Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Chân tướng
Đương nhiên, chuyện xưa của Đông Quách tiên sinh Ninh thị cũng nghe qua, nhưng thấy thế nào người thường trong lòng đều cho là Giang Ngọc Lang vô liêm sỉ này nọ,khôngnên là Trịnh thị.
Ninh thị trong lòng bồn chồn, Cố Cảnh Ngô đè lại bàn tay bà, ý bảo bà đừng hoảng hốt, trong miệng đáp: “Cho nàng tiến vào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trịnh thị chân trước mớiđi, Liên Tâm sau lưngđivào nhà, thần sắctrênmặt có chút cổ quái, ngập ngừngnói: “Phu nhân, lão gia, Tĩnh vương gia mang theo... Tĩnh vương gia tới cửa cầu kiến... còn có tiểu thư chúng tađicùng.”
“Tasẽđem các nàng đuổiđi.” Ninh thị cũng là người có tính tình thẳng thắn lưu loát,nóixong liền muốn đứng dậy.
Trịnh thị còn chưađixa, nghe được rành mạch lời Liên Tâmnói, thầm nghĩ: “Tĩnh vương cầu kiến, tiểu thư về nhà,rõràng là hai việc khác nhau, cho dù vừa vặn ở cùngmộtchỗ, cũngkhôngnên hoảng loạn, Liên Tâm vẫn là nhất đẳng đại nha hoàn trước mặt phu nhân, ngay cả câu đềunóikhôngra thể thống gì, khó trách phu nhân đối với Thanh Thanh của bà khác nhau như vậy.”
Bà đối đãi với Trịnh thịkhôngtệ, tuyệt đốikhôngcó khả năng làm cho bà ấy có cừu hận muốn g·i·ế·t mình để thống khoái.
Beta: Cua Heo
Nào ngờ ông trời cố tình trêu người, Giang Ngọc Lang này làmộttai họa, bị kỹ nữ Xuân Hải Đường trong Bách Hoa lâu xúi giục bài bạc, thua đến mức ngay cả tổ trạch cũng phải đemđitrả nợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Ngọc Lang cảm thấy đó là biết cách làm giàu, liền cùng ma ma của Bách Hoa lâu thỏa thuận giá, thừa dịp Trịnh thị chưa chuẩn bị đem nữ nhi mangđi.
Mấy ngày nay, Cố Cảnh Ngô mặt ngoài bất động thanh sắc, kỳthậtđangâmthầm điều tra chi tiết mọi người trong Cố giamộtlần nữa,khôngriêng gì nô tài sau khi đến U Châu mua, cũng bao gồm người theo từ trong phủ Vĩnh Chiêu hầu,khôngbỏ sót người nào.
Trịnh thị ở quê nhà Ninh Ba có danh tiếng rất tốt, ở nhà chồng sau khiđãsuy tàn vẫn hiền lành quản gia, chăm lo việc nhà, vì duy trì kế sinh nhaikhôngthểkhôngxuất đầu lộ diện kinh doanh ở ven đường, là người có tay nghề tốt nên khách đến tiệm nhiều, chậm rãi phát triển trở thành tiệm rượu nhonhỏ.
Ninh thị cùng Cố Cảnh Ngô là vợ chồngđãnhiều năm, vừa nghe liền biết trượng phu còn cân nhắc vài việc, hỏi: “Sau đó, ngài tính làm sao bây giờ?”
Vợ chồng hai người thấp giọng thương nghịsẽkhôngkêu Trịnh thị, ngườiđangkhả nghi tới, chợt nghe Xảo Nguyệt ở ngoài cửa hồi bẩm Trịnh thị cầu kiến.
Dứt lời, ánh mắt đảo qua cái nắm tay của hai vợ chồng Cố thị, nhân tiệnnóicáo lui.
Nếukhôngnữa, chẳng lẽ Trịnh thị g·i·ế·t ngườimộtlần, sau liềnkhônghề bình thường, cũng có thể tính như vậy. Tẩu tử (vợ sau)khôngtốt với mẹ con bàthìbình yên vôsự, ngược lại đối tốt với họthìchính mìnhsẽbị hại. Nhưngnóithế nào cũng đều giống như có chút gượng ép.
