Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Độ Thiệu Hoa - Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái Tình

Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái Tình

Chương 492: Tuần Tra (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 492: Tuần Tra (1)


Dẫu Lý Bác Nguyên và vị hôn thê tình thâm ý trọng, giây phút này khi đối diện tuyệt sắc giai nhân, cũng không khỏi ngỡ ngàng.

Giang Thiệu Hoa rất hòa nhã, mỉm cười nói: “Bản Quận chúa chỉ tới đi dạo qua một chút, các vị cứ làm việc của mình, không cần cố ý tiếp đón bản Quận chúa.”

Thái Hoà Đế bật cười, gật đầu đồng ý.

Về phần những kẻ tỏ thái độ ủng hộ Thái hoàng thái hậu, thì số lượng lại vô cùng ít ỏi, chỉ có hai người.

Đổng Thị lang vội cười đáp: “Lễ bộ khác với năm bộ còn lại, mỗi năm tới khoa cử mới thực sự bận rộn.

Bởi thế mới nói, làm quan mấy chục năm, leo lên được ghế thượng thư một bộ, người nào người nấy đều chẳng phải dạng vừa.

Lúc nào cũng trước lo sau nghĩ, tai mềm dạ yếu, bị chi phối đủ đường.

Thần muội vâng theo tất cả.”

Trong lời nói ẩn ý bảo trẫm nên khoan dung với Lễ bộ, ít nhất đừng lấy Lễ bộ làm nơi khai đao đầu tiên.”

“… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một thiếu nữ vận thường phục Quận chúa, dung mạo khuynh thành, từng bước tiến lại.

Ít ra cũng phải bốn, năm ngày.”

Thái Hoà Đế nhẹ nhàng thở ra, cười bảo: “Đường muội những ngày này vất vả vì trẫm, trẫm đều ghi nhớ trong lòng.”

Những ngày này, cả đám cắm đầu cắm cổ làm việc, ngày thường cầu mong thanh nhàn, nay lại hận rằng sao công việc quá ít.

Bản Quận chúa phụng chỉ thay Hoàng thượng tuần tra sáu bộ, Lễ bộ có hơn ba mươi quan viên, mỗi người một phần việc, nửa ngày sao xem hết được?

Lý thượng thư khẽ gật đầu, chúng thần mới dám tản đi, ai về phòng nấy, bước chân thoăn thoắt, gương mặt đầy vẻ “thần thực sự rất bận, rất rất bận”.

Nhìn theo bóng dáng vội vã rời đi của Lý Bác Nguyên, trong lòng không khỏi thầm khen: Đúng như Thiệu Hoa đường muội đã liệu định, tuần tra sáu bộ không chỉ để chấn chỉnh quần thần, mà ngay cả mấy vị Xá nhân bên cạnh trẫm, cũng là cơ hội tốt để gõ một phen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Quận chúa muốn xem từ đâu trước?”

Đổng Thị lang nghe vậy mới thầm thở phào.

Giang Thiệu Hoa lặng lẽ quan sát, vài ngày sau liền thản nhiên cười nói: “Nghe nói nha môn lúc nào cũng bận rộn, nhưng bản Quận chúa thấy Lễ bộ xem ra cũng nhàn hạ đấy.”

“Đã muốn xem xét, tất nhiên phải xem cho trọn, dù chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, cũng phải đi hết một vòng.”

Tối qua, quan viên Lễ bộ hiếm khi thức trắng, ai nấy đều tự kiểm tra phần việc của mình.

Thái Hoà Đế khẽ gật đầu, ngụ ý nhắc nhở: “Dù sao đó cũng là ngoại tổ của trẫm, nếu thực sự có vấn đề, ngươi nói riêng với trẫm là được.”

Giang Thiệu Hoa mỉm cười:

Giang Thiệu Hoa cười nhẹ: “Yên tâm, bản Quận chúa hiểu rõ nặng nhẹ, làm việc có chừng mực.”

Suốt năm ngày liên tiếp, Giang Thiệu Hoa đều có mặt tại Lễ bộ.

Lý Thái hậu đã mở lời, Thái Hoà Đế sao dám không nể mặt?


