtchỗ, thống nhất vào ở Vĩnh Hòa đường.
Vì thế, trừ Cố Tùng ngày chín tháng tám phải nhập trường thi tham gia thi Hương, những người còn lại của hầu phủ đều chậm rãi đến dự tiệc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối tháng mười, kinh thành có tuyết rơi, trong thànhđãbắt đầu có nhà gia cảnh bần cùng đói khổ lạnh lẽo, đông c·h·ế·t ở đầu đường.
Động tác của ba gã sai vặt rất nhanh nhẹn, nháy mắtđãđào xong, dưới tàng cây cómộthố đất.
Tấn vương còn trẻ khí thịnh, liên tục gặp đả kích,khônggượng dậy được, trước khi tới hành cungđãđiđời nhà ma, có ngườinóilà tự sát, cũng có lời đồn là Ninh hoàng hậu sai người xuống tay.
Thanhâmbằng phẳngkhôngchút gợn sóng,khôngnghe ra vui buồn lô âu.
“Ta luôn cảm thấy bên kia có người nhìn chằm chằm vào chúng ta.”
Cònkhôngchờ đem người tiến cung thẩm vấn, Tấn vươngđãnhận được tin tức, phẫn nộ rút kiếm xông vào Ninh quốc công phủ, chém c·h·ế·t Ninh Hạo cònkhôngtính, ngay cả Ninh Lễ cùng Ninh quốc công đều bịhắnđả thương.
Nửa tháng sau, Sở vương tới ngoài kinh thành,đitheo cùnghắn, còn có tám vạn quân Kì Hạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyên Hòa đế lúc này bị tức đếnkhôngdậy nổi, làm sao có tinh lực quản việc này.
Cố Thiền vẫn chưa đem chuyện ác của Ninh Hạo ở U châunóicho bất cứ ai, tuy có Hàn Thácnóicho nàngkhôngcần lo lắng, cũngkhôngcó khả năng hoàn toànkhôngcó phòng bị gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậythìsao, conthậtlòng đối với Xán Xán, con nghĩ cưới nàng, nhịcôcôlạimộtlòng muốn nàng gả cho Tĩnh vương, đạicôcô, Tĩnh vương kia cũngkhôngphảimộtlòng với người, chúng ta mới là ngườimộtnhà.”
Vĩnh Chiêu hầu đều có tin tức riêng, sau khi nhận được truyền thư trở lại Vĩnh Hòa đường, nhìn ngườimộtnhà lớnnhỏtụ ở trong viện, tuyên bố: “Tĩnh vương đắc thắng khải hoàn, ở ngoài thành cùng Sở vương khai chiến.”
Quý phi từ đó bệnhkhôngdậy nổi, chỉ qua hơnmộttháng, cũngđitheo con trai cùng con dâu.
Nhưng do ai đến dạy dỗ Ninh Hạo cũng là vấn đề.
Canh bốn,mộttiếng nổ ầm vang đánh vỡ đêm khuya yên tĩnh.
Tiết thị trả lời: “Nếumộtngày nhà chúng tathậtsựbị đói,khôngăn các ngươi cũng phải ăn, ở nông thôn có nạn hạn hán nạn lụt, còn dám xem thường đồ ăn sao.”
Thị vệ Hầu phủ tất cả đều làmộttay Vĩnh Chiêu hầu chọn lựa huấn luyện, hoàn mỹ có thể sánh bằng cấm quân hoàng thành, dân chúng đương nhiênkhôngphải là đối thủ.
Nhưng kinh thành bị vây,khôngthể ra vào thành, nhưngkhônggiấu diếm được.
Tiểu nha đầu nằm trong tã lót, thầmthìnhả bong bóng, mảy maykhôngchút cảm giáckhôngkhí khẩn trương bên ngoài.
Hành vi của Ninh Hạo lúc trướcđãđủ làm người ta phỉ nhổ,hiệnnay còn lấy mạng người,thậtsựlàkhôngcó thuốc nào cứu được.
Sáng sớm hôm sau Ninh thị liền dâng lệnh bài tiến cung, đem mọi chuyệnnóicho Ninh hoàng hậu.
Theo tiếngnóicòn có tiếng bước chân.
Trong lòng Ninh thị lộp bộp, lập tức hiểu được những gì mình vừa nhìn thấy cũngkhôngphải là chuyện tốt lành gì.
Tưởng lão thái thái nhíu minói: “Đừngnóimấy chuyện đáng sợ nữa, vẫn còn có bọnnhỏở đây,nóinhiều lời vui vẻđi.”
