Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Chém g·i·ế·t trong rừng Thiết Mộc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chém g·i·ế·t trong rừng Thiết Mộc


8 cung có màu trắng ngà, sắp xếp theo trật tự, chầm chậm xoay sau lưng như một vòng thần hoàn.

“Ào ào”... những tia nước từ cung Khảm dội xuống như mưa, khiến xung quanh ướt nhép.

“G·ay go đây” Kim Thiềm Tử lợi dụng bọn khỉ đầu đàn không dám xông lên liền dùng yêu khí, tiếp tục trùng kích 8 cung.

“Ông một tiếng”

Kim Thiềm Tử vốn là con cóc, là loài lưỡng cư hô hấp qua da nên hắn có thể hấp thu yêu khí với tốc độ gấp nhiều lần nhân loại và các tộc khác.

Kim Thiềm Tử không có chạy. Hắn đứng giữa bãi đất trống, thôi động thêm cung Khảm và cung Chấn.

“Ta cần nhiều yêu khí hơn nữa!”

“Ùm…ùm..ùm..”

Hắn vẫn còn nhìn rõ dòng thiết khoáng bị nung chảy đỏ rực đàng từ vết chém chảy xuống đấy, b·ốc c·háy xèo xèo.

Kim Thiềm Tử lộ ra vẻ tham lam, nhìn về lũ khỉ đang hung hãn xông tới, bất chấp đồng loại ngã xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đàn khỉ từ hàng trăm cái cây thiết mộc lao xuống đất, hướng về phía Kim Thiềm Tử. Không còn là vài trăm con nữa mà là tất cả khỉ sống trong rừng thiết mộc đều điên cuồng lao đến. Phải đến hàng nghìn con.

Một người dân đứng trước sân nhà, tri hô lên khi thấy trên nền trời như bị xé toạc ra bởi một cỗ xe bằng vàng do 2 con kỳ lân khủng bố đang kéo. Cỗ xe để lại vệt lửa dài phía sau như sao băng.

“Nếu hiểu được cấu tạo, nguyên lý thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng”

Đàn khỉ dĩ nhiên không hiểu hắn nói gì, cùng lức càng đông đảo kéo đến.

Nhưng mà nếu một Thánh Vương hay Yêu Vương sử dụng thì pháp bảo này không thể đẩy lên cấp Thánh Đế hay Yêu Đế được mà chỉ đẩy lực công kích lên 1 tiểu cảnh giới. Ví dụ như Bạch Như Sương đang là Yêu Vương Địa Giai nếu sử dụng trận pháp thì lực t·ấn c·ông tương đương với một vị Yêu Vương Thiên Giai ra tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kim Thiềm Tử cũng dừng lại, đứng phía sau sư phụ.

Yêu khi ào ào như sóng vỗ, lại hung hãn đập vào 8 cung của hắn hết lớp này đến lớp khác. Trên 8 cung bắt đầu xuất hiện những vết nứt làm lộ màu trắng tinh phía bên trong.

Tán tu già khọm, da dẻ nhăn nheo, cõng một trường kiếm sau lưng, tấm tắc khen.

Kim Thiềm Tử thấy bọn khỉ thận trọng không dám t·ấn c·ông thì liền lợi dụng khoảng thời gian này, tiếp tục trùng kích 8 cung.

Kim Thiềm Tử nhận ra, những cây Thiết Mộc này vốn sử dụng dinh dưỡng từ mỏ thiết khoáng bên dưới lòng đất nên thân cây cứng như thép.

“Ông thì giỏi rồi, bao giờ đột phá Thánh Đế, nhớ mời chúng ta một bữa”

Một vài con khỉ đầu đàn điên cuồng gào lên, cơ thể chuyển động, lập tức xông đến.

Tất cả bọn chúng đều trông rất hung hãn và to hơn hẳn lũ khỉ lính. Bọn khỉ này có bàn tay đen sì, cứng như thép nguội.

Lời của sư phụ khất sỹ chợt văng vẳng bên tai hắn

Đây là yêu khí của bọn khỉ. Kim Thiềm Tử thấy nội yêu đan của mình điên cuồng hấp thu yêu khí từ những con khỉ bị g·iết c·hết.

Mọi người nhìn tán tu già khọm này, ai ai cũng tặng cho y ánh mắt dè bỉu.

Mỗi đao găm vào thân cây, một vết chém sâu hoắm lại hiện ra rõ ràng.

Khi những con khỉ ngã xuống và c·hết đi, Kim Thiềm Tử thấy những làn khói bốc lên từ cơ thể chúng.

