Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 973: Muốn dùng tay giúp anh không?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 973: Muốn dùng tay giúp anh không?


Song Triệu Húc Hàn chỉ cảm thấy đau khổ chứ không hề mất kiên nhẫn, vì những đau khổ mà Kỷ Hi Nguyệt phải chịu đựng đều do anh mà ra, nên anh chỉ cảm thấy áy náy và tự trách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không có gì. Em chỉ hận bản thân mình thôi.” Kỷ Hi Nguyệt cười khan nói, “Chắc cả đêm hôm qua anh Hàn không ngủ được ngon giấc đúng không? Hay là em dùng tay giúp anh nhé?” Nói rồi cô vươn tay ra, định bắt lấy phần dưới thắt lưng của anh.

“Tiểu Nguyệt.” Triệu Húc Hàn càng tự trách mình hơn. Lần trước sau khi phát bệnh, cô ngủ một giấc đến sáng không có chuyện gì, nhưng lần này lại gặp phải ác mộng, còn là cơn ác mộng gọi không tỉnh lại được.

“Không, không phải đâu, em cũng rất nôn nống, nhưng, nhưng tại sao cơ thể em lại phản ứng như vậy? Rõ ràng là em rất muốn chấo nhận anh.” Kỷ Hi Nguyệt rất chán nản, hơn nữa còn cảm thấy bực mình, những chuyện xảy ra tối qua cho đến khoảnh khắc cuối cùng cô vẫn nhớ rất rõ, lúc đó hai chân của cô đã được Triệu Húc Hàn dùng thân thể tách ra.

Kỷ Hi Nguyệt đã gặp phải một cơn ác mộng. Trong mơ, cô thấy một người đàn ông không rõ mặt mũi đang tấn công mình rất dữ dội. Cô liều mạng phản kháng, gào thét khản cổ, nhưng cuối cùng vẫn không thể trốn thoát. Nỗi đau đớn khi cơ thể bị xé rách khiến cô kêu gào rất thảm thiết.

Chương 973: Muốn dùng tay giúp anh không?

Nỗi sợ hãi trong cô nháy mắt đã lên đến cực điểm, sau đó ý thức của cô trở nên trống rỗng, hoàn toàn không nhớ được sau đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết cuối cùng không có gì phát sinh.

Hay là cô đi tìm người đàn ông khác thử, đến bước cuối cùng xem có phát bệnh hay không? Nhưng tìm ai đây? Tìm ai thì cũng e là sẽ Triệu Húc Hàn chém c·h·ế·t. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tiểu Nguyệt, xin lỗi em, anh không nên nôn nóng như vậy.” Triệu Húc Hàn vội vàng ôm lấy cô, cảm giác như tim mình sắp vỡ nát, tại sao anh lại hành hạ người phụ nữ này ra như vậy.

Chỉ là nghĩ đến tình huống của Kỷ Hi Nguyệt, cho dù bản thân cô muốn chữa bệnh, nhưng phản ứng theo bản năng cô không thể kiểm soát được, cũng không biết là sau này nên làm thế nào mới tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặt Triệu Húc Hàn nhất thời đỏ lên, thân thể lại bắt đầu nhốn nháo.

“Anh Hàn, anh nghĩ liệu có khi nào cơ thể em chỉ sợ hãi và bài xích với anh thôi không?” Kỷ Hi Nguyệt chợt nghĩ đến điều này. Xét cho cùng thì Triệu Húc Hàn cũng là người đã gây ra tổn thương về mặt tinh thần của cô, nhưng nếu đổi lại là người khác thì sao?

Tuy Kỷ Hi Nguyệt còn nhỏ, nhưng chuyện này cô vẫn có thường thức. Xã hội bây giờ đã thoáng như vậy, muốn không biết những chuyện này thì cũng là lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Năm giờ rồi, anh dậy đây. Em ngủ tiếp đi.” Triệu Húc Hàn lập tức rời khỏi tấm chăn, bước xuống giường rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

“Khụ khụ, em không phải có ý đó. Em, em chỉ là đang nghĩ xem có phải cơ thể em chỉ sợ một anh thôi không. Không sao không sao, em sẽ từ từ tốt lên thôi, có điều không biết là anh Hàn có đợi được hay không.” Kỷ Hi Nguyệt trong lòng dở khóc dở cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em đang nghĩ gì vậy?” Triệu Húc Hàn thấy cô đang bày ra vẻ cân nhắc thì trong lòng sởn cả tóc gáy, người phụ nữ này không phải là muốn tìm người đàn ông khác thử thật đó chứ?

h*m m**n chưa đạt được của Triệu Húc Hàn lúc này lại xuất hiện, nhưng anh chỉ có thể thở dài, nhẹ nhàng đắp chăn cho Kỷ Hi Nguyệt rồi hôn lên má cô một cái, sau đó vào phòng tắm, nhờ vào ‘cô gái năm ngón tay’ để giải quyết vấn đề. Anh sợ nếu lại không phóng thích được, sớm muộn gì anh cũng không còn là đàn ông nữa.

Triệu Húc Hàn nhẹ nhàng vỗ về cô: “Không sao, không sao đâu. Vốn dĩ anh cũng không nghĩ là chứng bệnh tâm lý của em có thể chữa hết trong ngày một ngày hai. Em đừng nôn nóng. Chúng ta có thể thử từ từ. Rồi cũng sẽ có ngày cơ thể em tiếp nhận anh thôi.”

“Anh Hàn.” Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt rất kém, trán đầm đìa mồ hôi. Tại sao lại như vậy? Rõ ràng là cô có thể chấp nhận Triệu Húc Hàn, nhưng tại sao thân thể lại không thể chấp nhận được?

Sau đó, cô choàng tỉnh giấc, rồi đột ngột ngồi bật dậy.

Còn nữa, vì sao cô lại có một giấc mơ đáng sợ như vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 973: Muốn dùng tay giúp anh không?