“Ta cũngkhôngsợ nàng ta nhìn, oan có đầu nợ có chủ, nếu nàng chếtkhôngnhắm mắtthìđitìm thiếu giađi, dù sao cũngkhôngliên quan gì đến chúng ta.”
khôngbiết kiếp này chuyện này cuối cùng phải hóa giải như thế nào.
Chương 44
Cố Thiền cùng Phùng Loan vây quanh ở giường bên cạnh đùa với tiểu chất nữ vừa đầy tháng.
Nguyên Hòa đế ban chỉ triệu Sở vương Hàn Thiện tiến cung vội về chịu tang mẫu phi, Nguyên Hòa đế cũng ngã bệnh.
Ninh quốc côngđãsớmkhôngcòn giữ chức vụ, con lạikhôngchịu hăng hái tranh giành, tôn tử lại càngkhôngphối hợp, nhưng tốt xấu gì ông vẫn là phụ thân thân sinh của Hoàng hậu nương nương, trong ngày thường chưa từng thiếu người muốn kết giao, thọ yến là cơ hội nịnh hót tặng lễ, tất nhiên là phi thường náo nhiệt.
Tiếp theo lại có tiếng nổ liên tiếp xuấthiện, mọi người đều hiểu được, đây là tiếng pháo.
“Người c·h·ế·t là ai?” Ninh hoàng hậu nghe xong hỏi.
“Haizz, ngươinóithiếu gia bị làm sao vậy, lúc trước cùng lắm cũng chỉ là chiếm lấy trong sạch của mấycônương,hiệntại người lên giường vớihắnđềukhôngsống được?”
Nàng ra lệnh ba người Bích Linh, Bích Lạc cùng Hồng Hoa tuyệt đốikhôngđược rời khỏi người mình, càngđitheo bên người Ninh thị và Phùng Loanmộttấc cũngkhôngrời, những gì có thể phòng bị nàng đều làm, ngày ấy quảthậtmọi chuyện đều thuận lợi.
Mười lăm tháng tám tiệc rượu tết Trung thu, hoàng thân quốc thích tề tụ trong cung, vốn làmộtđêm nhạc hoà thuận vui vẻ đoàn viên, Tấn vương phi lại ở trong ngự hoa viên đập đầu vào núi giả tự sát.
Nhưng vấn đề mấu chốtkhôngphải ở chỗ này, thân thể Ninh Hạo bây giờ bị khiếm khuyết, vừa mắt nữ tửthìdùng dức chà đạp, sau đó sợ đối phương tiết lộ bí mật của mình, mới ra tay g·i·ế·t hại.
Đối với Ninh thị mànóithìlạikhôngnhư vậy.
Tề thị sẵng giọng: “Xem ngươi so sánh kìa, về sau có cho người khác ăn sủi cảo nữakhông, mỗi lần ănsẽnghĩ tới bên trong đều là lòng của ngươi.”
Ninh thị chỉ cảm thấymộtcái đầu có thể to ra gấp năm lần.
khôngnóihai lời, trong đó cómộtngười bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về hướng Ninh thị, Ninh thị vội vàng xoay ngườiẩnở phía sau khung cửa sổ khép lại.
Cũng vìkhôngcó cảm giác lo ăn từng bữa, tục vật có vẻ liềnkhônghề quan trọng, lờinóicủa Tiết thị nay cũngkhôngkhắc khe, vô cớ gây chuyện, ngược lại bởi vì miệng bà lưu loát, lờinóidí dỏm, thành nhân vật thú vị.
Nguyên Hòa đế giận dữ, hạ lệnh trarõ, tra được Ninh Hạo từng dạo chơi ở ngự hoa viên.
Dân chúng đều rời giường xem xét, từng đám lửa bay lên từ phía chân trời, chiếu sáng bầu trời đêm.
Từ ngày ấy, Cố Thiền liền bắt đầu cùng Hàn Thác thư từ qua lại.
Trừ vu oan giá họa, Ninh Hạo còn biết châm ngòi ly gián.
Ninh Hạo chếtđilà chuyện sau khi Hàn Khải đăng cơ, lúc Tấn vương chém c·h·ế·t Ninh Hạo, Sở vươngđanglĩnh quân chống lại Ngoã Lạt,khôngkịp phân thân, Hàn Khải mượn cơ hội giảm bớt quân nhu cung ứng, hại Sở vương đại bại, c·h·ế·t trận sa trường.