Tuỳ theo tu vi của người sử dụng, trận pháp sẽ nâng lực công kích lên 1 đại cảnh giới. Như Kim Thiềm Tử đang là Yêu Hoàng Hoàng Giai thì lực công kích của trận pháp tương đương Yêu Vương Hoàng Giai.

Bạch Như Sương nói rồi lại hoá thành một làn khói, nhanh chóng bay đi.

Hắn nhặt cành cây và lá lên quan sát. Đúng là chúng cứng như thép nguội. Người bình thường không thể nào chặt hay bẻ cành lá này được.

“Xoạt!” đao khí lại phóng ra hung hãn, hướng tới cành cây. Một dải xanh lam rạch vào không trung, lướt qua một đường khiến cành cây nảy lên rồi gãy làm đôi.

Đao khí hung mãnh, như những con s·óng t·hần ào ào đánh tới những cây thiết mộc trước mặt.

“Tán tu mà luyện được đến Thánh Vương rồi, không biết hắn có hậu chiêu gì phía sau”

“Vâng!”

Các tán tu xì xào bàn tán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà bị cả trăm con quây đánh thì Thánh Hoàng như hắn cũng đau đầu.

“Hoá ra là vậy!”

Tuy vậy nếu đánh nhau với Chân Nhân Địa Giai thì chắc chắn con khỉ sẽ ăn phần thiệt thòi bởi chúng chỉ có sức khoẻ chứ không có pháp bảo hay công pháp gì.

Dòng sét truyền theo nước phía dưới chân khiến cho những con khỉ đang chạy trên mặt đất đồng loạt ngã xuống, toàn thân co rúm, cả hàm răng nhe ra.

Vài thôn làng bên cạnh Đại Lâm Hoàng Ma bỗng nhiên nhộn nhịp hơn hẳn ngày thường. Người dân được dịp mang sản vật địa phương ra buôn bán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn khỉ chỉ kêu lên nhằm xua đuổi kẻ lạ mặt. Thỉnh thoảng có vài con ném cành cây và lá về phía Kim Thiềm Tử.

“Xoạt” một đao khí rực lửa từ cung Ly phía sau lưng hắn bắn tới cành cây.

Lũ khỉ đi đầu bị những tia sét vây lấy, hai mắt trợn ngược, lông tóc dựng đứng, thoáng cái hóa thành than.

Loại pháp bảo này, sau khi dùng sẽ phải đợi một thời gian để khôi phục và một ngày chỉ dùng được 2 lần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bạch Như Sương phân phó.

“Không ở đây không phải là không có, không tồn tại. Cái không nghĩa là ta không nhìn thấy, không cảm nhận được bằng giác quan thông thường. Những cái không đó hợp với nhau, tạo nên hình tướng. Nghĩa là sắc!”

“Sắc tức thị không. Không tức thị sắc. Sắc ở đây là hình tướng. Hình tướng là không có. Cái không tạo nên hình tướng”

“Sư phụ định đi đâu?”

Kim Thiềm Tử nhoẻn miệng cười, từ trong tay áo lấy ra một đồ vật giống như là la bàn. Đây là một bảo vật hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật.

Kim Thiềm Tử nhặt cành cây lên nhìn. Nhiệt độ cực cao của đao lửa khiến cho thiết khoáng trong cành cây bị nung chảy thế nên bị cắt đứt dễ dàng.

“Chỉ 10 cây!” Kim Thiềm Tử nói xong, 8 cung bát quái sau lưng lại rực sáng lung linh.

Kim Thiềm Tử nhận ra, bọn khỉ này không những to lớn mà sức lực của chúng phải tương đương một Chân Nhân Địa Giai.

Hàng nghìn con khỉ tương đương với hàng nghìn Chân Nhân đang xông tới. Một Thánh Hoàng trong lúc này cũng phải nhượng bộ lui binh…

Hắn vui mứng như muốn reo lên.

“Xoạt…xoạt…xoạt”

Kim Thiềm Tử không phải là dạng hùng hục làm mà phải làm có phương pháp. Khi chưa nắm được, hắn sẽ không ra tay.

Những tiếng khỉ hung hãn vọng từ trên cao xuống như đang đe doạ kẻ đứng dưới gốc.

“Thần tiên hạ phàm!”

Những tiếng khỉ kêu vang lên bốn phía. Bạch Như Sương lập tức dừng lại, đáp xuống một khoảnh đất trống.

“Toàn các đại mỹ nhân trong thiên hạ. Kiếp này c·hết cũng được rồi!”