Thần muội cũng chỉ là đưa ra chút ý kiến, quyết định thế nào, đều do Hoàng thượng cân nhắc.”

Lễ bộ hiện đã bắt tay chuẩn bị.”

Trước khi vào mỗi gian ký nha phòng, liền cẩn thận trình bày rõ tên tuổi, quê quán, xuất thân khoa cử, thậm chí cả khuynh hướng chính trị của vị quan đang chấp sự trong phòng.

Tâm tư của Lý thượng thư, sao có thể không rõ ràng?


Giang Thiệu Hoa cười, dịu dàng đáp: “Thần muội tuân chỉ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế nhưng, ngay tại Lễ bộ, những người công khai hướng về Vương thừa tướng lại có đến sáu người.

Đổng Thị lang hiểu ý ngay, lập tức xin đi cùng.

Giang Thiệu Hoa khẽ mỉm cười, tiến lên trước mấy bước:

Giang Thiệu Hoa cười nhạt, không nói thêm gì.

Hắn tự nhiên một lòng hướng về Lễ bộ, lại từng nhiều lần ra mặt nói giúp cho Quận chúa trước triều đình, quan hệ vô cùng tốt đẹp.

Theo ý thần muội, nhân sự có thể cắt giảm ba phần.”

Dù thế nào, cũng phải chừa cho Lý thượng thư vài phần thể diện.

Không quyết đoán mạnh tay, lại chẳng có dũng khí chém đứt mối lo ngay lập tức.

Nàng tựa vầng minh nguyệt, chiếu rọi cả một vùng trước mắt.

Hôm nay Quận chúa giá lâm, chúng thần Lễ bộ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, cùng nhau khom lưng hành lễ: “Thần bái kiến Quận chúa.”

Nam Dương Quận chúa danh chấn thiên hạ, dù bên ngoài tỏ ra hoà nhã, nhưng ai nấy đều không dám chậm trễ nửa phần.

Lý thượng thư sao yên lòng, ánh mắt thoáng đảo qua, liền rơi xuống người Đổng Thị lang.

Giang Thiệu Hoa gật đầu như lẽ đương nhiên: “Tất nhiên phải đi.

“Thần tham kiến Quận chúa.”

Giang Thiệu Hoa quay sang Lý thượng thư nói: “Lý thượng thư không cần theo, bản Quận chúa tự mình đi xem là được.”

Đổng Thị lang gật đầu, bước lên dẫn đường.

Lý Bác Nguyên chắp tay hành lễ.

Lý thượng thư hôm nay luôn theo sát bên thần muội, thần muội mới chỉ kịp đi một vòng quanh Lễ bộ, chưa kịp xem xét kỹ càng.

“Khởi bẩm Hoàng thượng, Quận chúa đã hồi cung.”

Ba chữ “Thừa tướng đảng”, nghe qua tưởng nhẹ, nhưng khi thực sự đối diện, mới thấy đó là một thế lực chính trị hùng hậu đến nhường nào.

“Huống chi, sang năm Hoàng thượng mãn tang, sẽ phải chọn tú nữ và cử hành đại hôn.

“Thần muội đã sớm nói, Hoàng thượng không tiện ra khỏi cung, thần muội chính là mắt và tai của Hoàng thượng, thay Hoàng thượng đi xem, đi nghe.

Nể mặt Đổng Thị lang, Quận chúa cũng không tiện quá khó xử.

Đó là những kẻ đã bày tỏ rõ ràng, còn những kẻ ẩn giấu trong bóng tối, ai biết được có bao nhiêu?

Giang Thiệu Hoa mỉm cười: “Bản Quận chúa chỉ thuận miệng nói vậy thôi, Đổng Thị lang không cần căng thẳng.

Giang Thiệu Hoa lặng lẽ ghi nhớ từng cái tên.

Nhưng, lời đã nói đến mức này, thiên tử lại tín trọng Quận chúa đến thế, hắn có nói thêm gì cũng mang dáng vẻ ly gián, khó tránh tội danh không hay.

Những thời gian khác, công vụ quả thực nhẹ nhàng đôi chút.”