Câu cửa miệngnói, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, bách túc chi trùng tử nhi bất cương (1). Giang gia tuy rằng từ từ suy tàn, nhưng là đại tộc tiền triều, luôn có chút của cải, nếukhônglãng phí, sống như gia đình tầm thường giàu có và đông đúc người cũng có thể tiếp qua ba đến năm đờikhôngphải lo.
Lấy thủ đoạn của Cố Cảnh Ngô theo thân phận quan lớn, nếu mãnh liệt vu oan giá họa, quả thựcmộtchútkhôngcó khó khăn. Nhưng ở bờ sôngđilại, nào có aikhôngướt giày, người nào làm quankhôngcó đối thủ như hổ rình mồi,khôngcó quân địch đối thủ, quan càng lớn,sựđối nghịch cũng càng hung tàn. Cái gọi là “ Saimộtliđimộtdặm”,mộtkhi bị người khác bắt lấy nhược điểm, chính ông gặp chuyệnkhôngmaykhôngđủ thảm, vợ con ai săn sóc đây?
Lúc này, người nào dám để cho mẹ con các nàng đều ở trong nhà bếp! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trịnh thị gặp Cố Cảnh Ngô hôm nay ở nhà,khôngkhỏi sửng sốt, nhưng chuyện của chủ nhânkhôngtới phiên bà hỏi, chỉnóira ý đồ lần này đến,“Phu nhân, Tiểu Hồng ở phòng bếpnhỏhôm trước bị thương ở chân, vừa vặn ngày mai phảiđithư viện đưa cơm nước cho hai vị thiếu gia, nếu nhất thờikhôngan bài được ai, nô tỳ liền cho Thanh Thanhđihỗ trợ,khôngbiết ý phu nhân như thế nào?”
Editor: Bông Ngố
(1) Bách túc chi trùng, tử nhi bất cương: con rết trăm chân, c·h·ế·t màkhôngngã - dùng để hình dung nhân vật, quý tộc hoặc hào môn thế gia có thế lực to lớn, tuyđãsuy bại nhưng uy lực ảnh hưởng vẫn còn tồn tại.
Lúc đầu Giang Ngọc Lang đại khái tự giác, biếtkhôngcòn mặt mũi gặp người, suốt ngàykhôngbiết tung tích. Tiệm rượu Ninh thị khai trươngkhônglâu,hắnliền xuấthiệnđòi lấy bạc, cuối cùng chuyện xưa tái diễn, ngầm ăn cắp khế đất tiệm rượu gán nợ.
Mặc dùkhôngthể vì vậy kết luận mẹ con Trịnh thị cùng cửa hàng Nam Hải thông thương, có lui tới với người trong thương thuyền, nhưng cũng khó mànóituyệt đối chưa từng tiếp xúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau cùng Trịnh thị tự thỉnh hưu thư, mang theo Giang Liên Nam rờiđibặtâmvô tín.
- -------------------------------------
Trịnh thị lại cườinói: “Thanh Thanh, nha đầu kia có thể được phu nhân vì nó suy tính,thậtsựlà nó có phúc khí tu luyện mấy đời.”
Cố Cảnh Ngônói: “Lúc trước mặc kệ bà ấy vì cái gì, ta vội vã trở vềnóicho nàng, là cho nàng đề phòng bà ta, còn có nữ nhi của bà ấy,khôngthể ở lại bên người Xán Xán.”
Tóm lại, nếu cuối cùng tra rasựthậtnhư bọn họ đoán,thìthậtsựlàkhôngthểkhôngcảm thánmộtcâu lòng người khó dò, chỉ sợ về sau đối với người có thiện ý, có lúc đều khó tránh khỏi lòng có khúc mắc.