Chương 13: Chém g·i·ế·t trong rừng Thiết Mộc

“Mọi thứ trên đời này đều có nguyên lý của riêng mình”

Khi bọn khỉ đầu đàn vừa lao đến gần Kim Thiềm Tử, một loạt t·iếng n·ổ vang lên dưới chân.

“Đây là lối vào vùng lõi. Những cái cây này gọi là Thiết Mộc. Thân, cành và lá đều cứng như thép nguội. Các đế quốc lớn chi mạnh tay để lấy được lá này về chế tạo áo giáp cho q·uân đ·ội. Trên cây này có một loại khỉ rất hung hãn được gọi là Mộc Thiết Hầu. Tiếng kêu ngươi vừa nghe chính là của bọn nó”

Từ những cây khác, bọn khỉ cũng gào rú, bắt đầu ùn ùn kéo xuống sát mặt đất, thái độ đe doạ hướng đến Kim Thiềm Tử.

Kim Thiềm Tử thông báo.

“Tao chỉ lấy 10 cây thôi!”

Những đòn công kích bằng lôi điện và hoả đao khi có vẻ không làm tổn thương đên chúng.

Đôi mắt hắn sáng lên khi yêu khí chạm xuống một mạch thiết khoáng rất lớn phía dưới.

Một tán tu khác hô lên khi thấy y một mình cưỡi trên thiết phiến, cô ngạo giữa trời.

“Ta cũng phải nhanh chóng lấy lại tu vi. Bên trong kia rất thích hợp để thăng cấp. Làm nhiệm vụ đi, 3 hôm nữa ta sẽ quay lại”

“Ùng ùng”...sấm sét từ cung chấn phóng ra, loằn ngoằn trải rộng ra phía trước, giáng xuống đất ướt.

“Rào…rào…rào”

Kim Thiềm Tử lấy cành cây rồi trở về bãi đất trống ngồi nghiên cứu. Hắn cho rằng cành cây cũng là một phần của thân cây, cũng có cấu tạo giống nhau.

“Tống Thần Mõm kìa!”

Một ngày trôi qua, Kim Thiềm Tử vẫn nghiên cứu cái cành cây. Lũ khỉ bên trên nhìn hắn tò mò, không rõ tên này đang làm trò gì nữa.

May là bọn khỉ đầu đàn sợ hãi đòn vừa rồi chứ nếu nó phát hiện ra sự thật thì rất phiền phức.

Kim Thiềm Tử gật đầu. Lúc mới nghe sư phụ giới thiệu, hắn còn tưởng phải đi g·iết khỉ nhưng cuối cùng lại là chặt cây.

Tiếng khỉ kêu ngày càng rõ. Những âm thanh vọng lại cho thấy đàn khỉ này phải có hàng trăm con.

Đao khí của Kim Thiềm Tử khua động lúc này có sức nóng gấp nhiều lần khi hắn thử với cành cây. Kim Thiềm Tử muốn nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ.

Ì ùng…ì ùng, từ đằng xa nhìn lại, rừng câu Thiết Mộc bị bao trùm bởi những đạo lôi điện đang hung mãnh giáng xuống như mưa…

“Mộc Thiết Hầu này có ý thức lãnh thổ rất cao. Mỗi cái cây này đều có một đàn khỉ trú ngụ. Những ai t·ấn c·ông cái cây nghĩa là muốn p·há h·oại lãnh thổ của chúng”

Lúc này, phía bên ngoài bìa rừng, đông đảo môn phái đã tụ tập hết sức náo nhiệt.

Bạch Như Sương chỉ về những cái cây khổng lồ, cao hàng trăm mét, phủ tán ra một vùng rộng lớn, trông như những chiếc ô khổng lồ xếp xen kẽ nhau.

Kim Thiềm Tử đáp.

Sau khi sư phụ đi rồi, Kim Thiềm Tử cũng không lập tức đi chặt cây ngay mà hắn chậm chạp đi một vòng quanh những cây Thiết Mộc để quan sát.

Làn khói này mỏng manh như sương, nhè nhẹ hướng về phía Kim Thiềm Tử rồi nhập vào người hắn.

8 cung bát quái đột nhiên hiện ra sau lưng Kim Thiềm Tử, bạch quang cực thịnh, nổi lên chói loà.

Nghiền ngẫm một thời gian không ra kết quả, Kim Thiềm Tử bèn lấy công pháp ra tu luyện. Hắn chợt nhớ đến dòng chữ trong công pháp.

…lúc này, lôi điện trong rừng cây Thiết Mộc đã tắt hẳn.

“Khẹc khẹc khẹc”

Hàng trăm Chân Nhân Địa Giai, cái này không khác gì số lượng đệ tử của một tông môn nhỏ.