Tối đó hồi cung, Giang Thiệu Hoa lập tức bẩm với Thái Hoà Đế: “Lễ bộ biên chế thừa thãi, nhàn quan vô dụng quá nhiều.

Giang Thiệu Hoa cười nhạt:

Giang Thiệu Hoa thấu tình đạt lý, khẽ gật đầu: “Thái hậu nương nương đã nói, Hoàng thượng tất nhiên phải giữ thể diện cho Lý thượng thư.

Lý Bác Nguyên vẫn chưa thể an tâm, trong lòng trăm mối tơ vò.

Thái Hoà Đế còn chưa kịp mở miệng, Lý Bác Nguyên đã lập tức đứng dậy: “Thần xin thay Hoàng thượng nghênh đón Quận chúa.”

“Hai mươi mấy gian ký nha phòng, từng gian từng gian xem qua là được.”

Lý Bác Nguyên sải bước tới bên ngoài điện Chiêu Hoà.

Sáng hôm sau, sau tiểu triều hội, Giang Thiệu Hoa lại theo Lý thượng thư tới Lễ bộ.

Nói thì vậy, nhưng trong lòng không khỏi thầm than một tiếng.

Lý Bác Nguyên hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Nếu Lễ bộ có điều gì không ổn, xin Quận chúa chỉ điểm riêng.

Đổng Thị lang chính là Tả thị lang Lễ bộ, được xem là ứng viên sáng giá cho chức thượng thư kế nhiệm.

Thái Hoà Đế nhíu mày, giọng mang vài phần khó xử: “Hôm nay mẫu hậu cố ý tới Càn Thanh cung, cùng trẫm hàn huyên nửa ngày.

Ngày mai thần muội sẽ lại tới.”

Dù có yên tâm hay không, cũng chỉ đành thế thôi.

Sáu bộ đều có định chế, Lễ bộ đã được phân bấy nhiêu quan viên, tất nhiên là có lý do.”

Lý thượng thư là thân phụ của Lý Thái hậu, tức ngoại tổ của Thái Hoà Đế.

Chương 492: Tuần Tra (1)

Giang Thiệu Hoa thuận miệng đáp:

Còn quyết định thế nào, đều phải xem ý chỉ Hoàng thượng.

Chúng thần không dám tự tiện, đều quay sang nhìn Lý thượng thư xin chỉ thị.

Lý Bác Nguyên đành chuyển đề tài, cùng thiên tử hàn huyên vài câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngày mai và ngày mốt, bản Quận chúa định tiếp tục tới Lễ bộ, xem thử quan viên Lễ bộ làm việc ra sao.”

Nụ cười trên môi Lý Bác Nguyên còn chưa kịp nở trọn đã khựng lại: “Quận chúa… còn muốn tới Lễ bộ?”

Lẽ thường, Lễ bộ vốn là địa bàn của Lý thượng thư.

Giang Thiệu Hoa lặng lẽ lắng nghe, trong lòng không khỏi thầm giật mình.

Nào ngờ, hơi thở này buông xuống còn quá sớm.

Thảo nào Thái Hoà Đế mãi không nắm vững được triều chính.

Lời này vừa buông, ngụ ý đã quá rõ ràng — Lễ bộ biên chế dư thừa, số người lĩnh bổng lộc rõ ràng vượt xa nhu cầu thực tế.

Cái gì nên giấu thì giấu, cái gì cần che đậy thì gấp rút thu xếp ổn thỏa.

Toàn bộ quan viên Lễ bộ như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than suốt năm ngày liền.

Giờ này trời đã tối, tinh tú đầy trời, đèn cung treo dưới mái hiên lay động theo gió đêm, ánh sáng và bóng tối hoà quyện, đẹp như tranh vẽ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hôm nay bản Quận chúa ở lại Lễ bộ nửa ngày, cùng Lý thượng thư tương giao rất vui vẻ.

Tổ phụ của thần tuổi đã cao, lại là ngoại tổ của Hoàng thượng, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, quả thật khó coi.”

Đổng Thị lang cười hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 492: Tuần Tra (1)