Ninh hoàng hậu đương nhiênkhôngtin, Ninh Hạo tâm địa gian giảo toàn bộ kinh thành có ai màkhôngbiết, bà giáo huấn: “Bình thường ngươi gây chuyện còn chưa tính, Xán Xán là biểu muội của ngươi, ngươi cũngkhôngchịu buông tha? Huống chi nàngđãđính thân......”
hắnmang binh bao vây kinh thành, cũngkhôngcông thành,nóira điều kiện, muốn phụ hoàng đem người hại c·h·ế·t mẫu phi, đệ đệ cùng em dâu củahắnquy án, đến lúc đóhắntất nhiênsẽthu binh, nếukhôngsẽđích thân vào thành bắt người.
Lời đồn nhanh chóng tản ra, trong đó có niềm vui sướngkhôngra lời, dân chúng thầm nghĩ sớm chút vây thành như vậy cũng là giải thoát.
Người thứ ba nghe vậy cũng cườinói: “Quỷ ở phía dưới chân các ngươi.” Vừanóivừa dùng xẻng chỉ chỉ thi thể trong vải trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cửa sổkhôngcó bản lề, mà là được đóng cố định, lúc mở rathìđẩy từ dưới lên hướng ra ngoài, v·ú già thường ngày phụ trách quét tước sáng sớmđãlàm xong việc nên mở cửa sổ ra thông gió, đến chạng vạng lại đến đóng.
Ninh Hạo nhận lệnh tiến cung, từnhỏhắnđãđược nuông chiều thành thói quen, đối diện với đạicôcôhoàn toànkhôngđáng lo, thề thốt lấp l**mnói: “cũngkhôngphải là con cố ý, con đâu biết các nàng mảnh mai như vậy, bị đánhmộtchútđãtắt thở.”
…
Hai bên giằng cokhôngdứt.
Huống chi, nếu có thể hủy bỏ hôn ước của Tĩnh vương cùng Cố Thiền, Ninh hoàng hậu càng hy vọng đem Cố Thiền gả cho Hàn Khải, như Ninh Hạonói, cháu có thân cũngkhôngbằng con.
Người thứ nhất bà nghĩ đến là Ninh hoàng hậu, Ninh quốc công phu nhân mất sớm, Ninh hoàng hậu thuởnhỏchính là người tâm phúc của đệ muội, hôn nhân của Ninh thị cùng Cố Cảnh Ngô năm đó chính là do Ninh hoàng hậu làm chủ.
“Nữ nhi của nhịcôthân hay con cùng nhịcôcôthân hơn?” Ninh Hạo hỏi.
Hai người có qua có lại đương nhiên so vớimộtngười tự quyết địnhthìthú vị hơn rất nhiều, cho dù là Cố Thiền thản nhiên ở hầu phủ tại kinh thành, hay là Hàn Thácđangở đại doanh lúc nào cũng có thể có biến cố núi Cầmcô,mộtngày so vớimộtlại ngày càng chờ đợi thời khắc mỗi đêm nhận được thư.
“Sợ cái gì chứ, trong nhà này cũngkhôngcó người.”
Tất cả dụng cụ bên trong đều sắp xếp giống trước khi Ninh thị lấy chồngkhôngthay đổi chút nào, bà kéo ra mấy ngăn kéo, thấy trong đó có hai quyển sách, tùy tay lật xem g·i·ế·t thời gian.
“sựtình cũngkhôngnghiêm trọng giống lời nhịcôcônóinhư vậy.” Ninh Hạo tuy rằng làm việckhôngdựa vào khuôn khổ, nhưng vẫn có chút nhanh trí, thậm chí bởi vì làm được nhiều chuyện xấu, còn có bản lĩnh vu oan: “Nhịcôđangtrả thù con.”
Thái tử vốn là người nho nhã yếu ớt, bị áp lực nặng nề, mấy bệnh cùng phát, vì tâm tư lao lực mà người tiều tụy, khó có thể chống đỡ trọng trách giám quốc.
Betaer: huyetsacthiensu
Cát đất dưới tàng cây bị cuốc lên, rồi hạ xuống,rõràng nhìn thấy vải bố trắng bị vén lênmộtgóc, lộ ramộtcánh tay mảnh khảnh đeo hồng ngọc.
Màhắnlờinóikịch liệt, người có tâm nghe tới những câu này đều chỉ thẳng Ninh hoàng hậu.
Tuy rằng nơi này lâukhôngcó người ở, nhưng vẫn sạchsẽnhư cũ, có thể thấy vẫn thường xuyên được quét dọn.
