Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Tiểu cảnh giới của luyện thể kỳ.
Cái câu này quen lắm, Bùi Kiên cảm giác mình nói nhiều hơn ông ta ăn cơm chùa nữa.
Chương 36: Tiểu cảnh giới của luyện thể kỳ.
Không thể!
Quả nhiên là không được.
“Phi, đang ăn mà nói cái gì đấy.”
Mấy người trong giới gọi thua bạc xịt lô là “c·hết như con rệp” thời nào thì cũng gọi vậy, nó đã thành câu ca dao trong giới, chuyện này rất lâu rồi mà vẫn rõ ràng trong tâm trí Thanh Tâm.
Hắn cứ ở đây trong chùa, một ngày Thanh Tâm già cỗi c·hết đi, hắn trở thành Thanh Tâm 2.0, sống cuộc sống túng thiếu, kiếm đồng tiền từ sự giả dối, nhốt bản thân trong cái lồng che đi quá khứ.
Tuyên ngôn đơn giản chỉ có vậy.
“Lão lừa trọc, tiếc gạo nên nấu cháo hả?”
Cái mặt ếch kia thì hiểu biết cái gì?
Thứ chín: Luyện não, tăng cường ngộ tính và trí tuệ.
Đạo chạy nợ.
“Thôi thôi, tôi hiểu ông quá rõ, đừng quên chúng ta giống nhau!”
Nhắc tới tu luyện, hiện tại Bùi Kiên đang vào trạng thái hóa phàm.
“Đồ ngu, hiểu về ‘cầu’ không?”
---
Kể từ hôm qua sau lần đầu hấp thu linh khí, Bùi Kiên hiện tại đã cảm giác linh khí rõ ràng hơn. Không chỉ trong giấc mơ, hiện thực cũng cảm giác đến linh khí đang từ từ thâm nhập mình qua từng lỗ chân lông qua hít thở.
Một lúc lại chán, Bùi Kiên đứng dậy đi dạo một vòng quanh chùa.
Bùi Kiên sắp xếp ngôn ngữ rồi nói:
Nhàm chán, Bùi Kiên ngồi thiền nhẩm lại trong đầu tâm pháp của thiên võ sát đạo.
Đây chỉ là sự thẩm thấu bị động, đucợ tác động bởi khí vận quyền hành thôi.
Cũng đừng nói trò chẵn lẻ hắn chưa chơi.
Bùi Kiên cắt ngang:
Thứ tám: Luyện ngũ giác, cảnh giới quá độ chuẩn bị cho tầng cuối.
“C·hết chẵn lẻ.”
Mỗi chủng tộc sẽ có con đường riêng, mỗi con đường lại chia ra rất nhiều nhánh.
“Dậy ăn đi, con lừa trọc.”
“Xem cho vui thôi, cghe cậu kể ngứa tay đánh đúng một con hôm đấy.”
“Hêhêhê”x2
“Ồ, vậy là tốt đấy! Thanh niên trai tráng phải thế! Lão già này trẻ hơn hai chục tuổi cũng đi kiếm ăn, tội đếch gì phải ở cái xó này!”
Khi có một thân thực lực trở thành thần tiên. Vậy phải kiếm nhiều tiền, thật nhiều tiền để bù đắp lại tất cả.”
Bây giờ ngoài ngẫm nghĩ thì hắn cũng chả làm được gì khác.
Luyện thể tựu chung lại là dùng năng lượng của linh khí tẩm bổ thân thể kết hợp vận động tăng lên thể chất, dùng tâm pháp để điều hướng ý thức và linh khí đi rèn luyện từng phần cụ thể.
“Thế sao ông c·hết.”
Cả chùa có một cái cốc và một ca nước đều để bên phòng Thanh Tâm, Bùi Kiên khi sang đã không thấy ông ta đâu rồi.
Mà cũng cần nhớ rõ làm từng bước.
Nhưng quá nhỏ bé.
Bùi Kiên bắt đầu tưởng tượng đến cảnh sau này.
Đừng nói, cũng có phong phạm của cao nhân ẩn tu tầm đạo.
Ông ta nhìn xa xăm nhớ về ký ức cũ mở miệng.
Ở địa cầu có linh tài linh thảo hay không Bùi Kiên không biết được, nên việc tu luyện thông thường là phương pháp tu luyện chủ yếu trước mắt.
Nhưng đó là đa số.
Hắn cũng không mong đợi gì, vì hồi sáng làm thử rồi, không thể hấp thu linh khí.