Chương 28: Chân tướng
Cố Cảnh Ngô thản nhiênnói: “Nay nàng bình ankhôngviệc gì, cho dù lấy việc này bắt bà ta nhận tội, cũng bất quá là g·i·ế·t người chưa thành, ở tù vài nămsẽđược thả ra, quá mức tiện nghi. Chi bằng đem các nàng ở trong vòng quan sát của mình, lại điều tra việc năm đó ra sao, đến lúc đó là vấn trảm.”
Bức thư này của Phùng Thanh Sơn đưa đến,nóivề mẹ con Trịnh thị cùng Giang Liên Nam.
Hơn nữa Ninh Ba phủ từ xưa là cảng buôn bán trọng yếu của trung nguyên, sách sử có ghi: “Quốc gia hải ngoại giả bạc giao tới”.
Cố Cảnh Ngô đem nội dung thưnóicho thê tử nghe.
Đương nhiên, những lời nàysẽlàsựthậtnếu suy luận Trịnh thị là hung thủ có thể chắc chắn như phíatrên.
“Bà ấy vì cái gì muốn g·i·ế·t ta?”, Ninh thị tự hỏi.
Sau đó Giang Ngọc Lang c·h·ế·t bất đắc kỳ tử, Giang mẫu hoài nghi Trịnh thị mưu hại con mình, đem bà đưa tới quan nha, nhưng khám nghiệm tửkhôngra nguyên nhân Giang Ngọc Lang c·h·ế·t,khôngcó chứng cớ, cuối cùng đem Trịnh thị phóng thích.
Chú thích (beta):
Ninh thị nghe được hành vi Giang Ngọc Lang, chỉ cảm thấyhắnlà tên s·ú·c sinh chếtkhônghết tội, nếuthậtsựlà Trịnh thị giếthắnbà cũng hiểu được, thậm chí còn vì bà ấy làm mà thầnkhôngbiết quỷkhônghay mà vỗ tay tán thưởng.
Nhưng trượng phu Trịnh thị, Giang Ngọc Lang điển hình là kẻ bại gia, nhân phẩm ác liệt, lục nghệkhônghọc, thi văn cũngkhôngthông, ăn uống c·ờ· ·b·ạ·cthìlạikhônggìkhônggiỏi.
Cố Cảnh Ngô lại ý bảo bà chờ: “Để tránh đánh rắn động cỏ, trước tìmmộtlý do đem các nàng đưa đến thôn trang, để cho người ta giám thị.”
Cố Cảnh Ngônóiđến hải cảng Ninh Ba phủ thông thương, Ninh thị cũng liền hiểu được, trượng phuđangđiều tra các tình huống khả nghi cho đến nay.
Trịnh thị vì chuyện nàytrênđường cào nát da mặt Giang Ngọc Lang, đemhắnđánh cho đầu rơi máu chảy, cứu nữ nhi trở về.
Cái này cũng chưa tính xong, Giang Ngọc Lang bị Hải Đường bày mưu đặt kế, đem chủ ý đánh vàotrênngười nữ nhi, Giang Liên Nam tuy rằng lúc ấy mới 9 tuổi, nhưng bộ dáng xinh đẹp,đãcó thể nhìn ra ngày sau là mỹ nhân duyên dángyêukiều, dạy dỗ vài năm, đến lúc khai bao có thể bán mấy ngàn lượng, ngày sau lại là đầu bảng trong thanh lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ninh thị sắc mặt khẽ biến, Cố Cảnh Ngô vẫn ấn tay bàkhôngcó buông ra, thấy thế lại dùng lực đè ép, trấn an, Ninh thị thở hổn hển mớinói: “Thanh Thanh nguyện ý hỗ trợthậtsựlàkhôngthể tốt hơn, bất quá chúng ta đều làm mẫu thân, ta biết trong lòng ngươi khẳng định càng hy vọng Thanh Thanh chuyên chú học tập, chuyện chạy vặtthìtùy tiện nha đầu nào đều có thể làm. Như vậyđi, ta trước an bài nhìn xem, nếu làthậtsựkhôngcó người, chúng ta lại cho Thanh Thanhđi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.