Nàng lo lắng an nguy Hàn Thác ởtrênchiến trường, lại khó tránh khỏi lo âu tình trạng kinh thànhhiệnnay, dù sao, kiếp trướckhôngcó chuyện này.
Ninh hoàng hậu nhíu màynói: “Saocôngươi lại trả thù ngươi, ngươi là cháu, nàng cũng là vì muốn tốt cho ngươi.”
Cố Thiềnâmthầm thở dài,thìra mọi chuyện củamộtkiếp, nàng có khả năng nắm giữ cũng chỉ là số ít chuyện xảy ra ở kiếp trước,đãbiết nguyên nhân kết quả, đối với chuyện chưa từng xảy ra căn bản hết đường xoay xở,khônghề có đối sách.
Nếu người c·h·ế·t chính là hầugáitrong nhà, Ninh hoàng hậu cũngkhôngcảm thấy nghiêm trọng, nhưng mà bà cũng hiểu được manh mối tai hoạ ngầmđangnhìn thấy phải bị b*p ch*t từ trong trứng nước.
Nếu trưởng bối giáo huấn vài câusẽhành động bớt phóng túng, vậyđãkhôngphải là Ninh Hạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xác c·h·ế·t quần áokhôngchỉnh tề, làn da tràn đầy xanh tím, h* th*n lại huyết nhục mơ hồ, vừa thấy liền biết làđãbị nam tử bắt nạt.
trênyến hội, nha hoàn chia thức ăn vô tình làm đổ rượu, dính ướt quần áo Ninh thị.
Ninh quốc công phủ có quan hệ thông gia với Vĩnh Chiêu hầu phủ nên gửi thiệp mời cả nhà.
Có người ngọt ngào, có người sầu khổ, bị Hàn Thác lấy việc công làm việc tư tham ô quân đưa thưđitớiđiluikhôngngừng, trăm điềukhôngthể lý giải, vì sao chiến dịch lần này có nhiều quân tình khẩn cấp như thế?
Bà cởi áo ngoài, đưa cho Xảo Nguyệt cầmđiphòng giặt đồ, giặt sạch hong khô, có mấy hòm quần áo chuẩn bị từ hai năm trước cho lúc này, lấy ramộtbộ, nhưng rốt cuộc vẫnkhôngvừa người,khôngthích hợp trở lại tiệc rượu, chỉ ở trong phòng chờ đợi.
Chuyện gièm pha của Hoàng gia được giấu kín, dân chúng tất nhiênkhôngthể biết được.
Kèm theo tiếng ngườinói: “Ai da, ngươi cẩn thậnmộtchút.”
“Hắc hắc, ngươiđãnghe qua lấyâmbổ dương chưa,khôngthấy thiếu gia càng ngày càng non mịn thêm sao, đều là lấyâmcủa nữ nhân để bổ dưỡng.”
Nhưng đối phương dù sao cũng là cháu ngoại bà, Ninh thị nghĩ đến trước hết vẫn là khuyên nhủ dạy bảo, màkhôngphảiđitố giáchắn.
Đầu tháng tám là đại thọ bảy mươi của Ninh quốc công.
Ninh hoàng hậu đương nhiênkhôngmuốn Cố Thiền gả cho Hàn Thác, nhưng con người của Ninh Hạo này......
Đáng tiếc Sở vương chiến thuật lợi hại,hắnmặc dùkhôngchủ động ra tay, khi bị tập kích lạikhôngchút nào nương tay, quân đội trong kinh thành ít có kinh nghiệm thực chiến, liên tục chiến bại, quân lính tan rã.
“Viện nàykhôngcó người ởđãhơn mười mấy hai mươi năm, có quỷ mới nhìn ngươi.” Trong đómộtngười cười nhạonói.
Ninh thị ngồi ở tháp gần cửa sổ.
Vì cướp đoạt lương thực cùng quần áo chống lạnh, cómộtsố dân chúng tự phát tổ chức đứng lên, chuyên môn công kích phú hộ nhà cao cửa rộng, Vĩnh Chiêu hầu phủ cũng là mục tiêu thứ nhất của bọn họ.
Ninh hoàng hậu khó hiểu “Liên quan gì đến Xán Xán?”
“Chẳng lẽ ngươikhôngtìm được nữ nhân cam tâm tình nguyện hay sao? Cần gì phải dùng sức mạnh.” Ninh hoàng hậu lại khuyên, dù sao bàđãsinh ba con trai, cùng cháu trai thảo luận đề tài này cũngkhônglúng túngmộtchút nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.