Bùi Kiên: (-___-)
Cái trò chẵn lẻ đó là dùng quân cắt ra từ bộ bài, hoặc bất cứ thứ gì phẳng. Sẽ có hai mặt khác màu, trong đó quy định một màu là chủ đạo. Số quân thường là bốn, cho vào bát hoặc cốc lắc, lắc ra màu chủ đạo số chẵn tính bàn chẵn, số lẻ tính bàn lẻ, nhà cái sẽ ăn bên thua và trả cho bên thắng.
“Thật phải đi kiếm việc thôi, không thể ăn bám nữa, nhưng làm cái gì đây?”
Xuất phát từ tò mò xem có thể hấp thu linh khí không? Bùi Kiên xếp bằng bắt đầu tĩnh tâm vận khí.
“Ông bỏ hẳn chưa? Hôm nọ còn xem bụng cóc cơ, giờ chuyển qua môn đề đóm? Hay là giờ cầu về bên đề rồi?”
C·hết là đúng thôi!
Nhưng được Vận Mệnh đạo nhân nhận định là quy củ nhất, cân bằng và theo trình tự hợp lý nhất, lại phù hợp cho nhân loại. Được Bùi Kiên tóm tắt sẽ là:
Hết cách đành dừng lại Tâp pháp, ngồi thiền định g·iết thời gian.
Thứ sáu: Tôi mạch, bao gồm cả kinh mạch và kinh lạc, nội khí vận hành đại chu thiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn Bùi Kiên không ngủ được, hắn đã ngủ rất nhiều từ hôm qua, đến sáng nay cũng thế.
“Thôi bỏ đi, bỏ hẳn đi mà làm người. Cơm không ăn cứ muốn ăn cức thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo Bùi Kiên nhớ lại sư phụ truyền dạy, trong tu chân giới cách luyện thể thiên kỳ bách quái.
Ăn xong Thanh Tâm đi ngủ trưa.
Hắn cũng rất tò mò liệu có phải ông ta ra chỗ bà Loan không, Bùi Kiên nghĩ mò ra cổng xem xét nhưng lại thôi.
“Còn không phải con lừa trọc ốm yếu?”
Bùi Kiên nhìn theo bóng dáng chật vật của ông ta bật cười, súy ho ra miếng bánh mỳ trong mồm.
“Hahahaha. Khụ khụ”
Có lẽ hắn tâm trạng không tốt nên đầu óc không linh hoạt, hắn không hiểu được tại sao lô đề là hên xui, chẵn lẻ lại không phải.
Thật có tác dụng!
“Đã có thể tu luyện, vậy sẽ không có cảnh như thế, không được diễn ra như thế!
Đây là cách hắn chọn để nâng cao sức khỏe vào thời điển hiện tại, động tác nhẹ nhàng mà không tạo gánh nặng quá lớn, rất phù hợp với thể chất yếu bây giờ.
Thân thể Bùi Kiên có đỡ mệt hơi buổi sáng sớm nhưng cũng chưa thể vận động mạnh được, mà ở chùa này có gì vận động mạnh đâu.
“Tôi thề đấy.”
Tâm pháp giúp tăng sự vận chuyển khí huyết, cũng tăng tốc độ linh khí tu bổ cơ thể.
Thứ ba: Luyện lớp biểu bì mô, da ngoài cơ thể tăng sức chịu đựng tác động vật lý.
Đang hớn hở Thanh Tâm trùng mặt xuống một lúc, ông ta trả lời cộc lốc:
Bùi Kiên hiện tại có chính chắn hơn rồi, hắn tổng kết kinh nghiệm mới cho mình.
Những chủng tộc, tổ chức, tông, môn, phái có truyền thừa lâu đời tổng kết ra bên trên còn những tiểu cảnh giới luyện thể khác.
“Không cần tiếc gạo như vậy, ăn cháo đợi có n·gười c·hết mãi được à? Chúng ta coi như cùng hội cùng thuyền, sau mấy hôm khỏi bệnh tôi sẽ đi kiếm việc!”
Bùi Kiên lướt qua nhiều công việc mà hắn biết, lướt qua lướt tới một hồi thì ngủ mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ cần đợi hết hai ngày sau mới lại có thể tu luyện.
“Đen!”
Còn lại một mình, hắn lại cúi xuống ăn tiếp.
Bùi Kiên biết ông ta mạnh miệng nên chả nói thêm gì.
“Hiểu cái con khỉ, sổ xố quay ngẫu nhiên còn lá bài được cắt ra, tất nhiên không thể cắt chuẩn được, kiểu gì cũng bên nặng bên nhẹ. Thế nên mặt chẵn hay lẽ sẽ không phải ngẫu nhiên nha. Ví…”
“Hiểu!”