Kim Thiềm Tử nhếch mép cười, cung Tốn phía sau chuyển động cùng cung Ly. Gió lớn rít lên, ào ào thổi đến cung Ly khiến lửa càng cháy lên dữ dội, chuyển từ màu đỏ sang màu xanh lam.

Hắn đến một gốc Thiết Mộc. Cái cây này phải đến 20 người ôm mới hết được một vòng. Phía trên vương cao hàng trăm mét, tán um tùm trải ra.

“Vâng!”

Trên mặt đất la liệt xác khỉ, Kim Thiềm Tử toàn thân căng như quả bóng vì yêu khí xung quanh hắn ồ ạt hấp thu vào cơ thể.

Loạt sấm sét này dường như có uy lực hơn hẳn lúc trước.

Một người khác kêu lên khi thấy cỗ kiệu do 4 nam nhân cơ bắp cuồn cuộn, cởi trần đóng khố khiêng. Trên kiệu là mỹ nhân yểu điệu, quần ảo mỏng manh. Hai bên kiệu là những nữ tu sỹ xinh đẹp như tiên, dẫm trên bảo kiếm, phá không mà đi.

Một người trêu chọc khiến lão già cười lên hăng hắc, lộ cái miệng chỉ còn một chiếc răng cửa, đoạn nói: “lão đây không ham, như bây giờ là vui vẻ rồi. Tứ đại hung địa ta đều đã đi qua, kiếp này coi như là sống đủ”

“Nhiệm vụ của ngươi là trong 3 ngày, chặt cho ta 10 cây Thiết Mộc”

Những trận doanh được lập nên, cờ xí ngập trời, tu sỹ đi lại như mắc cửi.

Bên trên đầu bọn khỉ, chỉ cách độ hơn trăm mét, những đám mây đen ùn ùn tụ lại rồi sấm sét giáng xuống như mưa.

Kim Thiềm Tử vội vàng đỉnh chỉ nội yêu đan, không cho nó hấp thụ yêu khí từ những con khỉ đ·ã c·hết kia mà hắn tiếp tục đẩy chúng sang gột rửa 8 cung mệnh.

Kim Thiềm Tử mặt ỉu xìu, gật đầu đoạn hỏi

Kim Thiềm Tử lẩm bẩm vào lần bỗng trong đầu loé lên một tia sáng.

“Luyên tha luyên thuyên” vài tán tu đồng thanh…

Sau đó hắn tiến tới gần cái cây, đưa tay chạm xuống mặt đất, yêu khi phóng xuống, len lỏi theo rễ đi sâu vào lòng đất hàng trăm mét.

“Grao!”

“3 ngày sau ta quay lại, ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ nếu không sẽ bị phạt”

“Khẹc khẹc khẹc” đàn khỉ trở nên kích động khi thấy một màn kia diễn ra. Chúng kêu lên điên loạn.

“Ồ, các con ra mà xem này”

Đất đai bắn tung toé lên trời, kèm theo khói lửa mù mịt, tình thế giống như vừa dẫm vào một bãi địa hoả rất khủng kh·iếp.

Bạch Như Sương mỉm cười thông báo còn Kim Thiềm Tử khuôn mặt méo đi. Hoá ra là độ khó nhân đôi. Vừa chặt cây lại phải vừa đối phó với bọn khỉ.

“Thánh Vương mà thôi, cũng vớ vẩn. Ít tuổi hơn hắn, ta đã là Thánh Vương Thiên Giai rồi” tán tu già khọm cõng kiếm bĩu môi chê bai.

Cái vật này là pháo bảo có tên “Lôi hoả trận pháp”. Nó sẽ biến một vùng đất được chỉ định thành một nơi bị lôi hoả công kích.

Bọn khỉ đình chỉ t·ấn c·ông, lui lại tránh không tiếp xúc gần với Kim Thiềm Tử.

Hắn có thể nhìn thấy trên cây ẩn hiện những con khỉ to lớn. Bọn khỉ cũng không t·ấn c·ông hắn vì Kim Thiềm Tử chưa gây hại gì cho lãnh thổ của chúng.

Phía trước mặt Kim Thiềm Tử, chỉ còn lại mấy trăm con khỉ. Nhưng mà chúng đều là khỉ đầu đàn.

Keng một tiếng, đao khí b·ị b·ắn ra ngoài, trên cành cây xuất hiện một vệt đao chém lõm xuống vài phân.

“Đệ tử đã rõ!”

Kim Thiềm Tử đưa ra lập luận rồi cầm cành cây trong tay, rót yêu khí vào bên trong, cảm nhận cấu tạo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chém g·i·ế·t trong rừng Thiết Mộc