Nhưng ăn một lúc thấy đắng đắng.
Bùi Kiên thả lỏng tâm lý ra sân vận động thể dụng, bài thể d·ụ·c của công ty cũ.
Nói đến, đây là lần đầu tiên Bùi Kiên đánh giá kỹ ngôi chùa này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe vậy Bùi Kiên bĩu môi, lại còn nói không hên xui?
Răng Bùi Kiên nghiến lại, mắt hắn vẫn đỏ từ hôm qua. Đầu Bùi Kiên dần dần ngẩng lên nhìn ra khung cảnh qua cửa phòng, hắn suy nghĩ lấy mục tiêu cho tương lai.
Vì ngoài tiền ra, kiến thức làm Bùi Kiên hạn chế sức tưởng tượng của mình.
“Cần làm từng bước, hiện tại cần dưỡng tốt thương tật, mà có phải muốn là luyện được đâu, cơ sở khí huyết cần đạt tới mức độ nhất định mới có thể bắt tay vào tôi cốt cơ mà.”
Thanh Tâm mất cả hứng ăn uống dỗi bỏ về phòng.
“Cảm ơn, lão lừa trọc.”
“Con người này của hai mươi năm trước thật giống mình, thật sự rất giống. Liệu rằng tương lai hai mươi năm nữa của mình cũng như thế?”
À may ra chuyện trò với bà Loan.
Bát cháo có chút thịt băm và hành lá.
Dù sao cũng rảnh, nhẩm lại tâm pháp biết đâu tăng độ thuần thục?
Bùi Kiên đá mắt liếc một cái đáp trả.
Thứ năm: Luyện lục phủ, nội khí vận hành trung chu thiên.
Thấy lại là ánh mắt phán xét và soi mói của Bùi Kiên, Thanh Tâm lại khó chịu gân cổ lên nói.
Nghe câu hỏi của Bùi Kiên, Thanh Tâm biết c·hết ở đây ý gì.
Huyệt bách hội tại đỉnh đầu, và huyệt thủ tâm như có một tầng sáp che đậy lại.
Cái ví dụ ngày hôm qua đã quá rõ ràng, Bùi Kiên suýt c·hết như vậy trong tu chân giới gọi là tẩu hỏa nhập ma.
Không gian ý thức đi vào vẫn thấy nhiều khoảng đen t·ử v·ong vô tận, nhìn vào đó Bùi Kiên hồi hộp vô cùng.
Vận động một lúc, Bùi Kiên thấy người nao nao như say rượu liền biết đã đến giới hạn, hắn trở về phòng nằm xuống, nhàm chán lại ngẫm nghĩ đủ thứ.
Nhưng rất nhanh Bùi Kiên nhận ra không thể làm lâu được vì cơ thể vẫn yếu, vội vàng nhất thời cũng không lên trò trống gì, rất nhanh sự tu bổ lại thành p·há h·oại.
Thanh Tâm cũng ngồi cạnh bên bưng bát mà ăn, ăn một lúc thì Bùi Kiên nghĩ ra một điều.
Thanh Tâm như hiểu được Bùi Kiên thắc mắc, ông ta vốnnhớ đến vợ con đang buồn thấy vậy bỗng chuyển thành hớn hở ra mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ tư: Luyện ngũ tạng, lúc này đã có thể vận hành tiểu chu thiên, luyện ra nội khí.
Thứ nhất: Tôi cốt. Rèn luyện khung xương toàn thân.
Thứ bảy: Tẩy tủy, bao gồm tủy xương sống và tủy xương khác.
Đến đây tu chân giới coi là viên mãn đã có thể bắt đầu trúc cơ xây dựng đan điền khí hải.
Thanh Tâm cắm mặt vào ăn không thèm để ý ai đó.
Con người Thanh Tâm hắn cũng đã hiểu, ông ta không rành ngôn ngữ. Trước khi Bùi kiên đến thì Thanh Tâm không mở mồm nói chuyện với ai, sáng tới tối luẩn quẩn một mình.
Mà thôi, chuyện trước mắt làm xong phần chuyện của chín cái cảnh giới nhỏ trong luyện thể kia đã, việc tìm hiểu tiểu cảnh giới luyện thể phía trên để sau này tính, không vội được.
Hắn lẩm bẩm đi lấy cốc nước uống, bánh mỳ khô quá.
Buổi trưa, Thanh Tâm bê cháo đến tận mồm gọi Bùi Kiên dậy.
Thứ hai: Luyện cơ, gân. Tăng lên sức lực cơ bản.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.